Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 953: Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn

/2449


“Một khối Huyễn Quang Tinh, đạo hữu nhìn xem có phải hay không thích hợp với yêu cầu của đạo hữu” Bạch Hà trung nhân tu sĩ mở hộp ngọc ra, trực tiếp đưa tay đem toàn bộ cả hộp ngọc đưa qua cho Hàn lập .

Hàn lập cũng không khách khí, một tay duỗi ra, tiếp lấy hộp ngọc, lập tức mở nắp nhìn vào.

Lọt vào trong tầm mắt chính là một khối thạch nhũ tinh khiết màu vàng trên mặt tản ra một tầng hào quang màu tím nhàn nhạt, nếu hơi nhìn kỹ một chút, sẽ xuất hiện một trận đầu váng mắt hoa.

Hàn lập thấy vậy trong lòng nhất thời vui mừng, trong mắt lam quang chợt loé, nhất thời cảm giác hiện tượng đầu váng mắt hoa biến mất, sau đó hắn đem khối hoàng sắc tinh thạch dùng hai tay kẹp lấy rồi đưa lên mắt tinh tế xem xét .

Bên cạnh Bạch Hà trung nhân tu sĩ, thấy Hàn lập nhìn chăm chú Huyễn Quang Tinh, chính là khẽ rùng mình một cái, sau đó ổn định như không có việc gì xảy ra, trong lòng lại thầm giật mình.

Nay Huyễn Quang Tinh Chính là vật chỉ cần nhìn thoáng qua trong một thời gian ngắn thôi cũng không dám nhìn thêm lần thứ hai, nhưng trước mắt không biết tên tu sĩ này là ai, không ngờ có thể trực tiếp nhìn thẳng vào mà dường như không có việc gì. Thật sự khiến hắn cảm thấy giật mình.

“Không tồi, chính xác là Huyễn Quang Tinh, đạo hữu có thể đem tấm Ma Tuỷ Toàn này cầm đi” Hàn lập lộ ra vẻ mặt vừa lòng, đem tinh thạch thả vào trong hộp ngọc, sau đó vung tay thu vào trong trữ vật túi.

“Hắc hắc !!! Lão phu cũng không khách khíi. Bây giờ cũng không có ai khác đổi lấy một quả còn lại, xem ra ở đây cũng chẳng có ai có tài liệu đạo hữu cần. Đạo hữu có hay không nguyện ý đem quả còn lại bán cho lão phu, Đạo hữu có thể đưa ra giá cả hoặc là dùng những tài liệu quí hiếm khác trao đổi cũng được, vô luận là loại phương thức nào, tại hạ cũng có thể làm cho đạo hữu tuyệt đối vừa long” Bạch Hà trung nhân tu sĩ cẩn thận đem một quả Tinh Tuỷ toản thu vào trong tay, ánh mắt xoay chuyển, có chút tham lam nhìn quả Ma Tuỷ Toản còn lại nói.

“Ai nói không có tài liệu, ta ở đây có một khối Ngũ Hành Ngọc”

“Chậm đã, đồ vật này không ai được cùng lão phu tranh đoạt, Vật này lão phu nhất định muốn lấy”

Bạch Hà trung nhân tu sĩ lời nói vừa mới vang lên tại các tu sĩ xung quanh bốn phía. Sớm đã có người kiềm chế không được, sau đó đồng thời vang lên thanh âm của một nam một nữ.

Nam thanh âm ồm ồm, nữ thì âm thanh uyển chuyển dễ nghe đồng thời vang lên, sau đó một đoàn hắc sắc hà quang cùng một đoàn ngân sắc hà quang chói mắt từ hai chỗ ngồi từ hai phía khác nhau cùng bắn ra, một trước một sau rơi xuống trước người hàn lập .

Nay một màn xuất hiện, làm cho chúng tu sĩ một trận thì thầm trao đổi với nhau.

Đối với Huyễn Quang Tinh tài liệu còn có ít người biết, bất đồng Ngũ Hành Ngọc nhưng lại là đỉnh đỉnh đại danh tại tu tiên giới ai cũng đền biết, đây chính là ngọc chất luyện chế pháp bảo đỉnh giai tài liệu, chính là Ngọc này thực sự là rất thưa thớt, lần xuất hiện gần nhất tại tu tiên giới cũng cách đây khoảng năm sáu trăm năm trước.

Hôm nay lại có người mang ra, tự nhiên làm không ít người giật mình ghen tị. Xem ra những tu sĩ đang ngồi đây, trong tay không phải là không có chân chính kỳ chân dị bảo, mà phần lớn đều muốn giữ ở trong người không dễ dàng mang ra cho người thấy .

Bạch Hà trung nhân ngay khi vừa nghe thanh âm của nam tử kia, sắc mặt đại biến, gương mặt đang bao phủ bởi quang hà (ánh sáng mờ) thoáng cái trở lên âm trầm bất định .

“Như thế nào lão nhị, chẳng nhẽ ngươi muốn phá hoại qui củ của trao đổi hội, tưởng muốn độc chiếm Ma Tuỷ Toản sao” Hắc sắc quang hà tu sĩ căn bản không thèm để ý, tới sau một một bước Ngân sắc quang hà nhân ảnh , ngược lại nhìn chằm chặp Bạch Hà trung nhân không khách khí nói .

Người này mặc dù đang ở Hắc sắc quang hà khuôn mặt tựa hồ không nhìn rõ lắm, nhưng dáng người mơ hồ cao lớn, thanh âm băng hàn dị thường .

“Khôn huynh thật sự quá lo lắng rồi. Diệp mỗ như thế nào lại dám làm ra sự tình như vậy. Tại hạ chính là đối với vị đạo hữu này chỉ là một lần đề nghị mà thôi, còn có đáp ứng hay không tự nhiên vẫn phụ thuộc vào vị đạo hữu này. Một khi hai vị đạo hữu ra mặt, tại hạ tự nhiên sẽ không xen vào việc này nữa” Chủ trì giao dịch hội vị quang hà nhân ảnh rõ ràng nhận thức được hắc sắc quang hà ma tu, nên chỉ cười khổ một cái rồi ôm quyền thi lễ nói. Sau đó thân hình nhoáng lên người lui trở lại, làm ra một tư thế nhường đường .

“Tính ngươi thức thời!”

Ma tu hừ lạnh một tiếng, hai tay chắp sau lưng, tuỳ tiện nói .

Bên cạnh tên kia nữ tu, tại trong Ngân sắc hà quang, yểu điệu đứng thẳng, tựa hồ có chút giật mình.

Bốn phía liên tiếp truyền ra những âm thanh kinh ngạc.

“Họ Khôn, chẳng lẽ là trưởng lão của Huyết Thê Môn, Khôn Vô Cực. Nhìn hình đoán tiếng, thật sự là có bộ dáng rất giống .

Ngoại trừ Nguyên Anh Hậu kỳ ra, những người khác làm sao có thể lớn lối như vậy”

Hàn lập nghe xong những lời này, sắc mặt khẽ biến. Vị này ma tu dĩ nhiên là Nguyên anh hậu kỳ tu sĩ. một trong chính ma thập đại tông môn tiếng tăm lừng lẫy Huyết Thê Môn .

“Nguyên lai là Huyết Thê Môn đại trưởng lão, tiểu nữ thật là thất kính. Không biết đạo hữu có hay không tài liệu mà vị đạo hữu này cần, nếu đạo hữu nói là có, tiểu nữ sẽ lập tức quay đi, nhường đạo hữu mang vật ấy đi” Nữ tu im lặng một lát, nhẹ thở một hơi rồi nói.

Xem ra nữ tu này cũng không bởi vì thân phận và tu vi khinh người của lão Khôn mà buông tha cho Ma Tuỷ Toản.

“Hắc hắc !!! Khôn mỗ tuy rằng không có Ngũ Hành Ngọc cùng Huyễn Quang Tinh, nhưng cũng có một vài tài liệu không khác biệt lắm. Ngươi nên thức thời một chút, ngoan ngoãn quay trở về đi” Khôn Vô Cực sắc mặt trầm xuống, âm trầm nói, trong lời rõ ràng có một chút đe doạ.

“Việc này thật có một chút khó làm. Quả Ma tuỷ toàn này cũng là tiểu nữ một lòng muốn lấy. Nếu không thì như vậy đi. Nếu vị đạo hữu này thật sự nguyện ý chọn vật liệu của đạo hữu mà không cần Ngũ Hành Ngọc, vãn bối tuyệt đối không làm khó dễ, đem vật ấy mời khôn huynh lấy” Nữ tu khẽ cười một tiếng nói .

“Hảo, lão phu cũng không phải là người không biết lý lẽ, một lời đã định” Ngoài dự kiến của đại đa số tu sĩ, Khôn Vô Cực tựa hồ đối với tài liệu của mình mười phần tin tưởng, không có lưỡng lự, liền đáp ứng ngay.

Hàn lập thấy hai người trước mắt không đem vị chủ nhân như mình ra gì, tự động thương thảo biện pháp sở hữu Ma tuỷ Toản, trong lòng tự nhiên muốn nhanh tróng thấy loại tài liệu sưu tầm cuối cùng Ngũ Hành Ngọc xuất hiện. Trong lòng đồng thời cũng thở dài nhẹ nhõm.

Bất đông thanh sắc, hắn lạnh lùng nhìn một nam một nữ trao đổi, một lời không nói.

Lúc này tên nữ tu kia nhấc tay lên, một cái cái hộp gỗ màu xanh biếc từ trong ngân sắc hà quang bắn ra, vững vàng dừng ở trên bàn đấu giá, trên hộp còn dán một đạo phù màu bạc.

“Đạo hữu trước tiên có thể xem xét Ngũ Hành Ngọc của tiểu nữ xem thật giả thế nào” Nữ tử hướng Hàn lập tự nhiên nói.

“Khôn mỗ cũng xuất đồ ra, ngươi hãy xem cho rõ ràng, trong đó có chút tài liệu giá trị so với Ngũ Hành Ngọc chỉ có hơn chứ không kém” Khôn Vô Cực cười lạnh một tiếng, tay áo cũng phất lên một cái, bảy cái hộp ngọc màu sắc khác nhau trước sau bay tới, cùng đồng dạng dừng ở trên bàn đấu giá.

Hàn lập cũng không nói lời nào, hướng về phía hộp gỗ hư không một trảo, một âm thanh vang lên, hộp gỗ bị trực tiếp hút vào trong tay rồi vung lên một cái, một đạo thanh sắc linh quang hiện lên, phía trên hộp gỗ đạo phù tự động bay xuống, nắp hộp dễ dàng mở ra.

Một khối ngũ sắc ôn ngọc hình tròn, lẳng lặng nằm trong hộp gỗ, tuy rằng không có bất kỳ một tia sáng hào quang nào phát ra, nhưng một cỗ linh khí nhàn nhạt toả ra phả vào mặt hắn.

Hàn lập cầm khối ngọc trên tay, rồi đưa mắt kiểm tra một chút, lập tức mạnh mẽ kiềm chế một tia hưng phấn ở trong lòng, chậm rãi hướng nữ tu gật gât đầu :

“Đúng vậy, chính xác là Ngũ Hành Ngọc không giả”

Nói xong lời này, hắn đem khối ngọc này thả vào trong hộp gỗ, xoay chuyển ánh mắt, nhìn sang bên cạnh vài cái hộp ngọc ở đó .

Theo bản tâm của hắn, cũng muốn trực tiếp đổi ngay lấy Ngũ Hành Ngọc, Nhưng có điều … hắn cũng không nguyện ý dễ dàng đắc tội một vị Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ, huống hồ vị này Khôn vô cực như thế nào khẩu khí lại lớn như vậy, vì vậy hắn đối với mấy thứ trong mấy chiếc hộp ngọc cũng có chút tò mò .

Khôn vô cực vươn ra một cái ngón tay, mặt biểu lộ tình cảm, hướng mấy cái hộp ngọc hư không điểm ra vài cái, ngay sau đó tất cả hộp ngọc đều tự động mở nắp ra, lộ ra những thứ bên trong .

“Lạc ngưng hồn thạch, vạn luân hoa …”

Hàn lập còn chưa nhận biết hết các vật trong đó, ngồi xung quanh các tu sĩ, có vài người ánh mắt sắc bén, đều giật mình hô lên, nhất thời đọc tên của mấy cái này vật phẩm trong đó. Đại bộ phận mọi người không khỏi giật mình kinh hãi, hít một ngụm lương khí .

Bên cạnh, nữ tu sau khi hai mắt nhìn thấy mấy thứ này trong lòng đồng dạng cũng rất kinh hãi.

Mấy cái vật phẩm này chính xác giống như Khôn Vô Cực nói, luận về trình độ quí hiếm, không một cái nào dưới Ngũ Hành Ngọc, đặc biệt là Vạn luân hoa đối với tu sĩ mà nói, giá trị của nó còn không dưới Ma Tuỷ Toản, Nhiều đồ quí hiếm như vậy, Khó trách Khôn vô Cực tự tin như vậy .

Nữ tu trong lòng cảm thấy bất an, nhịn không được quay đầu nhìn lại, mắt thoáng nhìn qua Thanh sắc hà quang trong đó mơ hồn bóng dáng hàn lập, kết quả càng giật mình.

Lúc này Hàn lập ánh mắt không có để mắt tới vật có giá trị rõ ràng cao nhất Vạn luân hoa, mà là nhìn chằm chặp vào vào chiếc hộp ngọc trong đó chứa một khối to khoáng thạnh màu vàng nhạt, bộ dạng trầm tư không nói gì.

Nữ tu trong lòng không khỏi trầm xuống.

qQả nhiên Hàn lập khoát tay lên, khối khoáng thạch màu vàng nhạt lập tức bị hút vào trong tay, cúi đầu xem xét nó trên tay.

Khôn Vô cực thấy vậy đồng dạng sửng sốt, nhưng lập tức ..ha ..ha .. cười rộ lên, rồi ngạo nghễ nói:

“Như thế nào đạo hữu coi trọng khối canh tinh này của khôn mỗ. Đạo hữu thật đúng là nhãn lực tốt, nếu nói đạo hữu là kiếm tu, nay khối canh tinh này có thể làm cho thần thông của các hạ lập tức tăng lên rất nhiều. mà một khối canh tinh lớn như vậy, phỏng trừng cả tu tiên giới cũng chỉ có Khôn mỗ có khả năng mang ra”

“Khối canh tinh này ta muốn đổi” Hàn lập nhàn nhạt nói.

“Chậm đã, thế còn Ngũ Hành Ngọc này đạo hữu không ….”

“Im miệng, ngươi thật muốn làm cho lão phu tức giận phải không?” Khôn vô cực vừa nghe Hàn lập nói như vậy đang rất vui vẻ, sau đó thốt nhiên biến sắc, trên người bỗng nhiên phát ra khí thế kinh người. một cỗ linh áp vô hình trực tiếp hướng nữ tu áp chế. Hàn lập ở cạnh đó thì bình yên vô sự, còn nữ tu lại mồ hôi đầm đìa rơi xuống, lập tức lùi lại mấy bước, sau đó mới ổn định cước bộ .

Mà khôn vô cực lúc này đồng thời hướng trước người Hàn Lập quơ tay lên mang Ma Tuỷ toản cầm vào trong tay, mừng rỡ như điên xem xét .

“Quả nhiên là Ma Tuỷ Toản, không tồi, Lão phu lần này đến đây đúng thật là sáng suốt. Cổ lão ma bọn ngươi nếu mà biết tại giao dịch hội xuất hiện thứ này, không biết sẽ hối hận, tức giận thành ra cái dạng gì” Lão ma đem Ma tuỷ toản vừa thu lại, tức ngửa mặt lên trời cười rộ lên điên cuồng, sau đó tay áo bào vung lên, đem trên bàn còn thừa các hộp ngọc thu lại, thân hình nhoáng lên, không có ý định lưu lại, thẳng hướng cửa ra khỏi đại sảnh bay đi.

“Khôn huynh, cuối cùng còn có một trọng bảo xuất hiện, đạo hữu không nghĩ lưu lại xem xét một chút hay sao” Chủ trì giao dich hội, Bạch Hà trung nhân đội nhiên lên tiếng nói .

“Cái gì trọng bảo, đối với lão phu mà nói thì thấy cũng không ít loại hiếm lạ, Hôm nay ta có được Ma tuỷ Toản, ta phải nhanh tróng trở về luyện hoá ma khí trong đó, làm gì còn có tâm tình ở lại nhìn cái gì trọng bảo” Một tiếng cười quái dị vang lên, nhân ảnh của Khôn vô cực linh quang chợt loé tại lối ra, sau khi tiếp xúc cấm chế, cả người lập tức biến mất vô ảnh vô tung.

“Luyện hoá ma khí?”

Hàn lập nghe xong lời này có điểm ngoài ý muốn, lập tức hồi tưởng lại có chút giật mình, nhớ lại Ma tuỷ toản tại Vạn Trượng Ma Uyên, được ngưng luyện bởi ma khí mà thành, tự nhiên trong đó ẩn chứ ma khí tinh tuý không phải là nhỏ. Nếu là ma đạo tu sĩ có khả năng luyện hoá ma khí trong đó thì chỗ tốt đạt được không phải là nhỏ. Trách không được, khôn vô cực sau khi được chí bảo này lập tức rời đi ngay, đến ngay cả trọng bảo cuối cùng đem ra đấu giá cũng không có hứng thú .

Lúc này Ngân sắc quang hà nữ tu thấy khôn vô cực mang theo ma tuỷ toàn vừa đi, trong lòng buồn bực dị thường, không nói một lời hướng hộp gỗ chứa Ngũ Hành Ngọc vẫy tay một cái, định đem hút tới tay.

Nhưng lúc này lại truyền tới một âm thanh nhàn nhạt nói :

“Chậm đã!!! Thứ này ta cũng muốn” Hàn lập tuỳ tay nhấc lên, bỗng nhiên một bàn tay hiện ra trên Hộp gỗ, nhưng lại ngăn trở nữ tu thu hồi hộp gỗ .

…………o0o………..


/2449

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status