Tiếp theo ba người lần lượt mang dược tài tinh luyện của mình đưa cho Tăng Đức kiểm tra một hồi thì mới lãnh thêm một số dược tài cùng ba viên Hạ phẩm linh thạch rồi mới lui ra.
Ba người sóng vai nhau đi ra, cho đến khi khuất tầm mắt thì Trần Dương mới hỏi:
- Triệu sư huynh, Vạn Sự Phong kia nằm ở chỗ nào?
- Đệ cứ đi theo con đường này khoảng năm mươi dặm về hướng bắc là có thể nhìn thấy. Hiện giờ này đi thì sẽ thấy có rất nhiều người ra vào tấp nập nơi đó, nhìn là biết ngay!
Triệu Thương cười nói.
Trần Dương nghe vậy trong lòng hơi động, vội vàng nói vài câu cảm tạ rồi cáo từ rời đi.
Đi một đoạn, Trần Dương liền nhìn thấy có rất nhiều đệ tử đi tới đi lui, ai nấy vẻ mặt đều nghiêm túc hẳn lên, tựa như cực kỳ vội vã vậy.
Trần Dương theo phương hướng mà Triệu Thương chỉ, đi được một lúc thì nhìn thấy đám đông đang kéo đến một hướng, mà hầu như ai cũng xì xào.
Mà Trần Dương nhìn đám đệ tử này, phục sức khác nhau, có người mặc áo hồng, có người mặc áo đen, có người mặc áo trắng, mà áo lam như Trần Dương thì hầu như không có ai.
Những đệ tử kia cũng có vài người chú ý đến Trần Dương, sau khi nhìn thấy màu áo của hắn thì liền chủ động tiến tới chào hỏi:
- Chào sư huynh, không biết sư huynh là đi ra từ Luyện Đan Đường nơi đó sao?
- Đúng rồi, tại hạ Trường Dân đúng là đệ tử Luyện Đan Đường. Không biết sư đệ là..
Trần Dương nhìn một đệ tử mặc hắc y đang mỉm cười chào hỏi.
Người kia nghe vậy thì cũng mỉm cười đáp:
- Đệ là Hoa Ngư, là đệ tử mới nhập môn thuộc Luyện Khí Đường. Vừa rồi thấy sư huynh đang nhìn về Vạn Sự Phong, chẳng lẽ là muốn đi tìm hiểu về Hoá Long Tái?
- Thì ra là Hoa sư đệ. Hạnh ngộ, hạnh ngộ. Sư đệ đúng là tinh mắt, ta đúng là muốn đến tìm hiểu một chút, đỡ bị chê cười là lạc hậu, ha ha.
Trần Dương có chút xấu hổ nói.
Hoa Ngư thấy vậy thì cũng cười khoát tay:
- Đệ cũng như huynh đây, có cái gì mà chê cười. Bất quá, chuyện tình kia là của những sư huynh, chúng ta tu vi kém chỉ là hò hét trợ uy mà thôi, sư huynh không cần quá quan trọng.
- Nói như vậy, chẳng lẽ sư đệ cũng biết không ít?
Trần Dương tâm tư khẽ động, nói.
Hoa Ngư nghe vậy thì đắc ý nói:
- Biết nhiều thì không dám, nhưng huynh cũng biết, dạo gần đây Luyện Khí Đường của đệ là nơi đang rất nhộn nhịp. Vì vậy mà đệ cũng nghe được một ít tin tức bên lề mà thôi... Haha...
Trần Dương nghe vậy mắt hơi đảo, cười thầm nói:
- Hoa sư đệ, không biết có thể chỉ điểm cho ta biết một ít hay không?
- Được rồi, nhưng gần đây đệ muốn nhờ các sư huynh ở Luyện Đan Đường phối chế dùm một lô Tụ Khí Đan. Không biết sư huynh có thể ra tay nói giúp hay không? Dĩ nhiên đệ cũng không để huynh làm không công, dược tài đệ lo, thành phẩm chia đôi. Huynh thấy thế nào?
Hoa Ngư nghe Trần Dương gợi ý thì mừng rỡ nói.
Phải biết, mặc dù chuyện gia nhập vào Luyện Đan Đường là chuyện tình ai nghe thấy đều sợ hãi vì sợ bị vắt kiệt sức lực, nhưng mà địa vị của Luyện Đan Đường là rất cao, cùng với Luyện Khí Đường và Bảo Khố Đường là một trong mấy chỗ mà được đám đệ tử ngày ngày ngưỡng mộ.
Hoa Ngư mặc dù mới nhập môn, nhưng trước kia là một thiếu gia trong một gia tộc nhỏ, cho nên chút ít tài phú vẫn là lấy ra được.
Sau khi nhập môn, ý định của Hoa Ngư là muốn nhờ Luyện Đan Đường luyện chế một lô Tụ Khí Đan để sớm ngày tăng tiến tu vi, giúp cho gia tộc của gã càng thêm có chỗ dựa mà phát triển. Thế nhưng, những cao tầng trong Luyện Đan Đường thì một đệ tử nhỏ nhoi như Hoa Ngư không có cách nào tiếp xúc được. Mà đám đệ tử của Luyện Đan Đường thì suốt ngày đóng cửa im lặng, đầu tắt mặt tối, hầu như thời gian nghỉ ngơi còn không có, chứ đừng nói chi đi ra ngoài.
Mà Hoa Ngư cũng rất tinh ý, thầm biết sự kiện Hoá Long Tái này rất có thể sẽ thu hút đệ tử Luyện Đan Đường đi đến xem xét, cho nên mới quanh quẩn ở đây chờ đợi, không ngờ chỉ mới qua một chút đã thấy Trần Dương đi tới, liền mạnh dạn chào hỏi.
Giờ phút này, Trần Dương nghe Hoa Ngư nói thì hơi trầm ngâm, Tụ Khí Đan là loại đan dược cấp thấp, chính bản thân hắn với trình độ luyện đan hiện giờ thì tuỳ tiện cũng có thể luyện ra một lô có phẩm chất cao.
Thế nhưng, đối với đệ tử Luyện Khí Kỳ thì đây được xem là chí bảo cũng không quá đáng. Cho nên vụ làm ăn này, Trần Dương không thể từ chối. Huống chi, những tin tức bên trong Phiên Thiên Tông thì Trần Dương cũng rất khuyết thiếu, không thể nào nắm bắt hết được. Nhìn qua Hoa Ngư này có vẻ tin tức rất tinh thông, cho nên có thể nói đây là một cơ hội khó có được.
Suy ngẫm một chút, Trần Dương liền nhìn Hoa Ngư nói:
- Hoa sư đệ, nói thật, tình hình bận rộn của Luyện Đan Đường lúc này cũng không khác gì Luyện Khí Đường bên đó là mấy. Ta chắc đệ cũng biết. Hơn nữa, chuyện luyện đan cho cá nhân đệ tử nếu dễ làm như vậy thì đệ cũng biết, bên trên chắc chắn sẽ không bỏ qua đâu.
Hoa Ngư nghe vậy rùng mình, âm thầm đổ mồ hôi lạnh. Lúc này mới nghĩ đến những gì mà Trần Dương nói là hoàn toàn đúng sự thật, nhăn nhó một chút liền cười khổ nói:
- Trường sư huynh, nếu vậy thì xem như đệ chưa nói gì...
- Hoa sư đệ chậm đã, chuyện này chưa hẳn là không có cách. Bất quá chỗ này...
Trần Dương hơi liếc mắt nhìn chung quanh, Hoa Ngư thấy vậy thì ngầm hiểu ý, gật đầu nói:
- Đệ biết một chỗ yên tĩnh, hay là chúng ta đến chỗ đó nói chuyện, sư huynh thấy thế nào?
- Được, mời sư đệ dẫn đường.
Trần Dương cũng thoải mái gật đầu đồng ý.
Hoa Ngư và Trần Dương liền tách khỏi đoàn người, rảo bước đi về một hướng khác.
Nơi này là một mỏm đá tự nhiên nhô ra khỏi vách núi, bên dưới là thung lũng xanh ngút tầm mắt. Phía xa xa là đám mây trắng bay lững lờ, gió thổi nhè nhẹ, không gian yên tĩnh.
Sau khi nhìn cảnh vật một chút, Trần Dương mới nói:
- Không giấu Hoa sư đệ, bản thân ta có chút giao tình với một vị sư huynh bên Luyện Đan Đường, chuyện này chưa hẳn không thể thương lượng. Mà ta cũng sẽ không lấy Tụ Khí Đan của đệ, chỉ muốn biết một số tin tức về Hoá Long Tái lần này và một số chuyện tình bên trong môn phái. Đệ cũng biết, đám đồng môn chúng ta ở Luyện Đan Đường là vất vả như thế nào...
Nhìn vẻ mặt buồn bực của Trần Dương, Hoa Ngư liền cảm thấy có một tia đồng cảm nói:
- Trường sư huynh, xin nén đau thương. Đệ đối với hoàn cảnh của các vị sư huynh bên Luyện Đan Đường cũng đã nghe qua ít nhiều, nghe đâu ngay cả thời gian ngắm ánh mặt trời cũng không có, đúng là khổ ải vô biên. Nếu như sư huynh có cách thì về chuyện tinh trong môn phái, đệ nhất định biết gì nói nấy, tuyệt không giấu giếm!
Trần Dương gật đầu:
- Thành giao! Hoa sư đệ, chuyện tình Tụ Khí Đan kia ta sẽ lo liệu cho đệ. Bất quá, ta chỉ có thể hứa giúp hết sức cầu tình, dù sao, Luyện Đan Đường hiện tại tình hình cũng rất bận rộn. Xin sư đệ thông cảm nhiều hơn.
Trần Dương nói lời này chính là phòng ngừa Hoa Ngư còn có chút ít nghi ngờ, có tình tỏ vẻ chuyện này không quá dễ dàng.
Quả nhiên, chiêu lạt mềm buộc chặt này của Trần Dương đã đem chút ít suy tư của Hoa Ngư quét sạch, gã liền cười nói:
- Trường sư huynh yên tâm, dù chuyện có thành hay không thì ta vẫn cung cấp cho huynh những thông tin gì mà ta biết. Mà khi ngay cả khi sư huynh cầu tình không thành thì sư đệ cũng tuyệt không có chút ý kiến gì. Sư huynh chịu cầu tình giúp đã là tốt lắm rồi.
Trần Dương nghe vậy gật đầu, nhẹ nhàng hỏi:
- Sư đệ nói vậy ta yên tâm. Nếu vậy làm phiền sư đệ cho ta hỏi sự tình Hoá Long Bảng là như thế nào?
- Sư huynh chưa xem nên không biết, chuyện này nói ra thì phải bắt nguồn từ Tứ Phái Đại Hội mà bắt đầu...
Hoa Ngư một bên nói, Trần Dương thì chậm rãi lắng nghe, đôi khi lại thắc mắc chen vào hỏi một hai câu, thường thường đều điểm đúng trọng tâm. Khiến cho Hoa Ngư thêm một phen giải thích nữa.
Qua một hồi lâu, sau khi đem mọi chuyện nắm rõ bảy tám phần, Trần Dương mới hỏi:
- Nếu nói vậy, lần này Hoá Long Tái là không liên quan gì đến đám đệ tử chúng ta, có phải không?
- Sư huynh nói có điểm đúng, nhưng mà trên lý thuyết thì bên trên cũng không nghiêm cấm các đệ tử Luyện Khí Kỳ tham gia. Bất quá, ngoại trừ một vài vị sư huynh Luyện Khí Hậu Kỳ có chút ít thần thông muốn hiển lộ thì đám đệ tử cấp thấp như chúng ta có cơ hội gì hay sao? Cho nên, nếu nói không liên quan gì đến đám đệ tử cấp thấp chúng ta thì cũng không phải là sai.
Hoa Ngư cười khổ nói.
Trần Dương nghe vậy thì gật đầu ra vẻ hiểu ra, hơi sờ sờ cằm nói:
- Đa tạ Hoa sư đệ giải đáp. Nếu nói vậy, các vị đồng môn lần này chắc chắn lại phải bận rộn một phen rồi. Ngược lại những người như ta và đệ thì lại vất vả một hồi, hắc hắc.
- Sư huynh nói vậy cũng chưa chắc.
Hoa Ngư đột nhiên mỉm cười thần bí nói.
Nhìn thấy vẻ mặt này của Hoa Ngư, tâm tư Trần Dương liền hơi động, lộ vẻ hứng thú hỏi:
- Sư đệ nói vậy, chẳng lẽ bên trong còn có chuyện tốt gì hay sao?
- Ha hả, sư huynh quả nhiên thông tuệ.
Hoa Ngư sau khi nói câu này thì cẩn thận quan sát chung quanh, nhìn ngó tới lui một hồi khi không thấy ai thì mới nhỏ giọng nói:
- Đám chúng ta mặc dù không có cơ hội tham dự Hoá Long Tái, thế nhưng đây là một cơ hội phát tài không thể bỏ qua à nha!
Hoa Ngư nói xong thì cười hắc hắc, kề miệng lên sát lỗ tai Trần Dương nói thật khẽ mấy câu.
Trần Dương nghe xong thì ngạc nhiên xen lẫn vui mừng nói:
- Còn có loại chuyện tốt này sao?
Ba người sóng vai nhau đi ra, cho đến khi khuất tầm mắt thì Trần Dương mới hỏi:
- Triệu sư huynh, Vạn Sự Phong kia nằm ở chỗ nào?
- Đệ cứ đi theo con đường này khoảng năm mươi dặm về hướng bắc là có thể nhìn thấy. Hiện giờ này đi thì sẽ thấy có rất nhiều người ra vào tấp nập nơi đó, nhìn là biết ngay!
Triệu Thương cười nói.
Trần Dương nghe vậy trong lòng hơi động, vội vàng nói vài câu cảm tạ rồi cáo từ rời đi.
Đi một đoạn, Trần Dương liền nhìn thấy có rất nhiều đệ tử đi tới đi lui, ai nấy vẻ mặt đều nghiêm túc hẳn lên, tựa như cực kỳ vội vã vậy.
Trần Dương theo phương hướng mà Triệu Thương chỉ, đi được một lúc thì nhìn thấy đám đông đang kéo đến một hướng, mà hầu như ai cũng xì xào.
Mà Trần Dương nhìn đám đệ tử này, phục sức khác nhau, có người mặc áo hồng, có người mặc áo đen, có người mặc áo trắng, mà áo lam như Trần Dương thì hầu như không có ai.
Những đệ tử kia cũng có vài người chú ý đến Trần Dương, sau khi nhìn thấy màu áo của hắn thì liền chủ động tiến tới chào hỏi:
- Chào sư huynh, không biết sư huynh là đi ra từ Luyện Đan Đường nơi đó sao?
- Đúng rồi, tại hạ Trường Dân đúng là đệ tử Luyện Đan Đường. Không biết sư đệ là..
Trần Dương nhìn một đệ tử mặc hắc y đang mỉm cười chào hỏi.
Người kia nghe vậy thì cũng mỉm cười đáp:
- Đệ là Hoa Ngư, là đệ tử mới nhập môn thuộc Luyện Khí Đường. Vừa rồi thấy sư huynh đang nhìn về Vạn Sự Phong, chẳng lẽ là muốn đi tìm hiểu về Hoá Long Tái?
- Thì ra là Hoa sư đệ. Hạnh ngộ, hạnh ngộ. Sư đệ đúng là tinh mắt, ta đúng là muốn đến tìm hiểu một chút, đỡ bị chê cười là lạc hậu, ha ha.
Trần Dương có chút xấu hổ nói.
Hoa Ngư thấy vậy thì cũng cười khoát tay:
- Đệ cũng như huynh đây, có cái gì mà chê cười. Bất quá, chuyện tình kia là của những sư huynh, chúng ta tu vi kém chỉ là hò hét trợ uy mà thôi, sư huynh không cần quá quan trọng.
- Nói như vậy, chẳng lẽ sư đệ cũng biết không ít?
Trần Dương tâm tư khẽ động, nói.
Hoa Ngư nghe vậy thì đắc ý nói:
- Biết nhiều thì không dám, nhưng huynh cũng biết, dạo gần đây Luyện Khí Đường của đệ là nơi đang rất nhộn nhịp. Vì vậy mà đệ cũng nghe được một ít tin tức bên lề mà thôi... Haha...
Trần Dương nghe vậy mắt hơi đảo, cười thầm nói:
- Hoa sư đệ, không biết có thể chỉ điểm cho ta biết một ít hay không?
- Được rồi, nhưng gần đây đệ muốn nhờ các sư huynh ở Luyện Đan Đường phối chế dùm một lô Tụ Khí Đan. Không biết sư huynh có thể ra tay nói giúp hay không? Dĩ nhiên đệ cũng không để huynh làm không công, dược tài đệ lo, thành phẩm chia đôi. Huynh thấy thế nào?
Hoa Ngư nghe Trần Dương gợi ý thì mừng rỡ nói.
Phải biết, mặc dù chuyện gia nhập vào Luyện Đan Đường là chuyện tình ai nghe thấy đều sợ hãi vì sợ bị vắt kiệt sức lực, nhưng mà địa vị của Luyện Đan Đường là rất cao, cùng với Luyện Khí Đường và Bảo Khố Đường là một trong mấy chỗ mà được đám đệ tử ngày ngày ngưỡng mộ.
Hoa Ngư mặc dù mới nhập môn, nhưng trước kia là một thiếu gia trong một gia tộc nhỏ, cho nên chút ít tài phú vẫn là lấy ra được.
Sau khi nhập môn, ý định của Hoa Ngư là muốn nhờ Luyện Đan Đường luyện chế một lô Tụ Khí Đan để sớm ngày tăng tiến tu vi, giúp cho gia tộc của gã càng thêm có chỗ dựa mà phát triển. Thế nhưng, những cao tầng trong Luyện Đan Đường thì một đệ tử nhỏ nhoi như Hoa Ngư không có cách nào tiếp xúc được. Mà đám đệ tử của Luyện Đan Đường thì suốt ngày đóng cửa im lặng, đầu tắt mặt tối, hầu như thời gian nghỉ ngơi còn không có, chứ đừng nói chi đi ra ngoài.
Mà Hoa Ngư cũng rất tinh ý, thầm biết sự kiện Hoá Long Tái này rất có thể sẽ thu hút đệ tử Luyện Đan Đường đi đến xem xét, cho nên mới quanh quẩn ở đây chờ đợi, không ngờ chỉ mới qua một chút đã thấy Trần Dương đi tới, liền mạnh dạn chào hỏi.
Giờ phút này, Trần Dương nghe Hoa Ngư nói thì hơi trầm ngâm, Tụ Khí Đan là loại đan dược cấp thấp, chính bản thân hắn với trình độ luyện đan hiện giờ thì tuỳ tiện cũng có thể luyện ra một lô có phẩm chất cao.
Thế nhưng, đối với đệ tử Luyện Khí Kỳ thì đây được xem là chí bảo cũng không quá đáng. Cho nên vụ làm ăn này, Trần Dương không thể từ chối. Huống chi, những tin tức bên trong Phiên Thiên Tông thì Trần Dương cũng rất khuyết thiếu, không thể nào nắm bắt hết được. Nhìn qua Hoa Ngư này có vẻ tin tức rất tinh thông, cho nên có thể nói đây là một cơ hội khó có được.
Suy ngẫm một chút, Trần Dương liền nhìn Hoa Ngư nói:
- Hoa sư đệ, nói thật, tình hình bận rộn của Luyện Đan Đường lúc này cũng không khác gì Luyện Khí Đường bên đó là mấy. Ta chắc đệ cũng biết. Hơn nữa, chuyện luyện đan cho cá nhân đệ tử nếu dễ làm như vậy thì đệ cũng biết, bên trên chắc chắn sẽ không bỏ qua đâu.
Hoa Ngư nghe vậy rùng mình, âm thầm đổ mồ hôi lạnh. Lúc này mới nghĩ đến những gì mà Trần Dương nói là hoàn toàn đúng sự thật, nhăn nhó một chút liền cười khổ nói:
- Trường sư huynh, nếu vậy thì xem như đệ chưa nói gì...
- Hoa sư đệ chậm đã, chuyện này chưa hẳn là không có cách. Bất quá chỗ này...
Trần Dương hơi liếc mắt nhìn chung quanh, Hoa Ngư thấy vậy thì ngầm hiểu ý, gật đầu nói:
- Đệ biết một chỗ yên tĩnh, hay là chúng ta đến chỗ đó nói chuyện, sư huynh thấy thế nào?
- Được, mời sư đệ dẫn đường.
Trần Dương cũng thoải mái gật đầu đồng ý.
Hoa Ngư và Trần Dương liền tách khỏi đoàn người, rảo bước đi về một hướng khác.
Nơi này là một mỏm đá tự nhiên nhô ra khỏi vách núi, bên dưới là thung lũng xanh ngút tầm mắt. Phía xa xa là đám mây trắng bay lững lờ, gió thổi nhè nhẹ, không gian yên tĩnh.
Sau khi nhìn cảnh vật một chút, Trần Dương mới nói:
- Không giấu Hoa sư đệ, bản thân ta có chút giao tình với một vị sư huynh bên Luyện Đan Đường, chuyện này chưa hẳn không thể thương lượng. Mà ta cũng sẽ không lấy Tụ Khí Đan của đệ, chỉ muốn biết một số tin tức về Hoá Long Tái lần này và một số chuyện tình bên trong môn phái. Đệ cũng biết, đám đồng môn chúng ta ở Luyện Đan Đường là vất vả như thế nào...
Nhìn vẻ mặt buồn bực của Trần Dương, Hoa Ngư liền cảm thấy có một tia đồng cảm nói:
- Trường sư huynh, xin nén đau thương. Đệ đối với hoàn cảnh của các vị sư huynh bên Luyện Đan Đường cũng đã nghe qua ít nhiều, nghe đâu ngay cả thời gian ngắm ánh mặt trời cũng không có, đúng là khổ ải vô biên. Nếu như sư huynh có cách thì về chuyện tinh trong môn phái, đệ nhất định biết gì nói nấy, tuyệt không giấu giếm!
Trần Dương gật đầu:
- Thành giao! Hoa sư đệ, chuyện tình Tụ Khí Đan kia ta sẽ lo liệu cho đệ. Bất quá, ta chỉ có thể hứa giúp hết sức cầu tình, dù sao, Luyện Đan Đường hiện tại tình hình cũng rất bận rộn. Xin sư đệ thông cảm nhiều hơn.
Trần Dương nói lời này chính là phòng ngừa Hoa Ngư còn có chút ít nghi ngờ, có tình tỏ vẻ chuyện này không quá dễ dàng.
Quả nhiên, chiêu lạt mềm buộc chặt này của Trần Dương đã đem chút ít suy tư của Hoa Ngư quét sạch, gã liền cười nói:
- Trường sư huynh yên tâm, dù chuyện có thành hay không thì ta vẫn cung cấp cho huynh những thông tin gì mà ta biết. Mà khi ngay cả khi sư huynh cầu tình không thành thì sư đệ cũng tuyệt không có chút ý kiến gì. Sư huynh chịu cầu tình giúp đã là tốt lắm rồi.
Trần Dương nghe vậy gật đầu, nhẹ nhàng hỏi:
- Sư đệ nói vậy ta yên tâm. Nếu vậy làm phiền sư đệ cho ta hỏi sự tình Hoá Long Bảng là như thế nào?
- Sư huynh chưa xem nên không biết, chuyện này nói ra thì phải bắt nguồn từ Tứ Phái Đại Hội mà bắt đầu...
Hoa Ngư một bên nói, Trần Dương thì chậm rãi lắng nghe, đôi khi lại thắc mắc chen vào hỏi một hai câu, thường thường đều điểm đúng trọng tâm. Khiến cho Hoa Ngư thêm một phen giải thích nữa.
Qua một hồi lâu, sau khi đem mọi chuyện nắm rõ bảy tám phần, Trần Dương mới hỏi:
- Nếu nói vậy, lần này Hoá Long Tái là không liên quan gì đến đám đệ tử chúng ta, có phải không?
- Sư huynh nói có điểm đúng, nhưng mà trên lý thuyết thì bên trên cũng không nghiêm cấm các đệ tử Luyện Khí Kỳ tham gia. Bất quá, ngoại trừ một vài vị sư huynh Luyện Khí Hậu Kỳ có chút ít thần thông muốn hiển lộ thì đám đệ tử cấp thấp như chúng ta có cơ hội gì hay sao? Cho nên, nếu nói không liên quan gì đến đám đệ tử cấp thấp chúng ta thì cũng không phải là sai.
Hoa Ngư cười khổ nói.
Trần Dương nghe vậy thì gật đầu ra vẻ hiểu ra, hơi sờ sờ cằm nói:
- Đa tạ Hoa sư đệ giải đáp. Nếu nói vậy, các vị đồng môn lần này chắc chắn lại phải bận rộn một phen rồi. Ngược lại những người như ta và đệ thì lại vất vả một hồi, hắc hắc.
- Sư huynh nói vậy cũng chưa chắc.
Hoa Ngư đột nhiên mỉm cười thần bí nói.
Nhìn thấy vẻ mặt này của Hoa Ngư, tâm tư Trần Dương liền hơi động, lộ vẻ hứng thú hỏi:
- Sư đệ nói vậy, chẳng lẽ bên trong còn có chuyện tốt gì hay sao?
- Ha hả, sư huynh quả nhiên thông tuệ.
Hoa Ngư sau khi nói câu này thì cẩn thận quan sát chung quanh, nhìn ngó tới lui một hồi khi không thấy ai thì mới nhỏ giọng nói:
- Đám chúng ta mặc dù không có cơ hội tham dự Hoá Long Tái, thế nhưng đây là một cơ hội phát tài không thể bỏ qua à nha!
Hoa Ngư nói xong thì cười hắc hắc, kề miệng lên sát lỗ tai Trần Dương nói thật khẽ mấy câu.
Trần Dương nghe xong thì ngạc nhiên xen lẫn vui mừng nói:
- Còn có loại chuyện tốt này sao?
/379
|