Pháo Hôi Công Mới Là Tuyệt Sắc

Chương 45 - Chương 45

/73


Xin chào >v< Tớ đã về rồi đây, sau những tháng ngày ôn thi vất vả học ngày học đêm, càng ôn càng béo ==” rốt cuộc tớ cũng trở về phủ xanh đồi trọc cho ngôi nhà hoang tàn rồi đây TT^TT Từ giờ sẽ tức tốc hoàn thành hai bộ “Pháo hôi công mới là tuyệt sắc” và “Tình địch thầm mến tôi”. Bật mí với mọi người, trong thời gian ôn thi vất vả thi thoảng lại lên mạng cho đỡ thèm, tớ đã trót đem lòng…. yêu một bộ mới =)))) Bộ nay sẽ được ra mắt các bạn sau khi “pháo hôi…” kết thúc, và thể loại là ABO nhé >v< Tuy nói tập trung post nhưng tốc độ vẫn sẽ là một chương/ ngày thôi :’> Post nhiều quá sợ mọi người đọc nhiều chóng mặt . Tốt nhất là đọc cả hai bộ thế là ngày nào cũng có truyện để đọc hehee=))))))

Chung Thành Lâm quay lại cũng vừa lúc Lâm Hưởng đang đòi Lâm Tự cho về nhà.

“Đêm nay cả hai ở lại đây đi, đã thế này còn muốn chạy đi đâu?” Chung Thành Lâm ngồi xuống bên cạnh,thản nhiên ôm vai cậu. Khó khăn lắm mới có thể đến với nhau, anh còn muốn “thủ thỉ tâm sự” với người yêu thêm chút nữa, cái loại ý nghĩ trẻ ranh này rơi vào tuýp người nghiêm túc như Chung Thành Lâm khiến người khác có phần không tiêu hóa nổi.

Lâm Tự nhìn hai người dựa vào nhau, không nhịn được đỏ bừng cả mặt. Hóa ra điều Chung Nhất Thần nói lại thành sự thật, anh trai và anh Thành Lâm thành đôi. Cậu nhóc rất thích Chung Thành Lâm, tất nhiên là thích theo kiểu huynh đệ mà thôi. Cậu nhóc thấy anh rất được, biết chăm sóc người khác, biết đau lòng vì người khác, anh hai ở bên người như vậy chắc chắn sẽ hạnh phúc.

“Em có nhà của em, ở lại chỗ anh làm gì?” Lâm Hưởng không vui, nói.

“Nhà anh với nhà em không giống nhau sao?”

Giống là giống thế nào? Trong lòng Lâm Hưởng âm thầm phỉ nhổ, ngoài miệng không thèm nói chuyện. Ở nhà ít ra thích ăn gì còn được ăn đó, mẹ nó ở với anh cái này không được, cái kia cũng phải nhịn, ông đây không có bệnh cũng bị nghẹn thành bệnh luôn.

“Ở lại đi, ở lại đi.” Chung Nhất Thần vô cùng dũng cảm mở miệng “ Có điều phòng khách chưa quét dọn e không dùng được, chỉ còn hai phòng ngủ. Tiểu Tự, em…”

“Cút!” Lâm Hưởng lườm hắn tóe lửa, trong đầu tên này ngoài những mảng màu đen tối cũng chỉ còn những gam màu xám xịt.

“Mẹ! Sao cậu suốt ngày mắng chửi tôi thế hả?”

“Ai bảo anh già đầu còn thích bị ngược đãi.”

“Mẹ kiếp, cậu mới là đồ già đầu thích bị ngược đãi—– Trừ Tiểu Tự ra, cả nhà cậu đều là đồ già đầu thích bị ngược đãi.”Chung Nhất Thần xù lông “Tôi không đồng ý! Cậu còn dám đối xử như vậy với tôi, còn lâu tôi mới gả em trai đáng yêu cho cậu.”

“….” Lâm Hưởng thương hại nhìn hắn “ Trong cái nhà này, anh có quyền quyết định sao? Ai cần anh cho phép mới gả?”

“…”

“Vả lại, trong Lâm gia, tôi làm chủ.”

Lâm Hưởng liếc mắt nhìn em trai, Lâm Tự ngoan ngoãn gật đầu : “ Nhà em trước giờ đều do trưởng nam định đoạt mọi chuyện.”

Lâm Hưởng vừa lòng bắt chéo chân.

Chung Nhất Thần bị đả kích nặng nề, suýt tí nữa thổ huyết đầy đất.

Mặt hắn vặn vẹo nhăn nhó, lườm Lâm Hưởng vài giây, sau đó đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to, ngồi xuống giường bóp chân cho cậu : “ Ha! Ha! Ha! Nãy giờ tôi tấu hài cậu có thấy buồn cười không? Hài lắm đúng không?”

Lâm Tự : …. Nhục quá đi mất…

Chung Thành Lâm : .. Đệch…

Lâm Hưởng khinh thường dùng khóe mắt liếc hắn, gật đầu cấp cho hắn bậc thang : “ Cũng tàm tạm.”

Rốt cuộc vẫn không ở lại Chung gia. Dù sao Tiểu Tự không mang sách theo để học bài cho hôm sau, vả lại đâu thể để Chung Thành Lâm nghỉ làm ở nhà chăm cậu, để vài ngày như thế công việc chồng chất lên lại phải tăng ca, bình thường anh cũng đã bận lắm rồi.

Lâm Hưởng ở nhà dưỡng sức hai ngày, một hơi đem tiểu thuyết sửa hơn năm vạn chữ. Vừa mới đăng không bao lâu, trên tường nhà cậu đã bị mọi người oanh tạc.

Ông trời ơi, Lôi mẹ bị điên rồi sao? Chẳng lẽ bị xe tải đâm vào đầu não quay hoạt động giống người thường rồi? Hay đây là dạo đầu cho một hồi máu chó sau đó? Một tháng lặn mất tăm không thấy đâu tự nhiên đùng cái trồi lên làm phát năm vạn chứ, chẳng lẽ định viết đến điên luôn sao? Chưa kể tình tiết còn cực kì bình thường, hoàn toàn không rớt giọt máu chó nào. Trời ơi, xin hãy cho một tia sét đánh chết người ngoài hình tinh giả mạo lôi mẹ này đi.

Lâm Hưởng vừa sửa lại bài vừa đọc bình luận .

Mẹ nó chứ ông đây viết máu chó mấy người cũng kêu. Viết không máu chó mấy người cũng mắng. Anti fan đúng là một đám tiểu yêu tinh chuyên đi tra tấn người mà.

Thật ra cậu bị mắng cũng thấy vui vui. Trước giờ Lâm Hưởng vẫn luôn tự nói với mình : Nếu họ không quan tâm mình thì cả ngày rảnh háng đi soi mói mắng chửi mình làm chi. Đây cũng là một cách để thể hiện tình yêu đó.=.= Cái này gọi là tập mãi cũng thành quen, nếu cứ đặt những lời mắng chửi của người ta vào lòng e đầu Lâm Hưởng sớm đã nổ tung rồi. Bần cùng bất đắc dĩ đành phải học cách biến mắng chửi thành động lực, càng bị mắng càng hăng say hất máu chó vào cuộc đời, vậy mới là lôi mẹ vĩ đại chứ! ╮(╯_╰)╭

Ngồi xem mãi cũng chán, Lâm Hưởng mở diễn đàn, tùy tiện bấm vào bài viết được ghim đầu liên quan đến mình.

Chủ đề : Mẹ ơi, Lôi mẹ là tui muốn đập đầu vô tường!

Bài viết : Mẹ nó kể từ khi bộ “ Yêu thương chàng trai tà mị quyến rũ” đổi tên thành “ Sống chung với boss”, thế giới của bà đây hoàn toàn đảo lộn hết rồi. Mẹ kiếp cái thứ tiểu thuyết gì vừa ngọt ngào, vừa ấm áp, vừa lãng mạn lại ngọt muốn chết này sao lại xuất hiện trong thế giới đã từng bị máu chó thống trị hả? Chung tổng công tà mị quyến rũ vạn người mê vừa có tiền, vừa có quyền, tính cách bá đạo ngang tàng, tra công chuẩn mực đâu? Cái thằng vừa trung khuyển vừa ngốc nghếch đáng yêu nguyện hy sinh hết thảy vì người yêu này là ai? Cái thằng M lòi chuyên đi tìm ngược này là ai? Còn chưa hết, vì sao thánh mẫu tiện thụ ngàn năm, đập không chết, rape không rên Lâm tiểu thụ lại bị thế lực bóng tối biến thành ngạo kiều nữ vương thụ hả? Khốn nạn nhất là cái tình tiết máu chó cao trào, thằng anh trai khốn nạn, xấu xa, trung tâm của mọi sự rắc rối cuối cùng phải nhận cái chết thảm khốc sao giờ lại được tẩy trắng hoàn toàn, sống cuộc sống hạnh phúc yên bình như thế hả? ĐM đến cả pháo hôi đẹp trai ôn nhu lạnh lùng anh tuấn cô đơn ngàn năm giờ cũng được hạnh phúc là sao? Không phải bà đây không tin vào tình yêu (#*&@#(*Y nhưng mà phaó hôi phải làm tròn nhiệm vụ chứ, chẳng phải nên vĩnh viễn không thể quên đi tình yêu khắc cốt ghi tâm, nguyện đứng sau lưng nhìn người mình yêu được hạnh phúc, cả đời này tôi sẽ không quấy rầy em, chỉ lặng lẽ làm hình bóng sau lưng dõi theo em, mỗi khi em gặp khó khăn, tôi nguyện mất hết tất cả để em được hạnh phúc, chỉ cần thấy nụ cười trên gương mặt em là tôi vui lòng. Hu hu hu phải như vậy chứ, sao anh lại yêu anh trai người anh từng yêu. Lôi mẹ, xin đừng ngược đãi chúng tôi bằng ngọt văn nữa, hãy dùng máu chó tẩy rửa thế giới này đi mà, không, hãy biến cả dải ngân hà này chìm trong máu chó!!!!

[Sunny] : Thớt đừng kích động, chắc Lôi mẹ bị hỏng hóc phần nào thôi. Y học giờ rất phát triển, sớm muộn lôi mẹ cũng bình phục.

[478jeiig] : Lôi mẹ mau trả lại tiểu công tà mị quyến rũ cho tui, không là tui bỏ hố, tui bỏ hố đó TT^TT

[Lão đây chỉ gội đầu với nước lã] : Hai thanh niên ở trên trông rất quen mắt, đây chẳng phải hai người to mồm nhất kêu gào lôi mẹ ngược đãi sao? Mau mau tranh thủ lúc này bỏ hố nhanh còn kịp đó.

[478jeiig] : Ngại ghê! Bị đằng ấy nhận ra rồi. Người ta còn lâu mới nói người ta yêu lôi mẹ muốn chết, chỉ muốn ôm chân lôi mẹ mãi mãi về sau (//v//)

[L] : Tui thấy hay mà.

[Kiếp trước là một con heo] : Cùng cảm nhận với thớt, tam quan của tui vỡ nát rồi.

[Táng tận thiên lương] : Đằng trên không nhận ra chủ thớt nói vậy chứ lòng không nghĩ vậy sao? Rõ ràng là vừa yêu vừa hận kìa. Đằng ấy là khờ bẩm sinh hay có đào tạo thế?

Càng nói càng hăng, Lâm Hưởng ngồi xem trò vui đến là khoái chí.

Thực ra thì đám anti fan này khiến cậu vừa yêu vừa hận. Cho dù cậu có viết máu chó hay sửa lại toàn bộ nội dung, trước sau vẫn một lòng đón đọc, chỉ cần nhìn vào lượt truy cập suốt hai ngày nay cũng đủ thấy anti fan vẫn thương yêu cậu biết bao, ngoài miệng thì cứ chửi rủa dọa dẫm bỏ hố , quay lưng lại đã đi mua VIP cho truyện, giúp cậu đứng vững trên bảng vàng xếp hạng tác giả ăn khách. Cái đám này đúng là đội quân không được tự nhiên mà.

Trước kia lúc cậu còn viết truyện cẩu huyết, bọn họ ngày ngày đuổi theo mắng chửi, nhưng lúc nào cũng là người bỏ tiền ra mua VIP cho truyện, sau đó lại quay ra chửi tiếp =.= Bây giờ đổi sang viết ngọt văn, vẫn đi theo mắng chửi, VIP mua xong mới yên tâm quay ra chửi tiếp. Đây chẳng phải biệt nữu thụ trong truyền thuyết sao?

Lâm Hưởng chọn ID mạo danh, đăng bình luận vào bài viết đó.

[RID] : Hắc hóa mới là tuyệt sắc ( RID này là ID mạo danh, khi bình luận sẽ hiện ra)

Lâm Hưởng đăng xong cũng tắt bài viết luôn, chọn bừa một bộ phim xem giết thời gian, cậu hoàn toàn không biết vì sự xuất hiện của mình khiến diễn đàn thiếu chút nữa nổ tung.

[ Chân tướng ] : Mẹ ơi!!! Các đồng chí có ai nhận ra RID kia chính là Lôi mẹ không?

[ROM] : Oa oa oa!!! Lôi mẹ!! Lôi mẹ thật kìa!! Lôi mẹ, người ta muốn thổ lộ, người ta là fan não tàn của lôi mẹ đó >v

/73

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status