Xe cuối cùng cũng dừng lại trước cửa hàng KFC, Tiểu Dịch liền nhảy xuống xe, Tiêu Hàn cũng đã xuống xe, đưa tay dắt Tiểu Dịch liền nhìn người ngồi ghế sau, “Không xuống xe sao, em xác định?” Lời nói này làm sao cảm giác được là có y uy hiếp, Đông Thu Luyện kiên trì xuống xe, Tiêu Hàn lập tức mang xe khoá lại, tay còn lại nắm tay Đông Thu Luyện kéo vào trong.
Tiêu Dịch nhìn vẻ mặt thẹn thùng của Đông Thu Luyện, cậu bé đưa tay lên che miệng mà cười, quả nhiên ba là khắc tinh của mẹ, thời gian qua vẻ mặt của mẹ hết sức phong phú!
Đông Thu Luyện cúi đầu nhìn tay hai người nằm cùng một chỗ, tựa hồ như chú ý đến ánh mắt nhìn chằm chằm của Đông Thu Luyện, năm ngón tay của Tiêu Hàn khẽ mở, trong nháy mắt biến thành mười ngón tay đan chặt nhau, đây là lần đầu tiên hai người nắm tay như vậy, mặt của Đông Thu Luyện không tự giác hồng lên, chỉ vô thức đi theo Tiêu Hàn vào trong.
“Hai phần ăn giành cho gia đình” Tiêu Hàn ở quầy phục vụ gọi món sau đó chọn một cái bàn ngồi xuống, Đông Thu Luyện liên tục bị Tiêu Hàn kéo đi, trực tiếp ngồi bên cạnh của Tiêu Hàn, “Em muốn ăn cái gì?”
“Vậy là đủ rồi!”. Ngược lại lần này Tiểu Dịch thật thoã mãn, dù sau đây là lần đầu tiên cậu bé ăn đi ăn cùng vơi Đông Thu Luyện, trước kia đều là đi cùng ông cố hoặc là chú nhỏ, là lén mẹ cậu mà đi, tại vì lúc đó Đông Thu Luyện không cho Tiểu Dịch ăn những loại thức ăn này, Tiêu Hàn kéo tay hai người đặt lên đùi mình, nhiệt độ cơ thể của Tiêu Hàn bỗng chốc xâm nhập vào người cô.
Làm cho Đông Thu Luyện cảm thấy nhiệt độ của khuôn mặt mình càng ngày càng cao, rất nhanh thức ăn mang đến. Tiểu Dịch hưng trí tưng bừng ăn thức ăn, đâu chú ý đến dị thường của hai người đối diện cậu.
“Uống môt ngụm?” Tiêu Hàn đặt một ly nước đã được cấm ống hút ở trước mặt Đông Thu Luyện, Đông Thu Luyện lập tức lộ ra vẻ mặt khó xử, dù sao cô cũng chưa từng uống coca, có chút khó khăn nhìn Tiêu Hàn, bộ dáng kia có chút ít như kẻ thấp bé, “Cái kia… Cái này… tôi….”
“Không muốn uống?” Sắc mặt Tiêu
Tiêu Dịch nhìn vẻ mặt thẹn thùng của Đông Thu Luyện, cậu bé đưa tay lên che miệng mà cười, quả nhiên ba là khắc tinh của mẹ, thời gian qua vẻ mặt của mẹ hết sức phong phú!
Đông Thu Luyện cúi đầu nhìn tay hai người nằm cùng một chỗ, tựa hồ như chú ý đến ánh mắt nhìn chằm chằm của Đông Thu Luyện, năm ngón tay của Tiêu Hàn khẽ mở, trong nháy mắt biến thành mười ngón tay đan chặt nhau, đây là lần đầu tiên hai người nắm tay như vậy, mặt của Đông Thu Luyện không tự giác hồng lên, chỉ vô thức đi theo Tiêu Hàn vào trong.
“Hai phần ăn giành cho gia đình” Tiêu Hàn ở quầy phục vụ gọi món sau đó chọn một cái bàn ngồi xuống, Đông Thu Luyện liên tục bị Tiêu Hàn kéo đi, trực tiếp ngồi bên cạnh của Tiêu Hàn, “Em muốn ăn cái gì?”
“Vậy là đủ rồi!”. Ngược lại lần này Tiểu Dịch thật thoã mãn, dù sau đây là lần đầu tiên cậu bé ăn đi ăn cùng vơi Đông Thu Luyện, trước kia đều là đi cùng ông cố hoặc là chú nhỏ, là lén mẹ cậu mà đi, tại vì lúc đó Đông Thu Luyện không cho Tiểu Dịch ăn những loại thức ăn này, Tiêu Hàn kéo tay hai người đặt lên đùi mình, nhiệt độ cơ thể của Tiêu Hàn bỗng chốc xâm nhập vào người cô.
Làm cho Đông Thu Luyện cảm thấy nhiệt độ của khuôn mặt mình càng ngày càng cao, rất nhanh thức ăn mang đến. Tiểu Dịch hưng trí tưng bừng ăn thức ăn, đâu chú ý đến dị thường của hai người đối diện cậu.
“Uống môt ngụm?” Tiêu Hàn đặt một ly nước đã được cấm ống hút ở trước mặt Đông Thu Luyện, Đông Thu Luyện lập tức lộ ra vẻ mặt khó xử, dù sao cô cũng chưa từng uống coca, có chút khó khăn nhìn Tiêu Hàn, bộ dáng kia có chút ít như kẻ thấp bé, “Cái kia… Cái này… tôi….”
“Không muốn uống?” Sắc mặt Tiêu
/79
|