Lời nói của Đông Thu Luyện chưa tới hai phút, thì nghe thấy sau lưng truyền đến âm thanh của giày cao gót, “Cộc cộc cộc”, Đông Thu Luyện quay đầu lại, cổ tay của cô bị nắm lấy, lúc này Đông Thu Luyện mới nhìn rõ được cô gái mới vừa khiêu khích mình thế nhưng lại chạy ra, Đông Thu Luyện đột nhiên vung tay gạt bỏ tay của Bùi Tư Nhan.
Bùi Tư Nhan bị vung một cái, thiếu chút nữa té ngã, “Cô là người đầu tiên dám vẫy nước vào người của tôi!” Đông Thu Luyện lúc này mới thấy được, quần áo của cô ta bị dính nước, trở nên những mảng màu đậm, xem ra có chút chật vật, đầu tóc được chải tỉ mỉ lúc này cũng có mất trật tự chút ít.
“Cô cũng là người đầu tiên dám nắm lấy tay tôi!” Đông Thu Luyện đưa tay vuốt vuốt cổ tay của mình, mặc dù có không đau, nhưng Đông Thu Luyện cảm thấy cô gái trước mắt thật buồn cười, người này có bệnh hay không vậy, chính cô có chọc tới cô ta sao?
“Ôi… mẹ, sao lại không vào!” Lúc này Tiểu Dịch chạy ra, nhìn thấy Đông Thu Luyện cùng cô gái ở đại sảnh lúc nãy đang nói gì đó.
Đông Thu Luyện quay đầu nhìn Tiểu Dịch cười một tiếng, “Sao lại đi ra? Mẹ lập tức đi vào!” Lúc này trên mặt Đông Thu Luyện mới hiện ra nụ cười, Tiểu Dịch đi đến bên người Đông Thu Luyện, nhìn nhìn Bùi Tư Nhan, “Mẹ, mẹ biết người này sao?”
“Không biết!” Đông Thu Luyện nói xong dắt tay Tiểu Dịch hướng về phòng.
“Cô thế nhưng lại đầu độc trẻ con kêu cô bằng mẹ, tâm cơ của cô thật sự rất nặng nha!” Trong lòng Đông Thu Luyện đã cảm thấy cô gái này là người điên, không muốn để ý đến cô ta nữa, nhưng Tiểu Dịch lại kéo Đông Thu Luyện, “Sao vậy?”
“Đầu độc trẻ con? Vị tiểu thư này, cô biết đầu độc nghĩa là gì không? Nếu không biết thì tôi có thể giải thích cho cô biết, đầu độc chính là mê hoặc, mà mê hoặc là làm cho tâm trí của người đó bị mê mẫn, nhưng đầu óc của tôi hết sức tỉnh táo, tuyệt đối không bị ai làm mê muội, cho nên những lời cô nói không có lửa nhưng lại có khói, trên cương vị của pháp luật thì lời nói của cô có thể cấu thành tội vu oan, phỉ báng!”
Lời nói của Tiểu Dịch làm Bùi Tư Nhan ngây ngẩng cả người, chỉ nhìn Tiểu Dịch, lại nhìn Đông Thu Luyện,” Vị tiểu thư này yên tâm, tôi sẽ không tố cáo cô
Bùi Tư Nhan bị vung một cái, thiếu chút nữa té ngã, “Cô là người đầu tiên dám vẫy nước vào người của tôi!” Đông Thu Luyện lúc này mới thấy được, quần áo của cô ta bị dính nước, trở nên những mảng màu đậm, xem ra có chút chật vật, đầu tóc được chải tỉ mỉ lúc này cũng có mất trật tự chút ít.
“Cô cũng là người đầu tiên dám nắm lấy tay tôi!” Đông Thu Luyện đưa tay vuốt vuốt cổ tay của mình, mặc dù có không đau, nhưng Đông Thu Luyện cảm thấy cô gái trước mắt thật buồn cười, người này có bệnh hay không vậy, chính cô có chọc tới cô ta sao?
“Ôi… mẹ, sao lại không vào!” Lúc này Tiểu Dịch chạy ra, nhìn thấy Đông Thu Luyện cùng cô gái ở đại sảnh lúc nãy đang nói gì đó.
Đông Thu Luyện quay đầu nhìn Tiểu Dịch cười một tiếng, “Sao lại đi ra? Mẹ lập tức đi vào!” Lúc này trên mặt Đông Thu Luyện mới hiện ra nụ cười, Tiểu Dịch đi đến bên người Đông Thu Luyện, nhìn nhìn Bùi Tư Nhan, “Mẹ, mẹ biết người này sao?”
“Không biết!” Đông Thu Luyện nói xong dắt tay Tiểu Dịch hướng về phòng.
“Cô thế nhưng lại đầu độc trẻ con kêu cô bằng mẹ, tâm cơ của cô thật sự rất nặng nha!” Trong lòng Đông Thu Luyện đã cảm thấy cô gái này là người điên, không muốn để ý đến cô ta nữa, nhưng Tiểu Dịch lại kéo Đông Thu Luyện, “Sao vậy?”
“Đầu độc trẻ con? Vị tiểu thư này, cô biết đầu độc nghĩa là gì không? Nếu không biết thì tôi có thể giải thích cho cô biết, đầu độc chính là mê hoặc, mà mê hoặc là làm cho tâm trí của người đó bị mê mẫn, nhưng đầu óc của tôi hết sức tỉnh táo, tuyệt đối không bị ai làm mê muội, cho nên những lời cô nói không có lửa nhưng lại có khói, trên cương vị của pháp luật thì lời nói của cô có thể cấu thành tội vu oan, phỉ báng!”
Lời nói của Tiểu Dịch làm Bùi Tư Nhan ngây ngẩng cả người, chỉ nhìn Tiểu Dịch, lại nhìn Đông Thu Luyện,” Vị tiểu thư này yên tâm, tôi sẽ không tố cáo cô
/79
|