Tiêu Hàn vừa mới tiến vào công ty, Quý Viễn lập tức theo sau vào phòng làm việc, trong tay cầm một phần tài liệu, Thiếu gia, cổ phiểu Bùi thị đã bị bán tháo rất nhiều, hiện tại cổ phiểu của Bùi thị gần như đã nứt toác, Bùi Tư Nhan đang cố gắng liên lạc với những ngân hàng lớn, tôi đã thả tiếng, Bùi thị đã không thể trụ được nữa.
Đem những cố phiểu cuối cùng chuyển sang danh nghĩa của Bùi Tử Đồng, cô ta sẽ biết làm thế nào, còn cổ phiếu cũng chúng ta đang nắm cũng chuyển sang danh nghĩa của Bùi Tử Đồng! Tiêu Hàn cười nhìn tài liệu, nhưng đường cong khoé miệng có chút tà ác, Quý Viễn không khỏi có chút run sợ, hai chị em Bùi gia này đến cùng là đắc tội thiếu gia ra sao, phải đến mức chém giết lẫn nhau?
Ở trong nhà Bùi Tử Đồng thấy những thứ mang danh nghĩa của ả, cảm thấy có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền hồi phục, trong lòng ả lúc này tràn đầy ánh mắt của Bùi Tư Nhan nhìn ả, mà lúc này ở Bùi gia rất rối loạn, bởi vì là nguy cơ của Bùi thị, có một vài giúp việc nhác gan đã thu thập đồ, chạy trốn…
Lúc này Bùi Tử Đồng cầm điện thoại, gọi một cuộc điện thoại, đứng trước một cái gương, trong gương là một cô gái thoạt nhìn xinh đẹp tinh xảo, khoé miệng của Bùi Tử Đồng giương lên thoáng cười tà mị.
Trong đầu của Bùi Tư Nhan lúc này quả thực rối bòng bong, ả ta không biết bây giờ nên làm cái gì, nhất là hôm nay ở công trường xảy ra vụ án, mặc dù không có quan hệ với bọn họ, nhưng danh dự của công ty đã rớt xuống ngàn trượng, trên mặt của Bùi Tư Nhan lúc này rất ảo não.
Quản lý, không xong, nhị tiểu thư mở họp báo! Trợ lý chạy vào phòng làm việc, tâm tình của Bùi Tư Nhan bỗng chốc tốt hơn nhiều, đã ngoan ngoãn nghe lời sao, con riêng chính là con riêng, chỉ uy hiếp như vậy liền tưởng là thật…. Ả hừ lạnh một tiếng, xoay chiếc bút trong tay.
Có gì mà ngạc nhiên, có một chút chuyện vậy cũng phải xin phép tôi sao? Bùi Tư Nhan hừ lạnh một tiếng, nhưng tâm tình rõ ràng có chút sung sướng, nếu có thể dụ dỗ được Tiêu thị, thì Bùi gia có thể mượn sức của Tiêu thị mà đứng lên lại, có thể còn tốt hơn trước, Tiêu Hàn sẽ không bỏ mặc Bùi Tử Đồng đi!
Nhị tiểu thư nói là ngài giam cầm cô ta, nói là trong tay cô ta có 15% cổ phần… Lạch cạch… là tiếng rơi của chiếc bút máy, Bùi Tư Nhan đứng lên, đi đến bên cạnh trợ lý, nắm lấy cánh tay của trợ lý, Anh lập lại lần nữa, con tiện nhân đó mở họp báo nói về chuyện đó….
Quản
Đem những cố phiểu cuối cùng chuyển sang danh nghĩa của Bùi Tử Đồng, cô ta sẽ biết làm thế nào, còn cổ phiếu cũng chúng ta đang nắm cũng chuyển sang danh nghĩa của Bùi Tử Đồng! Tiêu Hàn cười nhìn tài liệu, nhưng đường cong khoé miệng có chút tà ác, Quý Viễn không khỏi có chút run sợ, hai chị em Bùi gia này đến cùng là đắc tội thiếu gia ra sao, phải đến mức chém giết lẫn nhau?
Ở trong nhà Bùi Tử Đồng thấy những thứ mang danh nghĩa của ả, cảm thấy có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền hồi phục, trong lòng ả lúc này tràn đầy ánh mắt của Bùi Tư Nhan nhìn ả, mà lúc này ở Bùi gia rất rối loạn, bởi vì là nguy cơ của Bùi thị, có một vài giúp việc nhác gan đã thu thập đồ, chạy trốn…
Lúc này Bùi Tử Đồng cầm điện thoại, gọi một cuộc điện thoại, đứng trước một cái gương, trong gương là một cô gái thoạt nhìn xinh đẹp tinh xảo, khoé miệng của Bùi Tử Đồng giương lên thoáng cười tà mị.
Trong đầu của Bùi Tư Nhan lúc này quả thực rối bòng bong, ả ta không biết bây giờ nên làm cái gì, nhất là hôm nay ở công trường xảy ra vụ án, mặc dù không có quan hệ với bọn họ, nhưng danh dự của công ty đã rớt xuống ngàn trượng, trên mặt của Bùi Tư Nhan lúc này rất ảo não.
Quản lý, không xong, nhị tiểu thư mở họp báo! Trợ lý chạy vào phòng làm việc, tâm tình của Bùi Tư Nhan bỗng chốc tốt hơn nhiều, đã ngoan ngoãn nghe lời sao, con riêng chính là con riêng, chỉ uy hiếp như vậy liền tưởng là thật…. Ả hừ lạnh một tiếng, xoay chiếc bút trong tay.
Có gì mà ngạc nhiên, có một chút chuyện vậy cũng phải xin phép tôi sao? Bùi Tư Nhan hừ lạnh một tiếng, nhưng tâm tình rõ ràng có chút sung sướng, nếu có thể dụ dỗ được Tiêu thị, thì Bùi gia có thể mượn sức của Tiêu thị mà đứng lên lại, có thể còn tốt hơn trước, Tiêu Hàn sẽ không bỏ mặc Bùi Tử Đồng đi!
Nhị tiểu thư nói là ngài giam cầm cô ta, nói là trong tay cô ta có 15% cổ phần… Lạch cạch… là tiếng rơi của chiếc bút máy, Bùi Tư Nhan đứng lên, đi đến bên cạnh trợ lý, nắm lấy cánh tay của trợ lý, Anh lập lại lần nữa, con tiện nhân đó mở họp báo nói về chuyện đó….
Quản
/79
|