Trương quản gia trong lòng tràn ngập cảm động, ban đầu hắn cho rằng, sau này Bắc Tạp lãnh địa có đổi chủ, bản thân cũng sẽ không có tác dụng gì. Lại không nghĩ đến, Cố Nhược Vân sẽ giữ lại hắn, hơn nữa để hắn tiếp tục đảm đương chức vụ quản gia.
Như vậy hắn sao có thể phụ tín nhiệm của nàng?
Cố cô nương đã mở miệng, lão nô tuân theo, cho dù bản thân lão nô không có thực lực, nhưng cũng đã ở chỗ này lăn lộn nhiều năm, đối với sự tình Bắc Tạp lãnh địa, không ai rõ ràng hơn lão nô.
Tốt, Cố Nhược Vân mỉm cười, Trương quản gia, trong ngoài Dược Phủ, tùy ngươi xử lý, Tử Tà, chúng ta về phòng.
Tử Tà nhìn Trương quản gia rất cung kính, không nói bất luận lời nào liền đi theo Cố Nhược Vân vào trong phòng.
Nha đầu, ngươi muốn thu phục hoàn toàn Bắc Tạp lãnh địa, vẫn là ngươi phải xuất ra thế lực?
Bên trong phòng, Tử Tà rót nước trà cho chính mình, tiếng nói trầm thấp mang theo tà mị hỏi.
Cố Nhược Vân nhún vai, khẽ cười một tiếng, không trả lời hắn, mà đem đám người Vệ Y Y đang ở thần khí Tiểu Hắc phóng ra ngoài. Đương nhiên, Chu Tước kháng nghị mãnh liệt, nàng cũng muốn ra ngoài, nên bị Cố Nhược Vân lôi từ Thượng Cổ Thần Tháp ném ra.
Cuối cùng cũng có thể đi ra, Chu Tước một bộ dáng cao hứng phấn chấn, lúc sau cảm thấy căn phòng lại chen chúc nhiều người, tươi cười đột nhiên cứng đờ, có chút ủy khuất nói: Chủ nhân, đây cũng quá nhiều người đi?
Cố Nhược Vân nhìn khuôn mặt nhỏ ủy khuất của Chu Tước, tầm mắt lại chuyển qua trên người Vệ Y Y: Vệ Y Y, Dược Phủ tạm thời giao cho ngươi quản lý, nếu có người tới tìm ta, bất luận kẻ nào ta cũng không muốn thấy.
Vệ Y Y giật mình hỏi: vậy còn người Giang gia cùng Cổ gia?
Không tiếp.
Cố Nhược Vân hơi hơi mỉm cười, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng.
Nàng xác thực sẽ không gặp Giang lão gia tử ở Dược Phủ, chẳng qua, nàng có thể tìm tới Giang gia.....
Bình thường dân chúng sẽ không biết tin tức ta đến Dược Phủ, nhưng mà, những thế lực trung đẳng trở lên sẽ rất rõ ràng, bất quá ta không đơn độc gặp bất cứ kẻ nào, lúc đó ta sẽ tuyển đệ tử, triệu kiến thủ lĩnh của các thế lực cường đại ở Bắc Tạp lãnh địa! Tới lúc đó, ta sẽ dùng hành động thu phục toàn bộ Bắc Tạp lãnh địa.
Mà trước hết, nàng không để bản thân bị bại lộ!
Nhưng hiện tại chỉ có thể thống nhất Bắc Tạp lãnh địa, nàng mới có thể nhanh chóng tìm kiếm dược liệu vì Ngọc nhi.
Vệ Y Y gật gật đầu, chợt hỏi: Sư phụ, không biết ngươi có muốn định ra thời gian?
Nửa tháng sau đi, Cố Nhược Vân trầm ngâm thật lâu nói, Nếu muốn cho thủ lĩnh các thế lực khác đi tới Chủ Thành, cho dù là cường giả Võ Đế muốn nhanh nhất cũng phải nửa tháng, ta liền cho bọn họ thời gian nửa tháng, hiện tại ngươi có thể đi thông tri, nửa tháng sau, ở Dược Phủ ta sẽ cử hành yến hội! Người ở cảnh giới Võ Đế trở lên nhất định phải tham gia! Còn trước đó, bất luận kẻ nào tìm tới đều không tiếp đãi!
Mặc dù vì Hạ Lâm Ngọc, Bắc Tạ lãnh địa phỉa thu phục, nàng nhất định làm được!
Vâng.
Vệ Y Y củng củng tay, lĩnh mệnh lui xuống.
Đôi mắt to linh động kia của Chu Tước xoay tròn vài cái, khí phách nói: Chủ nhân, thực lực nàng kém như vậy, sẽ không trị được những người đó! Không bằng cho ta làm cùng nàng, ta đảm bảo không người nào dám tìm Dược Phủ phiền toái.
Chê cười!
Chu Tước nàng là ai? Đường đường là một thánh thú! Một đám nhân loại cảnh giới Võ Đế mà thôi, có Chu Tước nàng ở đây, ai dám làm càn chỗ này?
Cố Nhược Vân nghĩ nghĩ, thật ra cảm thấy Chu Tước nói rất có đạo lý, gật đầu nói: Đươc, chuyện này ngươi cùng Vệ Y Y đi làm, bất cứ ai đến Dược Phủ đều không được!
Như vậy hắn sao có thể phụ tín nhiệm của nàng?
Cố cô nương đã mở miệng, lão nô tuân theo, cho dù bản thân lão nô không có thực lực, nhưng cũng đã ở chỗ này lăn lộn nhiều năm, đối với sự tình Bắc Tạp lãnh địa, không ai rõ ràng hơn lão nô.
Tốt, Cố Nhược Vân mỉm cười, Trương quản gia, trong ngoài Dược Phủ, tùy ngươi xử lý, Tử Tà, chúng ta về phòng.
Tử Tà nhìn Trương quản gia rất cung kính, không nói bất luận lời nào liền đi theo Cố Nhược Vân vào trong phòng.
Nha đầu, ngươi muốn thu phục hoàn toàn Bắc Tạp lãnh địa, vẫn là ngươi phải xuất ra thế lực?
Bên trong phòng, Tử Tà rót nước trà cho chính mình, tiếng nói trầm thấp mang theo tà mị hỏi.
Cố Nhược Vân nhún vai, khẽ cười một tiếng, không trả lời hắn, mà đem đám người Vệ Y Y đang ở thần khí Tiểu Hắc phóng ra ngoài. Đương nhiên, Chu Tước kháng nghị mãnh liệt, nàng cũng muốn ra ngoài, nên bị Cố Nhược Vân lôi từ Thượng Cổ Thần Tháp ném ra.
Cuối cùng cũng có thể đi ra, Chu Tước một bộ dáng cao hứng phấn chấn, lúc sau cảm thấy căn phòng lại chen chúc nhiều người, tươi cười đột nhiên cứng đờ, có chút ủy khuất nói: Chủ nhân, đây cũng quá nhiều người đi?
Cố Nhược Vân nhìn khuôn mặt nhỏ ủy khuất của Chu Tước, tầm mắt lại chuyển qua trên người Vệ Y Y: Vệ Y Y, Dược Phủ tạm thời giao cho ngươi quản lý, nếu có người tới tìm ta, bất luận kẻ nào ta cũng không muốn thấy.
Vệ Y Y giật mình hỏi: vậy còn người Giang gia cùng Cổ gia?
Không tiếp.
Cố Nhược Vân hơi hơi mỉm cười, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng.
Nàng xác thực sẽ không gặp Giang lão gia tử ở Dược Phủ, chẳng qua, nàng có thể tìm tới Giang gia.....
Bình thường dân chúng sẽ không biết tin tức ta đến Dược Phủ, nhưng mà, những thế lực trung đẳng trở lên sẽ rất rõ ràng, bất quá ta không đơn độc gặp bất cứ kẻ nào, lúc đó ta sẽ tuyển đệ tử, triệu kiến thủ lĩnh của các thế lực cường đại ở Bắc Tạp lãnh địa! Tới lúc đó, ta sẽ dùng hành động thu phục toàn bộ Bắc Tạp lãnh địa.
Mà trước hết, nàng không để bản thân bị bại lộ!
Nhưng hiện tại chỉ có thể thống nhất Bắc Tạp lãnh địa, nàng mới có thể nhanh chóng tìm kiếm dược liệu vì Ngọc nhi.
Vệ Y Y gật gật đầu, chợt hỏi: Sư phụ, không biết ngươi có muốn định ra thời gian?
Nửa tháng sau đi, Cố Nhược Vân trầm ngâm thật lâu nói, Nếu muốn cho thủ lĩnh các thế lực khác đi tới Chủ Thành, cho dù là cường giả Võ Đế muốn nhanh nhất cũng phải nửa tháng, ta liền cho bọn họ thời gian nửa tháng, hiện tại ngươi có thể đi thông tri, nửa tháng sau, ở Dược Phủ ta sẽ cử hành yến hội! Người ở cảnh giới Võ Đế trở lên nhất định phải tham gia! Còn trước đó, bất luận kẻ nào tìm tới đều không tiếp đãi!
Mặc dù vì Hạ Lâm Ngọc, Bắc Tạ lãnh địa phỉa thu phục, nàng nhất định làm được!
Vâng.
Vệ Y Y củng củng tay, lĩnh mệnh lui xuống.
Đôi mắt to linh động kia của Chu Tước xoay tròn vài cái, khí phách nói: Chủ nhân, thực lực nàng kém như vậy, sẽ không trị được những người đó! Không bằng cho ta làm cùng nàng, ta đảm bảo không người nào dám tìm Dược Phủ phiền toái.
Chê cười!
Chu Tước nàng là ai? Đường đường là một thánh thú! Một đám nhân loại cảnh giới Võ Đế mà thôi, có Chu Tước nàng ở đây, ai dám làm càn chỗ này?
Cố Nhược Vân nghĩ nghĩ, thật ra cảm thấy Chu Tước nói rất có đạo lý, gật đầu nói: Đươc, chuyện này ngươi cùng Vệ Y Y đi làm, bất cứ ai đến Dược Phủ đều không được!
/1836
|