Sứ giả nhìn hai cha con Cố Nhược Vân lần cuối cùng, xoay ngươi hướng bên ngoài đại sảnh mà đi.
Thời điểm lúc hắn chuẩn bị ra khỏi ngạch cửa, một đầu tóc bạc thổi qua trước mắt hắn, cùng với hơi thở âm trầm kia làm trái tim hắn đột nhiên đập mạnh một cái.
Tóc bạc hồng y!
Nghe nói, không lâu lúc trước trong Đệ Nhất thành xuất hiện một cái tuyệt thế thiên tài, không có người nào biết tên gọi là gì, chỉ biết đặc điểm nhận biết hắn! Một đầu tóc bạc, một thân hồng y, khống chế vạn thú, ngang qua trời cao!
Hẳn là trùng hợp đi.
Sứ giả lắc lắc đầu, tuyệt thế thiên tài trong Đệ Nhất thành như thế nào sẽ xuất hiện ở nơi này? Co dù đều là tóc bạc hồng y, hắn cũng chưa chắc là nam nhân kia....
Nghĩ đến đây, hắn không có bất luận do dự gì, dẫn theo người Đệ Nhất thành hướng ngoài Dược Phủ đi ra.
Vân nhi.
Thiên Bắc Dạ không liếc mắt nhìn sứ giả một cái, đi thẳng đến trước mặt Cố Nhược Vân, mắt đỏ liếc lệnh vài màu vàng trước mắt nàng, khóe môi nâng lên một độ cong: Ngươi đã lấy được lệnh bài, cũng là thời điểm chúng ta đi Đệ Nhất thành.
Cố Nhược Vân gật gật đầu, quay đầu nhìn về Hồng Liên lĩnh chủ bên cạnh, nói: Phụ thân, ngươi có tính toán gì không?
Hồng Liên lĩnh chủ trầm ngâm nửa ngày, chậm rãi mở miệng: Ta phải trở về Hồng Liên lãnh địa một chuyến, đem tất cả mọi chuyện na bài tốt, tiếp theo ta sẽ đi Đệ Nhất thành tìm ngươi! Có lẽ, mẫu thân ngươi cũng ở Đệ Nhất thành chờ chúng ta.
Nếu không có Thiên Bắc Dạ, như thế nào Hồng Liên lĩnh chủ đều sẽ không để Cố Nhược Vân đi Đệ Nhất thành một mình.
Nhưng hiện tại, hắn cảm nhận được thực lực của nam nhân này trưởng thành rất nhiều, ít nhất hiện tại chính mình đã không còn là đối thủ của hắn.
Có Thiên Bắc Dạ ở bên người Cố Nhược Vân, hắn có thể an tâm rời đi.
Được, Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, Ta cũng phải an bài mọi chuyện một chút, ngày mai liền xuất phát đi Đệ Nhất thành.
Trước khi cường giả Đệ Nhất thành tìm tới, người ở Bắc Tạp lãnh địa đã tìm được dược liệu nàng yêu cầu, hiện giờ cũng là thời điểm nàng bắt đầu luyện chế Hoạt Cốt Sinh Cơ đan.
........
Lấy thực lục bây giờ của Cố Nhược Vân, luyệ chế Hoạt Cốt Sinh Cơ đan cũng không thành vấn đề, sau khi Hồng Liên lĩnh chủ rời khỏi, nàng liền tiến vào Thượng Cổ Thần Tháp luyện chế đan dược. đan dược lần này cũng không tốn thời gian của nàng bao nhiêu, đã luyện chế thành công.
Nhìn đan dược trong suốt trên tay, Cố Nhược Vân chậm rãi thở ra một hơi nói: cuối cùng cũng luyện chế thành công, ta liền đem cho Ngọc nhi dùng.
Mấy ngày nay tới bây giờ, cánh tay Ngọc nhi vẫn luôn là tâm bệnh của nàng, mà hiện tại khối tâm bệnh này cuối cùng có thể buông xuống...
Dược Phủ.
Ánh mặt trời chiếu xuống đình viện, Hạ Lâm Ngọc đứng thẳng ở ngoài cửa, đôi mắt trong trẻo ngóng nhìn cánh cửa đóng chặt trước mắt, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện một tia do dự, trong lúc hắn chần chờ không biết làm thế nào thì cửa phòng chậm rãi mở ra.
Ngọc nhi? Cố Nhược Vân không nghĩ tới Hạ Lâm Ngọc sẽ xuất hiện trước cửa, nàng sửng sốt một chút, hơi nhướng nhướng mày, Ngươi như thế nào lại ở chỗ này?
Tỷ..... con ngươi Hạ Lâm Ngọc hơi rũ xuống, lông mi thật dài che đậy cảm xúc trong mắt hắn, Ngươi muốn đi Đệ Nhất thành?
Cố Nhược Vân trầm mặc nửa ngày, chậm rãi gật đầu: Ta muốn đi tìm cha mẹ đời này của ta.
Tỷ... phảng phất đã hạ quyết tâm, Hạ Lâm Ngọc nâng đầu lên, con ngươi sạch sẽ nhìn thẳng Cố Nhược Vân, nói, Ta không nghĩ đời này kiếp này sống dưới sự bảo hộ của ngươi, cho nên ngươi đi Đệ Nhất thành trước, ta không thể đi cùng ngươi, ta muốn đi rèn luyện bản thân, đi trưởng thành, chỉ có như thế ta mới có thể gặp lại ngươi.
Thời điểm lúc hắn chuẩn bị ra khỏi ngạch cửa, một đầu tóc bạc thổi qua trước mắt hắn, cùng với hơi thở âm trầm kia làm trái tim hắn đột nhiên đập mạnh một cái.
Tóc bạc hồng y!
Nghe nói, không lâu lúc trước trong Đệ Nhất thành xuất hiện một cái tuyệt thế thiên tài, không có người nào biết tên gọi là gì, chỉ biết đặc điểm nhận biết hắn! Một đầu tóc bạc, một thân hồng y, khống chế vạn thú, ngang qua trời cao!
Hẳn là trùng hợp đi.
Sứ giả lắc lắc đầu, tuyệt thế thiên tài trong Đệ Nhất thành như thế nào sẽ xuất hiện ở nơi này? Co dù đều là tóc bạc hồng y, hắn cũng chưa chắc là nam nhân kia....
Nghĩ đến đây, hắn không có bất luận do dự gì, dẫn theo người Đệ Nhất thành hướng ngoài Dược Phủ đi ra.
Vân nhi.
Thiên Bắc Dạ không liếc mắt nhìn sứ giả một cái, đi thẳng đến trước mặt Cố Nhược Vân, mắt đỏ liếc lệnh vài màu vàng trước mắt nàng, khóe môi nâng lên một độ cong: Ngươi đã lấy được lệnh bài, cũng là thời điểm chúng ta đi Đệ Nhất thành.
Cố Nhược Vân gật gật đầu, quay đầu nhìn về Hồng Liên lĩnh chủ bên cạnh, nói: Phụ thân, ngươi có tính toán gì không?
Hồng Liên lĩnh chủ trầm ngâm nửa ngày, chậm rãi mở miệng: Ta phải trở về Hồng Liên lãnh địa một chuyến, đem tất cả mọi chuyện na bài tốt, tiếp theo ta sẽ đi Đệ Nhất thành tìm ngươi! Có lẽ, mẫu thân ngươi cũng ở Đệ Nhất thành chờ chúng ta.
Nếu không có Thiên Bắc Dạ, như thế nào Hồng Liên lĩnh chủ đều sẽ không để Cố Nhược Vân đi Đệ Nhất thành một mình.
Nhưng hiện tại, hắn cảm nhận được thực lực của nam nhân này trưởng thành rất nhiều, ít nhất hiện tại chính mình đã không còn là đối thủ của hắn.
Có Thiên Bắc Dạ ở bên người Cố Nhược Vân, hắn có thể an tâm rời đi.
Được, Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, Ta cũng phải an bài mọi chuyện một chút, ngày mai liền xuất phát đi Đệ Nhất thành.
Trước khi cường giả Đệ Nhất thành tìm tới, người ở Bắc Tạp lãnh địa đã tìm được dược liệu nàng yêu cầu, hiện giờ cũng là thời điểm nàng bắt đầu luyện chế Hoạt Cốt Sinh Cơ đan.
........
Lấy thực lục bây giờ của Cố Nhược Vân, luyệ chế Hoạt Cốt Sinh Cơ đan cũng không thành vấn đề, sau khi Hồng Liên lĩnh chủ rời khỏi, nàng liền tiến vào Thượng Cổ Thần Tháp luyện chế đan dược. đan dược lần này cũng không tốn thời gian của nàng bao nhiêu, đã luyện chế thành công.
Nhìn đan dược trong suốt trên tay, Cố Nhược Vân chậm rãi thở ra một hơi nói: cuối cùng cũng luyện chế thành công, ta liền đem cho Ngọc nhi dùng.
Mấy ngày nay tới bây giờ, cánh tay Ngọc nhi vẫn luôn là tâm bệnh của nàng, mà hiện tại khối tâm bệnh này cuối cùng có thể buông xuống...
Dược Phủ.
Ánh mặt trời chiếu xuống đình viện, Hạ Lâm Ngọc đứng thẳng ở ngoài cửa, đôi mắt trong trẻo ngóng nhìn cánh cửa đóng chặt trước mắt, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện một tia do dự, trong lúc hắn chần chờ không biết làm thế nào thì cửa phòng chậm rãi mở ra.
Ngọc nhi? Cố Nhược Vân không nghĩ tới Hạ Lâm Ngọc sẽ xuất hiện trước cửa, nàng sửng sốt một chút, hơi nhướng nhướng mày, Ngươi như thế nào lại ở chỗ này?
Tỷ..... con ngươi Hạ Lâm Ngọc hơi rũ xuống, lông mi thật dài che đậy cảm xúc trong mắt hắn, Ngươi muốn đi Đệ Nhất thành?
Cố Nhược Vân trầm mặc nửa ngày, chậm rãi gật đầu: Ta muốn đi tìm cha mẹ đời này của ta.
Tỷ... phảng phất đã hạ quyết tâm, Hạ Lâm Ngọc nâng đầu lên, con ngươi sạch sẽ nhìn thẳng Cố Nhược Vân, nói, Ta không nghĩ đời này kiếp này sống dưới sự bảo hộ của ngươi, cho nên ngươi đi Đệ Nhất thành trước, ta không thể đi cùng ngươi, ta muốn đi rèn luyện bản thân, đi trưởng thành, chỉ có như thế ta mới có thể gặp lại ngươi.
/1836
|