Nàng sở dĩ cho rằng hai người Cố Nhược Vân là mới tới Đệ Nhất thành, bởi vì trong tay Cố Nhược Vân có giữ lệnh bài, cho nên Ngọ Mị Nhi liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra thân phận bọn họ, thế nên mới làm cho nàng có hành vi làm càn.
Rốt cuộc, trước đây loại chuyện này nàng làm cũng không ít.
Không chỉ là nàng, phàm là có nam nhân thế tục mới đến Đệ Nhất thành mà bị đệ tử Mị tông gặp được, bọn họ tất nhiên sẽ đem nam nhân kia thu vào trong túi, trở thành công cụ cho bọn họ lấy dương bổ âm.
Hơn nữa, các nàng chưa bao giờ thất bại!
Ngọ Mị Nhi sao có thể chịu đựng được nam nhân chạy thoát khỏi chi thuật mị hoặc của mình, nếu truyền ra ngoài, bản thân ở Mị tông như thế nào có thể sinh tồn? Tất nhiên sẽ bị tông chủ đuổi ra khỏi Mị tông, lúc đó sẽ lưu lạc thành trò cười cho Đệ Nhất thành.
Oanh!
Ở thời điểm thân thể Ngọ Mị Nhi sắp sửa ngã vào Thiên Bắc Dạ, một tiếng nổ vang lên, khí thế lạnh lẽo cùng với gió lốc cường đại quanh thân nam nhân khuếch tán đi ra, chỉ trong nháy mắt thân thể Ngọ Mị Nhi liền bị đánh bay ra ngoài, miệng phun máu tươi không ngừng, sắc mặt trắng bệch vô sắc.
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, nhìn ánh mắt thống khổ của Ngọ Mị Nhi, nhàn nhạt nói: đã cho ngươi một lần cơ hội, ngươi lại không quý trọng, cũng trách không được người khác! Hắn là nam nhân của ta, nam nhân của ta không phải ai cũng có thể nhìn trộm.
Thiên Bắc Dạ nâng tay, cắt nát kinh mạch Ngọ Mị Nhi, từ nay về sau nàng không thể tiếp tục tu luyện.
Tâm ác độc sao?
Cố Nhược Vân lại không cho như vậy, bởi vì nam nhân này muốn nhìn trộm nam nhân nàng!
Nếu Thiên Bắc Dạ không ra tay, nàng cũng không buông tha Ngọ Mị Nhi! Chỉ là nàng biết Tiểu Dạ tuyệt đối sẽ không để những việc này phiền toái tới nàng, cho nên từ đầu đến cuối nàng mới không nói một lời. Mị Nhi.
Đệ tử còn lại của Mị tông thấy Ngọ Mị Nhi nằm trong vũng máu, vội vàng tiến lên nâng thân thể của nàng, kiểm tra thân thể Ngọ Mị Nhi từ trên xuống dưới, ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía hai người Cố Nhược Vân cùng Thiên Bắc Dạ.
Hai vị, rốt cuộc Mị nhi đã mạ phạm hai người ở chỗ nào, thế nhưng các ngươi lại ra tay tàn nhẫn làm nàng tổn thương nặng!
Thiên Bắc Dja lạnh lùng liếc mắt nữ tử đang trách hỏi, ngữ khí âm trầm nói: Nàng mơ tưởng câu dẫn ta.
Nàng mơ tưởng câu dẫn ta....
Một câu nói đơn giản này làm người Mị tông hoàn toàn phẫn nộ, động tác nhất trí đứng lên, hung hăng trừng Thiên Bắc Dạ: Mị nhi chẳng qua là xem trọng ngươi mà thôi, lại sai cái gì? Đến nỗi ngươi ra tay nặng như vậy? Hơn nữa, ta thấy các ngươi cũng chỉ là mới đến thôi, lại đắc tội người Mị tông đầu tiên, kế tiếp ngày tháng của hai ngươi cũng không tốt đâu!
Trong Mị tông, thực lực Ngọ Mị Nhi cũng không cao, bất quá cũng chỉ là đệ tử ngoại môn thôi, mặc kệ như thế nào nàng cũng là đệ tử Mị tông, chỉ cần gắn hai chữ này lên người liền không cho phép bất cứ kẻ nào xâm phạm!
Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, mắt liếc nhóm người đệ tử Mị tông, vân thanh phong đạm nói: nếu các ngươi không muốn có kết cục giống nàng, vậy chạy nhanh đi, nếu không mà nói sợ là các ngươi cũng không đi được.
Một tên đệ tử Mị tông sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nhìn Thiên Bắc Dạ cùng Cố Nhược Vân, phất phất tay, lệnh cho mọi người lui xuống đem Ngọ Mị Nhi nang lên, hung hăng uy hiếp nói: Đắc tội Mị tông chúng ta, ngươi sẽ không có kết cục tốt! Chúng ta đi!
Nói xong lời này, nàng dẫn theo một đám đệ tử, cũng không quay đầu lại rời đi.
Lúc trước lão cha* đã nói với ta có thế lực ở Đệ Nhất thành, trong con ngươi Cố Nhược Vân hiện lên tia sáng, nhìn phương hướng đệ tử Mị ông rời đi, suy nghĩ cái gì, ta nhớ rõ Mị tông cùng Phong Cốc giống như quan hệ không tồi.
Rốt cuộc, trước đây loại chuyện này nàng làm cũng không ít.
Không chỉ là nàng, phàm là có nam nhân thế tục mới đến Đệ Nhất thành mà bị đệ tử Mị tông gặp được, bọn họ tất nhiên sẽ đem nam nhân kia thu vào trong túi, trở thành công cụ cho bọn họ lấy dương bổ âm.
Hơn nữa, các nàng chưa bao giờ thất bại!
Ngọ Mị Nhi sao có thể chịu đựng được nam nhân chạy thoát khỏi chi thuật mị hoặc của mình, nếu truyền ra ngoài, bản thân ở Mị tông như thế nào có thể sinh tồn? Tất nhiên sẽ bị tông chủ đuổi ra khỏi Mị tông, lúc đó sẽ lưu lạc thành trò cười cho Đệ Nhất thành.
Oanh!
Ở thời điểm thân thể Ngọ Mị Nhi sắp sửa ngã vào Thiên Bắc Dạ, một tiếng nổ vang lên, khí thế lạnh lẽo cùng với gió lốc cường đại quanh thân nam nhân khuếch tán đi ra, chỉ trong nháy mắt thân thể Ngọ Mị Nhi liền bị đánh bay ra ngoài, miệng phun máu tươi không ngừng, sắc mặt trắng bệch vô sắc.
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, nhìn ánh mắt thống khổ của Ngọ Mị Nhi, nhàn nhạt nói: đã cho ngươi một lần cơ hội, ngươi lại không quý trọng, cũng trách không được người khác! Hắn là nam nhân của ta, nam nhân của ta không phải ai cũng có thể nhìn trộm.
Thiên Bắc Dạ nâng tay, cắt nát kinh mạch Ngọ Mị Nhi, từ nay về sau nàng không thể tiếp tục tu luyện.
Tâm ác độc sao?
Cố Nhược Vân lại không cho như vậy, bởi vì nam nhân này muốn nhìn trộm nam nhân nàng!
Nếu Thiên Bắc Dạ không ra tay, nàng cũng không buông tha Ngọ Mị Nhi! Chỉ là nàng biết Tiểu Dạ tuyệt đối sẽ không để những việc này phiền toái tới nàng, cho nên từ đầu đến cuối nàng mới không nói một lời. Mị Nhi.
Đệ tử còn lại của Mị tông thấy Ngọ Mị Nhi nằm trong vũng máu, vội vàng tiến lên nâng thân thể của nàng, kiểm tra thân thể Ngọ Mị Nhi từ trên xuống dưới, ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía hai người Cố Nhược Vân cùng Thiên Bắc Dạ.
Hai vị, rốt cuộc Mị nhi đã mạ phạm hai người ở chỗ nào, thế nhưng các ngươi lại ra tay tàn nhẫn làm nàng tổn thương nặng!
Thiên Bắc Dja lạnh lùng liếc mắt nữ tử đang trách hỏi, ngữ khí âm trầm nói: Nàng mơ tưởng câu dẫn ta.
Nàng mơ tưởng câu dẫn ta....
Một câu nói đơn giản này làm người Mị tông hoàn toàn phẫn nộ, động tác nhất trí đứng lên, hung hăng trừng Thiên Bắc Dạ: Mị nhi chẳng qua là xem trọng ngươi mà thôi, lại sai cái gì? Đến nỗi ngươi ra tay nặng như vậy? Hơn nữa, ta thấy các ngươi cũng chỉ là mới đến thôi, lại đắc tội người Mị tông đầu tiên, kế tiếp ngày tháng của hai ngươi cũng không tốt đâu!
Trong Mị tông, thực lực Ngọ Mị Nhi cũng không cao, bất quá cũng chỉ là đệ tử ngoại môn thôi, mặc kệ như thế nào nàng cũng là đệ tử Mị tông, chỉ cần gắn hai chữ này lên người liền không cho phép bất cứ kẻ nào xâm phạm!
Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, mắt liếc nhóm người đệ tử Mị tông, vân thanh phong đạm nói: nếu các ngươi không muốn có kết cục giống nàng, vậy chạy nhanh đi, nếu không mà nói sợ là các ngươi cũng không đi được.
Một tên đệ tử Mị tông sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nhìn Thiên Bắc Dạ cùng Cố Nhược Vân, phất phất tay, lệnh cho mọi người lui xuống đem Ngọ Mị Nhi nang lên, hung hăng uy hiếp nói: Đắc tội Mị tông chúng ta, ngươi sẽ không có kết cục tốt! Chúng ta đi!
Nói xong lời này, nàng dẫn theo một đám đệ tử, cũng không quay đầu lại rời đi.
Lúc trước lão cha* đã nói với ta có thế lực ở Đệ Nhất thành, trong con ngươi Cố Nhược Vân hiện lên tia sáng, nhìn phương hướng đệ tử Mị ông rời đi, suy nghĩ cái gì, ta nhớ rõ Mị tông cùng Phong Cốc giống như quan hệ không tồi.
/1836
|