Cố Nhược Vân giật giật khóe miệng, cười như không cười nhìn dung nhan tái nhợt của nam nhân: Ngươi muốn ta nguyện trung thành với ngươi?
Không, nam nhân lắc lắc đầu, âm thanh hắn thực suy yếu giống như tùy thời đều sẽ biến mất, Ta là muốn ngươi giúp ta! Mà ta, có thể trả thù lao cho ngươi!
Không biết thù lao ngươi lấy ra như thế nào? Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, không cho là đúng nói, Nếu thù lao kia có thể làm cho ta động lòng, nói không chừng ta sẽ suy xét một chút.
Nam nhân nhìn Cố Nhược Vân, chậm rãi mở miệng: Tên của ta là Phong Ngọc Thanh.
Phong Ngọc Thanh?
Nghe mấy chữ sau, mặt mày Cố Nhược Vân chợt tắt, hỏi: Ngươi là người Phong Cốc? Phế vật nhị thiếu gia Phong Cốc ăn chơi trác táng?
Mọi người đều biết, nhị thiếu gia Phong Cốc tính tình không tốt, sau lại bị người ám toán phế đi thực lực, cho nên vị trí thiếu chủ Phong Cốc rơi xuống trên người có thực lực cường hãn là Phong Tiêu Tiêu! Nhưng mà hiện giờ xem ra, nhị thiếu gia Phong Cốc này cũng không giống như đồn đãi bên ngoài.
Phong Ngọc Thanh cười cười: Không sai, ta chính xác là phế vật nhị thiếu gia Phong Cốc ăn chơi trác táng kia! Đương nhiên, nếu ta tính tình không xấu tới mức như vậy, chỉ sợ Phong Tiêu Tiêu đã giết ta! Nhưng không nghĩ tới, chỉ sợ ta ăn chơi trác táng thành tính, che giấu tu vi, đến cuối cùng nàng vẫn không buông tha ta!
Vô luận như thế nào, ngươi cũng là nhị thiếu gia Phong Cốc, ngươi sớm biết tâm lý Phong Tiêu Tiêu sẽ giết hại ngươi, vì sao vẫn luôn giấu diếm không nói? Cố Nhược Vân hơi hơi nhíu mày, hỏi.
Ở trong Phong Cốc, địa vị của Phong Ngọc Thanh cùng Phong Tiêu Tiêu không giống nhau, Phong Ngọc Thanh thân là con vợ cả, thế nhưng lại kiêng kỵ một cái thứ nữ! Cho dù không có bao nhiêu người biết Phong Tiêu Tiêu được sinh ra, nhưng hai địa vị bọn họ vẫn không thể đánh đồng.
Cho nên, Cố Nhược Vân không rõ vì sao Phong Ngọc Thanh thà rằng che giấu bản tính, cũng không đem những chuyện Phong Tiêu Tiêu đã làm nói ra?
Phong Ngọc Thanh cười khổ lắc lắc đầu: Phong Tiêu Tiêu tâm cơ thâm trầm, ta đấu không lại nàng, hơn nữa sau khi ta biết chuyện, nàng cũng đã đem trưởng lão đoàn Phong Cốc âm thầm thu phục, bằng không sau khi ta bị phế thực lực, nhiều trưởng lão như vậy tận lực đưa nàng thượng vị! Vì không cho Phong Cốc xuất hiện nội loạn, dưới tình huống đó không có chứng cứ, không thể đánh trả Phong Tiêu Tiêu, mặc dù chuyện này ta cũng không có báo cho phụ thân.
Ngay cả Phong Ngọc Thanh cũng rất khó tưởng tượng, năm đó bất quá Phong Tiêu Tiêu tuổi còn nhỏ liền có thể thu phục nhiều trưởng lão như vậy, làm hắn hoàn toàn không có cơ hội phản ứng!
Nếu hắn không có bất luận chứng cứ gì mà đứng ra chỉ trích Phong Tiêu Tiêu, tất nhiên sẽ khiến cho Phong Cốc một hồi nội chiến! Mà đây là chuyện căn bản hắn không nghĩ tới! Hiện tại, vì để Phong Tiêu Tiêu thả lỏng cảnh giác, sau khi bản thân trưởng thành liền che giấu bản tính, trở thành một người chỉ biết ăn chơi trác táng.
Nhưng hắn chưa từng đoán được, dưới tình huống hiện tại Phong Tiêu Tiêu vẫn đối hắn hạ sát thủ!cho dù cuối cùng tính mạng được cứu trở về, lại trở thành một cái phế vật!
Nếu ta giúp ngươi, ngươi cho ta thù lao như thế nào?
Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày, ánh mắt dừng trên dung nhan tái nhợt của Phong Ngọc Thanh.
Phong Cốc quyết không thể sụp đổ trên tay Phong Tiêu Tiêu! trong mắt Phong Ngọc Thanh hiện lên một tia sát khí, Cho nên, ta muốn ngươi giúp ta đoạt lại vị trí thiếu chủ Phong Cốc! Mà thù lao của ngươi, ta nguyện ý cho ngươi nửa Phong Cốc!
Cố Nhược Vân hơi hơi nheo lại con ngươi, vì đoạt vị trí thiếu chủ Phong Cốc, Phong Ngọc Thanh thật đúng là bỏ cả vốn gốc!
Cường giả Phong Cốc đông đảo, ta chỉ là một người vừa đạt đến Võ Thánh, bằng năng lực của ta không giúp được ngươi.
Không, nam nhân lắc lắc đầu, âm thanh hắn thực suy yếu giống như tùy thời đều sẽ biến mất, Ta là muốn ngươi giúp ta! Mà ta, có thể trả thù lao cho ngươi!
Không biết thù lao ngươi lấy ra như thế nào? Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, không cho là đúng nói, Nếu thù lao kia có thể làm cho ta động lòng, nói không chừng ta sẽ suy xét một chút.
Nam nhân nhìn Cố Nhược Vân, chậm rãi mở miệng: Tên của ta là Phong Ngọc Thanh.
Phong Ngọc Thanh?
Nghe mấy chữ sau, mặt mày Cố Nhược Vân chợt tắt, hỏi: Ngươi là người Phong Cốc? Phế vật nhị thiếu gia Phong Cốc ăn chơi trác táng?
Mọi người đều biết, nhị thiếu gia Phong Cốc tính tình không tốt, sau lại bị người ám toán phế đi thực lực, cho nên vị trí thiếu chủ Phong Cốc rơi xuống trên người có thực lực cường hãn là Phong Tiêu Tiêu! Nhưng mà hiện giờ xem ra, nhị thiếu gia Phong Cốc này cũng không giống như đồn đãi bên ngoài.
Phong Ngọc Thanh cười cười: Không sai, ta chính xác là phế vật nhị thiếu gia Phong Cốc ăn chơi trác táng kia! Đương nhiên, nếu ta tính tình không xấu tới mức như vậy, chỉ sợ Phong Tiêu Tiêu đã giết ta! Nhưng không nghĩ tới, chỉ sợ ta ăn chơi trác táng thành tính, che giấu tu vi, đến cuối cùng nàng vẫn không buông tha ta!
Vô luận như thế nào, ngươi cũng là nhị thiếu gia Phong Cốc, ngươi sớm biết tâm lý Phong Tiêu Tiêu sẽ giết hại ngươi, vì sao vẫn luôn giấu diếm không nói? Cố Nhược Vân hơi hơi nhíu mày, hỏi.
Ở trong Phong Cốc, địa vị của Phong Ngọc Thanh cùng Phong Tiêu Tiêu không giống nhau, Phong Ngọc Thanh thân là con vợ cả, thế nhưng lại kiêng kỵ một cái thứ nữ! Cho dù không có bao nhiêu người biết Phong Tiêu Tiêu được sinh ra, nhưng hai địa vị bọn họ vẫn không thể đánh đồng.
Cho nên, Cố Nhược Vân không rõ vì sao Phong Ngọc Thanh thà rằng che giấu bản tính, cũng không đem những chuyện Phong Tiêu Tiêu đã làm nói ra?
Phong Ngọc Thanh cười khổ lắc lắc đầu: Phong Tiêu Tiêu tâm cơ thâm trầm, ta đấu không lại nàng, hơn nữa sau khi ta biết chuyện, nàng cũng đã đem trưởng lão đoàn Phong Cốc âm thầm thu phục, bằng không sau khi ta bị phế thực lực, nhiều trưởng lão như vậy tận lực đưa nàng thượng vị! Vì không cho Phong Cốc xuất hiện nội loạn, dưới tình huống đó không có chứng cứ, không thể đánh trả Phong Tiêu Tiêu, mặc dù chuyện này ta cũng không có báo cho phụ thân.
Ngay cả Phong Ngọc Thanh cũng rất khó tưởng tượng, năm đó bất quá Phong Tiêu Tiêu tuổi còn nhỏ liền có thể thu phục nhiều trưởng lão như vậy, làm hắn hoàn toàn không có cơ hội phản ứng!
Nếu hắn không có bất luận chứng cứ gì mà đứng ra chỉ trích Phong Tiêu Tiêu, tất nhiên sẽ khiến cho Phong Cốc một hồi nội chiến! Mà đây là chuyện căn bản hắn không nghĩ tới! Hiện tại, vì để Phong Tiêu Tiêu thả lỏng cảnh giác, sau khi bản thân trưởng thành liền che giấu bản tính, trở thành một người chỉ biết ăn chơi trác táng.
Nhưng hắn chưa từng đoán được, dưới tình huống hiện tại Phong Tiêu Tiêu vẫn đối hắn hạ sát thủ!cho dù cuối cùng tính mạng được cứu trở về, lại trở thành một cái phế vật!
Nếu ta giúp ngươi, ngươi cho ta thù lao như thế nào?
Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày, ánh mắt dừng trên dung nhan tái nhợt của Phong Ngọc Thanh.
Phong Cốc quyết không thể sụp đổ trên tay Phong Tiêu Tiêu! trong mắt Phong Ngọc Thanh hiện lên một tia sát khí, Cho nên, ta muốn ngươi giúp ta đoạt lại vị trí thiếu chủ Phong Cốc! Mà thù lao của ngươi, ta nguyện ý cho ngươi nửa Phong Cốc!
Cố Nhược Vân hơi hơi nheo lại con ngươi, vì đoạt vị trí thiếu chủ Phong Cốc, Phong Ngọc Thanh thật đúng là bỏ cả vốn gốc!
Cường giả Phong Cốc đông đảo, ta chỉ là một người vừa đạt đến Võ Thánh, bằng năng lực của ta không giúp được ngươi.
/1836
|