Phanh!
Ôn La nâng tay lên, một chưởng dừng trên đầu chính mình, tiếp theo dưới ánh mắt của mọi người, thân thể hắn chậm rãi ngã xuống.
Thiên Bắc Dạ biết Ôn La nói chính là sự thật.
Lần này người Mộ Dung thế gia tiến đến, đối mặt với hắn không phải là người có cấp bậc cao! Đương nhiên, bằng thực lực hiện giờ của hắn, chỉ sợ tới là những người trước đó, cũng không cần mạnh mẽ tăng lên thực lực đều có thể chiến đấu ngang tay....
Vân nhi.
Thiên Bắc Dạ cũng không có liếc nhìn thân thể Ôn La một cái, xoay ngừơi đi đến bên cạnh Cố Nhược Vân, cánh tya duỗi ra liền đem thân thể của nàng kéo vào trong ngực mình.
Đôi mắt âm trầm vào giờ phút này đã tràn ngập nhu tình, một đầu tóc bạc trong gió bay lên, phong hoa tuyệt đại, điên đảo chúng sinh.
Ta đã trở về.
Đúng vậy, hắn đã trở lại!
Trở về gặp nàng.
Tiểu Dạ.... Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nâng khóe môi, nở nụ cười, Hoan nghênh trở về.
Nàng không hỏi hắn vì sao nuốt lời lúc trước, bởi vì nàng biết, nếu Thiên Bắc Dạ chưa từng đi Phong Cốc trước, tất nhiên hắn có nguyên nhân của mình.
Mà nàng, vô luận như thế nào đều sẽ lựa chọn tin tưởng hắn.
khụ khụ.
Hồng Liên lĩnh chủ ho khan hai tiếng, có chút buồn bực nói: Hai người các ngươi thu liễm một ít, không thấy còn có những người khác ở chỗ này sao?
Vân nhi, Đông Phương Ngọc cười một tiếng, tầm mắt lại không ngừng đánh giá Thiên Bắc Dạ, Ngươi không hướng mẫu thân giới thiệu một chút sao? Vị này chính là.....
Cố Nhược Vân vừa định nói chuyện, lại bị Hồng Liên lĩnh chủ đánh gãy.
Tên tiểu tử thúi này vẫn luôn dây dưa nữ nhi bảo bối nhà chúng ta, chẳng qua hắn còn chưa có hoàn toàn thông qua khảo nghiệm của ta, tạm thời ta còn chưa có nhận hắn làm con rể.
Chê cười!
Hắn muốn ở với nữ nhi lâu thêm hai năm, làm sao có thể để tên tiểu tử thúi này dễ dàng chiếm tiện nghi?
Ta thây hắn thật ra không tồi, Đông Phương Ngọc vừa lòng cười, Cho nên, chuyện này chúng ta cũng đừng nhúng tay vào, để cho bọn họ tự mình xử lý, Thiên ca ngươi thấy như thế nào?
Chính là.......
Hồng Liên lĩnh chủ vẫn là lòng không cam tình không nguyện, nhưng mà hắn còn chưa có nói xong, liền nhìn thấy ánh mắt Đông Phương Ngọc nhìn hắn.
Thiên ca, Đông Phương Ngọc nâng môi cười, quay đầu nhìn về phía Hồng Liên lĩnh chủ, Không bằng, mấy ngày nay ta cùng ngủ với Vân nhi, ngươi liền ngủ một mình cho tốt? miễn cho Vân nhi một mình tịch mịch, cũng không có ai bồi nàng nói chuyện.
Uy hiếp!
Này quả thực chính là uy hiếp!
Hồng Liên lĩnh chủ lẽ nào không nghe ra ý tứ của Đông Phương Ngọc, hung hăng hít sâu một hơi, trừng Thiên Bắc Dạ: Tiểu tử thúi ngươi gặp may, tức phụ của ta cũng đã giúp đỡ ngươi, một khi đã như vậy, ta đây sẽ cố gắng tiếp nhận ngươi.
Đã nhiều năm như vậy hắn chưa gặp mặt Đông Phương Ngọc, buổi tối nhất định phải hảo hảo ở chung, sao có thể để nàng rời đi như vậy?
Dù sao sớm muộn gì nữ nhi cũng phải gả chồng, thực lực tiểu tử này không tồi, lại một mảnh si tình, ít nhất nữ nhi đi theo hắn sẽ không chịu ủy khuất.
Đa tạ nhạc mẫu đại nhân.
Trên dung nhan tuyệt mỹ của nam nhân nâng lên tươi cười, trong đôi mắt hàm chứa thần sắc hài hước: Nói như vậy, nhạc mẫu nhạc phụ đại nhân đồng ý ta nghênh thú Vân nhi?
Chờ sau khi Sanh Tiêu quay lại, sẽ vì các ngươi tổ chức hôn lễ, Hồng Liên lĩnh chủ trầm mặc nửa ngày nói, Bất quá, ta có một khảo nghiệm cuối cùng muốn ngươi làm, nếu ngươi có thể làm được, về sau ta sẽ không ngăn cản ngươi cùng nữ nhi thành thân.
Nhạc phụ mời nói.
Thiên Bắc Dạ nhướng nhướng mày hỏi.
Trước khi các ngươi thành thân, ngươi không thể phát sinh ra bất cứ chuyện gì khi ở chung với nữ nhi ta, nếu ngươi có thể nhẫn được, ta liền đồng ý gả cho ngươi.
Nghe được lời nói của Hồng Liên lĩnh chủ, Cố Nhược Vân nhịn không được sờ sờ mũi, lần trước khi bọn họ chia tay nàng đã đáp ứng qua Thiên Bắc Dạ, chờ sau khi hắn trở về liền vì hắn sinh cái hài tử! lại chưa dự đoán được lão cha ra quyết định như vậy.
Nghĩ đến đây, Cố Nhược Vân ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Bắc Dạ, tựa hồ đang chờ đợi câu trả lời của hắn.
Được, ta đáp ứng ngươi.
Thiên Bắc Dạ suy nghĩ nửa ngày, liền đồng ý yêu cầu của Hồng Liên lĩnh chủ.
Ôn La nâng tay lên, một chưởng dừng trên đầu chính mình, tiếp theo dưới ánh mắt của mọi người, thân thể hắn chậm rãi ngã xuống.
Thiên Bắc Dạ biết Ôn La nói chính là sự thật.
Lần này người Mộ Dung thế gia tiến đến, đối mặt với hắn không phải là người có cấp bậc cao! Đương nhiên, bằng thực lực hiện giờ của hắn, chỉ sợ tới là những người trước đó, cũng không cần mạnh mẽ tăng lên thực lực đều có thể chiến đấu ngang tay....
Vân nhi.
Thiên Bắc Dạ cũng không có liếc nhìn thân thể Ôn La một cái, xoay ngừơi đi đến bên cạnh Cố Nhược Vân, cánh tya duỗi ra liền đem thân thể của nàng kéo vào trong ngực mình.
Đôi mắt âm trầm vào giờ phút này đã tràn ngập nhu tình, một đầu tóc bạc trong gió bay lên, phong hoa tuyệt đại, điên đảo chúng sinh.
Ta đã trở về.
Đúng vậy, hắn đã trở lại!
Trở về gặp nàng.
Tiểu Dạ.... Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nâng khóe môi, nở nụ cười, Hoan nghênh trở về.
Nàng không hỏi hắn vì sao nuốt lời lúc trước, bởi vì nàng biết, nếu Thiên Bắc Dạ chưa từng đi Phong Cốc trước, tất nhiên hắn có nguyên nhân của mình.
Mà nàng, vô luận như thế nào đều sẽ lựa chọn tin tưởng hắn.
khụ khụ.
Hồng Liên lĩnh chủ ho khan hai tiếng, có chút buồn bực nói: Hai người các ngươi thu liễm một ít, không thấy còn có những người khác ở chỗ này sao?
Vân nhi, Đông Phương Ngọc cười một tiếng, tầm mắt lại không ngừng đánh giá Thiên Bắc Dạ, Ngươi không hướng mẫu thân giới thiệu một chút sao? Vị này chính là.....
Cố Nhược Vân vừa định nói chuyện, lại bị Hồng Liên lĩnh chủ đánh gãy.
Tên tiểu tử thúi này vẫn luôn dây dưa nữ nhi bảo bối nhà chúng ta, chẳng qua hắn còn chưa có hoàn toàn thông qua khảo nghiệm của ta, tạm thời ta còn chưa có nhận hắn làm con rể.
Chê cười!
Hắn muốn ở với nữ nhi lâu thêm hai năm, làm sao có thể để tên tiểu tử thúi này dễ dàng chiếm tiện nghi?
Ta thây hắn thật ra không tồi, Đông Phương Ngọc vừa lòng cười, Cho nên, chuyện này chúng ta cũng đừng nhúng tay vào, để cho bọn họ tự mình xử lý, Thiên ca ngươi thấy như thế nào?
Chính là.......
Hồng Liên lĩnh chủ vẫn là lòng không cam tình không nguyện, nhưng mà hắn còn chưa có nói xong, liền nhìn thấy ánh mắt Đông Phương Ngọc nhìn hắn.
Thiên ca, Đông Phương Ngọc nâng môi cười, quay đầu nhìn về phía Hồng Liên lĩnh chủ, Không bằng, mấy ngày nay ta cùng ngủ với Vân nhi, ngươi liền ngủ một mình cho tốt? miễn cho Vân nhi một mình tịch mịch, cũng không có ai bồi nàng nói chuyện.
Uy hiếp!
Này quả thực chính là uy hiếp!
Hồng Liên lĩnh chủ lẽ nào không nghe ra ý tứ của Đông Phương Ngọc, hung hăng hít sâu một hơi, trừng Thiên Bắc Dạ: Tiểu tử thúi ngươi gặp may, tức phụ của ta cũng đã giúp đỡ ngươi, một khi đã như vậy, ta đây sẽ cố gắng tiếp nhận ngươi.
Đã nhiều năm như vậy hắn chưa gặp mặt Đông Phương Ngọc, buổi tối nhất định phải hảo hảo ở chung, sao có thể để nàng rời đi như vậy?
Dù sao sớm muộn gì nữ nhi cũng phải gả chồng, thực lực tiểu tử này không tồi, lại một mảnh si tình, ít nhất nữ nhi đi theo hắn sẽ không chịu ủy khuất.
Đa tạ nhạc mẫu đại nhân.
Trên dung nhan tuyệt mỹ của nam nhân nâng lên tươi cười, trong đôi mắt hàm chứa thần sắc hài hước: Nói như vậy, nhạc mẫu nhạc phụ đại nhân đồng ý ta nghênh thú Vân nhi?
Chờ sau khi Sanh Tiêu quay lại, sẽ vì các ngươi tổ chức hôn lễ, Hồng Liên lĩnh chủ trầm mặc nửa ngày nói, Bất quá, ta có một khảo nghiệm cuối cùng muốn ngươi làm, nếu ngươi có thể làm được, về sau ta sẽ không ngăn cản ngươi cùng nữ nhi thành thân.
Nhạc phụ mời nói.
Thiên Bắc Dạ nhướng nhướng mày hỏi.
Trước khi các ngươi thành thân, ngươi không thể phát sinh ra bất cứ chuyện gì khi ở chung với nữ nhi ta, nếu ngươi có thể nhẫn được, ta liền đồng ý gả cho ngươi.
Nghe được lời nói của Hồng Liên lĩnh chủ, Cố Nhược Vân nhịn không được sờ sờ mũi, lần trước khi bọn họ chia tay nàng đã đáp ứng qua Thiên Bắc Dạ, chờ sau khi hắn trở về liền vì hắn sinh cái hài tử! lại chưa dự đoán được lão cha ra quyết định như vậy.
Nghĩ đến đây, Cố Nhược Vân ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Bắc Dạ, tựa hồ đang chờ đợi câu trả lời của hắn.
Được, ta đáp ứng ngươi.
Thiên Bắc Dạ suy nghĩ nửa ngày, liền đồng ý yêu cầu của Hồng Liên lĩnh chủ.
/1836
|