Hiện tại, nàng muốn biết, nam nhân kia rốt cuộc là lai lịch gì.
Ngượng ngùng, Thiên Bắc đại nhân không ở nơi này, môn chủ Sở La, thỉnh ngươi trở về đi.
Tử Ngọc cười lạnh một tiếng, không lưu tình chút nào hạ lệnh đuổi khách.
Sắc mặt Sở La càng thêm khó coi, nàng tới nơi này vì muốn thấy Thiên Bắc Dạ, chẳng những người còn chưa thấy được, quan trọng là Huyết Liên mình mua với giá cao đều bị nữ nhân này đoạt đi! Mà Sở La nàng khi nào thì nguyện ý làm chuyện lỗ vốn như vậy?
Các ngươi không cho ta thấy hắn cũng được!
Sở La ngẩng đầu, dung nhan có chút phẫn nộ nói: Đem Huyết Liên kia trả lại cho ta, ta sẽ rời đi lập tức!
Ngươi cho rằng, đồ vật tới trong tay ta còn có khả năng lấy về sao? Cố Nhược Vân nhìn dung nhan phẫn nộ của Sở La, nhàn nhạt nâng khóe môi, cười như không cười hỏi, ta cũng muốn biết một chút, một cây huyết Liên lớn như vậy, có thể đem ta sặc chết hay không.
Một câu này, nàng hoàn toàn khiến Sở La không thể nói được,cặp con ngươi mang theo hài hước kia làm Sở La tăng thêm lửa giận, khuôn mặt xinh đẹp lạnh thêm vài phần.
Ngươi đây là có ý tứ gì? không cho ta thấy người, còn muốn cướp đồ vật của ta? môn chủ Quỷ Môn là ta khi nào thì bị coi khinh như thế! ta nói cho các ngươi biết, lập tức đem Huyết Liên trả lại cho ta, nếu không.....
Phanh!
Nàng vỗ một cái lên bàn, tức khắc đem cái bàn chụp nát tan tác, phẫn nộ đứng lên, hung hăng trừng Cố Nhược Vân.
Cố Nhược Vân liếc cái bàn bị nàng chụp nát, nhàn nhạt nâng lên khóe môi: xem ra môn chủ Quỷ Môn rất thích hủy hoại đồ vật, bất quá lúc trước ta đã nói qua vật phẩm trong cung điện nào rất trân quý, không biết cái bàn này ngươi tính toán bồi thường cho ta bao nhiêu kim tệ?
Sở La bị lời nói của nàng làm tức đến trợn trắng mắt, gặp qua vô sỉ lại chưa thấy qua vô sỉ đến trình độ này, gia hỏa này căn bản là đang cướp của!
Nàng không đi cướp luôn đi, thật sự là mệt bản tính gian thương!
Ta biết hiện tại trên người ngươi không có nhiều đồng vàng, Cố Nhược Vân nâng khóe môi, Cho nên, ta tính toán cho ngươi viết giấy nợ, hay là tiếp tục tìm tòi trên người ngươi một chút xem có vật phẩm gì không?
Sở La vội vàng lui về phía sau hai bước, rất sợ nữ nhân này phát hiện trên người mình giấu bảo bối.
Nàng có phải là chó hay không? cái mũi so với chó còn thính hơn!
Nói đi, lần này ngươi muốn ta bồi thường bao nhiêu?
Một lời nói này, Sở La nghiến răng nghiến lợi nói ra, ánh mắt quả thực sắp phun lửa, trước nay nàng không có một ngày nghẹn khuất như bây giờ.
Không nhiều lắm, Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, cười như không cười nói, Một ngàn vạn đồng vàng.
Cái gì?
Sở La cả kinh nhảy dựng lên, phẫn nộ rống lớn nói: Một ngàn vạn đồng vàng, sao ngươi không bọn họ đi cướp đi?
Cái bàn này của ta là dùng Tây Mộc sang quý chế tạo thành, chẳng những có thể an tâm dưỡng thần, còn có thể trợ giúp võ giả củng cố tu vi, giá cả Tây Mộc ngươi hẳn là rõ ràng! Cho nên, ngươi cho rằng một cái bàn này chỉ có một ngàn vạn đồng vàng sao?
Cung điện này là của Thiên Bắc Dạ để lại cho nàng, khẳng định cái gì cũng đều là tốt nhất, có một số vật liệu gỗ trong truyền thuyết cũng là đương nhiên.
Hừ!
Sở La ngồi xuống, hừ một tiếng nói: Đòi tiền không có, muốn mạng thì có một cái!
Dù sao thấy thực lực của nữ nhân này, giết không được nàng!
Không có tiền..... Cố Nhược Vân hơi hơi nheo lại con ngươi, hiện lên một đạo ánh sáng lãnh lệ, Vậy ngươi liền dùng thân thể của ngươi tới bồi thường!
Sở La chấn động một chút, ngẩng đầu nhìn thanh y nữ tử thanh lệ trước mắt, có chút kinh ngạc chớp chớp mắt.
Ngượng ngùng, Thiên Bắc đại nhân không ở nơi này, môn chủ Sở La, thỉnh ngươi trở về đi.
Tử Ngọc cười lạnh một tiếng, không lưu tình chút nào hạ lệnh đuổi khách.
Sắc mặt Sở La càng thêm khó coi, nàng tới nơi này vì muốn thấy Thiên Bắc Dạ, chẳng những người còn chưa thấy được, quan trọng là Huyết Liên mình mua với giá cao đều bị nữ nhân này đoạt đi! Mà Sở La nàng khi nào thì nguyện ý làm chuyện lỗ vốn như vậy?
Các ngươi không cho ta thấy hắn cũng được!
Sở La ngẩng đầu, dung nhan có chút phẫn nộ nói: Đem Huyết Liên kia trả lại cho ta, ta sẽ rời đi lập tức!
Ngươi cho rằng, đồ vật tới trong tay ta còn có khả năng lấy về sao? Cố Nhược Vân nhìn dung nhan phẫn nộ của Sở La, nhàn nhạt nâng khóe môi, cười như không cười hỏi, ta cũng muốn biết một chút, một cây huyết Liên lớn như vậy, có thể đem ta sặc chết hay không.
Một câu này, nàng hoàn toàn khiến Sở La không thể nói được,cặp con ngươi mang theo hài hước kia làm Sở La tăng thêm lửa giận, khuôn mặt xinh đẹp lạnh thêm vài phần.
Ngươi đây là có ý tứ gì? không cho ta thấy người, còn muốn cướp đồ vật của ta? môn chủ Quỷ Môn là ta khi nào thì bị coi khinh như thế! ta nói cho các ngươi biết, lập tức đem Huyết Liên trả lại cho ta, nếu không.....
Phanh!
Nàng vỗ một cái lên bàn, tức khắc đem cái bàn chụp nát tan tác, phẫn nộ đứng lên, hung hăng trừng Cố Nhược Vân.
Cố Nhược Vân liếc cái bàn bị nàng chụp nát, nhàn nhạt nâng lên khóe môi: xem ra môn chủ Quỷ Môn rất thích hủy hoại đồ vật, bất quá lúc trước ta đã nói qua vật phẩm trong cung điện nào rất trân quý, không biết cái bàn này ngươi tính toán bồi thường cho ta bao nhiêu kim tệ?
Sở La bị lời nói của nàng làm tức đến trợn trắng mắt, gặp qua vô sỉ lại chưa thấy qua vô sỉ đến trình độ này, gia hỏa này căn bản là đang cướp của!
Nàng không đi cướp luôn đi, thật sự là mệt bản tính gian thương!
Ta biết hiện tại trên người ngươi không có nhiều đồng vàng, Cố Nhược Vân nâng khóe môi, Cho nên, ta tính toán cho ngươi viết giấy nợ, hay là tiếp tục tìm tòi trên người ngươi một chút xem có vật phẩm gì không?
Sở La vội vàng lui về phía sau hai bước, rất sợ nữ nhân này phát hiện trên người mình giấu bảo bối.
Nàng có phải là chó hay không? cái mũi so với chó còn thính hơn!
Nói đi, lần này ngươi muốn ta bồi thường bao nhiêu?
Một lời nói này, Sở La nghiến răng nghiến lợi nói ra, ánh mắt quả thực sắp phun lửa, trước nay nàng không có một ngày nghẹn khuất như bây giờ.
Không nhiều lắm, Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, cười như không cười nói, Một ngàn vạn đồng vàng.
Cái gì?
Sở La cả kinh nhảy dựng lên, phẫn nộ rống lớn nói: Một ngàn vạn đồng vàng, sao ngươi không bọn họ đi cướp đi?
Cái bàn này của ta là dùng Tây Mộc sang quý chế tạo thành, chẳng những có thể an tâm dưỡng thần, còn có thể trợ giúp võ giả củng cố tu vi, giá cả Tây Mộc ngươi hẳn là rõ ràng! Cho nên, ngươi cho rằng một cái bàn này chỉ có một ngàn vạn đồng vàng sao?
Cung điện này là của Thiên Bắc Dạ để lại cho nàng, khẳng định cái gì cũng đều là tốt nhất, có một số vật liệu gỗ trong truyền thuyết cũng là đương nhiên.
Hừ!
Sở La ngồi xuống, hừ một tiếng nói: Đòi tiền không có, muốn mạng thì có một cái!
Dù sao thấy thực lực của nữ nhân này, giết không được nàng!
Không có tiền..... Cố Nhược Vân hơi hơi nheo lại con ngươi, hiện lên một đạo ánh sáng lãnh lệ, Vậy ngươi liền dùng thân thể của ngươi tới bồi thường!
Sở La chấn động một chút, ngẩng đầu nhìn thanh y nữ tử thanh lệ trước mắt, có chút kinh ngạc chớp chớp mắt.
/1836
|