Nhìn thấy một màn trước mắt này, Tô Lâm nhịn không được phá lên cười, cười đến nỗi trào cả nước mắt, âm thanh trào phúng nói: Cố Nhược Vân, xem ra ta thật đúng là xem trọng ngươi, ta cho rằng ngươi không tới cảnh giới Siêu Phàm, ít nhất cũng là Võ Thánh! Không nghĩ tới thực lực của ngươi lại thấp tới loại trình độ này! Để ta đoán xem ngươi rốt cuộc ở cấp bậc nào? Võ Tướng hay là Võ Vương?
Trong mắt những người khác cũng chứa đầy trào phúng, khinh thường nhìn Cố Nhược Vân đang đứng trước linh thạch.
Lạch cạch!
Nhưng mà, tươi cười Tô Lâm còn chưa kịp biến mất, một tiếng nứt thanh thúy xuất hiện bên tai nàng, làm nàng không tự chủ được quay đầu nhìn lại lần nữa.
Vừa thấy, cả người nàng đều ngây ngốc, tiếng cười chưa kịp thu liễm làm nàng bị sặc đến đỏ bừng cả mặt, nhưng hiện tại nàng quản không được nhiều như vậy, một đôi mắt hoảng sợ mở to, không thể tưởng tượng nhìn một màn trước mặt.
Lạch cạch!
Lạch cạch!
Phía trên tấm bia đá, vết nứt ngày càng nhiều, tựa như muốn nổ tung giống như một bức tường đang ầm ầm sập xuống, biến thành một đống đá.
Cố Nhược Vân ngây ngẩn, nàng nhìn bàn tay chính mình, hơi hơi nhíu nhíu mày.
Rõ ràng ta đã thu liễm lực lượng, vì sao lại tạo ra hậu quả như vậy?
Bất quá, thời điểm nàng đang nghi hoặc, trong linh hồn truyền đến tiếng nói của Vân Dao.
Chủ nhân, khối linh thạch này cùng với khối đá kim cương ở nơi Trục Xuất có hiệu quả giống như nhau, chỉ là đá kim cương dùng để thí nghiệm thiên phú, mà linh thạch này chính là thí nghiệm thực lực, nhưng mà vô luận là linh thạch hay đá kim cương đều có một đặc điểm, chính là khi gặp Diệt Thế chi hỏa liền bị dập nát! Bởi vì quan hệ khế ước của Tử Tà cùng ngươi, cho nên trong lực lượng của ngươi cũng mang theo Diệt Thế chi hỏa, bởi vậy ngươi sử dụng lực lượng bao nhiêu chăng nữa linh thạch cũng sẽ hỏng.
Sau khi nghe giải thích, chân mày Cố Nhược Vân nhăn lại càng chặt, cứ như vậy mà nói sợ có chút phiền phức.
Lý công công! Linh thạch này có phải đã xảy ra vấn đề gì rồi không? như thế nào đột nhiên lại hỏng?
Lúc Cố Nhược Vân đang lâm vào trầm tư, một đạo âm thanh ưu nhã bỗng nhiên truyền đến.
Không sai!
Sau khi lời nói quý phi rơi xuống, Tô Lâm há hốc mồm đứng một bên cũng phục hồi tinh thần lại, gắt gao cắn chặt răng, oán hận nhìn Cố Nhươc Vân: Cho dù là một cao thủ Chí Tôn tiến đến cũng chưa chắc có thể đem linh thạch làm hỏng, ta cũng không cảm thấy nàng có lực lượng Chí Tôn, cho nên linh thạch này ahnử đã trải qua vô số lực lượng của nhiều người, đã làm cho nó gần hỏng, hiện giờ cho dù là một người bình thường đều có thể làm hỏng linh thạch!
này..........
Lý công công có chút khó xử, hắn trầm mặc nửa ngày nói: Nương nương, Tô đại tiểu thư, việc này thần phải bẩm báo với bệ hạ, tự bệ hạ định đoạt, thỉnh quý vị chờ tại đây.
Nói xong lời này, Lý công công vội vàng bước đi, hắn không hề quản những âm thanh phía sau, bước nhanh hướng tới thư phòng mà đi.
................
Bên trong ngự thư phòng, nam tử một thân long bào ngồi ngay ngắn trên án thư, chỉ thấy mày kiếm nhíu chặt, anh tuấn phi phàm, cả người khí phách thiên thành, giống như quân lâm thiên hạ.
Nam tử long bào này chính là hoàng đế của Thiên Nguyệt đế quốc, đừng nhìn hắn trẻ tuổi như thế, thực tế chính là lão yêu quái đã sống mấy trăm năm.
Bệ hạ, thần có việc cầu kiến.
Lại vào lúc này, một đạo tiếng nói từ ngoài cửa truyền đến.
Hoàng đế Thiên Nguyệt nhíu chặt đôi mày kiếm, bút trong tay hạ xuống tấu chương, chợt hắn mới đóng lại tấu chương, nhàn nhạt nói: Tiến vào.
Vừa dứt lời, Lý công công tay cầm phất trần vội vàng đi đến.
Lý công công, không phải trẫm đã phân công cho ngươi việc báo danh? như thế nào? nhanh như vậy đã kết thúc? hoàng đế Thiên Nguyệt ngẩng đầu nhìn về phía Lý công công, âm thanh lãnh đạm nói.
Hồi bẩm bệ hạ, điểm báo danh xảy ra vấn đề, Lý công công thật cẩn thận trả lời nói, có lẽ linh thạch đã lâu không không được tu sửa, vừa rồi đã bị một nữ tử đánh thành đá vụn.
Lạch cạch!
Bút trong tay của hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc rơi xuống trên tấu chương, một đôi mày anh tuấn nhăn lại càng chặt, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng không dễ dàng phát hiện.
Ngươi nói chính là sự thật?
Bệ hạ, việc này là thiên chân vạn xác ( vô cùng xác thật), xác thật linh thạch đã bị phế đi.
Khi nghe lời này, hoàng đế Thiên Nguyệt như suy tư cái gì: Báo danh đã kết thúc, nữ tử kia một quyền đã làm nổ linh thạch, cũng để nàng tiến vào tỷ thí.
Tuân chỉ.
Lý công công hành lễ, chậm rãi lui xuống.
Linh thạch bị hỏng? hoàng đế Thiên Nguyệt nhìn thân ảnh Lý công công rời đi, khóe môi nâng lên một mạt độ cong, ngữ khí vẫn lãnh đạm như trước sau, hiện giờ trẫm đã đột phá đến Cửu Chuyển, cho dù là ta cũng không thể làm bể linh thạch, nữ nhân kia kông đơn giản! Thật ra trẫm rất muốn nhìn thấy nữ nhân này!
..............
Trong hoa viên, Tô Lâm liếc mắt một cái liền nhìn thấy Lý công công vội vàng đi đến, không nhịn được đắc ý nhìn Cố Nhược Vân, rồi đem ánh mắt chuyển hướng về phía Lý công công.
Lý công công, bệ hạ nói như thế nào?
Cái này.... Lý công công hắng giọng mới tiếp tục nói, Bệ hạ tuyên bố Cố cô nương khảo nghiệm thành công, chúc mừng ngươi, Cố cô nương, ngươi đã báo danh thành công.
Cái gì?
Sắc mặt Tô Lâm đột nhiên biến đổi, thét lên chói tai: Nàng căn bản không có cái thực lực kia, vì sao bệ hạ lại tuyên bố thông qua khảo nghiệm? Khẳng định là linh thạch đã xuất hiện vấn đề, mới có thể bị một chưởng nhẹ nhàng đánh thành đá vụn!
Xác thật nàng muốn Cố Nhược Vân báo danh thành công, cũng không đại biểu nàng nguyện ý nhìn thấy Cố Nhược Vân thông qua khảo nghiệm bằng thực lực của bản thân.
Vốn dĩ nàng muốn Cố Nhược Vân mất mặt, cho nên chính mình mới đứng ra nói vài lời hay, để nàng ( CNV) có thể tỷ thí.
Bởi vì nếu Cố Nhược Vân không thể tỷ thí, chính mình liền không có biện pháp lấy tánh mạng nàng ( CNV).
Ai biết nữ nhân này lại dựa vào thực lực của mình thông qua khảo nghiệm? nhưng vừa rồi, nàng còn tuyên bố chắc chắn rằng thực lực Cố Nhược Vân tuyệt đối không thể thông qua khảo nghiệm!
Tô đại tiểu thư, đây là quyết định của bệ hạ, nếu ngươi có ý kiến hãy đi hỏi bệ hạ.
Đối mặt với chỉ trích của Tô Lâm, Lý công công mỉm cười mở miệng giải thích.
Mà lời hắn nói, giống như một cái tát giáng xuống mặt Tô Lâm, làm má nàng sinh đau.
Hừ!
Đương nhiên Tô Lâm không có lá gan đo hỏi hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc, hiện tại lại đem mũi nhọn hướng về phía Cố Nhược Vân, nghiến răng nghiến lợi nói: Cố Nhược Vân, ngươi thông qua khảo nghiệm lần này, không biết nên vui hay nên bi ai thay ngươi! nguyên bản ta có thể tha cho ngươi một con đường sống, nhưng ngươi lại cứ cố tình mạo phạm ta tìm lấy cái chết! hiện tại, ta sẽ làm ngươi hiểu rõ đắc tội người không nên đắc tội sẽ có kết cục gì!
Nói xong lời này, nàng nhìn về phía Tá Thượng Thần, biểu tình tàn nhẫn lúc trước được thay thế bằng khuôn mặt tràn ngập tình nghĩa.
Thần ca ca, ta sẽ làm ngươi biết, ai mới có tư cách bên cạnh ngươi! Ưu tú như ngươi, chỉ có nữ nhân ưu tú mới có thể xứng đôi với ngươi.
Trong mắt những người khác cũng chứa đầy trào phúng, khinh thường nhìn Cố Nhược Vân đang đứng trước linh thạch.
Lạch cạch!
Nhưng mà, tươi cười Tô Lâm còn chưa kịp biến mất, một tiếng nứt thanh thúy xuất hiện bên tai nàng, làm nàng không tự chủ được quay đầu nhìn lại lần nữa.
Vừa thấy, cả người nàng đều ngây ngốc, tiếng cười chưa kịp thu liễm làm nàng bị sặc đến đỏ bừng cả mặt, nhưng hiện tại nàng quản không được nhiều như vậy, một đôi mắt hoảng sợ mở to, không thể tưởng tượng nhìn một màn trước mặt.
Lạch cạch!
Lạch cạch!
Phía trên tấm bia đá, vết nứt ngày càng nhiều, tựa như muốn nổ tung giống như một bức tường đang ầm ầm sập xuống, biến thành một đống đá.
Cố Nhược Vân ngây ngẩn, nàng nhìn bàn tay chính mình, hơi hơi nhíu nhíu mày.
Rõ ràng ta đã thu liễm lực lượng, vì sao lại tạo ra hậu quả như vậy?
Bất quá, thời điểm nàng đang nghi hoặc, trong linh hồn truyền đến tiếng nói của Vân Dao.
Chủ nhân, khối linh thạch này cùng với khối đá kim cương ở nơi Trục Xuất có hiệu quả giống như nhau, chỉ là đá kim cương dùng để thí nghiệm thiên phú, mà linh thạch này chính là thí nghiệm thực lực, nhưng mà vô luận là linh thạch hay đá kim cương đều có một đặc điểm, chính là khi gặp Diệt Thế chi hỏa liền bị dập nát! Bởi vì quan hệ khế ước của Tử Tà cùng ngươi, cho nên trong lực lượng của ngươi cũng mang theo Diệt Thế chi hỏa, bởi vậy ngươi sử dụng lực lượng bao nhiêu chăng nữa linh thạch cũng sẽ hỏng.
Sau khi nghe giải thích, chân mày Cố Nhược Vân nhăn lại càng chặt, cứ như vậy mà nói sợ có chút phiền phức.
Lý công công! Linh thạch này có phải đã xảy ra vấn đề gì rồi không? như thế nào đột nhiên lại hỏng?
Lúc Cố Nhược Vân đang lâm vào trầm tư, một đạo âm thanh ưu nhã bỗng nhiên truyền đến.
Không sai!
Sau khi lời nói quý phi rơi xuống, Tô Lâm há hốc mồm đứng một bên cũng phục hồi tinh thần lại, gắt gao cắn chặt răng, oán hận nhìn Cố Nhươc Vân: Cho dù là một cao thủ Chí Tôn tiến đến cũng chưa chắc có thể đem linh thạch làm hỏng, ta cũng không cảm thấy nàng có lực lượng Chí Tôn, cho nên linh thạch này ahnử đã trải qua vô số lực lượng của nhiều người, đã làm cho nó gần hỏng, hiện giờ cho dù là một người bình thường đều có thể làm hỏng linh thạch!
này..........
Lý công công có chút khó xử, hắn trầm mặc nửa ngày nói: Nương nương, Tô đại tiểu thư, việc này thần phải bẩm báo với bệ hạ, tự bệ hạ định đoạt, thỉnh quý vị chờ tại đây.
Nói xong lời này, Lý công công vội vàng bước đi, hắn không hề quản những âm thanh phía sau, bước nhanh hướng tới thư phòng mà đi.
................
Bên trong ngự thư phòng, nam tử một thân long bào ngồi ngay ngắn trên án thư, chỉ thấy mày kiếm nhíu chặt, anh tuấn phi phàm, cả người khí phách thiên thành, giống như quân lâm thiên hạ.
Nam tử long bào này chính là hoàng đế của Thiên Nguyệt đế quốc, đừng nhìn hắn trẻ tuổi như thế, thực tế chính là lão yêu quái đã sống mấy trăm năm.
Bệ hạ, thần có việc cầu kiến.
Lại vào lúc này, một đạo tiếng nói từ ngoài cửa truyền đến.
Hoàng đế Thiên Nguyệt nhíu chặt đôi mày kiếm, bút trong tay hạ xuống tấu chương, chợt hắn mới đóng lại tấu chương, nhàn nhạt nói: Tiến vào.
Vừa dứt lời, Lý công công tay cầm phất trần vội vàng đi đến.
Lý công công, không phải trẫm đã phân công cho ngươi việc báo danh? như thế nào? nhanh như vậy đã kết thúc? hoàng đế Thiên Nguyệt ngẩng đầu nhìn về phía Lý công công, âm thanh lãnh đạm nói.
Hồi bẩm bệ hạ, điểm báo danh xảy ra vấn đề, Lý công công thật cẩn thận trả lời nói, có lẽ linh thạch đã lâu không không được tu sửa, vừa rồi đã bị một nữ tử đánh thành đá vụn.
Lạch cạch!
Bút trong tay của hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc rơi xuống trên tấu chương, một đôi mày anh tuấn nhăn lại càng chặt, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng không dễ dàng phát hiện.
Ngươi nói chính là sự thật?
Bệ hạ, việc này là thiên chân vạn xác ( vô cùng xác thật), xác thật linh thạch đã bị phế đi.
Khi nghe lời này, hoàng đế Thiên Nguyệt như suy tư cái gì: Báo danh đã kết thúc, nữ tử kia một quyền đã làm nổ linh thạch, cũng để nàng tiến vào tỷ thí.
Tuân chỉ.
Lý công công hành lễ, chậm rãi lui xuống.
Linh thạch bị hỏng? hoàng đế Thiên Nguyệt nhìn thân ảnh Lý công công rời đi, khóe môi nâng lên một mạt độ cong, ngữ khí vẫn lãnh đạm như trước sau, hiện giờ trẫm đã đột phá đến Cửu Chuyển, cho dù là ta cũng không thể làm bể linh thạch, nữ nhân kia kông đơn giản! Thật ra trẫm rất muốn nhìn thấy nữ nhân này!
..............
Trong hoa viên, Tô Lâm liếc mắt một cái liền nhìn thấy Lý công công vội vàng đi đến, không nhịn được đắc ý nhìn Cố Nhược Vân, rồi đem ánh mắt chuyển hướng về phía Lý công công.
Lý công công, bệ hạ nói như thế nào?
Cái này.... Lý công công hắng giọng mới tiếp tục nói, Bệ hạ tuyên bố Cố cô nương khảo nghiệm thành công, chúc mừng ngươi, Cố cô nương, ngươi đã báo danh thành công.
Cái gì?
Sắc mặt Tô Lâm đột nhiên biến đổi, thét lên chói tai: Nàng căn bản không có cái thực lực kia, vì sao bệ hạ lại tuyên bố thông qua khảo nghiệm? Khẳng định là linh thạch đã xuất hiện vấn đề, mới có thể bị một chưởng nhẹ nhàng đánh thành đá vụn!
Xác thật nàng muốn Cố Nhược Vân báo danh thành công, cũng không đại biểu nàng nguyện ý nhìn thấy Cố Nhược Vân thông qua khảo nghiệm bằng thực lực của bản thân.
Vốn dĩ nàng muốn Cố Nhược Vân mất mặt, cho nên chính mình mới đứng ra nói vài lời hay, để nàng ( CNV) có thể tỷ thí.
Bởi vì nếu Cố Nhược Vân không thể tỷ thí, chính mình liền không có biện pháp lấy tánh mạng nàng ( CNV).
Ai biết nữ nhân này lại dựa vào thực lực của mình thông qua khảo nghiệm? nhưng vừa rồi, nàng còn tuyên bố chắc chắn rằng thực lực Cố Nhược Vân tuyệt đối không thể thông qua khảo nghiệm!
Tô đại tiểu thư, đây là quyết định của bệ hạ, nếu ngươi có ý kiến hãy đi hỏi bệ hạ.
Đối mặt với chỉ trích của Tô Lâm, Lý công công mỉm cười mở miệng giải thích.
Mà lời hắn nói, giống như một cái tát giáng xuống mặt Tô Lâm, làm má nàng sinh đau.
Hừ!
Đương nhiên Tô Lâm không có lá gan đo hỏi hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc, hiện tại lại đem mũi nhọn hướng về phía Cố Nhược Vân, nghiến răng nghiến lợi nói: Cố Nhược Vân, ngươi thông qua khảo nghiệm lần này, không biết nên vui hay nên bi ai thay ngươi! nguyên bản ta có thể tha cho ngươi một con đường sống, nhưng ngươi lại cứ cố tình mạo phạm ta tìm lấy cái chết! hiện tại, ta sẽ làm ngươi hiểu rõ đắc tội người không nên đắc tội sẽ có kết cục gì!
Nói xong lời này, nàng nhìn về phía Tá Thượng Thần, biểu tình tàn nhẫn lúc trước được thay thế bằng khuôn mặt tràn ngập tình nghĩa.
Thần ca ca, ta sẽ làm ngươi biết, ai mới có tư cách bên cạnh ngươi! Ưu tú như ngươi, chỉ có nữ nhân ưu tú mới có thể xứng đôi với ngươi.
/1836
|