Bởi vì tỷ thí được cử hành vào ngày thứ hai, hiện tại sau khi báo danh chấm dứt, những người dự thi sẽ rời khỏi hoàng cung.
Chờ tới ngày kế tiếp, toàn bộ người thi đấu sẽ tiến đến hoàng cung tham gia tỷ thí, có không ít các đệ tử trẻ tuổi không trúng cử cũng đều tới, để tham gia cổ vũ cho tỷ thí Thiên Nguyệt đế quốc! huống chi, bình thường hoàng cung Thiên Nguyệt chính là một cung điện thần bí, duy nhất chỉ có mấy ngày nay mới có thể cho phép người tiến vào.
Đương nhiên, cổ vũ cùng báo danh cũng không giống như nhau, bất luận kẻ nào muốn báo anh đều có thể tiến đến, nếu muốn xem thi đấu nhất định thông qua thẩm tra của hoàng cung, cũng không phải người nào cũng vào được.
Lúc này, trong lôi đài hoàng cung đã kín hết chỗ, tiếng sôi nổi nghị luận vang vọng khắp nơi, mà chuyện được thảo luận nhiều nhất chính là Cố Nhược Vân cùng Tô Lâm cùng ký xuống giấy sinh tử!
Ta tin tưởng thực lực của ngươi.
Tá Thượng Thần quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, yêu nghiệt cười: Ngươi trước nay đều sẽ không thua.
Trên thực tế, không phải Cố Nhược Vân không có lúc thua, mà chính là nàng chưa bao giờ làm ra những chuyện không có nắm chắc!
Cho nên liền tạo ra những trận tý thí của nàng cùng những người khác, chưa bao giờ thua qua!
Hoàng đế bệ hạ đến, Dung quý phi đến!
Theo âm thanh bén nhọn vang lên, toàn bộ lôi đài đều an tĩnh lại, ánh mắt mọi người nhất trí nhìn về phía hai người ngồi kiệu mà đến.
Nữ tử được thái giám xưng là Dung quý phi, đó chính là tiểu dì của Tô Lâm, cũng là người hôm qua tranh phong cùng Cố Nhược Vân.
Xem ra người trúng tuyển cũng không ít, hoàng đế Thiên Nguyệt cười cười, mặt mũi trước sau vẫn giữ nghiêm khắc lãnh khốc, Các vị, hôm nay ta hướng tới các ngươi giới thiệu những vị này một chút, những vị này chính là cường giả đến từ Minh Phủ, tham gia làm trọng tài trận tỷ thí lần này.
Xôn xao!
Nháy mắt hoàng đế Thiên Nguyệt nói ra, bên trong đám người nhấc lên một trận song sto gió lớn.
Minh Phủ?
Đó chính là thế lực thần bí nhất Minh Giới, không nghĩ tới hôm nay tỷ thí của Thiên Nguyệt đế quốc liền mời người Minh Phủ tham dự, bọn họ thế nhưng lại may mắn gặp được cường giả Minh Phủ!
Thời điểm mọi người đang nghị luận sôi nổi, mấy đạo thân ảnh xẹt qua không trung, dừng trên ghế trọng tài.
Chỉ thấy cầm đầu mấy người kia là một bạch y nữ tử, đối với nàng cúi đầu xưng thần, bởi vậy có thể thấy được địa vị của bạch y nữ tử ở Minh Phủ như thế nào.
Cho nên, có một số người đã bắt đầu suy nghĩ làm như thế nào để nịnh bợ cường giả Minh Phủ.
Tả hộ pháp, hoàng đế Thiên Nguyệt xoa xoa vạt áo, ngồi xuống bên cạnh bạch y nữ tử, nói, Những thiên tài trong này, có hai người có khả năng đạt được thắng lợi nhất.
Tả hộ pháp nhíu mày một chút, hỏi: Không biết là hai người nào?
Một người là thiên kim Tô Lâm của Quận Vương phủ, cho dù Tô Lâm này cao ngạo tùy hứng nhưng thiên phú cũng cao khác thường, hiện giờ chưa tới ba mươi tuổi đã đột phá đến Siêu Phàm trung kỳ, cách hậu kỳ cũng không còn xa, còn người còn lại chính là một con hắc mã.
Hoàng đế Thiên Nguyệt cười một tiếng: Hắn cũng không phải là thiên tài trong thế lực lớn nào cả, mà chính là đến từ thế lực thấp nhất, bất quá nam tử kia cũng đã tới Siêu Phàm hậu kỳ, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, quán quân chính là bọn họ.
Tả hộ pháp gật gật đầu.
Đương nhiên, thiên phú của những thiên tài này nàng cũng không để vào mắt, nàng chỉ quan tâm đến cuối cùng Nguyệt Linh thảo sẽ thuộc về ai.
Còn có...... hoàng đế Thiên Nguyệt dừng một chút nói, Trải qua khảo nghiệm, một nữ tử có thực lực ta không rõ, ta không thể điều tra ra rốt cuộc nàng ở cấp bậc nào, nhưng ta có thể nhìn ra khẳng định năng lực của nàng cũng không đơn giản, càng quan trọng hơn là ta phái người đi điều tra tin tức nàng, cuối cùng lại không tra ra cái gì, bởi vậy hôm qua ta mới hỏi ngươi, nàng có phải người Minh Phủ hay không, nếu không phải thì người nào có khả năng che dấu toàn bộ tin tức? thậm chí ta đã phái ra thám tử Thiên Nguyệt đế quốc cũng không điều tra được gì.
Lời nói của hoàng đế Thiên Nguyệt làm cho trong lòng tả hộ pháp khẽ động, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng khác thường.
Có lẽ người ngoài không rõ, nhưng mà nàng thân là hộ pháp Minh Phủ đương nhiên biết lai lịch thiếu chủ Minh Phủ, nghe nói thiếu chủ là đến từ đại lục bên ngoài cũng không thuộc về Minh Giới này, hiện tại thế lực khác trong Minh Giới cũng tra không ra bất luận tin tức gì của thiếu chủ.
Chẳng lẽ nữ nhân kia cũng đến từ đại lục bên ngoài?
Tả hộ pháp gắt gao nắm tay, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, rất nhanh liền biến mất.
Không có khả năng, hẳn là ta suy nghĩ nhiều.
Trừ bỏ thiếu chủ ra, còn ai có thể từ đại lục bên ngoài có thể tiến vào? Nhất định là chính mình đã suy nghĩ nhiều.
Làm sao vậy? hoàng đế Thiên Nguyệt bắt giữ được ánh mắt lóe lên khác thường của tả hộ pháp, hỏi, Tả hộ pháp biết lai lịch của nàng.
Tả hộ pháp lắc lắc đầu: Ta không rõ lắm, có lẽ nàng vẫn luôn tu luyện ẩn cư với núi rừng, vì vậy mới điều tra không được tin tức trước kia của nàng.
Vô luận như thế nào, chuyện thiếu chủ đến từ đại lục bên ngoài, nhất định không để những người khác trong Minh Giới biết được, bằng không tất nhiên sẽ mang đến tai ương cho thiếu chủ.
Chờ tới ngày kế tiếp, toàn bộ người thi đấu sẽ tiến đến hoàng cung tham gia tỷ thí, có không ít các đệ tử trẻ tuổi không trúng cử cũng đều tới, để tham gia cổ vũ cho tỷ thí Thiên Nguyệt đế quốc! huống chi, bình thường hoàng cung Thiên Nguyệt chính là một cung điện thần bí, duy nhất chỉ có mấy ngày nay mới có thể cho phép người tiến vào.
Đương nhiên, cổ vũ cùng báo danh cũng không giống như nhau, bất luận kẻ nào muốn báo anh đều có thể tiến đến, nếu muốn xem thi đấu nhất định thông qua thẩm tra của hoàng cung, cũng không phải người nào cũng vào được.
Lúc này, trong lôi đài hoàng cung đã kín hết chỗ, tiếng sôi nổi nghị luận vang vọng khắp nơi, mà chuyện được thảo luận nhiều nhất chính là Cố Nhược Vân cùng Tô Lâm cùng ký xuống giấy sinh tử!
Ta tin tưởng thực lực của ngươi.
Tá Thượng Thần quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, yêu nghiệt cười: Ngươi trước nay đều sẽ không thua.
Trên thực tế, không phải Cố Nhược Vân không có lúc thua, mà chính là nàng chưa bao giờ làm ra những chuyện không có nắm chắc!
Cho nên liền tạo ra những trận tý thí của nàng cùng những người khác, chưa bao giờ thua qua!
Hoàng đế bệ hạ đến, Dung quý phi đến!
Theo âm thanh bén nhọn vang lên, toàn bộ lôi đài đều an tĩnh lại, ánh mắt mọi người nhất trí nhìn về phía hai người ngồi kiệu mà đến.
Nữ tử được thái giám xưng là Dung quý phi, đó chính là tiểu dì của Tô Lâm, cũng là người hôm qua tranh phong cùng Cố Nhược Vân.
Xem ra người trúng tuyển cũng không ít, hoàng đế Thiên Nguyệt cười cười, mặt mũi trước sau vẫn giữ nghiêm khắc lãnh khốc, Các vị, hôm nay ta hướng tới các ngươi giới thiệu những vị này một chút, những vị này chính là cường giả đến từ Minh Phủ, tham gia làm trọng tài trận tỷ thí lần này.
Xôn xao!
Nháy mắt hoàng đế Thiên Nguyệt nói ra, bên trong đám người nhấc lên một trận song sto gió lớn.
Minh Phủ?
Đó chính là thế lực thần bí nhất Minh Giới, không nghĩ tới hôm nay tỷ thí của Thiên Nguyệt đế quốc liền mời người Minh Phủ tham dự, bọn họ thế nhưng lại may mắn gặp được cường giả Minh Phủ!
Thời điểm mọi người đang nghị luận sôi nổi, mấy đạo thân ảnh xẹt qua không trung, dừng trên ghế trọng tài.
Chỉ thấy cầm đầu mấy người kia là một bạch y nữ tử, đối với nàng cúi đầu xưng thần, bởi vậy có thể thấy được địa vị của bạch y nữ tử ở Minh Phủ như thế nào.
Cho nên, có một số người đã bắt đầu suy nghĩ làm như thế nào để nịnh bợ cường giả Minh Phủ.
Tả hộ pháp, hoàng đế Thiên Nguyệt xoa xoa vạt áo, ngồi xuống bên cạnh bạch y nữ tử, nói, Những thiên tài trong này, có hai người có khả năng đạt được thắng lợi nhất.
Tả hộ pháp nhíu mày một chút, hỏi: Không biết là hai người nào?
Một người là thiên kim Tô Lâm của Quận Vương phủ, cho dù Tô Lâm này cao ngạo tùy hứng nhưng thiên phú cũng cao khác thường, hiện giờ chưa tới ba mươi tuổi đã đột phá đến Siêu Phàm trung kỳ, cách hậu kỳ cũng không còn xa, còn người còn lại chính là một con hắc mã.
Hoàng đế Thiên Nguyệt cười một tiếng: Hắn cũng không phải là thiên tài trong thế lực lớn nào cả, mà chính là đến từ thế lực thấp nhất, bất quá nam tử kia cũng đã tới Siêu Phàm hậu kỳ, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, quán quân chính là bọn họ.
Tả hộ pháp gật gật đầu.
Đương nhiên, thiên phú của những thiên tài này nàng cũng không để vào mắt, nàng chỉ quan tâm đến cuối cùng Nguyệt Linh thảo sẽ thuộc về ai.
Còn có...... hoàng đế Thiên Nguyệt dừng một chút nói, Trải qua khảo nghiệm, một nữ tử có thực lực ta không rõ, ta không thể điều tra ra rốt cuộc nàng ở cấp bậc nào, nhưng ta có thể nhìn ra khẳng định năng lực của nàng cũng không đơn giản, càng quan trọng hơn là ta phái người đi điều tra tin tức nàng, cuối cùng lại không tra ra cái gì, bởi vậy hôm qua ta mới hỏi ngươi, nàng có phải người Minh Phủ hay không, nếu không phải thì người nào có khả năng che dấu toàn bộ tin tức? thậm chí ta đã phái ra thám tử Thiên Nguyệt đế quốc cũng không điều tra được gì.
Lời nói của hoàng đế Thiên Nguyệt làm cho trong lòng tả hộ pháp khẽ động, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng khác thường.
Có lẽ người ngoài không rõ, nhưng mà nàng thân là hộ pháp Minh Phủ đương nhiên biết lai lịch thiếu chủ Minh Phủ, nghe nói thiếu chủ là đến từ đại lục bên ngoài cũng không thuộc về Minh Giới này, hiện tại thế lực khác trong Minh Giới cũng tra không ra bất luận tin tức gì của thiếu chủ.
Chẳng lẽ nữ nhân kia cũng đến từ đại lục bên ngoài?
Tả hộ pháp gắt gao nắm tay, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, rất nhanh liền biến mất.
Không có khả năng, hẳn là ta suy nghĩ nhiều.
Trừ bỏ thiếu chủ ra, còn ai có thể từ đại lục bên ngoài có thể tiến vào? Nhất định là chính mình đã suy nghĩ nhiều.
Làm sao vậy? hoàng đế Thiên Nguyệt bắt giữ được ánh mắt lóe lên khác thường của tả hộ pháp, hỏi, Tả hộ pháp biết lai lịch của nàng.
Tả hộ pháp lắc lắc đầu: Ta không rõ lắm, có lẽ nàng vẫn luôn tu luyện ẩn cư với núi rừng, vì vậy mới điều tra không được tin tức trước kia của nàng.
Vô luận như thế nào, chuyện thiếu chủ đến từ đại lục bên ngoài, nhất định không để những người khác trong Minh Giới biết được, bằng không tất nhiên sẽ mang đến tai ương cho thiếu chủ.
/1836
|