Ấn giám của gia chủ? Này…….. Làm sao có thể?
Mộ Dung Nhu Nhi che miệng lui về sau mấy bước, thân thể mềm mại nhẹ nhàng run lên.
Gia chủ truyền vị cho Mộ Dung Yên? Nói cách khác nàng ta nỗ lực nhiều năm như vậy đều bị hủy trong chớp mắt?
Không!
Nàng không cam lòng!
Nữ nhân Mộ Dung Yên kia không có tư cách ngồi trên vị trí này!
Một chút âm ngoan chợt lóe lên ở đáy mắt của Mộ Dung Nhu Nhi, rất nhanh nàng ta đã khôi phục bình thường, nhưng mà hai tay đặt ở bên chân kia lại không tự chủ được nắm chặt, đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm ấn giám Mộ Dung Yên cầm trong tay.
Thế nào? Mộ Dung Yên cười lạnh một tiếng: Nhị trưởng lão, ngươi nhìn thấy
Mộ Dung Nhu Nhi che miệng lui về sau mấy bước, thân thể mềm mại nhẹ nhàng run lên.
Gia chủ truyền vị cho Mộ Dung Yên? Nói cách khác nàng ta nỗ lực nhiều năm như vậy đều bị hủy trong chớp mắt?
Không!
Nàng không cam lòng!
Nữ nhân Mộ Dung Yên kia không có tư cách ngồi trên vị trí này!
Một chút âm ngoan chợt lóe lên ở đáy mắt của Mộ Dung Nhu Nhi, rất nhanh nàng ta đã khôi phục bình thường, nhưng mà hai tay đặt ở bên chân kia lại không tự chủ được nắm chặt, đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm ấn giám Mộ Dung Yên cầm trong tay.
Thế nào? Mộ Dung Yên cười lạnh một tiếng: Nhị trưởng lão, ngươi nhìn thấy
/1836
|