Tay để bên trong tay áo của Cố Nhược Vân nắm chặt thành quyền, nàng lui về phía sau hai bước, rũ mi mắt xuống, dùng linh hồn truyền âm hỏi: Tử Tà, có biện pháp nào có thể đối phó hắn không?
Yên tĩnh!
Trong linh hồn, hoàn toàn yên tĩnh.
Tiếng nói của nàng giống như đá chìm đáy biển, không có được một chút hồi âm nào.
Tử Tà giống như biến mất, làm cho nội tâm của Cố Nhược Vân vô cùng căng thẳng, sốt ruột kêu: Tử Tà……….
Trả lời nàng, vẫn là không gian hoàn toàn yên tĩnh.
Từ đầu tới cuối Tử Tà đều đứng ở trong Thượng Cổ Thần Tháp, căn bản không có rời đi nửa bước, vậy vì sao thời khắc này sẽ đột nhiên biến mất không thấy? Chẳng lẽ là đã xảy ra chuyện gì?
Nghĩ vậy, trong con ngươi vốn đang bình tĩnh như mặt nước của nàng xuất hiện một chút kích động, lqđ kích động này không phải vì bản thân sắp sửa đối mặt với nguy
Yên tĩnh!
Trong linh hồn, hoàn toàn yên tĩnh.
Tiếng nói của nàng giống như đá chìm đáy biển, không có được một chút hồi âm nào.
Tử Tà giống như biến mất, làm cho nội tâm của Cố Nhược Vân vô cùng căng thẳng, sốt ruột kêu: Tử Tà……….
Trả lời nàng, vẫn là không gian hoàn toàn yên tĩnh.
Từ đầu tới cuối Tử Tà đều đứng ở trong Thượng Cổ Thần Tháp, căn bản không có rời đi nửa bước, vậy vì sao thời khắc này sẽ đột nhiên biến mất không thấy? Chẳng lẽ là đã xảy ra chuyện gì?
Nghĩ vậy, trong con ngươi vốn đang bình tĩnh như mặt nước của nàng xuất hiện một chút kích động, lqđ kích động này không phải vì bản thân sắp sửa đối mặt với nguy
/1836
|