Trước cổng Diệp Tướng phủ
Ơn cứu mạng ta sẽ trả. Tạm biệt nếu như nhạy bén sẽ nghe ra ý nghĩa câu nói của nó
Không muốn gặp hắn như vậy sao? Muốn phủi sạch quan hệ với hắn sao? Không có cửa, cửa sổ cũng đóng
Không mời trà?
... Về phủ mình mà uống
Tiểu thư, người đi đâu? Tiểu Mai rất lo cho người....huhu Tiểu Mai từ cổng chính chạy tới trước mặt nó khóc lóc
Nó cười hiền Không cần lo nữa, ta đang ở trước mặt ngươi hay sao? Ngoan nín đi nó đưa tay gạt nước mắt cho Tiểu Mai. Trong giọng nói pha một chút cưng chiều
Tiểu Mai, ta sẽ bảo vệ ngươi không có bọn người kia có cơ hội bắt nạt ngươi: Nó thầm ra quyết định.
Ân Tiểu Mai cười bây giờ nàng mới để ý bên cạnh tiểu thư nhà mình còn có Tứ...Tứ Vương gia, Tiểu Mai hoảng hốt hành lễ Tham...tham kiến Tứ...Vương Gia Tiểu Mai cảm nhận được khí thế của hắn, nói năng lắp bắp.
Miễn hắn giọng nói lạnh lẽo
Thân thể Tiểu Mai run lên, sợ sắp ngất.
Tứ Vương gia thật đáng sợ!!!
Tiểu Mai, đi thôi nó nói
Vâng, tiểu thư mau đi nhanh lên lão gia tìm người một đêm đó, nếu người không về chắc lão gia sẽ lật tung Hiên Nam Quốc tìm cho bằng được người Tiểu Mai vừa đi vừa kể lại chuyện tối hôm qua cho nó nghe, hắn đi phía đằng sau.
Cả một đêm tìm kiếm, huy động tất cả người trong phủ vẫn không tìm ra. Diệp cha lo lắng, trên khuôn mặt đã xuất hiện quần thâm, miệng vẫn thúc giục Phải tìm cho ra Vi nhi
Lão gia, Đại tiểu thư về rồi Một gia đinh chạy vào bẩm báo
Thật không? Vi nhi đang ở đâu? Diệp cha kích động, nắm lấy tên gia đinh đó hỏi
Phụ thân nó gọi khẽ
Bảo bối của ta Diệp cha theo quán tính quay về hướng tiếng nói phát ra, chạy lại chỗ nó đứng Có bị thương ở đâu không? Để ta xem Diệp cha xoay qua xoay lại xát định trên người nó không nó vết thương nào mới thở phào nhẹ nhõm.
Nó có cảm nhận được sự yêu thương của Diệp Kính Viễn dành cho mình, con ngươi đã bọc nước có thể khóc bất cứ lúc nào. Nhớ lại đời sống Ở hiện đại nó là trẻ mồ coi được cha nuôi nhận về huấn luyện thành sát thủ máu lạnh, vô tình, cha nuôi cứ điên cuồng huấn luyện cho nó, chỉ có một khái niệm 'thắng làm vua, thua làm giặc' những bài huấn luyện ác liệt. Không có ai đối xử với nó quan tâm, lo lắng như Diệp Kính Viễn, bây giờ của nó là rất cảm động
Phụ thân nó nhào vào lòng Diệp cha khóc òa lên
Ngoan, nữ nhi ngoan Diệp cha vỗ nhẹ an ủi nó.
Hắn chân mày nhíu lại, không biết tại sao lại khó chịu khi thấy nó ôm người nam nhân khác, tuy phụ thân mình cũng không được, sự lạnh lẽo từ người hắn bắt ra với vi mô lớn.....
Ơn cứu mạng ta sẽ trả. Tạm biệt nếu như nhạy bén sẽ nghe ra ý nghĩa câu nói của nó
Không muốn gặp hắn như vậy sao? Muốn phủi sạch quan hệ với hắn sao? Không có cửa, cửa sổ cũng đóng
Không mời trà?
... Về phủ mình mà uống
Tiểu thư, người đi đâu? Tiểu Mai rất lo cho người....huhu Tiểu Mai từ cổng chính chạy tới trước mặt nó khóc lóc
Nó cười hiền Không cần lo nữa, ta đang ở trước mặt ngươi hay sao? Ngoan nín đi nó đưa tay gạt nước mắt cho Tiểu Mai. Trong giọng nói pha một chút cưng chiều
Tiểu Mai, ta sẽ bảo vệ ngươi không có bọn người kia có cơ hội bắt nạt ngươi: Nó thầm ra quyết định.
Ân Tiểu Mai cười bây giờ nàng mới để ý bên cạnh tiểu thư nhà mình còn có Tứ...Tứ Vương gia, Tiểu Mai hoảng hốt hành lễ Tham...tham kiến Tứ...Vương Gia Tiểu Mai cảm nhận được khí thế của hắn, nói năng lắp bắp.
Miễn hắn giọng nói lạnh lẽo
Thân thể Tiểu Mai run lên, sợ sắp ngất.
Tứ Vương gia thật đáng sợ!!!
Tiểu Mai, đi thôi nó nói
Vâng, tiểu thư mau đi nhanh lên lão gia tìm người một đêm đó, nếu người không về chắc lão gia sẽ lật tung Hiên Nam Quốc tìm cho bằng được người Tiểu Mai vừa đi vừa kể lại chuyện tối hôm qua cho nó nghe, hắn đi phía đằng sau.
Cả một đêm tìm kiếm, huy động tất cả người trong phủ vẫn không tìm ra. Diệp cha lo lắng, trên khuôn mặt đã xuất hiện quần thâm, miệng vẫn thúc giục Phải tìm cho ra Vi nhi
Lão gia, Đại tiểu thư về rồi Một gia đinh chạy vào bẩm báo
Thật không? Vi nhi đang ở đâu? Diệp cha kích động, nắm lấy tên gia đinh đó hỏi
Phụ thân nó gọi khẽ
Bảo bối của ta Diệp cha theo quán tính quay về hướng tiếng nói phát ra, chạy lại chỗ nó đứng Có bị thương ở đâu không? Để ta xem Diệp cha xoay qua xoay lại xát định trên người nó không nó vết thương nào mới thở phào nhẹ nhõm.
Nó có cảm nhận được sự yêu thương của Diệp Kính Viễn dành cho mình, con ngươi đã bọc nước có thể khóc bất cứ lúc nào. Nhớ lại đời sống Ở hiện đại nó là trẻ mồ coi được cha nuôi nhận về huấn luyện thành sát thủ máu lạnh, vô tình, cha nuôi cứ điên cuồng huấn luyện cho nó, chỉ có một khái niệm 'thắng làm vua, thua làm giặc' những bài huấn luyện ác liệt. Không có ai đối xử với nó quan tâm, lo lắng như Diệp Kính Viễn, bây giờ của nó là rất cảm động
Phụ thân nó nhào vào lòng Diệp cha khóc òa lên
Ngoan, nữ nhi ngoan Diệp cha vỗ nhẹ an ủi nó.
Hắn chân mày nhíu lại, không biết tại sao lại khó chịu khi thấy nó ôm người nam nhân khác, tuy phụ thân mình cũng không được, sự lạnh lẽo từ người hắn bắt ra với vi mô lớn.....
/0
|