Nhận thấy các văn kiện cũng xắp hoàn thành , Hạ Kiếm Bội lại yêu cầu muốn được Hữu Nhàn bồi hắn ăn tối.
Lần này Thuộc Phong không đồng ý ngay lập tức, nhưng cũng không trực tiếp cự tuyệt.
Dùng xong bữu tối, Hữu Nhàn liền ngẩn người ngồi trên giường nhìn chằm chằm vào nhẫn cỏ trong tay.
“ Quận chúa, nghe nói Hạ vương tử của Thiên Diệp Quốc lại đưa ra một cái yêu cầu cổ quái, có liên quan tới người.”
Tử Ngọc nghe được tin tức từ miệng của Tần Tương, ngay lúc tán gẫu cùng Hữu Nhàn liền thuận miệng nói ra.
“ Hạ Kiếm Bội không phải đã đồng ý với hiệp nghị về biên giới rồi hay sao? Còn liên quan gì tới ta?”
Hữu Nhàn khó hiểu.
“ Hiệp nghị thì đúng là hắn đã đáp ứng rồi, nhưng vẫn chưa có kí tên a!”
Hữu Nhàn nhăn mi tâm.
“ Hắn lần này lại đưa ra điều kiện gì?”
“ Hạ vương tử này cũng thật buồn cười, hắn muốn người bồi hắn dùng cơm tối, nếu không hắn sẽ không kí tên vào bản hiệp nghị!”
Tử Ngọc ngạc nhiên nói.
“ Nhưng…………. Thuộc Phong không có nói với ta chuyện này……………”
Hữu Nhàn trầm mặc…………
Hắn sẽ không giống như lần trước , không quan tâm đến ý kiến của nàng mà đã tự mình an bài chứ?
“ Vương gia lúc này có vẻ như chưa đồng ý nhưng cũng không có đáp ứng.”
Tử Ngọc giống như đoán được suy nghĩ của nàng, tiếp tục nói.
“ Chàng không có đáp ứng?”
Tử Ngọc gật gật đầu.
“ Đúng vậy a, tạm thời cũng không có đồng ý. Nghe Tần Tương nói, cũng không rõ ý của vương gia, giống như là còn do dự.”
Trong lòng Hữu Nhàn trào nên một làn sóng ấm áp .
Thái độ của hắn như vậy, có phải hay không chứng tỏ rằng hắn để ý tới nàng?
Tử Ngọc nhìn Hữu Nhàn, tiếp tục nói.
“ Lần đàm phán này liên quan tới con đường làm quan của vương gia. Nếu hiệp nghị được kí tên, về sau Hoàng Thượng đối với vương gia khẳng định sẽ càng thêm coi trọng.”
Hữu Nhàn ngẩng mặt nên.
“ Nghiêm trọng như vậy sao?”
Thật không ngờ lại quan hệ tới con đường làm quan của hắn.
“ Giống như……………. Là như thế này.”
Tử Ngọc ngơ ngẩn nhìn chủ tử nhà mình, Hữu Nhàn khẩn trương nghe dự đoán của nàng.
“ Nương nương?”
Tần Tương đang canh giữ ngoài cửa, nhìn thấy Hữu Nhàn liền giật mình.
Đã một thời gian thật dài, nương nương không có chủ động tới thư phòng tìm vương gia a.
“ Thuộc Phong có ở bên trong không?”
Hữu Nhàn nhìn hắn , hỏi.
“ Vương gia ở bên trong, nhưng……người…… đang bàn công sự.”
Lần này Thuộc Phong không đồng ý ngay lập tức, nhưng cũng không trực tiếp cự tuyệt.
Dùng xong bữu tối, Hữu Nhàn liền ngẩn người ngồi trên giường nhìn chằm chằm vào nhẫn cỏ trong tay.
“ Quận chúa, nghe nói Hạ vương tử của Thiên Diệp Quốc lại đưa ra một cái yêu cầu cổ quái, có liên quan tới người.”
Tử Ngọc nghe được tin tức từ miệng của Tần Tương, ngay lúc tán gẫu cùng Hữu Nhàn liền thuận miệng nói ra.
“ Hạ Kiếm Bội không phải đã đồng ý với hiệp nghị về biên giới rồi hay sao? Còn liên quan gì tới ta?”
Hữu Nhàn khó hiểu.
“ Hiệp nghị thì đúng là hắn đã đáp ứng rồi, nhưng vẫn chưa có kí tên a!”
Hữu Nhàn nhăn mi tâm.
“ Hắn lần này lại đưa ra điều kiện gì?”
“ Hạ vương tử này cũng thật buồn cười, hắn muốn người bồi hắn dùng cơm tối, nếu không hắn sẽ không kí tên vào bản hiệp nghị!”
Tử Ngọc ngạc nhiên nói.
“ Nhưng…………. Thuộc Phong không có nói với ta chuyện này……………”
Hữu Nhàn trầm mặc…………
Hắn sẽ không giống như lần trước , không quan tâm đến ý kiến của nàng mà đã tự mình an bài chứ?
“ Vương gia lúc này có vẻ như chưa đồng ý nhưng cũng không có đáp ứng.”
Tử Ngọc giống như đoán được suy nghĩ của nàng, tiếp tục nói.
“ Chàng không có đáp ứng?”
Tử Ngọc gật gật đầu.
“ Đúng vậy a, tạm thời cũng không có đồng ý. Nghe Tần Tương nói, cũng không rõ ý của vương gia, giống như là còn do dự.”
Trong lòng Hữu Nhàn trào nên một làn sóng ấm áp .
Thái độ của hắn như vậy, có phải hay không chứng tỏ rằng hắn để ý tới nàng?
Tử Ngọc nhìn Hữu Nhàn, tiếp tục nói.
“ Lần đàm phán này liên quan tới con đường làm quan của vương gia. Nếu hiệp nghị được kí tên, về sau Hoàng Thượng đối với vương gia khẳng định sẽ càng thêm coi trọng.”
Hữu Nhàn ngẩng mặt nên.
“ Nghiêm trọng như vậy sao?”
Thật không ngờ lại quan hệ tới con đường làm quan của hắn.
“ Giống như……………. Là như thế này.”
Tử Ngọc ngơ ngẩn nhìn chủ tử nhà mình, Hữu Nhàn khẩn trương nghe dự đoán của nàng.
“ Nương nương?”
Tần Tương đang canh giữ ngoài cửa, nhìn thấy Hữu Nhàn liền giật mình.
Đã một thời gian thật dài, nương nương không có chủ động tới thư phòng tìm vương gia a.
“ Thuộc Phong có ở bên trong không?”
Hữu Nhàn nhìn hắn , hỏi.
“ Vương gia ở bên trong, nhưng……người…… đang bàn công sự.”
/529
|