- Cậu đồng ý, vậy hai đứa mình hợp tác với nhau!
Thanh Thị Tú lại nói như vậy, đã cười rất vui vẻ, Hoàng Hiểu Đông lại ngó giờ ở đồng hồ đang đeo tay, đã lấy khăn giấy lau miệng, uống thêm một cốc nước trà đá lạnh, liền đứng lên ra chỗ chị chủ quán tính tiền:
- Tính tiền giúp em! Tính hết luôn! Của cô ấy nữa!
Thanh Thị Tú vẫn đang ăn, nhìn theo Hoàng Hiểu Đông tính tiền mà hơi chút gấp gáp nói với hắn:
- Cậu đi về sao!
- Mình về trước, gặp lại cậu sau, khi nào làm thì gọi mình!
Hoàng Hiểu Đông gật đầu, tính tiền xong, cũng đã nói với Thanh Thị Tú xong liền lên xe chạy về.
Vào lúc này, giờ là đang ở buổi tối, vào tầm chín, mười giờ khuya, nên thoáng mát có gió thổi, đèn điện thì sáng với đường cong thẳng chạy về căn hộ thuê ở chung cư cũ. Ở tầng hầm để xe Hoàng Hiểu Đông đi lên, hướng tới cửa nhà đi vào căn hộ thuê, điện thoại Hoàng Hiểu Đông lại reo, lấy ra xem là số của Lu Nhiên gọi hắn, liền nhanh chóng trượt phím nghe:
“Alo”
“Anh quản lý, đang ở đâu vậy”
- Tôi đang ở nhà!
Nói nghe không thân thiết, giống như là người xa lạ Lu Nhiên liền như đã ngừng hỏi Hoàng Hiểu Đông, giọng Lu Nhiên liền ấp úng. Đã tắt máy.
Đẩy cửa mà đi vào trong căn hộ thuê, Hoàng Hiểu Đông đã có cảm giác không vui, nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười với chính hắn, ở ngoài đường khắp nơi xe cộ vẫn còn lưu thông rất nhiều.
Khách sạn Elect Q.2.
Hoàng Hiểu Đông đã ở đây từ lúc sáng sớm, vào giờ làm việc.
Còn có cả Thanh Thị Tú, cũng đang ở ngoài cổng khách sạn, Lu Nhiên đang ở lối vào khách sạn quay mặt lại đã thấy Hoàng Hiểu Đông ở phía sau mình nhìn Lu Nhiên cũng đã trông thấy Thanh Thị Tú.
Thanh Thị Tú lại nói như vậy, đã cười rất vui vẻ, Hoàng Hiểu Đông lại ngó giờ ở đồng hồ đang đeo tay, đã lấy khăn giấy lau miệng, uống thêm một cốc nước trà đá lạnh, liền đứng lên ra chỗ chị chủ quán tính tiền:
- Tính tiền giúp em! Tính hết luôn! Của cô ấy nữa!
Thanh Thị Tú vẫn đang ăn, nhìn theo Hoàng Hiểu Đông tính tiền mà hơi chút gấp gáp nói với hắn:
- Cậu đi về sao!
- Mình về trước, gặp lại cậu sau, khi nào làm thì gọi mình!
Hoàng Hiểu Đông gật đầu, tính tiền xong, cũng đã nói với Thanh Thị Tú xong liền lên xe chạy về.
Vào lúc này, giờ là đang ở buổi tối, vào tầm chín, mười giờ khuya, nên thoáng mát có gió thổi, đèn điện thì sáng với đường cong thẳng chạy về căn hộ thuê ở chung cư cũ. Ở tầng hầm để xe Hoàng Hiểu Đông đi lên, hướng tới cửa nhà đi vào căn hộ thuê, điện thoại Hoàng Hiểu Đông lại reo, lấy ra xem là số của Lu Nhiên gọi hắn, liền nhanh chóng trượt phím nghe:
“Alo”
“Anh quản lý, đang ở đâu vậy”
- Tôi đang ở nhà!
Nói nghe không thân thiết, giống như là người xa lạ Lu Nhiên liền như đã ngừng hỏi Hoàng Hiểu Đông, giọng Lu Nhiên liền ấp úng. Đã tắt máy.
Đẩy cửa mà đi vào trong căn hộ thuê, Hoàng Hiểu Đông đã có cảm giác không vui, nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười với chính hắn, ở ngoài đường khắp nơi xe cộ vẫn còn lưu thông rất nhiều.
Khách sạn Elect Q.2.
Hoàng Hiểu Đông đã ở đây từ lúc sáng sớm, vào giờ làm việc.
Còn có cả Thanh Thị Tú, cũng đang ở ngoài cổng khách sạn, Lu Nhiên đang ở lối vào khách sạn quay mặt lại đã thấy Hoàng Hiểu Đông ở phía sau mình nhìn Lu Nhiên cũng đã trông thấy Thanh Thị Tú.
/54
|