Liễu Tàn Dương gật gật đầu, ngoại viện có bảng Phi Thăng, nội môn tự nhiên có bài vị chiến, nhưng mà bài vị chiến lại nhắm vào tu sĩ Kim Đan, dựa theo chiến lực mạnh yếu mà sắp xếp thứ tự, tự nhiên không có người tranh đoạt, nhưng chỉ có mười hai thứ tự, Phong Thần trì mở ra hằng năm chỉ cho phép mười hai người này vào tu luyện một tháng, nghe nói tu luyện trong Phong Thần trì một ngày có thể sánh ngang trăm ngày ở bên ngoài, linh lực nồng đậm hiếm thấy trên thế gian.
Trong ngọn núi thứ bảy mươi hai, đệ tử Kim Đan có hơn trăm người, những đệ tử Kim Đan này chỉ có mười hai người được phép tiến vào Phong Thần trì tu luyện, cạnh tranh chi kịch liệt, có thể nói rất tàn khốc.
Vốn Tài Thần vẫn lạc nên xuất hiện vị trí trống, sớm có đệ tử thương nhớ, nào biết Tài Thần vừa chết, đột nhiên có hai người tới, một người nắm giữ vị trí đại sư tỷ, trực tiếp đạt được tư cách tiến vào Phong Thần trì, một người khác chiếm cứ vị trí của Tài Thần, chen chân vào hàng ngũ mười hai người, có tư cách tiến vào Phong Thần trì.
- Cửu sư huynh, hôm nay là thời gian bài vị chiến.
Sửu Hán nói ra.
Liễu Tàn Dương gật gật đầu, tuy hắn có nghe nói qua về bài vị chiến, nhưng ngày tháng cụ thể lại không rõ ràng, nhưng hắn cũng không sao cả, bởi vì với hắn mà nói, tiến vào Phong Thần trì và không tiến vào Phong Thần trì không có gì khác nhau, trừ phi Phong Thần trì có rất nhiều Tiên Linh Dịch.
Liễu Tàn Dương đứng chung với Sửu Hán .
Các đệ tử đang chờ đợi lại nhìn thẳng vào Liễu Tàn Dương, tuy bọn họ nghe nói Liễu Tàn Dương quyết đấu với đại sư huynh, nhưng cảnh giới của hắn chỉ là Kim Đan sơ kỳ, mà Sửu Hán là thập nhị sư đệ lại có tu vi Kim Đan trung kỳ.
Những đệ tử khác đều có tu vi Kim Đan, trong đó càng có tu sĩ Kim Đan trung kỳ, vì tiến vào Phong Thần trì, bọn họ phải vật lộn đọ sức, cho dù biết rõ sẽ thua không nghi ngờ, nhưng bọn họ vẫn đang suy nghĩ cướp đoạt vị trí của ai.
Có mười một đệ tử nhập thất đứng ở trước Phong Thần tháp, Hồng Liên không xuất hiện ở nơi này, chắc là nàng có quyền miễn chiến, dù sao nàng chỉ mới là Trúc Cơ Kỳ mà thôi.
Trừ Hồng Liên ra, còn có mấy đệ tử thân truyền được miễn chiến, có thể trực tiếp tiến vào Phong Thần trì.
Lúc này Liễu Tàn Dương gặp được tất cả đệ tử Kim Đan trong ngọn núi thứ bảy mươi hai, trong bảy đệ tử bài danh cao nhất, vài người có tu vi Kim Đan hậu kỳ, có thể nói chiến lực mười phần, Liễu Tàn Dương là Kim Đan sơ kỳ, sau hắn còn có ba Kim Đan trung kỳ, cho dù nhìn thế nào, trong đám người ở đây, Liễu Tàn Dương là người yếu nhất.
Giữa trưa, cửa lớn Phong Thần tháp mở rộng, Lôi Hổ bước vào bên trong đầu tiên, đám người Liễu Tàn Dương dựa theo thứ tự đi vào.
Không gian trong Phong Thần tháp cực lớn, nhưng phong chủ ngọn núi bảy mươi hai lại không hiện thân.
Sau đó các tu sĩ Kim Đan đã đi vào, cửa lớn Phong Thần tháp đóng lại.
Đột nhiên thiên uy cực lớn xuất hiện, khí tức tu sĩ Nguyên Anh tỏa ra.
- Hôm nay các ngươi đã đến đây, mục đích là tiến vào Phong Thần trì tu luyện, Phong Thần trì chính là trọng địa Vô Lượng Môn chúng ta, bên trong có càn khôn, Phong Thần trì có pháp bảo cực phẩm, các loại tiên linh đan dược, càng có thể tiến vào biển Tiên Linh Dịch tu luyện, người có duyên có thể đi vào, hôm nay có mười một danh ngạch, các ngươi có thể tùy ý khiêu chiến bất cứ ai trong mười một người này, người thắng sẽ có tư cách, có thể thay thế người đó tiến vào trong Phong Thần trì.
Lời này vang lên bên tai Liễu Tàn Dương, hắn phải tặc lưỡi không dứt.
Vô Lượng Môn không hổ là thiên hạ đệ nhất đại phái, Tiên Linh Dịch trân quý cỡ nào, lại dám cuồng ngôn nói Phong Thần trì Tiên Linh Dịch như biển, về phần pháp bảo cực phẩm càng khó có được, Liễu Tàn Dương cũng có vài món pháp bảo cực phẩm, nhưng tất cả đều bị hủy trong đại chiến với Vân Cư Tự.
Tốt cho một Vô Lượng Môn, tốt cho một Phong Thần trì, Liễu Tàn Dương ta sẽ vào xem xét, nếu thật may mắn nhìn thấy Hóa Thần Quyết, mục đích cuối cùng chính mình tiến vào Vô Lượng Môn sẽ hoàn thành.
Liễu Tàn Dương đang suy nghĩ, bỗng nhiên phát giác có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình.
- Ân?
Liễu Tàn Dương nhìn qua, phất hiện tất cả đệ tử lúc này đang nhìn thẳng vào mình.
Bóp quả hồng mềm, rất hiển nhiên, trong mười hai đệ tử, Liễu Tàn Dương là quả hồng mềm kia.
Trừ Lôi Hổ ra, các đệ tử khác đều hả hê nhìn Liễu Tàn Dương, bọn họ có được tu vi Kim Đan hậu kỳ, không sợ khiêu chiến, nhưng Liễu Tàn Dương chỉ là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ lại chiếm một danh ngạch, bọn họ vô cùng bất mãn.
Trong đó có người từng là thập nhị đệ tử, bởi vì có Liễu Tàn Dương nhảy vào nên hắn bị đá văng ra, hắn vô cùng căm hận Liễu Tàn Dương, tư cách của hắn đột nhiên bị mất, hắn không giận sao được, Hồng Liên có tu vi Trúc Cơ được tông chủ thu làm đại đệ tử, có lẽ nàng có điểm đặc biệt, nhưng dựa vào cái gì một tên đệ tử Kim Đan sơ kỳ lại được nhảy vào hàng ngũ mười hai đệ tử? Bởi vì hắn đánh nhau sống chết với Lôi Hổ vài cái sao? Hắn không phục!
- Kế tiếp ta nói vài điểm trọng yếu, thứ nhất, pháp bảo vô tình, phi kiếm không có mắt, chết tổn thương nghe theo mệnh trời. Thứ hai, không thể vận dụng đan được điều tức. Thứ ba, tình huống thi đấu không được phép tiết lộ cho kẻ nào, cũng không thể tiết lộ cho đệ tử Trúc Cơ nội môn.
Sau khi phong chủ nói ra vài điểm quan trọng, một ống trúc bay xuống.
- Các ngươi ghi thứ tự mình khiêu chiến vào trong đây!
Tông chủ nói ra.
Từng cây trúc bay tới trước mặt các đệ tử Kim Đan, trước mặt đám người Liễu Tàn Dương lại không có cây trúc nào, hiển nhiên bọn họ không thể khiêu chiến lẫn nhau, bọn họ là người bị khiêu chiến.
Liễu Tàn Dương phát hiện thời điểm các đệ tử đối diện đều nhìn chằm chằm vào mình, dường như đang xác nhận mình.
Tình huống này không tốt, nếu bị tu sĩ Kim Đan xa luân chiến, chính mình sẽ rất khó khăn, trừ phi mình vận dụng lực lượng bản tôn, nhưng vận dụng lực lượng bản tôn ở đây, chắc chắn sẽ lòi đuôi.
Nói như thế, hắn cần vận dụng một ít mưu đồ.
Rốt cục, tu sĩ Kim Đan đối diện đã viết xong, cất vào trong ống trúc.
- Tốt! Kế tiếp sẽ là bài vị chiến, ta sẽ đọc tên người khiêu chiến và người bị khiêu chiến.
Ống trúc bay lên không trung, một cây trúc rơi xuống.
- Bài vị chiến, Lý Phong khiêu chiến Liễu Tàn Dương!
Lôi Hổ nhìn Liễu Tàn Dương, lại nhìn đối thủ đối đầu với Liễu Tàn Dương.
Một cây trúc khác bay xuống dưới.
- Bài vị chiến, Kim Bảo khiêu chiến Liễu Tàn Dương!
Từng nhánh trúc lần lượt xuất hiện. Đăng bởi: Sói Già
Trong ngọn núi thứ bảy mươi hai, đệ tử Kim Đan có hơn trăm người, những đệ tử Kim Đan này chỉ có mười hai người được phép tiến vào Phong Thần trì tu luyện, cạnh tranh chi kịch liệt, có thể nói rất tàn khốc.
Vốn Tài Thần vẫn lạc nên xuất hiện vị trí trống, sớm có đệ tử thương nhớ, nào biết Tài Thần vừa chết, đột nhiên có hai người tới, một người nắm giữ vị trí đại sư tỷ, trực tiếp đạt được tư cách tiến vào Phong Thần trì, một người khác chiếm cứ vị trí của Tài Thần, chen chân vào hàng ngũ mười hai người, có tư cách tiến vào Phong Thần trì.
- Cửu sư huynh, hôm nay là thời gian bài vị chiến.
Sửu Hán nói ra.
Liễu Tàn Dương gật gật đầu, tuy hắn có nghe nói qua về bài vị chiến, nhưng ngày tháng cụ thể lại không rõ ràng, nhưng hắn cũng không sao cả, bởi vì với hắn mà nói, tiến vào Phong Thần trì và không tiến vào Phong Thần trì không có gì khác nhau, trừ phi Phong Thần trì có rất nhiều Tiên Linh Dịch.
Liễu Tàn Dương đứng chung với Sửu Hán .
Các đệ tử đang chờ đợi lại nhìn thẳng vào Liễu Tàn Dương, tuy bọn họ nghe nói Liễu Tàn Dương quyết đấu với đại sư huynh, nhưng cảnh giới của hắn chỉ là Kim Đan sơ kỳ, mà Sửu Hán là thập nhị sư đệ lại có tu vi Kim Đan trung kỳ.
Những đệ tử khác đều có tu vi Kim Đan, trong đó càng có tu sĩ Kim Đan trung kỳ, vì tiến vào Phong Thần trì, bọn họ phải vật lộn đọ sức, cho dù biết rõ sẽ thua không nghi ngờ, nhưng bọn họ vẫn đang suy nghĩ cướp đoạt vị trí của ai.
Có mười một đệ tử nhập thất đứng ở trước Phong Thần tháp, Hồng Liên không xuất hiện ở nơi này, chắc là nàng có quyền miễn chiến, dù sao nàng chỉ mới là Trúc Cơ Kỳ mà thôi.
Trừ Hồng Liên ra, còn có mấy đệ tử thân truyền được miễn chiến, có thể trực tiếp tiến vào Phong Thần trì.
Lúc này Liễu Tàn Dương gặp được tất cả đệ tử Kim Đan trong ngọn núi thứ bảy mươi hai, trong bảy đệ tử bài danh cao nhất, vài người có tu vi Kim Đan hậu kỳ, có thể nói chiến lực mười phần, Liễu Tàn Dương là Kim Đan sơ kỳ, sau hắn còn có ba Kim Đan trung kỳ, cho dù nhìn thế nào, trong đám người ở đây, Liễu Tàn Dương là người yếu nhất.
Giữa trưa, cửa lớn Phong Thần tháp mở rộng, Lôi Hổ bước vào bên trong đầu tiên, đám người Liễu Tàn Dương dựa theo thứ tự đi vào.
Không gian trong Phong Thần tháp cực lớn, nhưng phong chủ ngọn núi bảy mươi hai lại không hiện thân.
Sau đó các tu sĩ Kim Đan đã đi vào, cửa lớn Phong Thần tháp đóng lại.
Đột nhiên thiên uy cực lớn xuất hiện, khí tức tu sĩ Nguyên Anh tỏa ra.
- Hôm nay các ngươi đã đến đây, mục đích là tiến vào Phong Thần trì tu luyện, Phong Thần trì chính là trọng địa Vô Lượng Môn chúng ta, bên trong có càn khôn, Phong Thần trì có pháp bảo cực phẩm, các loại tiên linh đan dược, càng có thể tiến vào biển Tiên Linh Dịch tu luyện, người có duyên có thể đi vào, hôm nay có mười một danh ngạch, các ngươi có thể tùy ý khiêu chiến bất cứ ai trong mười một người này, người thắng sẽ có tư cách, có thể thay thế người đó tiến vào trong Phong Thần trì.
Lời này vang lên bên tai Liễu Tàn Dương, hắn phải tặc lưỡi không dứt.
Vô Lượng Môn không hổ là thiên hạ đệ nhất đại phái, Tiên Linh Dịch trân quý cỡ nào, lại dám cuồng ngôn nói Phong Thần trì Tiên Linh Dịch như biển, về phần pháp bảo cực phẩm càng khó có được, Liễu Tàn Dương cũng có vài món pháp bảo cực phẩm, nhưng tất cả đều bị hủy trong đại chiến với Vân Cư Tự.
Tốt cho một Vô Lượng Môn, tốt cho một Phong Thần trì, Liễu Tàn Dương ta sẽ vào xem xét, nếu thật may mắn nhìn thấy Hóa Thần Quyết, mục đích cuối cùng chính mình tiến vào Vô Lượng Môn sẽ hoàn thành.
Liễu Tàn Dương đang suy nghĩ, bỗng nhiên phát giác có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình.
- Ân?
Liễu Tàn Dương nhìn qua, phất hiện tất cả đệ tử lúc này đang nhìn thẳng vào mình.
Bóp quả hồng mềm, rất hiển nhiên, trong mười hai đệ tử, Liễu Tàn Dương là quả hồng mềm kia.
Trừ Lôi Hổ ra, các đệ tử khác đều hả hê nhìn Liễu Tàn Dương, bọn họ có được tu vi Kim Đan hậu kỳ, không sợ khiêu chiến, nhưng Liễu Tàn Dương chỉ là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ lại chiếm một danh ngạch, bọn họ vô cùng bất mãn.
Trong đó có người từng là thập nhị đệ tử, bởi vì có Liễu Tàn Dương nhảy vào nên hắn bị đá văng ra, hắn vô cùng căm hận Liễu Tàn Dương, tư cách của hắn đột nhiên bị mất, hắn không giận sao được, Hồng Liên có tu vi Trúc Cơ được tông chủ thu làm đại đệ tử, có lẽ nàng có điểm đặc biệt, nhưng dựa vào cái gì một tên đệ tử Kim Đan sơ kỳ lại được nhảy vào hàng ngũ mười hai đệ tử? Bởi vì hắn đánh nhau sống chết với Lôi Hổ vài cái sao? Hắn không phục!
- Kế tiếp ta nói vài điểm trọng yếu, thứ nhất, pháp bảo vô tình, phi kiếm không có mắt, chết tổn thương nghe theo mệnh trời. Thứ hai, không thể vận dụng đan được điều tức. Thứ ba, tình huống thi đấu không được phép tiết lộ cho kẻ nào, cũng không thể tiết lộ cho đệ tử Trúc Cơ nội môn.
Sau khi phong chủ nói ra vài điểm quan trọng, một ống trúc bay xuống.
- Các ngươi ghi thứ tự mình khiêu chiến vào trong đây!
Tông chủ nói ra.
Từng cây trúc bay tới trước mặt các đệ tử Kim Đan, trước mặt đám người Liễu Tàn Dương lại không có cây trúc nào, hiển nhiên bọn họ không thể khiêu chiến lẫn nhau, bọn họ là người bị khiêu chiến.
Liễu Tàn Dương phát hiện thời điểm các đệ tử đối diện đều nhìn chằm chằm vào mình, dường như đang xác nhận mình.
Tình huống này không tốt, nếu bị tu sĩ Kim Đan xa luân chiến, chính mình sẽ rất khó khăn, trừ phi mình vận dụng lực lượng bản tôn, nhưng vận dụng lực lượng bản tôn ở đây, chắc chắn sẽ lòi đuôi.
Nói như thế, hắn cần vận dụng một ít mưu đồ.
Rốt cục, tu sĩ Kim Đan đối diện đã viết xong, cất vào trong ống trúc.
- Tốt! Kế tiếp sẽ là bài vị chiến, ta sẽ đọc tên người khiêu chiến và người bị khiêu chiến.
Ống trúc bay lên không trung, một cây trúc rơi xuống.
- Bài vị chiến, Lý Phong khiêu chiến Liễu Tàn Dương!
Lôi Hổ nhìn Liễu Tàn Dương, lại nhìn đối thủ đối đầu với Liễu Tàn Dương.
Một cây trúc khác bay xuống dưới.
- Bài vị chiến, Kim Bảo khiêu chiến Liễu Tàn Dương!
Từng nhánh trúc lần lượt xuất hiện. Đăng bởi: Sói Già
/116
|