Đến xế chiều Tống Hồng Quân và Dương Hải Bằng mới tỉnh rượu, khi Thiệu Chinh chở bọn hắn đến Mai Khê, sắc mặt hẵng còn tái nhợt…
Ngược lại là Chu Tri Bạch, say thì say nhưng tỉnh lại liền khôi phục như thường.
Nhìn bộ dạng đi hai bước đã thở dốc của Tống Hồng Quân, Thẩm Hoài cười hỏi: “Ở HK, Quảng Châu không có ai uống rượu cùng à? Sao lại thành dạng này?”
“Hôm qua Chu tổng uống rất hung, bọn tôi liều mình bồi quân tử, đáng tiếc để tiểu tử cậu chuồn mất…” Tống Hồng Quân cười nói.
Tuy đây mới là lần thứ hai Tống Hồng Quân tới Đông Hoa, nhưng trước mắt rất nhiều mặt hàng xuất khẩu của tập đoàn Bằng Duyệt đều chuyển qua HK, thời gian qua Chu Tri Bạch nhiều lần tới đó, uống rượu mấy lần với Tống Hồng Quân, thành ra hai bên rất quen thuộc.
Hùng Văn Bân biết Tống Hồng Quân đã tỉnh rượu liền từ thị ủy chạy tới gặp; Thẩm Hoài và đám Tống Hồng Quân đứng ở công trường cầu Chử Khê chờ ông ta.
Lần trước Tống Hồng Quân đến Mai Khê là thượng tuần tháng bảy, giờ đã đi qua hơn 4 tháng.
Trong bốn tháng đó, khung cầu đã được dựng xong, đang đổ bê tông từ hai bên; đường Chử Khê cũng hoàn thành san nền, có thể cho xe cộ tạm thời thông qua. Công trình cải tạo công lộ Nam Giao mặt tây cầu Chử Khê cũng đã chính thức bắt tay vào thượng tuần tháng 11.
Sự phát triển tấn tốc của Mai Khê tất nhiên mang tới hiệu ứng thúc đẩy rất mạnh cho kinh tế địa khu vây quanh; trừ sự suy động của Chu gia, để phát huy hiệu ứng thúc đẩy của Mai Khê càng mạnh, đồng thời hưởng ứng chỉ thị điều chỉnh nguồn lực ưu tiên cho tiến trình kiến thiết thị trấn mới, sau tháng tám, khu Đường Ấp liên tục điều chỉnh quy hoạch, phát xuống khoản chuyên hạng trên 10 triệu để giải tỏa đất đai dọc tuyến, nâng cao hoàn cảnh, thống nhất đặt tên là đường cao tốc Chử Khê, có ý phát triển nó thành đường giao thông huyết mạch chủ đạo của mặt nam khu Đường Ấp.
Đương nhiên, trước mắt đối tượng được hưởng lợi ích lớn nhất là khách sạn quốc tế Bằng Duyệt cải tạo từ sân Golf ban đầu. Đồng thời trên khu cũng có ý đem khu vực dọc tuyến cao tốc Chử Khê định vị thành khu vực trung tâm phát triển kinh tế cho Đường Ấp trong tương lai.
Mặt nam cao tốc Chử Khê, công trình giai đoạn hai của Tân Mai tiểu thôn đã xây xong, đang tiến hành giao phòng, công trình giai đoạn ba chuẩn bị đi vào thực hiện…. Theo kế hoạch, khu phố thương nghiệp cũng hoàn thành bố cục, chính đang trang hoàng, bố trí thêm. Nhanh nhất đến cuối năm có thể đi vào sử dụng.
Đi tiếp về phía nam là khu dân cư Thái gia kiều. Công trình giai đoạn một theo thiết kế nghiêm ngặt của Thẩm Hoài đã an trí hơn 600 hộ thôn dân, ủy ban quản lý xã khu và trung tâm phục vụ, công trình giai đoạn hai và trường tiểu học Thái gia kiều cũng đã bắt đầu động thổ.
Phía bắc, Chử Viên cũng được xây dựng rất nhanh, mới ba tháng song đã thành hình một dãy biệt thự phong cách Tây Âu tinh trí, nhưng đến hậu kỳ quá trình trang hoàng và hoàn thiện còn cần không ít thời gian, tâm sức; đại thể sau khi đường cao tốc Chử Khê xây xong mới có thể đi vào sử dụng.
Chử Viên vốn nằm trên nền đất là khu ổ chuột trũng thấp trước đây, giờ chuyển sang xây dựng khu căn hộ cao cấp; thị trấn bỏ rất nhiều tiền, đầu tư mở rộng phố Học Đường, xây cầu cống, khơi thông kênh rạch trong nội trấn, thanh lý rác rưởi khiến hoàn cảnh toàn thị trấn thay đổi rõ rệt, không còn bẩn thỉu như trước.
Tuy tiến trình cải tạo phố cổ còn cần nhiều tiền đầu tư hơn nữa, trước mắt cũng chỉ tiến hành theo từng bước, từng giai đoạn; nhưng hoàn cảnh ngoại vi đã cả thiện, khiến toàn khu kiến trúc Thanh mạt Dân sơ này sáng rực hẳn lên, rất dễ hình dung bối cảnh phồn vinh, hưng thịnh của Mai Khê năm xưa.
Muốn cải tạo trọn cả Mai Khê còn cần thời gian, tiền bạc không ít. Nhưng phiến tây nam đã dần hình thành bộ mặt mới của thị trấn, thời gian ngắn, kiến thiết nhanh như vậy, khiến người thấy nhiều hiểu rộng như Tống Hồng Quân cũng kinh thán không thôi.
Quy hoạch của Thẩm Hoài dành cho Mai Khê đánh phá bố cục thăng cấp cải tạo hương trấn truyền thống. Bao gồm cả khu tái định cư thôn Thái gia kiều, những tòa nhà men cao tốc Chử Khê đều hạn chế trên 4 tầng. Tân Mai tiểu thôn, xã khu Thái gia kiều đều dành một lượng quỹ đất tương đối lớn để kiến thiết công viên, mà đường ven sông với bờ đông sông Mai Khê cũng dự lưu một đến hai trăm mét sâu dọc, tính toán tương lại dùng để xây dựng công viên ven sông. Trước mắt, chỉnh phiến miệng nhánh nối Mai Khê và Cồn Giang cũng cấp cho công ty lâm nghiệp viên thị trấn, làm cơ địa trồng trọt cây rừng, giữ lại địa mạo hồ cốc ngoại vi, tạm thời không khai phát.
Đường cao tốc Chử Khê, công lộ Mai Hạc làm giao thông huyết mạch, lấy tiêu chuẩn cao hơn đường đô thị cấp hai để kiến tạo. Nhưng bởi hạn chế tiền đầu tư, các nhánh đường nhỏ hơn như đường men sông chỉ có thể xây theo tiêu chuẩn đường cấp ba… Song đều kiến thiết cảnh quan cây rừng hai bên đường, bảo đảm trình độ xanh hóa của thị trấn mới tương đối cao.
Từ xưởng chính Mai thép đi về hướng đông, đoạn nam công lộ Mai Hạc đã xây dựng hoàn tất.
Mặt đông công lộ Mai Hạc có xưởng đèn Hồng Cơ, nhà máy Tử La. Từ nhà máy Tử La chếch sang hướng nam là cơ điện Hải Thanh và nhà máy điện Mai Khê, công trình đang được thi công rất gấp gáp.
Mặt tây công lộ Mai Khê đều làm quỹ đất dự lưu cho Mai thép phát triển, khu công nghiệp muốn phát triển, chỉ có thể mở rộng ở hướng đông.
Các đoạn đường nhánh ở mặt đông công lộ Mai Hạc đã bắt đầu thi công, đất dự án đã giải tỏa xong, các công trình điện nước và xử lý nước thải đang được làm.
Trừ khu vực men sông được giữ lại, giai đoạn tiếp theo sẽ lấy tốc độ nhanh nhất chỉnh lý ra một quỹ đất ước chừng 600 mẫu, trước mắt cũng đã hoàn thành công tác kêu gọi đầu tư, sắp có bốn xí nghiệp xây xưởng mới trong đó.
Bốn xí nghiệp đều đã triển khai xong công tác trù bị ban đầu, rất nhanh sẽ khởi động kiến thiết nhà xưởng.
Nói ra thì cũng hơn bốn tháng nay Hùng Văn Bân chưa qua Mai Khê, giờ thấy thế này cảm khái không thôi, chỉ có tự thân đến thực địa mới biết được tốc độ phát triển thị trấn nhanh đến nhường nào, mới có thể biết quy hoạch mà Thẩm Hoài vạch ra cho Mai Khê vượt qua những địa khu khác trong thành phố quá xa.
Khu khai phát Đông Hoa tuy đã được thành lập từ năm 84, đến nay đã có mười năm, nhưng số xí nghiệp đến đầu tư đến phút này mới có sáu bảy nhà, quy mô còn không bằng cả thị trấn Mai Khê.
Nếu nói có gì sai cự ở bề ngoài, thì đó chính là ngay từ khi bắt đầu kiến thiết, Thẩm Hoài đã kiên trì giải tỏa tái định cư cho thôn dân, quỹ đất rộng thoáng, bình chỉnh, hệ thống công trình điện nước và xử lý nước thải được xây dựng đồng thời, hoàn thiện.
Giới đầu tư cơ hồ chỉ cần ký hợp đồng, giao nộp tiền thầu sử dụng đất và sử dụng dịch vụ công nghiệp, trực tiếp xây nhà xưởng mới luôn, giảm bớt gánh nặng trù bị ban đầu rất nhiều.
Khác với cơ quan chính phủ, mục đích của giới đầu tư là kiếm tiến, là sát gót thị trường, cũng càng chú động đến hiệu suất.
Thông thường, sau khi nhận được tiền thuê sử dụng đất của giới đầu tư, khu khai phát thành phố mới triển khai các công trình dịch vụ công nghiệp, phải kéo thêm nửa năm đến một năm mới giao đất; so sánh ra, mô thức ở Mai Khê càng nhận được sự hoan nghênh của các nhà đầu tư và xí nghiệp.
Trong bốn xí nghiệp quyết định đến Mai Khê đầu tư xây nhà xưởng thì có ba nhà là xí nghiệp dân doanh trong thành phố, trước đó đã có thời gian bàn thảo ký hợp đồng với khu khai phát. Hùng Văn Bân tin tưởng, sở dĩ cuối cùng bọn họ quyết định đến Mai Khê đầu tư, trừ hiệu suất ở đây cao hơn, còn có một nhân tố nữa, đó là bọn họ nhận thức được tình hình kinh tế và trật tự trị an ở Mai Khê trội hơn những địa khu khác của Đông Hoa.
Giới đầu tư chú ý hiệu suất, chú ý ưu đãi thuế phí, nhưng càng chú trọng tình hình kinh tế và trật tự xã hội… Dưới bàn tay của Thẩm Hoài, trị an và bố cục phát triển của Mai Khê trội hơn những địa khu khác không ít. Hơn nữa, dưới sự thúc đẩy của hắn, ngân hàng thương nghiệp cũng ủng hộ rất mạnh cho những xí nghiệp dân doanh phát triển tại Mai Khê, cung cấp dịch vụ tài chính rất ưu đãi, tất nhiên đã tăng thêm sức hấp dẫn của thị trấn trong mắt giới đầu tư.
Đi qua những năm nay, tình hình kinh tế ở Đông Hoa bị những người như Cao Tiểu Hổ, Vương Tử Lượng phá hoại cực nghiêm trọn. Sản nghiệp sắt thép trong thành phố bị công ty Vạn Hổ cạo không ít nước dầu, không chỉ khiến kinh doanh của xưởng thép thành phố sa vào khốn đốn, cũng khiến trọn cả sản nghiệp sắt thép thành phố đi vào đình trệ.
Sản nghiệp sắt thép Đông Hoa có dấu hiệu tăng trưởng, bắt đầu từ khi Thẩm Hoài đến Mai Khê, tiếp nhận Mai thép, bắt đầu đánh áp mạnh mẽ thái độ kinh doanh ngang ngược của Cao Tiểu Hổ. Đến sau, không chỉ Mai thép quật khởi; mà do công ty Vạn Hổ thu rút, mậu dịch sắt thép cũng vẫy thoát sự khống chế của Vạn Hổ, khôi phục sinh cơ.
Tùy theo sự thu liễm của công ty Vạn Hổ, rồi con trai Đới Nhạc Sinh bị trục xuất khỏi Đông Hoa sau vụ Anh Hoàng, với tình hình chảy máu nhân tài nghiêm trọng nhưng năm nay xưởng thép thành phố thậm chí cũng có thể tạm khôi phục năng lực sinh lợi, khiến cả ngành thép Đông Hoa nghênh tới bước phát triển rất rõ rệt.
Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu khiến Đàm Khải Bình một mực muốn thúc thành dự án hợp tác với Fuji; Đàm Khải Bình muốn làm lớn, làm mạnh sản nghiệp sắt thép của Đông Hoa, hình thành trụ cột kinh tế, thúc đẩy thành phố phát triển; đây là lối tắt không tệ để làm ra chính tích.
Chỉ đáng tiếc, hứng thú hợp tác với xưởng thép thành phố của Fuji không hề lớn, Đàm Khải Bình yêu cầu Mai thép đứng ra đàm phán thay, nhưng biểu hiện của Thẩm Hoài lại rất không tích cực.
Thời gian đã qua hai tháng, trọn cả dự án không có bước tiến triển mang tính thực chất nào, tiếp tục kéo nữa, rất có thể sẽ chìm luôn vào dĩ vãng, khó mà trách Đàm Khải Bình trở nên nôn nóng.
Sau khi xem qua công trình bến sông, dưới sự bồi cùng của Thẩm Hoài, Hùng Văn Bân và Tống Hồng Quân đến khảo sát khu đất dự lưu mở rộng ở mặt bắc, nhìn phiến thổ địa hơn 600 mẫu đã làm xong các công trình cung ứng dịch vụ, mới biết hiệu suất của Thẩm Hoài nhanh đến đâu…
Hùng Văn Bân biết mình tất phải đại biểu Hùng Văn Bân hỏi han tiến trình tiến triển đàm phán giữa Mai thép và Fuji, không thì không dễ ăn nói với Đàm Khải Bình: “Phiến đất này đã chuẩn bị tốt thế này. Cũng là chiếu theo quy mô của dây chuyền lò điện 60 vạn tấn, Mai thép là tính ký được hợp đồng với Fuji xong sẽ lấy tốc độ nhanh nhất bắt tay vào hạng mục ư?”
Thẩm Hoài biết Hùng Văn Bân là người trong ngành, tuy Mai thép còn chưa bắt tay vào hạng mục cụ thể, nhưng hắn dọn ra phiến thổ địa này đúng là chuẩn bị cho dây chuyền lò điện 60-80 vạn tấn. Nói đến cùng, làm thế là muốn tiết kiệm thời gian, chỉ cần đến sau trù bị đủ tiền đầu tư, tốc độ triển khai dự án sẽ rất nhanh, không cần quá lãnh phí thời gian để khảo sát.
Nghe Hùng Văn Bân nói bóng nói gió thúc hỏi tình hình đàm phán với Fuji, Thẩm Hoài biết sự gấp gáp trong lòng ông ta, mới nói: “Lựa chọn để hợp tác của Fuji có rất nhiều. Mấy lần đàm phán đều phái toàn nhân vật nhỏ, không liên quan tới tiếp xúc với bọn tôi, hơn nữa điều kiện hợp tác còn rất hà khắc. Cho dù hiện tại chúng tôi nhượng bộ, chờ đến người thực sự có thể quyết định dự án ra mặt, họ còn bức bọn tôi nhượng bộ thêm nữa . Dưới tình hình này, rất khó để hai bên thành tâm ngồi xuống bàn thảo luận… Công tác đàm phán cụ thể cũng có sự tham dự của trên khu, tình hình thế nào hẳn trên khu đã báo cáo với phủ thị chính rồi…”
“Fuji đưa ra điều kiện thế nào?” Hùng Văn Bân hỏi.
“Fuji không quan tâm lắm đến vận tác hùn vốn cho dự án, nhưng lại rất quan tâm đến quyền khống chế sản nghiệp. Sau khi nhìn thấy quy mô và quy hoạch kiến thiết của nhà máy điện Mai Khê, bến cảng… đúng là bọn họ có ý tiến một bước bàn thảo với Mai thép. Song lại trực tiếp đề ra muốn xuất tiền nắm phần lớn cổ phần của nhà máy điện và bến cảng, mà hạng mục lò điện thép hùn vốn phải chủ yếu do Mai thép bỏ tiền, phụ trách xây dựng… Điều kiện như thế, Mai thép không thể nào tiếp nhận, mới không báo cáo lên thị ủy.” Thẩm Hoài nói.
Mấy năm nay Hùng Văn Bân không buông bỏ quan tâm và nghiên cứu tới ngành thép, Thẩm Hoài đề ra mấy điểm này, rất nhanh hắn đã biết vấn đề vướng mắc nằm ở đâu.
Đầu tư lò điện thép quan trọng nhất, một là cung ứng điện; hai là nguyên tài liệu, cũng tức là cung ứng phế thép và ba là vận chuyển sản phẩm ra thị trường. Ba điểm này quyết định quy mô đầu tư và lợi nhuận của dự án.
Đây cũng là chỗ cao minh, ánh mắt hơn người của Thẩm Hoài khi bố cục phát triển cho Mai thép.
Hạng mục dây chuyền lò điện thép do ai nắm quyền khống chế cổ phần không trọng yếu, để bên Nhật nắm cũng không sao, chỉ cần bảo đảm nhà máy điện và bến cảng nằm trong tay Mai thép, Thẩm Hoài hoàn toàn có thể bảo đảm để Mai thép hút đủ lợi nhuận từ dự án.
Tất nhiên Fuji cũng nhìn đến chỗ cao minh trong bố cục này, tự nhiên là muốn chiếm cứ cao điểm. Rõ ràng Thẩm Hoài không khả năng đồng ý để bố cục mà mình khổ sở mới hoàn thành lại chắp tay giao cho đối phương.
Mai thép không đồng ý giao ra cao điểm, lực hấp dẫn trong dự án đối với Fuji gần như không còn tồn tại. Ngược lại, Fuji còn phải bận tâm tương lai Mai thép lợi dụng nhà máy điện và bến cảng để tiến hành kiềm chế hạng mục hùn vốn, hút máu trên thân mình.
“Lão Hùng anh là người trong ngành, hẳn biết với dạng quái vật như Fuji, trong lúc hợp tác tất sẽ theo đuổi địa vị càng có lợi thế càng tốt; không quá khả năng chỉ bằng phân chia lợi nhuận trong hạng mục góp vốn đã khiến bọn hắn thỏa mãn…” Thẩm Hoài biết muốn thuyết phục Hùng Văn Bân thì dễ, nhưng không biết lý do này có đủ để Đàm Khải Bình nghe vào tai không.
Ngược lại là Chu Tri Bạch, say thì say nhưng tỉnh lại liền khôi phục như thường.
Nhìn bộ dạng đi hai bước đã thở dốc của Tống Hồng Quân, Thẩm Hoài cười hỏi: “Ở HK, Quảng Châu không có ai uống rượu cùng à? Sao lại thành dạng này?”
“Hôm qua Chu tổng uống rất hung, bọn tôi liều mình bồi quân tử, đáng tiếc để tiểu tử cậu chuồn mất…” Tống Hồng Quân cười nói.
Tuy đây mới là lần thứ hai Tống Hồng Quân tới Đông Hoa, nhưng trước mắt rất nhiều mặt hàng xuất khẩu của tập đoàn Bằng Duyệt đều chuyển qua HK, thời gian qua Chu Tri Bạch nhiều lần tới đó, uống rượu mấy lần với Tống Hồng Quân, thành ra hai bên rất quen thuộc.
Hùng Văn Bân biết Tống Hồng Quân đã tỉnh rượu liền từ thị ủy chạy tới gặp; Thẩm Hoài và đám Tống Hồng Quân đứng ở công trường cầu Chử Khê chờ ông ta.
Lần trước Tống Hồng Quân đến Mai Khê là thượng tuần tháng bảy, giờ đã đi qua hơn 4 tháng.
Trong bốn tháng đó, khung cầu đã được dựng xong, đang đổ bê tông từ hai bên; đường Chử Khê cũng hoàn thành san nền, có thể cho xe cộ tạm thời thông qua. Công trình cải tạo công lộ Nam Giao mặt tây cầu Chử Khê cũng đã chính thức bắt tay vào thượng tuần tháng 11.
Sự phát triển tấn tốc của Mai Khê tất nhiên mang tới hiệu ứng thúc đẩy rất mạnh cho kinh tế địa khu vây quanh; trừ sự suy động của Chu gia, để phát huy hiệu ứng thúc đẩy của Mai Khê càng mạnh, đồng thời hưởng ứng chỉ thị điều chỉnh nguồn lực ưu tiên cho tiến trình kiến thiết thị trấn mới, sau tháng tám, khu Đường Ấp liên tục điều chỉnh quy hoạch, phát xuống khoản chuyên hạng trên 10 triệu để giải tỏa đất đai dọc tuyến, nâng cao hoàn cảnh, thống nhất đặt tên là đường cao tốc Chử Khê, có ý phát triển nó thành đường giao thông huyết mạch chủ đạo của mặt nam khu Đường Ấp.
Đương nhiên, trước mắt đối tượng được hưởng lợi ích lớn nhất là khách sạn quốc tế Bằng Duyệt cải tạo từ sân Golf ban đầu. Đồng thời trên khu cũng có ý đem khu vực dọc tuyến cao tốc Chử Khê định vị thành khu vực trung tâm phát triển kinh tế cho Đường Ấp trong tương lai.
Mặt nam cao tốc Chử Khê, công trình giai đoạn hai của Tân Mai tiểu thôn đã xây xong, đang tiến hành giao phòng, công trình giai đoạn ba chuẩn bị đi vào thực hiện…. Theo kế hoạch, khu phố thương nghiệp cũng hoàn thành bố cục, chính đang trang hoàng, bố trí thêm. Nhanh nhất đến cuối năm có thể đi vào sử dụng.
Đi tiếp về phía nam là khu dân cư Thái gia kiều. Công trình giai đoạn một theo thiết kế nghiêm ngặt của Thẩm Hoài đã an trí hơn 600 hộ thôn dân, ủy ban quản lý xã khu và trung tâm phục vụ, công trình giai đoạn hai và trường tiểu học Thái gia kiều cũng đã bắt đầu động thổ.
Phía bắc, Chử Viên cũng được xây dựng rất nhanh, mới ba tháng song đã thành hình một dãy biệt thự phong cách Tây Âu tinh trí, nhưng đến hậu kỳ quá trình trang hoàng và hoàn thiện còn cần không ít thời gian, tâm sức; đại thể sau khi đường cao tốc Chử Khê xây xong mới có thể đi vào sử dụng.
Chử Viên vốn nằm trên nền đất là khu ổ chuột trũng thấp trước đây, giờ chuyển sang xây dựng khu căn hộ cao cấp; thị trấn bỏ rất nhiều tiền, đầu tư mở rộng phố Học Đường, xây cầu cống, khơi thông kênh rạch trong nội trấn, thanh lý rác rưởi khiến hoàn cảnh toàn thị trấn thay đổi rõ rệt, không còn bẩn thỉu như trước.
Tuy tiến trình cải tạo phố cổ còn cần nhiều tiền đầu tư hơn nữa, trước mắt cũng chỉ tiến hành theo từng bước, từng giai đoạn; nhưng hoàn cảnh ngoại vi đã cả thiện, khiến toàn khu kiến trúc Thanh mạt Dân sơ này sáng rực hẳn lên, rất dễ hình dung bối cảnh phồn vinh, hưng thịnh của Mai Khê năm xưa.
Muốn cải tạo trọn cả Mai Khê còn cần thời gian, tiền bạc không ít. Nhưng phiến tây nam đã dần hình thành bộ mặt mới của thị trấn, thời gian ngắn, kiến thiết nhanh như vậy, khiến người thấy nhiều hiểu rộng như Tống Hồng Quân cũng kinh thán không thôi.
Quy hoạch của Thẩm Hoài dành cho Mai Khê đánh phá bố cục thăng cấp cải tạo hương trấn truyền thống. Bao gồm cả khu tái định cư thôn Thái gia kiều, những tòa nhà men cao tốc Chử Khê đều hạn chế trên 4 tầng. Tân Mai tiểu thôn, xã khu Thái gia kiều đều dành một lượng quỹ đất tương đối lớn để kiến thiết công viên, mà đường ven sông với bờ đông sông Mai Khê cũng dự lưu một đến hai trăm mét sâu dọc, tính toán tương lại dùng để xây dựng công viên ven sông. Trước mắt, chỉnh phiến miệng nhánh nối Mai Khê và Cồn Giang cũng cấp cho công ty lâm nghiệp viên thị trấn, làm cơ địa trồng trọt cây rừng, giữ lại địa mạo hồ cốc ngoại vi, tạm thời không khai phát.
Đường cao tốc Chử Khê, công lộ Mai Hạc làm giao thông huyết mạch, lấy tiêu chuẩn cao hơn đường đô thị cấp hai để kiến tạo. Nhưng bởi hạn chế tiền đầu tư, các nhánh đường nhỏ hơn như đường men sông chỉ có thể xây theo tiêu chuẩn đường cấp ba… Song đều kiến thiết cảnh quan cây rừng hai bên đường, bảo đảm trình độ xanh hóa của thị trấn mới tương đối cao.
Từ xưởng chính Mai thép đi về hướng đông, đoạn nam công lộ Mai Hạc đã xây dựng hoàn tất.
Mặt đông công lộ Mai Hạc có xưởng đèn Hồng Cơ, nhà máy Tử La. Từ nhà máy Tử La chếch sang hướng nam là cơ điện Hải Thanh và nhà máy điện Mai Khê, công trình đang được thi công rất gấp gáp.
Mặt tây công lộ Mai Khê đều làm quỹ đất dự lưu cho Mai thép phát triển, khu công nghiệp muốn phát triển, chỉ có thể mở rộng ở hướng đông.
Các đoạn đường nhánh ở mặt đông công lộ Mai Hạc đã bắt đầu thi công, đất dự án đã giải tỏa xong, các công trình điện nước và xử lý nước thải đang được làm.
Trừ khu vực men sông được giữ lại, giai đoạn tiếp theo sẽ lấy tốc độ nhanh nhất chỉnh lý ra một quỹ đất ước chừng 600 mẫu, trước mắt cũng đã hoàn thành công tác kêu gọi đầu tư, sắp có bốn xí nghiệp xây xưởng mới trong đó.
Bốn xí nghiệp đều đã triển khai xong công tác trù bị ban đầu, rất nhanh sẽ khởi động kiến thiết nhà xưởng.
Nói ra thì cũng hơn bốn tháng nay Hùng Văn Bân chưa qua Mai Khê, giờ thấy thế này cảm khái không thôi, chỉ có tự thân đến thực địa mới biết được tốc độ phát triển thị trấn nhanh đến nhường nào, mới có thể biết quy hoạch mà Thẩm Hoài vạch ra cho Mai Khê vượt qua những địa khu khác trong thành phố quá xa.
Khu khai phát Đông Hoa tuy đã được thành lập từ năm 84, đến nay đã có mười năm, nhưng số xí nghiệp đến đầu tư đến phút này mới có sáu bảy nhà, quy mô còn không bằng cả thị trấn Mai Khê.
Nếu nói có gì sai cự ở bề ngoài, thì đó chính là ngay từ khi bắt đầu kiến thiết, Thẩm Hoài đã kiên trì giải tỏa tái định cư cho thôn dân, quỹ đất rộng thoáng, bình chỉnh, hệ thống công trình điện nước và xử lý nước thải được xây dựng đồng thời, hoàn thiện.
Giới đầu tư cơ hồ chỉ cần ký hợp đồng, giao nộp tiền thầu sử dụng đất và sử dụng dịch vụ công nghiệp, trực tiếp xây nhà xưởng mới luôn, giảm bớt gánh nặng trù bị ban đầu rất nhiều.
Khác với cơ quan chính phủ, mục đích của giới đầu tư là kiếm tiến, là sát gót thị trường, cũng càng chú động đến hiệu suất.
Thông thường, sau khi nhận được tiền thuê sử dụng đất của giới đầu tư, khu khai phát thành phố mới triển khai các công trình dịch vụ công nghiệp, phải kéo thêm nửa năm đến một năm mới giao đất; so sánh ra, mô thức ở Mai Khê càng nhận được sự hoan nghênh của các nhà đầu tư và xí nghiệp.
Trong bốn xí nghiệp quyết định đến Mai Khê đầu tư xây nhà xưởng thì có ba nhà là xí nghiệp dân doanh trong thành phố, trước đó đã có thời gian bàn thảo ký hợp đồng với khu khai phát. Hùng Văn Bân tin tưởng, sở dĩ cuối cùng bọn họ quyết định đến Mai Khê đầu tư, trừ hiệu suất ở đây cao hơn, còn có một nhân tố nữa, đó là bọn họ nhận thức được tình hình kinh tế và trật tự trị an ở Mai Khê trội hơn những địa khu khác của Đông Hoa.
Giới đầu tư chú ý hiệu suất, chú ý ưu đãi thuế phí, nhưng càng chú trọng tình hình kinh tế và trật tự xã hội… Dưới bàn tay của Thẩm Hoài, trị an và bố cục phát triển của Mai Khê trội hơn những địa khu khác không ít. Hơn nữa, dưới sự thúc đẩy của hắn, ngân hàng thương nghiệp cũng ủng hộ rất mạnh cho những xí nghiệp dân doanh phát triển tại Mai Khê, cung cấp dịch vụ tài chính rất ưu đãi, tất nhiên đã tăng thêm sức hấp dẫn của thị trấn trong mắt giới đầu tư.
Đi qua những năm nay, tình hình kinh tế ở Đông Hoa bị những người như Cao Tiểu Hổ, Vương Tử Lượng phá hoại cực nghiêm trọn. Sản nghiệp sắt thép trong thành phố bị công ty Vạn Hổ cạo không ít nước dầu, không chỉ khiến kinh doanh của xưởng thép thành phố sa vào khốn đốn, cũng khiến trọn cả sản nghiệp sắt thép thành phố đi vào đình trệ.
Sản nghiệp sắt thép Đông Hoa có dấu hiệu tăng trưởng, bắt đầu từ khi Thẩm Hoài đến Mai Khê, tiếp nhận Mai thép, bắt đầu đánh áp mạnh mẽ thái độ kinh doanh ngang ngược của Cao Tiểu Hổ. Đến sau, không chỉ Mai thép quật khởi; mà do công ty Vạn Hổ thu rút, mậu dịch sắt thép cũng vẫy thoát sự khống chế của Vạn Hổ, khôi phục sinh cơ.
Tùy theo sự thu liễm của công ty Vạn Hổ, rồi con trai Đới Nhạc Sinh bị trục xuất khỏi Đông Hoa sau vụ Anh Hoàng, với tình hình chảy máu nhân tài nghiêm trọng nhưng năm nay xưởng thép thành phố thậm chí cũng có thể tạm khôi phục năng lực sinh lợi, khiến cả ngành thép Đông Hoa nghênh tới bước phát triển rất rõ rệt.
Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu khiến Đàm Khải Bình một mực muốn thúc thành dự án hợp tác với Fuji; Đàm Khải Bình muốn làm lớn, làm mạnh sản nghiệp sắt thép của Đông Hoa, hình thành trụ cột kinh tế, thúc đẩy thành phố phát triển; đây là lối tắt không tệ để làm ra chính tích.
Chỉ đáng tiếc, hứng thú hợp tác với xưởng thép thành phố của Fuji không hề lớn, Đàm Khải Bình yêu cầu Mai thép đứng ra đàm phán thay, nhưng biểu hiện của Thẩm Hoài lại rất không tích cực.
Thời gian đã qua hai tháng, trọn cả dự án không có bước tiến triển mang tính thực chất nào, tiếp tục kéo nữa, rất có thể sẽ chìm luôn vào dĩ vãng, khó mà trách Đàm Khải Bình trở nên nôn nóng.
Sau khi xem qua công trình bến sông, dưới sự bồi cùng của Thẩm Hoài, Hùng Văn Bân và Tống Hồng Quân đến khảo sát khu đất dự lưu mở rộng ở mặt bắc, nhìn phiến thổ địa hơn 600 mẫu đã làm xong các công trình cung ứng dịch vụ, mới biết hiệu suất của Thẩm Hoài nhanh đến đâu…
Hùng Văn Bân biết mình tất phải đại biểu Hùng Văn Bân hỏi han tiến trình tiến triển đàm phán giữa Mai thép và Fuji, không thì không dễ ăn nói với Đàm Khải Bình: “Phiến đất này đã chuẩn bị tốt thế này. Cũng là chiếu theo quy mô của dây chuyền lò điện 60 vạn tấn, Mai thép là tính ký được hợp đồng với Fuji xong sẽ lấy tốc độ nhanh nhất bắt tay vào hạng mục ư?”
Thẩm Hoài biết Hùng Văn Bân là người trong ngành, tuy Mai thép còn chưa bắt tay vào hạng mục cụ thể, nhưng hắn dọn ra phiến thổ địa này đúng là chuẩn bị cho dây chuyền lò điện 60-80 vạn tấn. Nói đến cùng, làm thế là muốn tiết kiệm thời gian, chỉ cần đến sau trù bị đủ tiền đầu tư, tốc độ triển khai dự án sẽ rất nhanh, không cần quá lãnh phí thời gian để khảo sát.
Nghe Hùng Văn Bân nói bóng nói gió thúc hỏi tình hình đàm phán với Fuji, Thẩm Hoài biết sự gấp gáp trong lòng ông ta, mới nói: “Lựa chọn để hợp tác của Fuji có rất nhiều. Mấy lần đàm phán đều phái toàn nhân vật nhỏ, không liên quan tới tiếp xúc với bọn tôi, hơn nữa điều kiện hợp tác còn rất hà khắc. Cho dù hiện tại chúng tôi nhượng bộ, chờ đến người thực sự có thể quyết định dự án ra mặt, họ còn bức bọn tôi nhượng bộ thêm nữa . Dưới tình hình này, rất khó để hai bên thành tâm ngồi xuống bàn thảo luận… Công tác đàm phán cụ thể cũng có sự tham dự của trên khu, tình hình thế nào hẳn trên khu đã báo cáo với phủ thị chính rồi…”
“Fuji đưa ra điều kiện thế nào?” Hùng Văn Bân hỏi.
“Fuji không quan tâm lắm đến vận tác hùn vốn cho dự án, nhưng lại rất quan tâm đến quyền khống chế sản nghiệp. Sau khi nhìn thấy quy mô và quy hoạch kiến thiết của nhà máy điện Mai Khê, bến cảng… đúng là bọn họ có ý tiến một bước bàn thảo với Mai thép. Song lại trực tiếp đề ra muốn xuất tiền nắm phần lớn cổ phần của nhà máy điện và bến cảng, mà hạng mục lò điện thép hùn vốn phải chủ yếu do Mai thép bỏ tiền, phụ trách xây dựng… Điều kiện như thế, Mai thép không thể nào tiếp nhận, mới không báo cáo lên thị ủy.” Thẩm Hoài nói.
Mấy năm nay Hùng Văn Bân không buông bỏ quan tâm và nghiên cứu tới ngành thép, Thẩm Hoài đề ra mấy điểm này, rất nhanh hắn đã biết vấn đề vướng mắc nằm ở đâu.
Đầu tư lò điện thép quan trọng nhất, một là cung ứng điện; hai là nguyên tài liệu, cũng tức là cung ứng phế thép và ba là vận chuyển sản phẩm ra thị trường. Ba điểm này quyết định quy mô đầu tư và lợi nhuận của dự án.
Đây cũng là chỗ cao minh, ánh mắt hơn người của Thẩm Hoài khi bố cục phát triển cho Mai thép.
Hạng mục dây chuyền lò điện thép do ai nắm quyền khống chế cổ phần không trọng yếu, để bên Nhật nắm cũng không sao, chỉ cần bảo đảm nhà máy điện và bến cảng nằm trong tay Mai thép, Thẩm Hoài hoàn toàn có thể bảo đảm để Mai thép hút đủ lợi nhuận từ dự án.
Tất nhiên Fuji cũng nhìn đến chỗ cao minh trong bố cục này, tự nhiên là muốn chiếm cứ cao điểm. Rõ ràng Thẩm Hoài không khả năng đồng ý để bố cục mà mình khổ sở mới hoàn thành lại chắp tay giao cho đối phương.
Mai thép không đồng ý giao ra cao điểm, lực hấp dẫn trong dự án đối với Fuji gần như không còn tồn tại. Ngược lại, Fuji còn phải bận tâm tương lai Mai thép lợi dụng nhà máy điện và bến cảng để tiến hành kiềm chế hạng mục hùn vốn, hút máu trên thân mình.
“Lão Hùng anh là người trong ngành, hẳn biết với dạng quái vật như Fuji, trong lúc hợp tác tất sẽ theo đuổi địa vị càng có lợi thế càng tốt; không quá khả năng chỉ bằng phân chia lợi nhuận trong hạng mục góp vốn đã khiến bọn hắn thỏa mãn…” Thẩm Hoài biết muốn thuyết phục Hùng Văn Bân thì dễ, nhưng không biết lý do này có đủ để Đàm Khải Bình nghe vào tai không.
/480
|