Là công trình chính của tuyến đường phía nam - cảng Ký Hà được bắt đầu xây dựng vào những năm cuối của thập niên tám mươi, chỉ là quy mô rất nhỏ, hiện giờ chỉ xây được vài tòa cảng dưới hai ngàn tấn, mỗi năm chẳng qua chỉ khoảng ba bốn trăm ngàn tấn mà thôi, quyền lợi thuộc về Cục quản lý cảng.
Trước mắt tuyến đường sắt Tấn Hà đã hoàn thành xong giai đoạn đầu xây dựng tổng quát, nhưng số vốn đầu tư mười tỷ cần để thực thi xây dựng vẫn chưa xác thực, trước mắt cảng Tấn Hà chủ yếu đang phối hợp phục vụ cho các khu vực huyện không quy mô trong xung quanh, nhưng vẫn có số ít từ khu Tấn Nam vận chuyển than đến đây để nhập hàng.
- Có vẻ cũng như cảng Tân Phổ không có gì khác biệt...
Hôm đó Thẩm Hoài được mời đến tham quan cảng Tân Hà, nhìn thấy cảng Tân Hà vẫn chưa được hình thành, Chữ Cường không chịu được liền nhẹ giọng lên tiếng, mang cảng Tân Phổ của huyện Hạ Phổ Đông Hoa ra để so sánh.
Thẩm Hoài hơi mỉm cười, thấy Kỷ Thành Hy nhìn sang, cũng không phản ứng nghị luận của Chữ Cường.
Cảng Mai Kê là cảng chính, công trình thứ hai của xây dựng đã đưa mục tiêu trực tiếp nuốt hơn sáu triệu tấn; cảng Ký Hà cùng với cảng Tân Phổ quy mô tương đối, là hải cảng khu vực, chỉ có được chút quy mô, đương nhiên có thể nói tương đối ảm đạm.
- Anh tạo dựng nền kinh tế của Mai Khê rất cao, còn mong muốn mời anh đến huyện Ký Hà để phát triển kinh tế, đưa ra nhiều ý kiến
Kỷ Thành Hy đi đến, cười nói.
Thẩm Hoài nói:
- Nên nói kinh tế của huyện Ký Hà nên phát triển như thế nào, tôi tin chắc anh sẽ không vắng mặt. Hơn nữa, những người tri thức của huyện Ký Hà, đối với tình hình nơi này cũng hiểu rõ, cũng có tư cách nhất tham gia vạch kế hoạch cho kinh tế nơi này. Đối với tình hình của huyện Ký Hà tôi không rõ lắm, bây giờ nói thế nào cũng như đàm thoại trên giấy, nói quá nhiều, cũng chỉ lộ ra khuyết điểm.
Nhìn thấy hai ngày này Thẩm Hoài luôn kín miệng, Kỷ Thành Hy cũng không mấy xem trọng, nếu không tìm hiểu tình hình, vừa mới lên đã huơ tay múa chân, vậy không còn tư cách khiến người khác khen thưởng.
Thẩm Hoài ngừng một hồi, lại nói:
- Công trình tuyến mỏ than, sắp phải thực hiện, chu kỳ cũng rất dài. Cả hạng mục đều có lợi đối với bố trí nguồn năng của toàn nước, nhưng nếu chỉ xem cảng Ký Hà là cảng dưới, đối với tiến độ phát triển kinh tế toàn thể nơi này sẽ có hạn. Tôi thấy quy hoạch kinh tế của huyện Ký Hà, cũng có ý thúc đẩy công nghiệp cảng, một là giai đoạn đầu thực hiện công trình tuyến đường phía nam, một là hậu kỳ cũng có thể dựa vào công trình, sẽ có hiệu quả lôi kéo các công ty phát triển hơn, cùng nhau hỗ trợ tiến bộ, đường lối phát triển như vậy của huyện Ký Hà, tôi có thể hoàn toàn chấp nhận. Tuy nhiên, tình hình của huyện Ký Hà tôi vẫn chưa rõ, do đó không thể ăn nói tùy tiện. Được anh mời đến, tôi đã ăn chực hai ngày tại Ký Hà, cũng hơi ngại, tôi muốn lấy một số dữ liệu của huyện Ký Hà về nghiên cứu, có cơ hội sẽ giúp các anh tuyên truyền, Hoài Năng cùng với các cơ cấu khác, cũng không chừng sẽ có hứng thú với đầu tư của Ký Hà.
Kỷ Thành Hy nói:
- Vậy thì quá tốt rồi.
Kỷ Thành Hy không trông mong chỉ trong vòng hai ba ngày tiếp xúc ngắn ngủi, đã cho Thẩm Hoài hạ quyết tâm cùng hợp tác với họ, đưa Mai Cương cùng với Hoài Năng kéo qua, cùng nhau thúc tiến thực thi công trình tuyến đường này.
*****************
Thẩm Hoài đã ở lại Ký Hà được vài ngày, lại đến Giang Ninh một chuyến, sau đó quay về Du Sơn, đã là giữa tháng ba rồi.
Tiết tấu trước đây của Du Sơn nhàn nhã, cũng vì nghèo nàn, không có quá nhiều việc để thúc đẩy, tiết tấu chậm trong những ngày tết, hầu như duy trì đến cuối tháng giêng.
Du Sơn của năm nay lại không như ngày trước.
Tống Vận Hoa đại diện cho nhà nước huyện Du Sơn, lễ tết vừa qua, rất nhanh đã thỏa hiệp xong với tập đoàn Hoài Năng về trạm thủy điện Du Sơn cùng với một loạt hội nghị khai thác nguồn thủy điện Du Sơn, tập đoàn Hoài Năng bỏ ra sáu mươi triệu nguồn vốn để mua lại toàn bộ tài sản của trạm thủy điện Du Sơn cùng với quyền kinh doanh nguồn thủy điện Du Sơn.
Tiếp theo, bao gồm việc nhà nước điều chỉnh phân công công việc, di dời của trạm thủy điện Du Sơn, điều chỉnh và chỉnh lý công việc của hệ thống thủy lợi và giao thông, cũng lập tức được thúc tiến ngay.
Khi Thẩm Hoài quay về Du Sơn, công ty trách nhiệm hữu hạn thủy điện Du Sơn cấp dưới của tập đoàn Hoài Năng đã chính thức bắt đầu triển khai công việc tại trấn Thành Đông.
La Khánh đảm nhận chức Phó giám đốc công ty thủy điện kiêm giám đốc công ty chi nhánh hồ Du Sơn, toàn diện tiếp tay quản lý công việc trạm thủy điện Du Sơn.
Đồng thời, Hồ Chí Quân đã nhận chức Cục trưởng thủy lợi huyện kiêm nhậm chức chủ nhiệm quản lý đập nước Du Sơn.
Từ Hoài Năng nhận được sáu mươi triệu, là nguồn vốn lớn nhất từ trước đến nay của huyện Du Sơn, dường như một năm huyện Du Sơn có thể chi ra gấp hai lần số tài chính.
Trong phần thỏa hiệp của Hoài Năng, đối với huyện Du Sơn nên phân phối sử dụng nguồn vốn thế nào, cũng cần đưa ra yêu cầu chính xác.
Thứ nhất là lấy ra một phần nguồn vốn, tiến hành chỉnh sửa toàn thể đập nước xung quanh hồ Du Sơn; thứ hai là sửa chữa đường Du Phổ, đồng thời cho đường Du Phổ tiếp tục trải dài sang hướng Tây, xuyên qua thôn Trường Lâm, để đập nước Du Sơn liên kết với bên ngoài.
Hai công trình này có thể nói là công trình phối hợp tài nguyên thủy điện của Hoài Năng, mà Hoài Năng trong thỏa hiệp đã trực tiếp đưa ra yêu cầu như vậy, cũng không có dị nghị, không can thiệp đến công việc Đảng của huyện Du Sơn.
Vào cuối tháng hai tập đoàn Hoài Năng, đã mang nguồn vốn đầu tiên tổng số là mười tám triệu, thêm vào sổ sách của huyện, đồng thời trong huyện cũng làm công việc chuẩn bị.
Trong huyện cũng đồng thời chuẩn bị tổ nhỏ để trù bị thành lập hồ nước Du Sơn cùng với công trình xây dựng đường Du Phổ, người đầu tiên chỉ huy công trình là cục trưởng cục thủy lợi Hồ Chí Quân, người thứ hai là Lương Chấn Bảo trực tiếp chỉ huy, cụ thể do Phó chủ tịch huyện Tống Vận Hoa phụ trách.
Cả quá trình thúc đẩy nhanh chóng, tuy nói trong thành phố có xem trọng cùng với Bí thư huyện ủy Lương Chấn Bảo ủng hộ có quan hệ trực tiếp, mà vũ khí trực tiếp hóa giải sức cản trở, lại là nguồn vốn đầu tư sáu mươi triệu.
Nguồn vốn sáu mươi triệu tuy rõ ràng được yêu cầu đưa vào vấn đề chỉnh đốn hồ nước Du Sơn cùng với xây dựng đường Du Phổ, nhưng hai công trình này vẫn do tổ chức trong huyện thực thi.
Mặc kệ lợi ích sau này do những hạng mục này mang đến cho huyện Du Sơn, trong quá trình tổ chức thực thi, sẽ trực tiếp mang nhiều lợi ích tập trung lại.
Thẩm Hoài quay về huyện Du Sơn, cũng tiếp tục đẩy mạnh công việc liên hợp.
Dưới hỗ trợ của Lương Chấn Bảo, nhà nước thiết lập văn phòng liên hợp, sẽ chỉnh đốn trạng thái công việc. Thẩm Hoài cho Phùng Ngọc Mai kiêm chức chủ nhiệm văn phòng chỉnh lý và văn phòng du lịch, tiện cho việc chỉnh lý đồng thời có thể khai thác nguồn tài nguyên du lịch và hệ thống lại.
Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện với tiết tấu chậm rãi, rất nhiều cán bộ đều không thích ứng lập tức khua chiêng đánh trống, nhưng Lương Chấn Bảo lại được hưởng thụ về điều này.
Cùng với sự ăn ý với Thẩm Hoài tạo nên, khiến cho Lương Chấn Bảo có thể vượt qua Cao Dương, hoặc trực tiếp hoặc thông qua Phó chủ tịch Huyện Tống Vận Hoa gián tiếp nắm vững đẩy mạnh vài công trình quan trọng, cho anh ta có quyền hưởng thụ khoái cảm giữa quyền lực và sự nghiệp mang lại.
Trước đó nguồn tài chính huyện vì nghèo nàn mà vô cùng khó khăn, tuy không ngừng có việc tìm đến cấp trên, nhưng nhiều việc cũng đều than nghèo mà tìm đến rắc rối, cũng chính vì vậy dẫn đến nhiều người lăn lộn, tạt phân chửi rủa.
Trước đây từng nhàn nhã một tí, nhưng mỗi ngày đều phải xử lý những việc lặt vặt, còn gọi Lương Chấn Bảo không phiền phức, còn phải lúc nào đều chú ý phòng bị Cao Dương sẽ ngáng chân anh ta.
Hiện tại dù mỗi ngày phối hợp, thúc đẩy công trình phát triển, Lương Chấn Bảo phải tiêu hao một lượng thời gian và tinh thần khá lớn, nhưng quyền lực phải không ngừng đưa ra giải quyết công việc, mới nhận được thể hiện toàn mỹ.
Hơn nữa những công trình hạng mục này can thiệp đến lợi ích cực lớn, mọi người đều muốn kiếm lời từ đây, đương nhiên cũng muốn tìm mọi cách lấy lòng Lương Chấn Bảo, đi lại dày đặc hơn, cho anh ta cảm nhận được quyền thế ưu việt hơn so với Cao Dương.
Đồng thời, thúc đẩy những công trình hạng mục này, hoàn toàn khiến cho tiếng vang của Lương Chấn Bảo cũng được vang xa, cũng cho Lương Chấn Bảo cảm nhận được quyền thế cố định thực sự của mình tại Du Sơn, không còn giống như trước đây, lúc nào cũng lo sợ sẽ bị Cao Dương uy hiếp.
Dù lựa chọn đi theo Thẩm Hoài, cùng hợp tác với Thẩm Hoài, có thể làm mất một bước thăng chức, nhưng Lương Chấn Bảo vốn không trông mong vào việc thăng quan cũng hoàn toàn không mấy xem trọng.
Nếu như ban đầu bị Thẩm Hoài uy hiếp, bị ép buộc lựa chọn hợp tác, trong lòng Lương Chấn Bảo sẽ không vui, nhưng qua cái tết này, những thứ không vui sẽ nhanh chóng tan biến, trở nên như có như không.
Mấu chốt là, Thẩm Hoài rời khỏi Du Sơn nghỉ phép, một đi là hơn nửa tháng, cũng không trực tiếp can thiệp vào thúc đẩy những công trình này, không có hành động nào làm tổn hại quyền uy Bí thư huyện ủy của anh ta, cũng khiến Lương Chấn Bảo trong lòng nghĩ đến những lời đồn con người Thẩm Hoài rất khó tiếp xúc, chưa hẳn là sự thật.
Sau khi Thẩm Hoài quay lại, Lương Chấn Bảo cũng đắc ý khi thấy hắn đã đưa ra nhiều điểm phát triển dành cho Du Sơn.
Với Lương Chấn Bảo xem ra, chỉ cần Thẩm Hoài không nắm quyền, những việc sản sinh ra, chỉ cần anh ta vượt qua Cao Dương, càng có nhiều quyền lợi nắm vững mặt hành chính.
*****************
Thẩm Hoài vừa mới về Du Sơn, tốn hết ba ngày, đã xử lý xong những công việc còn lại của hắn trước khi rời khỏi, đến trưa ngày thứ ba mới có thời gian cùng với Phùng Ngọc Mai sắp xếp thời gian về công việc du lịch, Lương Chấn Bảo gõ cửa bước vào.
- Bí thư Lương có việc tìm tôi, gọi cú điện thoại cho tôi qua đó là được.
Thẩm Hoài mời Lương Chấn Bảo đến chiếc sô pha bên cửa sổ ngồi.
Phùng Ngọc Mai không biết Lương Chấn Bảo tìm Thẩm Hoài có việc gì, mang loại trà ngon lên, liền lui ra ngoài.
La Khánh chồng của Phùng Ngọc Mai tuy điều đến hệ thống chính trị Đảng Du Sơn, nhưng là nhân vật trung tâm của nguồn thủy điện Du Sơn mà tập đoàn Hoài Năng khai thác. Tuy chưa biết rõ trong lòng Thẩm Hoài đang có bàn tính cụ thể nào, nhưng Phùng Ngọc Mai không mấy có căn bản trong huyện, càng khiến người khác không thể không xem trọng.
- Tôi muốn tìm Chủ tịch Huyện Thẩm bàn về việc xuất khẩu lao động, Tiểu Phùng cô cũng nghe để giúp tôi và Chủ tịch Huyện Thẩm đưa ra ý kiến.
Lương Chấn Bảo cho Phùng Ngọc Mai ở lại, để tham gia vào cuộc trò chuyện của y với Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài cầm tách trà ngồi xuống, cùng bàn về việc xuất khẩu lao động với Lương Chấn Bảo.
Du Sơn không có nguồn khoáng sản tài nguyên, nuôi trồng đặc biệt cũng phải được bồi dưỡng và chỉ đạo từ phía thị trấn bên dưới, mấu chốt vẫn cần đến điều kiện giao thông tốt, để vật chất của Du Sơn được mang ra ngoài.
Không có quá nhiều những mảnh đất dùng làm phát triển công nghiệp quy mô lớn để lợi dụng, tuy có nguồn du lịch rất tốt, nhưng do Du Sơn vốn chưa có nền tảng cơ bản cùng với nguồn kinh tế phát triển lạc hậu, những năm gần đây không nhìn thấy được khả năng quật khởi của ngành du lịch.
Muốn giải quyết vấn đề nghèo nàn của huyện Du Sơn, đem tỉ lệ nghèo nàn đạt trên bốn năm mươi phần trăm của thực tế giảm xuống nhanh chóng, cách trực tiếp có hiệu quả nhất chính là xuất khẩu lao động.
Huyện Du Sơn không có nhiều doanh nghiệp công thương, hiệu suất thành trấn thấp hơn rất nhiều so với những khu huyện xung quanh, nhân khẩu sáu trăm nghìn người, có gần năm trăm nghìn người là hộ nông nghiệp. Về du mục lâm canh của Du Sơn, nông thôn gần như có thừa hơn ba bốn trăm nghìn lao động, cần thiết được đưa ra ngoài Du Sơn làm việc.
Những năm giải phóng cải cách, những người làm ăn bên ngoài của Du Sơn cũng không ít, nhưng trong huyện thiếu sức tổ chức cùng với tư tưởng tương đối khép kín của người dân trong huyện, khiến cho lao động đưa ra với quy mô và chất lượng không mấy lý tưởng.
Thẩm Hoài hy vọng trong huyện có thể thúc đẩy các thị trấn bên dưới, cùng tăng cường bồi dưỡng, tổ chức công việc với tổ lao động.
Trong huyện Du Sơn có khoảng tám đến chín chục ngàn hộ dân đang sinh sống trong hoàn cảnh gia đình bần cùng, cứ việc xuất khẩu lao động khoảng mười ngàn, có thể giải quyết được vấn đề nghèo nàn của gần mười ngàn hộ —— đại khái cũng là động lực trực tiếp thúc đẩy huyện Du Sơn trong thời gian gần đây, lại thể hiện được công trình của người dân.
- Tôi cảm thấy, trong huyện có thể cử một số người đến tiến hành tiếp xúc với các doanh nghiệp, tìm hiểu nhu cầu cần thiết của các doanh nghiệp, để tiện cho công việc bồi dưỡng cùng với công việc của chúng ta, càng có tính hướng đến hơn; trong huyện cũng có thể hỗ trợ cho vài công ty chuyên nghiệp, làm thử một số công việc.
Thẩm Hoài đem một số suy nghĩ của hắn, trực tiếp nói cho Lương Chấn Bảo
- Không biết Bí thư Lương dự định sẽ cho ai phụ trách mảng công việc này, hai ngày nữa tôi sẽ đến thành phố tham dự cuộc họp, có thể cùng với anh ta đến viếng thăm một số doanh nghiệp sản xuất lớn như Mai Cương, xưởng sản xuất phục trang của Hổ thị.
Trước mắt tuyến đường sắt Tấn Hà đã hoàn thành xong giai đoạn đầu xây dựng tổng quát, nhưng số vốn đầu tư mười tỷ cần để thực thi xây dựng vẫn chưa xác thực, trước mắt cảng Tấn Hà chủ yếu đang phối hợp phục vụ cho các khu vực huyện không quy mô trong xung quanh, nhưng vẫn có số ít từ khu Tấn Nam vận chuyển than đến đây để nhập hàng.
- Có vẻ cũng như cảng Tân Phổ không có gì khác biệt...
Hôm đó Thẩm Hoài được mời đến tham quan cảng Tân Hà, nhìn thấy cảng Tân Hà vẫn chưa được hình thành, Chữ Cường không chịu được liền nhẹ giọng lên tiếng, mang cảng Tân Phổ của huyện Hạ Phổ Đông Hoa ra để so sánh.
Thẩm Hoài hơi mỉm cười, thấy Kỷ Thành Hy nhìn sang, cũng không phản ứng nghị luận của Chữ Cường.
Cảng Mai Kê là cảng chính, công trình thứ hai của xây dựng đã đưa mục tiêu trực tiếp nuốt hơn sáu triệu tấn; cảng Ký Hà cùng với cảng Tân Phổ quy mô tương đối, là hải cảng khu vực, chỉ có được chút quy mô, đương nhiên có thể nói tương đối ảm đạm.
- Anh tạo dựng nền kinh tế của Mai Khê rất cao, còn mong muốn mời anh đến huyện Ký Hà để phát triển kinh tế, đưa ra nhiều ý kiến
Kỷ Thành Hy đi đến, cười nói.
Thẩm Hoài nói:
- Nên nói kinh tế của huyện Ký Hà nên phát triển như thế nào, tôi tin chắc anh sẽ không vắng mặt. Hơn nữa, những người tri thức của huyện Ký Hà, đối với tình hình nơi này cũng hiểu rõ, cũng có tư cách nhất tham gia vạch kế hoạch cho kinh tế nơi này. Đối với tình hình của huyện Ký Hà tôi không rõ lắm, bây giờ nói thế nào cũng như đàm thoại trên giấy, nói quá nhiều, cũng chỉ lộ ra khuyết điểm.
Nhìn thấy hai ngày này Thẩm Hoài luôn kín miệng, Kỷ Thành Hy cũng không mấy xem trọng, nếu không tìm hiểu tình hình, vừa mới lên đã huơ tay múa chân, vậy không còn tư cách khiến người khác khen thưởng.
Thẩm Hoài ngừng một hồi, lại nói:
- Công trình tuyến mỏ than, sắp phải thực hiện, chu kỳ cũng rất dài. Cả hạng mục đều có lợi đối với bố trí nguồn năng của toàn nước, nhưng nếu chỉ xem cảng Ký Hà là cảng dưới, đối với tiến độ phát triển kinh tế toàn thể nơi này sẽ có hạn. Tôi thấy quy hoạch kinh tế của huyện Ký Hà, cũng có ý thúc đẩy công nghiệp cảng, một là giai đoạn đầu thực hiện công trình tuyến đường phía nam, một là hậu kỳ cũng có thể dựa vào công trình, sẽ có hiệu quả lôi kéo các công ty phát triển hơn, cùng nhau hỗ trợ tiến bộ, đường lối phát triển như vậy của huyện Ký Hà, tôi có thể hoàn toàn chấp nhận. Tuy nhiên, tình hình của huyện Ký Hà tôi vẫn chưa rõ, do đó không thể ăn nói tùy tiện. Được anh mời đến, tôi đã ăn chực hai ngày tại Ký Hà, cũng hơi ngại, tôi muốn lấy một số dữ liệu của huyện Ký Hà về nghiên cứu, có cơ hội sẽ giúp các anh tuyên truyền, Hoài Năng cùng với các cơ cấu khác, cũng không chừng sẽ có hứng thú với đầu tư của Ký Hà.
Kỷ Thành Hy nói:
- Vậy thì quá tốt rồi.
Kỷ Thành Hy không trông mong chỉ trong vòng hai ba ngày tiếp xúc ngắn ngủi, đã cho Thẩm Hoài hạ quyết tâm cùng hợp tác với họ, đưa Mai Cương cùng với Hoài Năng kéo qua, cùng nhau thúc tiến thực thi công trình tuyến đường này.
*****************
Thẩm Hoài đã ở lại Ký Hà được vài ngày, lại đến Giang Ninh một chuyến, sau đó quay về Du Sơn, đã là giữa tháng ba rồi.
Tiết tấu trước đây của Du Sơn nhàn nhã, cũng vì nghèo nàn, không có quá nhiều việc để thúc đẩy, tiết tấu chậm trong những ngày tết, hầu như duy trì đến cuối tháng giêng.
Du Sơn của năm nay lại không như ngày trước.
Tống Vận Hoa đại diện cho nhà nước huyện Du Sơn, lễ tết vừa qua, rất nhanh đã thỏa hiệp xong với tập đoàn Hoài Năng về trạm thủy điện Du Sơn cùng với một loạt hội nghị khai thác nguồn thủy điện Du Sơn, tập đoàn Hoài Năng bỏ ra sáu mươi triệu nguồn vốn để mua lại toàn bộ tài sản của trạm thủy điện Du Sơn cùng với quyền kinh doanh nguồn thủy điện Du Sơn.
Tiếp theo, bao gồm việc nhà nước điều chỉnh phân công công việc, di dời của trạm thủy điện Du Sơn, điều chỉnh và chỉnh lý công việc của hệ thống thủy lợi và giao thông, cũng lập tức được thúc tiến ngay.
Khi Thẩm Hoài quay về Du Sơn, công ty trách nhiệm hữu hạn thủy điện Du Sơn cấp dưới của tập đoàn Hoài Năng đã chính thức bắt đầu triển khai công việc tại trấn Thành Đông.
La Khánh đảm nhận chức Phó giám đốc công ty thủy điện kiêm giám đốc công ty chi nhánh hồ Du Sơn, toàn diện tiếp tay quản lý công việc trạm thủy điện Du Sơn.
Đồng thời, Hồ Chí Quân đã nhận chức Cục trưởng thủy lợi huyện kiêm nhậm chức chủ nhiệm quản lý đập nước Du Sơn.
Từ Hoài Năng nhận được sáu mươi triệu, là nguồn vốn lớn nhất từ trước đến nay của huyện Du Sơn, dường như một năm huyện Du Sơn có thể chi ra gấp hai lần số tài chính.
Trong phần thỏa hiệp của Hoài Năng, đối với huyện Du Sơn nên phân phối sử dụng nguồn vốn thế nào, cũng cần đưa ra yêu cầu chính xác.
Thứ nhất là lấy ra một phần nguồn vốn, tiến hành chỉnh sửa toàn thể đập nước xung quanh hồ Du Sơn; thứ hai là sửa chữa đường Du Phổ, đồng thời cho đường Du Phổ tiếp tục trải dài sang hướng Tây, xuyên qua thôn Trường Lâm, để đập nước Du Sơn liên kết với bên ngoài.
Hai công trình này có thể nói là công trình phối hợp tài nguyên thủy điện của Hoài Năng, mà Hoài Năng trong thỏa hiệp đã trực tiếp đưa ra yêu cầu như vậy, cũng không có dị nghị, không can thiệp đến công việc Đảng của huyện Du Sơn.
Vào cuối tháng hai tập đoàn Hoài Năng, đã mang nguồn vốn đầu tiên tổng số là mười tám triệu, thêm vào sổ sách của huyện, đồng thời trong huyện cũng làm công việc chuẩn bị.
Trong huyện cũng đồng thời chuẩn bị tổ nhỏ để trù bị thành lập hồ nước Du Sơn cùng với công trình xây dựng đường Du Phổ, người đầu tiên chỉ huy công trình là cục trưởng cục thủy lợi Hồ Chí Quân, người thứ hai là Lương Chấn Bảo trực tiếp chỉ huy, cụ thể do Phó chủ tịch huyện Tống Vận Hoa phụ trách.
Cả quá trình thúc đẩy nhanh chóng, tuy nói trong thành phố có xem trọng cùng với Bí thư huyện ủy Lương Chấn Bảo ủng hộ có quan hệ trực tiếp, mà vũ khí trực tiếp hóa giải sức cản trở, lại là nguồn vốn đầu tư sáu mươi triệu.
Nguồn vốn sáu mươi triệu tuy rõ ràng được yêu cầu đưa vào vấn đề chỉnh đốn hồ nước Du Sơn cùng với xây dựng đường Du Phổ, nhưng hai công trình này vẫn do tổ chức trong huyện thực thi.
Mặc kệ lợi ích sau này do những hạng mục này mang đến cho huyện Du Sơn, trong quá trình tổ chức thực thi, sẽ trực tiếp mang nhiều lợi ích tập trung lại.
Thẩm Hoài quay về huyện Du Sơn, cũng tiếp tục đẩy mạnh công việc liên hợp.
Dưới hỗ trợ của Lương Chấn Bảo, nhà nước thiết lập văn phòng liên hợp, sẽ chỉnh đốn trạng thái công việc. Thẩm Hoài cho Phùng Ngọc Mai kiêm chức chủ nhiệm văn phòng chỉnh lý và văn phòng du lịch, tiện cho việc chỉnh lý đồng thời có thể khai thác nguồn tài nguyên du lịch và hệ thống lại.
Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện với tiết tấu chậm rãi, rất nhiều cán bộ đều không thích ứng lập tức khua chiêng đánh trống, nhưng Lương Chấn Bảo lại được hưởng thụ về điều này.
Cùng với sự ăn ý với Thẩm Hoài tạo nên, khiến cho Lương Chấn Bảo có thể vượt qua Cao Dương, hoặc trực tiếp hoặc thông qua Phó chủ tịch Huyện Tống Vận Hoa gián tiếp nắm vững đẩy mạnh vài công trình quan trọng, cho anh ta có quyền hưởng thụ khoái cảm giữa quyền lực và sự nghiệp mang lại.
Trước đó nguồn tài chính huyện vì nghèo nàn mà vô cùng khó khăn, tuy không ngừng có việc tìm đến cấp trên, nhưng nhiều việc cũng đều than nghèo mà tìm đến rắc rối, cũng chính vì vậy dẫn đến nhiều người lăn lộn, tạt phân chửi rủa.
Trước đây từng nhàn nhã một tí, nhưng mỗi ngày đều phải xử lý những việc lặt vặt, còn gọi Lương Chấn Bảo không phiền phức, còn phải lúc nào đều chú ý phòng bị Cao Dương sẽ ngáng chân anh ta.
Hiện tại dù mỗi ngày phối hợp, thúc đẩy công trình phát triển, Lương Chấn Bảo phải tiêu hao một lượng thời gian và tinh thần khá lớn, nhưng quyền lực phải không ngừng đưa ra giải quyết công việc, mới nhận được thể hiện toàn mỹ.
Hơn nữa những công trình hạng mục này can thiệp đến lợi ích cực lớn, mọi người đều muốn kiếm lời từ đây, đương nhiên cũng muốn tìm mọi cách lấy lòng Lương Chấn Bảo, đi lại dày đặc hơn, cho anh ta cảm nhận được quyền thế ưu việt hơn so với Cao Dương.
Đồng thời, thúc đẩy những công trình hạng mục này, hoàn toàn khiến cho tiếng vang của Lương Chấn Bảo cũng được vang xa, cũng cho Lương Chấn Bảo cảm nhận được quyền thế cố định thực sự của mình tại Du Sơn, không còn giống như trước đây, lúc nào cũng lo sợ sẽ bị Cao Dương uy hiếp.
Dù lựa chọn đi theo Thẩm Hoài, cùng hợp tác với Thẩm Hoài, có thể làm mất một bước thăng chức, nhưng Lương Chấn Bảo vốn không trông mong vào việc thăng quan cũng hoàn toàn không mấy xem trọng.
Nếu như ban đầu bị Thẩm Hoài uy hiếp, bị ép buộc lựa chọn hợp tác, trong lòng Lương Chấn Bảo sẽ không vui, nhưng qua cái tết này, những thứ không vui sẽ nhanh chóng tan biến, trở nên như có như không.
Mấu chốt là, Thẩm Hoài rời khỏi Du Sơn nghỉ phép, một đi là hơn nửa tháng, cũng không trực tiếp can thiệp vào thúc đẩy những công trình này, không có hành động nào làm tổn hại quyền uy Bí thư huyện ủy của anh ta, cũng khiến Lương Chấn Bảo trong lòng nghĩ đến những lời đồn con người Thẩm Hoài rất khó tiếp xúc, chưa hẳn là sự thật.
Sau khi Thẩm Hoài quay lại, Lương Chấn Bảo cũng đắc ý khi thấy hắn đã đưa ra nhiều điểm phát triển dành cho Du Sơn.
Với Lương Chấn Bảo xem ra, chỉ cần Thẩm Hoài không nắm quyền, những việc sản sinh ra, chỉ cần anh ta vượt qua Cao Dương, càng có nhiều quyền lợi nắm vững mặt hành chính.
*****************
Thẩm Hoài vừa mới về Du Sơn, tốn hết ba ngày, đã xử lý xong những công việc còn lại của hắn trước khi rời khỏi, đến trưa ngày thứ ba mới có thời gian cùng với Phùng Ngọc Mai sắp xếp thời gian về công việc du lịch, Lương Chấn Bảo gõ cửa bước vào.
- Bí thư Lương có việc tìm tôi, gọi cú điện thoại cho tôi qua đó là được.
Thẩm Hoài mời Lương Chấn Bảo đến chiếc sô pha bên cửa sổ ngồi.
Phùng Ngọc Mai không biết Lương Chấn Bảo tìm Thẩm Hoài có việc gì, mang loại trà ngon lên, liền lui ra ngoài.
La Khánh chồng của Phùng Ngọc Mai tuy điều đến hệ thống chính trị Đảng Du Sơn, nhưng là nhân vật trung tâm của nguồn thủy điện Du Sơn mà tập đoàn Hoài Năng khai thác. Tuy chưa biết rõ trong lòng Thẩm Hoài đang có bàn tính cụ thể nào, nhưng Phùng Ngọc Mai không mấy có căn bản trong huyện, càng khiến người khác không thể không xem trọng.
- Tôi muốn tìm Chủ tịch Huyện Thẩm bàn về việc xuất khẩu lao động, Tiểu Phùng cô cũng nghe để giúp tôi và Chủ tịch Huyện Thẩm đưa ra ý kiến.
Lương Chấn Bảo cho Phùng Ngọc Mai ở lại, để tham gia vào cuộc trò chuyện của y với Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài cầm tách trà ngồi xuống, cùng bàn về việc xuất khẩu lao động với Lương Chấn Bảo.
Du Sơn không có nguồn khoáng sản tài nguyên, nuôi trồng đặc biệt cũng phải được bồi dưỡng và chỉ đạo từ phía thị trấn bên dưới, mấu chốt vẫn cần đến điều kiện giao thông tốt, để vật chất của Du Sơn được mang ra ngoài.
Không có quá nhiều những mảnh đất dùng làm phát triển công nghiệp quy mô lớn để lợi dụng, tuy có nguồn du lịch rất tốt, nhưng do Du Sơn vốn chưa có nền tảng cơ bản cùng với nguồn kinh tế phát triển lạc hậu, những năm gần đây không nhìn thấy được khả năng quật khởi của ngành du lịch.
Muốn giải quyết vấn đề nghèo nàn của huyện Du Sơn, đem tỉ lệ nghèo nàn đạt trên bốn năm mươi phần trăm của thực tế giảm xuống nhanh chóng, cách trực tiếp có hiệu quả nhất chính là xuất khẩu lao động.
Huyện Du Sơn không có nhiều doanh nghiệp công thương, hiệu suất thành trấn thấp hơn rất nhiều so với những khu huyện xung quanh, nhân khẩu sáu trăm nghìn người, có gần năm trăm nghìn người là hộ nông nghiệp. Về du mục lâm canh của Du Sơn, nông thôn gần như có thừa hơn ba bốn trăm nghìn lao động, cần thiết được đưa ra ngoài Du Sơn làm việc.
Những năm giải phóng cải cách, những người làm ăn bên ngoài của Du Sơn cũng không ít, nhưng trong huyện thiếu sức tổ chức cùng với tư tưởng tương đối khép kín của người dân trong huyện, khiến cho lao động đưa ra với quy mô và chất lượng không mấy lý tưởng.
Thẩm Hoài hy vọng trong huyện có thể thúc đẩy các thị trấn bên dưới, cùng tăng cường bồi dưỡng, tổ chức công việc với tổ lao động.
Trong huyện Du Sơn có khoảng tám đến chín chục ngàn hộ dân đang sinh sống trong hoàn cảnh gia đình bần cùng, cứ việc xuất khẩu lao động khoảng mười ngàn, có thể giải quyết được vấn đề nghèo nàn của gần mười ngàn hộ —— đại khái cũng là động lực trực tiếp thúc đẩy huyện Du Sơn trong thời gian gần đây, lại thể hiện được công trình của người dân.
- Tôi cảm thấy, trong huyện có thể cử một số người đến tiến hành tiếp xúc với các doanh nghiệp, tìm hiểu nhu cầu cần thiết của các doanh nghiệp, để tiện cho công việc bồi dưỡng cùng với công việc của chúng ta, càng có tính hướng đến hơn; trong huyện cũng có thể hỗ trợ cho vài công ty chuyên nghiệp, làm thử một số công việc.
Thẩm Hoài đem một số suy nghĩ của hắn, trực tiếp nói cho Lương Chấn Bảo
- Không biết Bí thư Lương dự định sẽ cho ai phụ trách mảng công việc này, hai ngày nữa tôi sẽ đến thành phố tham dự cuộc họp, có thể cùng với anh ta đến viếng thăm một số doanh nghiệp sản xuất lớn như Mai Cương, xưởng sản xuất phục trang của Hổ thị.
/480
|