Phong Lưu Tam Quốc

Chương 43: Bàng Thống ra tay

/380


Bàng Thống hoảng sợ Trương Lãng giận dữ biểu lộ vô cùng uy hiếp tuy nhiên Bàng Thống khi nhìn thấy Trương Lãng mỉm cười thì an tâm nói:

- Chúa công yên tâm thuộc hạ vào buổi trưa nói thì sẽ giữ lời tuyệt đối không tiếp tục điều động người nào của chúa công.

Trương Lãng giương mày lên, cố ý nói:

- Vậy ý của ngươi là?

Bàng Thống thông suốt tâm tư nghiêm túc mà nói;

- Tuân Du làm người cay độc, mưu trí chồng chất, làm việc lại tương đối trầm ổn, nếu như dùng mưu bình thường muốn thắng là điều không thể cho nên lần này ra Lịch Hạ thành chúa công bất kể nghe thấy tin tức gì, hoặc tin đồn về Thống cũng phải tin rằng thuộc hạ tuyệt đối không phụ hi vọng của chúa công.

Trương Lãng gật đầu;

- Có Sĩ Nguyên nói vậy trong lòng ta dĩ nhiên hành động đúng mực.

Bàng Thống mỉm cười trên khuôn mặt gian xảo nở ra một nụ cười tự tin mà nói:

- Về phần chuyện thứ hai, bởi vì Giang Đông binh khí ưu thịnh sớm đã vang rền Trung Nguyên cho nên lần này thuộc hạ muốn chúa công cho mượn 100 cường nỏ xe.

Trương Lãng kinh ngạc nói;

- Cái này là nghiên cứu mới phát minh của quân Giang Đông chưa gia nhập chiến đấu làm sao ngươi biết.

Bàng Thống lộ ra vẻ giảo hoạt:

- Thuộc hạ có tin tức ngầm, xin chúa công không cần hỏi đến.

Trương Lãng cười mắc:

-Ngươi cho ta biết, còn không phải là Nguyệt Anh tiết lộ cho ngươi biết sao?

Bàng Thống không hề xấu hổ mà đắc ý nói:

- Có thể lấy được chút tin tức trong miệng của biểu muội cho thấy Thống chính xác có vài phần bổn sự.

Trương Lãng trừng mắt bất đắc dĩ nói:

- Được cho ngươi mượn.

Nào ngờ Bàng Thống lại nói:

- Chúa công chỉ cần cho ta bán thành phẩm cường nỏ xe là được.

Trương Lãng ngẩn ngơ:

- Ý của Sĩ Nguyên là?

Bàng Thống thần bí nói:

- Thiên cơ bất khả lộ, nói ra thì sự tình mất linh rồi còn chuyện thứ ba hi vọng chúa công có thể đẩy nhanh tốc độ để làm ra ba nghìn khôi giáp của Tào binh.

Trương Lãng lúc này mơ hồ hắn không biết Bàng Thống muốn làm gì, muốn hỏi nhưng thấy biểu lộ thần bí kia thì đoán ra là hỏi cũng không được đành giấu khó chịu ở trong lòng.

Bàng Thống chân thành nói:

- Nếu chúa công làm ba chuyện này trong vòng ba tháng không công được Lịch Hạ thành Thống sẽ dâng đầu lên, từ nay về sau biến mất khỏi nhân gian.

Trương Lãng thấy hắn nắm chắc thì ngứa ngáy nói:

- Ba chuyện này không có gì khó, ta có thể đáp ứng ngươi nhưng ngươi cũng phải để lộ cho ta chút tin tức.

Bàng Thống sau khi đoạt được câu trả lời thuyết phục thì tâm tình vô cùng tốt liền đi ra ngoài.

Bàng Thống đi không lâu thì Quách Gia đã tới rồi.

Trương Lãng thấy Quách Gia tới thì nhẹ nhàng nói:

- Ta biết Phụng Hiếu sẽ đến mà.

Quách Gia tiên tới mở miệng:

- Chúa công thật sự muốn nắm lấy Lịch Hạ sau đó cho Chu Du tiến tới Quan Trung sao

Trương Lãng không trả lời mà kỳ quái nói:

- Ta ngược lại lại nghĩ ngươi sẽ đến hỏi ta làm sao lại phái Bàng Thống tới Lịch Hạ thành?

Quách Gia cười nói:

- Bàng Thống vênh váo nhưng có thực học, lần này hắn đi Lịch Hạ thành đúng là lựa chọn không tệ nhưng người này tự phụ tất sớm muộn có thể trượt chân chúa công nên chuẩn bị tốt.

Trương Lãng liền đáp:

- Chuyện này ta tự có chừng mực.

Trương Lãng nhấp chung trà lên mà nói:

- Nếu như ta tiến quân tới Tây Thục đại khái có thể mở ba đường tuyến một do Giang Lăng ra Tây Lăng, xuôi theo Ba Giang vào Thục trong đó Biến Châu Giang Quan hẳn là điều mấu chốt một đường do Tương Dương xuyên qua Đại Hồng nói cùng với Kinh Núi tới Giang Hán Bình nguyên lại có thể xuôi theo hán Thủy chạy về Hán Trung một đường khác có thể từ Quan Trung ra Lũng Hữu ba đường ở bên trong tuy nói đều có thể hình thành sự thống trị nhưng Xuyên Châu Ách Châu Giang Quan chiếm lợi thế địa lợi nếu như làm vậy sẽ phải luân phiên khổ chiến.

Quách Gia chợt nhớ tới vùng đất này nếu như để cho Trương Lãng nắm lấy Lịch Hạ thành, khu thủy nhập Hoàng Hà thu Hoàng Hà làm ranh giới toàn diện đem chiến hỏa đặt ở phía Bắc, vậy thì thủy quân Chu Thiện nhất định sẽ bị đả kích, nghĩ tới đây, Quách Gia sợ hãi nhìn Trương Lãng chẳng lẽ mấy năm trước chúa công đã nghĩ tới chuyện này sao nếu vậy thì thật làm cho người ta phải chấn kinh rồi. Quách Gia kìm chế cảm xúc mà nói:

- Tào Tháo mặc dù quay đầu về Hà Bắc nhưng thực lực của hắn vẫn còn y nguyên, chúa công không được khinh thị chủ quan.

Trương Lãng lạnh nhạt nói.

- Ta chưa bao giờ đánh giá thấp người khác, Tào Tháo đã giúp cho chúng ta một đại ân để cho Mạnh Hoạch khởi binh tạo phản, nếu lần này xuất chinh Lũng Hữu chính là Gia Cát Lượng thì như ậy ta đối với Quan Trung tứ tắc không có hi vọng nhưng mang binh là Lưu Bị thì không lấy thật sự là đáng tiếc. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com

Quách Gia kỳ thực đối với sự tiến quân của Trương Lãng cũng không có quá nhiều mâu thuẫn, bở vì muốn nhất thống trung nguyên thì cần phải qua đường này, mấu chốt là phải nắm vấn đề thời gian hắn chỉ nói:

- Chúa công có nắm chắc có thể vượt qua Hoàng Hà không đừng quên Tào Bân đã dẫn quân tới Tế Bắc rồi.

Trương Lãng cười nói:

- Vậy phải xem bổn sự của Bàng Thống.

Bốn mươi ngày sau Trương Lãng mang đại quân bức tới Trần Lưu thành, Hoàng Tự mang binh ngày đêm đánh.

Trần Lưu thành mưa gió một mảng tùy thời đều có thể có cục diện người phá ngựa vong.

Tào Tháo dời về phía bắc, địa bàn phía nam hoàng hà trở nên giảm bớt, thủ thành tướng sĩ ngoại trừ một số thế hạ trung tâm đều lay động bất định, dưới sự tấn công điên cuồng của phụ tử Hoàng Trung, thủ thành Trần Lưu nhanh chóng đầu hàng, đại quân trực chỉ Quan Độ quận.

Lúc này Cao Thuận lâu không công được đã lui về thủ vững Thái An, trong mong viện quân tới.

Mấy ngày này hắn rốt cuộc cũng đợi Trương Lãng phái người tới, tuy nhiên chỉ có Từ Hoảng cụt một tay.

Cao Thuận cố giấu cảm xúc thất vọng mà nói:

- Từ tướng quân chúa công chỉ phái tướng quân tới thôi sao?

- Không.

Cao Thuận kinh ngạc hỏi:

- Vậy còn có đại quân trên đường.

Từ Hoảng mỉm cười lắc đầu:

- Còn có một người nữa chính là Bàng Thống.

Cao Thuận nghe vậy thì kinh ngạc trên mặt hiện ra vẻ thất vọng, Từ Hoảng thấy vậy thì liền nói:

- Cao tướng quân không nên xem thường Bàng tiên sinh là đích thân chúa công điểm đấy, bản lãnh của hắn như thế nào sau này tướng quân sẽ hiểu.

Từ Hoảng và Cao Thuận nói chuyện với nhau một hồi sau đó kinh nghi rời đi.

Mà lúc này Bàng Thống đang bày ra dáng vẻ tươi cười ngồi ở trước bàn trên ghế bày đầy rượu ngon linh đình và các món ăn tinh mỹ.

Bên cạnh Bàng Thống rõ ràng là Hạ Hầu Uyên đối diện là Tuân Du còn mấy người là phụ tá đắc lực của Hạ Hầu Uyên.

Hạ Hầu Uyên nhìn Bàng Thống trong lòng nổi lên khinh thị nếu không phải là Tuân Du cực lực tôn sùng thì Hạ Hầu Uyên đã sớm phất tay trở đi.


/380

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status