Hoàng Cái sảng khoái nói:
- Cho thấy quân ta muốn quân địch vào thành nhất quyết tử chiến.
Trương Lãng gật đầu nói;
- Đúng thế nếu ta ở trong Hoài huyện, Tư Mã Ý vô luận trả giá lớn thế nào cũng hạ lệnh cho binh sĩ công thành, nhưng lúc này ta đã thành công trốn ra ngoài, Tư Mã Ý còn có thể không tiếc giá nào công thành sao? Chớ quên sau lưng hắn ta còn có quân ta ở Chương Thủy.
Hoàng Cái lóe mắt lên hưng phấn nói:
- Thuộc hạ đoán chừng Tư Mã Ý còn chưa có can đảm này, nếu như quân ta bày ra thế liều chết, Tư Mã Ý nhất định sẽ cố kỵ bằng không thì hắn cho dù thành công tiêu diệt binh mã thủ thành Hoài huyện thì phòng tuyến ở Chương Thủy Thiên Tỉnh quan cũng xuất hiện sơ hở.
Trương Lãng ngạo nghễ nói:
- Không sai, bởi vậy Tư Mã Ý nhất định không toàn lực xuất kích.
Ở bên cạnh Cao Lãm nghe vậy thì nhíu mày nói:
- Khai mở nhị môn nam bắc thì sau đó phải làm sao?
Trương Lãng cười ha hả nói:
- Nam bắc nhị môn sau khi mở ra, phái trọng binh canh gác, dọa đại quân của Tư Mã Ý, ở bên trong đồn trú trọng binh, ngoại trừ binh mã thủ thành thông thường tất cả các binh mã đều tới đây đánh Tư Mã Ý.
Hoài Cái hoài nghi nói:
- Nếu như Tư Mã Ý phát hiện ra ảo diệu trong đó kế hoạch của quân ta nhất định thất bại, lúc đó chỉ sợ thu thập không kịp.
Trương Lãng bình tĩnh nói:
- Thắng vì đánh bất ngờ, không thể không mạo hiểm nếu có thể gắng gượng qua ngày mai Tư Mã Ý càng thêm cố kỵ.
Hoàng Cái hơi bất an mà nói:
- Chúa công sao thuộc hạ cảm thấy bất an.
Đúng lúc này Quách Gia liền mở miệng:
- Hoàng lão tướng quân lo lắng cũng có lý dù sao như vậy nguy hiểm cũng quá lớn.
Nói tới đây Trương Lãng thở dài:
- Đây cũng là không còn cách nào, hiện tại binh lực của chúng ta lâm vào hoàn cảnh xấu, chỉ có thể tập trung hỏa lực cường công một điểm tuy nhiên hiện tại ta lo lắng cho dù có thể đem đại quân của Tư Mã Ý điều về phía bắc hướng không bao lâu nữa Tư Mã Ý sẽ phát hiện ra ý đồ của ta biến hóa tương đương.
Quách Gia nói:
- Đây là chuyện tất nhiên, chúa công vừa rồi nói như vậy phải tiến hành kế hoạch thứ hai.
Trương Lãng bắt đầu ngưng trọng mà nói:
- Nếu như bước đầu tiên tiến hành thuận lợi, đem Tào binh dẫn dắt thành công tiến hành mai phục thì chúng ta có thể chiến thắng.Tuy nhiên Tào binh chiếm ưu thế, kế tiếp cần phải có ngoại lực phá vỡ thế cân bằng.
Cao Lãm hưng phấn nói:
- Ngoại lực gì?
Trương Lãng không nói chỉ nhìn Quách Gia.
Quách Gia hiểu ý liền nói tiếp:
- Trình Phổ đã dẫn đầu năm nghìn binh mã hỏa tốc tới tiếp viện, trước khi trời tối có thể đuổi tới Hoài huyện. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Hoàng Cái vui mừng quá đỗi mà nói:
- Trình tướng quân xuất phát từ khi nào, tại sao một chút tin tức cũng không có.
Quách Gia nhìn thấy vẻ vui thích của Hoàng Cái thì nhíu mày, cũng bị tâm tình hưng phấn của hắn nhuộm lấy.
- Chúa công đã hạ quyết tâm sở dĩ các ngươi bây giờ mới biết là không muốn để tin tức chảy ra bên ngoài cho Tư Mã Ý có chuẩn bị sớm.
Trương Lãng nở nụ cười không nói gì thêm nữa.
Ngày kế tiếp Trương Lãng cùng với Cao Lãm Hoàng Cái Kiều Nhuy cùng chúng thuộc cấp xem xét tỉ mỉ tình hình hỗn chiến.
Tư Mã Ý cưỡi ngựa tới, thì phát hiện ra hai cửa nam bắc không có bóng người thì lộ ra vẻ quỷ dị.
Chúng tướng sau lưng hắn vô cùng kinh ngạc, trong đó có một người cất tiếng:
- Đại nhân nhất định là quân Giang Đông ngăn không nổi quân ta tiên công nên muốn mở thành đầu hàng.
Tư Mã Ý im lặng không nói mà đi lên phía trước xem xét.
Tư Mã Ý trầm ngâm nói;
- Quách Gia bên bọn chúng lắm mưu nhiều kế, bọn chúng dùng hai cửa này để chủ chiến bởi vì binh lực của chúng cũng không chiếm ưu thế cho nên tìm cách đền bù đông tây nam bắc cửa thành đều mở rộng đơn giản là muốn phân tán binh sĩ của chúng ta, như vậy xem ra trong bốn cái cửa thành có tới ba khu vực có lỗ thủng.
Chu Hồ nhanh chóng vuốt mông ngựa;
- Đại nhân liệu sự như thần.
Tư Mã Ý không để ý mà trầm giọng hạ lệnh:
Chu Hồ Tổ Lang các ngươi dẫn một nghìn nhân mã, Chu Hồ tiến về cửa đông, Tổ Lang tiến về cửa tây, Tiêu Bính xông vào Bắc Môn, các ngươi phải tra rõ binh lính kẻ địch là nhiệm vụ thiết yếu ngàn vạn lần không được ham chiến, sau khi thành công coi như các ngươi đã lập công lao.
Bọn họ đều ứng tiếng uy phong mà đi.
Chu Hồ tiến về cửa đông Tổ Lang tiến về cửa tây, quân Giang Đông cầm binh khí phóng nhãn mà nhìn thấy tràn ngập trời, trong đó có truyền tiếng trống trận tiếng kèn bài sơn đảo hải.
Giang Đông khản giọng hò hét tới, khí thế như cầu vồng.
Chu Hồ Tổ Lang kinh ngạc ngây người sau đó giục ngựa rút đi.
So với tình hình của Chu Hồ và Tổ Lang Cảnh Kỷ và Tiêu Bính dẫn một nghìn người tuy bị ngăn ở cửa nam và cửa bắc nhưng vật lực rõ ràng nhỏ hơn hai cửa kia, tuy nhiên cho dù vậy cũng khiến bọn họ toát mồ hôi lạnh.
Quân Giang Đông mặc dù rơi vào tình cảnh xấu nhưng mỗi người đều ương ngạnh quyết tử chiến.
Từng tin tức đều rơi vào trong tai của Tư Mã Ý, khiến hắn phải sợ hãi.
Quách Gia đem trọng binh đặt ở các cửa, buông bỏ phòng thủ cửa bắc và cửa nam sao, ít nhất xem biểu hiện là như vậy nếu là như thế Quách Gia đã muốn dụ dỗ mình vào thành, sau đó dùng kế mai phục mà giết.
- Chu Hồ Tổ Lang, Cảnh Kỷ Tiêu Bính các ngươi lại cẩn thận điều tra ngàn vạn lần không được sơ suất.
Tư Mã Ý trời sinh tính tình cẩn thâ lại ra lệnh.
Chu Hồ tứ tướng không dám lãnh đạm lập tức rời đi.
Khi Chu Hồ nói là ở cửa đông tiếng chém giết oanh động, hai mắt châu của Tư Mã Ý chuyển động hắn càng nghe càng hoài nghi, liền hừ hừ:
- Quách Gia à Quách Gia uổng cho ngươi thông minh nhất thời lại hồ đồ cả đời mưu kế đơn giản như vậy làm sao lừa khỏi mắt ta.
Tư Mã Ý tưởng rằng mình đã đoán đúng không ngờ rằng một kiếp đại nạn đang đợi hắn.
Tư Mã Ý nghĩ xong liền quyết đoán hạ lệnh:
- Chu Hồ Tổ Lang các ngươi dẫn một vạn binh sĩ từ cửa bắc cửa nam bắt đầu ép nhập, Cảnh Kỷ Tiêu Bính các ngươi dẫn một vạn đội ngũ tiến về phía bắc môn, chém giết vào thành thẳng tới huyện phủ, Quách Gia Trình Dục và những người liên quan sống phải thấy người chết phải thấy thi thể.
Chu Hồ Tổ Lang liền tuân lệnh.
- Hợp Kinh Lịch Tân các ngươi lãnh ba nghìn đội ngũ vây ở đại môn, cần phải làm sao cho quân địch không thể lôi về trợ giúp.
- Tuân lệnh.
Hợp Kinh Lịch Tân cao giọng hét lớn.
Tư Mã Ý lại dữ tợn chém đinh chặt sắt mà nói;
- Các ngươi tranh thủ chiến, hành động gọn gàng cho ta.
- Chúng tướng minh bạch.
Mấy viên tướng hét lại, khí thế ngất trời.
/380
|