Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Chương 18: Vào cung diện thánh (2)

/864


Võ Tắc Thiên gật gật đầu, nói:

- Việc này không cần lo lắng. Địch công chính là người lòng dạ khoáng đạt, chắc hẳn hắn cũng không trách tội ngươi. Đúng rồi, Tần Tiêu. Lần này ngươi đạt giải nhất võ cử có muốn được ban thưởng cái gì không? Cứ mở miệng nói đi, trẫm nhất định đáp ứng ngươi! Mặt khác trẫm đã có ý chỉ rồi, chỉ chờ ngày mai tuyên đọc mà thôi, phong ngươi làm Vũ Lâm Vệ Thiên Kỵ Trung Lang Tương, chính là quan chức tứ phẩm.

Tần Tiêu nghe vậy thì thầm giật mình, tướng quân Vũ Lâm Vệ tứ phẩm, trời ạ, đây chẳng phải là chức quan to sao? Lập tức nghĩ tới ta còn trẻ tuổi như vậy sau lưng không có chỗ dựa, cũng không có lập công lao sự nghiệp gì, thoáng cái đưa lên làm quan lớn như thế chẳng phải bị người ta chửi mắng sao, mắng ta đi cửa sao nhờ quan hệ? Loại chuyện này cũng không phải thật khéo sao? Hắn nói:

- Vi thần trẻ người non dạ tư lịch cực mỏng làm sao đảm nhiệm chức quan to như vậy? Vi thần tình nguyện làm tiểu binh, bằng quân công của mình lấy được ban thưởng, cũng tốt phục chúng.

Tần Tiêu biết rõ phàm là văn khoa trạng nguyên đều không có trực tiếp làm chức quan ngoài tứ phẩm, có khối người bắt đầu từ thất phẩm bát phẩm. Quan viên tứ phẩm trong triều có được được gọi là quan to, ngay cả Thứ Sử một châu chỉ mới tứ phẩm mà thôi.

Võ Tắc Thiên cười nhạt một tiếng, nói:

- Cho dù ngươi không phải Võ Trạng Nguyên thì quan chức tứ phẩm cũng đáng. Trẫm tin tưởng Địch quốc lão, cũng tin tưởng ánh mắt của mình, ngươi nhất định đảm nhiệm chức này được!

Tần Tiêu nhất thời im lặng, trong nội tâm thầm nghĩ:

- Đây chính là vương triều phong kiến, quả nhiên hoàng đế nói được là được, nếu ở thế kỷ hai mươi mốt cho dù là nhân vật thiên tài cũng không có chút vốn tư lịch và kinh nghiệm thì đứng nghĩ làm quan to.

Lúc này Thượng Quan Uyển Nhi bên người Võ Tắc Thiên nhẹ nhàng góp lời vào, nói nhỏ:

- Bệ hạ, nô tài cũng nghĩ ý kiến như vậy cũng không quá tốt.

- Ah, nói nghe một chút.

- Đầu năm nay triều đình đang phái Khâm Sai tiến vào các châu nghe ngóng dân tình. Không bằng bổ nhiệm hắn làm Giang Nam đạo Khâm Sai. Sau khi làm ra thành tích lại cho về triều làm quan to, đúng như lời của Tần công tử nói, đến lúc đó cũng có thể phục kẻ dưới. Hơn nữa mẫu thân Tần công tử mới có tang nên cho người hầu ở Giang Nam một thời gian tảo mộ tận hiếu tâm cũng tốt.

Võ Tắc Thiên nghe vậy mừng rỡ:

- Tốt, Uyển Nhi quả nhiên nghĩ ra ý kiến hay!

- Tần Tiêu, vừa rồi Uyển Nhi nói ngươi nghe chứ? Ngươi có bằng lòng đảm nhiệm chức Khâm Sai hay không, thay trẫm đi tuần tra Giang Nam?

Tần Tiêu nghe vậy vui mừng quá đỗi:

- Vi thần nguyện ý, tạ bệ hạ thiên ân, tạ Thượng Quan cô nương!

Trong nội tâm nghĩ đến:

- Khâm Sai? Chuyện tốt ah! Năm đó ân sư Địch Nhân Kiệt đảm nhiệm chức Khâm Sai này, giết quan tham trừ kẻ ác rất nhiều, phá kỳ án, uy phong bát diện, đã ghiền! Bạn đang xem truyện được sao chép tại:


/864

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status