Nàng nhớ tới câu nói của Hoắc Hàn Yên.
Nữ nhân, cả đời truy cầu chính là gì? Còn không phải là một vị phu quân biết yêu thương, chăm sóc mình hay sao? Một nam nhân kỳ lạ giống như hắn vậy, trên đời tuyệt đối chỉ có một, không nhân cơ hội mà nắm chắc, đó chính là ân hận cả đời!
Trong lòng thở dài, Hàn Yên thật sự là số khổ, mới gặp được một nam nhân tốt như vậy đã gặp bất hạnh.
Có lẽ đây chính là vận mệnh của nàng.
Còn vận mệnh tương lại của bản thân thì sao?
Ai, nghĩ nhiều như vậy làm gì vậy, nhân sinh như mộng, hết thảy đều chỉ là mây khó, nắm chặt lấy hạnh phúc trước mắt mới là sự thực.
Hai người ân ái triền miên trên giường, cho đến chạng vạng tối mới lưu luyến rời giường mặc quần áo.
/481
|