Đả thủ bảo tiêu hộ viện gia đinh gia nô của toàn bộ đại hộ có đến sáu nghìn người, cũng đủ tạo thành một đội quân.
Nhìn đoàn quân ăn vận khác nhau trước mắt này, Tống Kim khoanh tay đứng thẳng, khuôn mặt âm trầm.
- Các ngươi phần lớn đều là người Hán Giang người thân nhân của các ngươi đều ngụ ở trong thành, tin tưởng các ngươi cũng biết thành trì một khi bị công phá, hậu quả, ta không muốn nói nhiều, hiện tại, cầm lấy vũ khí của các ngươi bảo vệ quê hương, quyết giết
Uy khấu.
- Giết Uy khấu! Giết Uy khấu!
Mấy ngàn gia đinh gia nô giơ cao đủ loại vũ khí, gầm rú xông lên đầu thành.
Không có thời gian huấn luyện bọn hắn, hết thảy toàn bộ nhìn vận mệnh của bọn hắn.
Đợt công kích thứ hai của Uy khấu cực kỳ mạnh mẽ khốc liệt, quân dân thủ thành liều chết chống cự, trận địa mấy lần thay chủ, trên thành dưới thành ngập tràn thi thể tử trạng khác nhau, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất.
Sau khi tổn thất không có được sự bổ sung, binh lính càng đánh càng thiếu, lại không được nghỉ ngơi đầy đủ đã mỏi mệt không chịu nổi, liên tiếp tác chiến, dần dần không thể ngăn cản thế công hung ác của Uy khấu.
Những nhóm tự phát tổ chức hiệp trợ thủ thành không được qua huấn luyện quân sự gì, toàn bộ bằng một sự nhiệt huyết chém giết với Uy khấu. Thương vong của bọn họ so với quan quân lớn hơn nhiều lần, nhưng vẫn như cũ dũng mãnh không sợ giết địch, cận kề cái chết không lùi.
Gậy gỗ bị gãy, liền xông lên ôm lấy Uy khấu, dùng răng cắn, lấy tay móc mắt Uy khấu, cũng có người ôm lấy Uy khấu cùng nhau rơi xuống dưới thành, đồng quy vu tận.
Trả giá thật lớn, Uy khấu ỷ vào nhiều người binh hùng tướng mạnh, còn có sát phạt hung ác dị thường, chậm rãi vững vàng đặt chân trên đầu thành.
/481
|