- Không thể tiếp tục chờ đợi như vậy!
Đường Tiểu Đông quả quyết nói:
- Xuất phát, chạy về Hán Châu!
Mệnh lệnh phát ra, ngay cả Lý Hưng Chu cũng không dám chống lại, lập tức, chiến hạm hải cốt, mông trùng khoái đĩnh cỡ nhỏ dùng dây thừng cột vào đuôi chiến hạm ngũ nha, binh lính đều tập trung trên ngũ nha, do ba chiếc hải cốt cỡ trung mở đường phía trước, xông qua sóng gió mà đi.
Tới trưa, mưa to như trút nước rốt cục ngừng, sóng gió giảm bớt, hạm đội kéo buồm lên, tốc độ cao nhất trở về.
Thủy sư Tô Văn thống soái lui giữ cửa sông Bạch Mã, chiến hạm của Uy nhân không ngờ từng bước ép tới, ở ngoài tầm bắn của máy ném đá liền dừng lại.
- Thật sự là khinh người quá đáng!
Tô Văn giận tím mặt, thét ra lệnh hạm đội tiến vào trạng thái chiến đấu, phái ra thuyền bé chạy về phía hạm đội của Uy quốc muốn làm gì?
Khi thuyền bé sắp tiếp cận hạm đội của Uy quốc thì trong hạm đội Uy quốc có hai chiếc thuyền cỡ trung chạy nhanh ra, trận hình sắp xếp giáp công trái phải, toàn tốc vọt về thuyền bé.
Thuyền bé tránh lui không kịp, bị hai chiếc thuyền cỡ trung của Uy quốc kẹp hai bên trái phải, thân tàu vỡ vụn, năm binh lính trên thuyền rơi xuống nước, thủy binh Uy quốc đứng ở mép thuyền đắc ý cười ha ha.
Năm sĩ binh rơi xuống nước rẽ nước bơi trở về, đều bị thuyền của Uy quốc đụng cho chìm vào trong nước.
Ba!
Tô Văn đánh một quyền lên bàn, đột nhiên đứng lên, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Hai nước giao chiến, không giết người đưa tin, khi người quá- Đánh chết mẹ chúng nó cho lão tử, cấp trên trách móc, lão tử gánh hết.
/481
|