Các cửa thành bắc không xa có một nông trang nhỏ, đây là sản nghiệp của Gia tộc Duẫn Hạ. Những nông trang này đều có địa đại nối thẳng vào trong thành, đồng thời tại nơi đây cũng ẩn núp không ít tử sĩ. Muốn công phá Thiên Hạ thành, có thể nói là rất dễ dàng.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, muốn công thành phải hiểu rõ binh lực thủ thành ra sao, Thiên Hạ thành có mười vạn thủ binh, trong đó năm vạn là tinh nhuệ, Đường quân nếu cường công thì cái giá phải trả rất thảm trọng.
Nhưng cũng giống khi công phá hoàng thành Uy khấu ở Trường Kinh đảo, ai cũng người tồn tại có một chút phòng bị với Gia tộc Duẫn Hạ. Tâm hại người thì không
nên nhưng có tâm phòng bị người thì không thể không có.
Nhỡ đâu Duẫn Hạ Anh Tử hy sinh Thiên Hạ thành, tranh thủ lấy tín nhiệm của Đường quân. Lại bày quỷ kế đánh tan Đường quân, hoặc hành thích Đường Tiểu
Đông cùng một đám tướng lĩnh cao cấp, Đường quân nhất định lòng quân đại loạn, buộc phải rút quân.
Uy khấu co đầu rút cổ ở trong thành không ra chiến, tùy ý để Đường quân la mắng ở dưới thành, tuyệt không để ý.
Đường Tiểu Đông lệnh Trần Huyền Lễ suất lĩnh hai vạn bộ binh càn quét các nơi, di chuyển quân đội tới bắc thành bày trận vây khốn thành trì.
Nửa đêm, một vạn binh lính dưới sự dẫn đường của tử sĩ Gia tộc Duẫn Hạ đột nhiên tập kích tập, mở cửa thành ra dẫn kỵ quân tiến vào.
Trong hai vạn binh, có năm ngàn được bổ sung vào tiền phong doanh, những binh sĩ này do hải tặc khảo nghiệm, trải qua thao luyện nghiêm khắc, còn có mấy trận ác chiến máu và lửa rèn luyện, đã trở thành một đàn sư tử với lực chiến đấu cực cao.
Năm ngàn binh lính khác từ trong các quân doanh điều tới, tất cả là những lão binh thân kinh bách chiến, một vạn người này làm nhiệm vụ đột kích.
Đám hỗn tạp sát thủ tử sĩ của Gia tộc Duẫn Hạ và Trần Huyền Lễ cùng lên đường, Duẫn Hạ Anh Tử vô cùng thức thời ở lại trong quân doanh, coi như là làm con tin, cũng chính là biểu thành ý với hướng Đường Tiểu Đông.
Quỷ nữ nhân này quả là vưu vật tuyệt thế, đám binh sĩ bảo vệ và giám thị nàng bị mị nhãn câu hồn đoạt phách khiến thần hồn điên đảo. Thật sự không có cách nào khác, phải để lãnh huyết địa sát giám thị nàng.
Đám lãnh huyết địa sát lạnh lùng đứng yên giống như một pho tượng, Duẫn Hạ Anh Tử vứt một trận mị nhãn, thấy mấy gã người đá này không biết động tình lúc này nàng mới chịu nằm xuống nghỉ ngơi.
Cả ngày không chiến đấu, song phương chỉ tổn hao nước miếng, chửi mệt liền nghỉ ngơi.
Ngày thứ hai, bầu trời đang còn tối mờ thì bỗng một tiếng rống đột kích kinh thiên động địa từ bên trong thành vang lên, khắp nơi là ánh lửa ngất trời, khói dầy đặc cuồn cuộn bay lên cao. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/481
|