Tối hôm sau khi đến đoàn phim, tất cả mọi người như sống lại.
Bộ mặt tang thương trước kia của Lỗ đạo diễn rốt cục lại toả sáng như thanh xuân dĩ vãng.
Trong tổ triển khai một loạt hoạt động phun tào, đối tượng chính là 《 xé rách 》.
(phun tào: phê bình, chửi rủa, lải nhải, chua ngoa độc mồm)
Hàn Đông trực tiếp vạch ra sai sót lớn nhất.
"Nội dung là chết tuần hoàn không sai, nhưng hoàn toàn không phải hiệu ứng Droste. Hiệu ứng Droste là gì? Là một hình ảnh xuất hiện trong chính nó. Ứng dụng trong phim ảnh, hẳn là một bộ phim cùng bao gồm một bộ phim trọn vẹn giống như vậy, mới có thể được xưng là hiệu ứng Droste!"
"Bọn họ lựa chọn "một phần" rõ ràng là video di động, nhưng video không phát nội dung hoàn chỉnh của bộ phim, chỉ là băng ghi hình theo dõi trong gian phòng mà thôi, các người hiểu ý của tôi không?"
Hiểu Hàn Đông không ai bằng Thẩm Sơ Hoa.
"Em hiểu ý của anh, anh nói là chỉ khi hắn xem video trùng với nội dung bộ phim thì mới được coi là hiệu ứng Droste."
"Đúng! Nhưng cái này không có khả năng. Bởi vì hành khách trên tàu luôn biến hóa, không thay đổi chỉ có hành vi cá nhân hắn mà thôi."
Lại có người nói, "Biên kịch của bọn họ nhất định là sơ hở, nếu không có hành khách trên tàu đó, bộ phim từ đầu tới đuôi đều là một mình Đường Kính lặp lại cùng một hành vi, vậy cái này đã tạo thành định lý rồi."
"Dù như vậy cũng không tạo nên được." Hàn Đông nói, "Vô lý là một người không thể làm ra hai hành động hoàn toàn giống nhau. Huống hồ hiệu ứng Droste là tuần hoàn vô hạn, tuổi thọ nhân vật chính lại có hạn."
Lỗ đạo diễn rốt cục bằng một câu thay Hàn Đông biểu đạt.
"Nói trắng ra là, hiệu ứng này nhất định không thể thành lập trong cuộc sống thực tế. Nhưng người ta nhất định quảng cáo rùm beng như vậy, chúng ta còn có thể làm sao?"
Trừ cái này ra, Hàn Đông lại vạch thêm một điều:"Quỷ áp giường là chỉ ý thức tỉnh mà thân thể không thể cử động, nhưng trong băng hình theo dõi Đường Kính lại tự siết cổ! Cái này mà là quỷ áp giường sao? Này rõ ràng là phát bệnh a!"
Lời này vừa nói ra, mọi người liền cười lớn.
Lại một diễn viên nói: "Tôi lúc ấy một mực tự hỏi, bộ râu là tự gắn vào, lục chỉ là bị gãy ra, giường diễn cùng Chương Tiểu Ninh kia thì là gì? Tự tuốt ra sao?"
"Ha ha ha ha ha..."
Ttrong tiếng ầm ĩ, phó đạo diễn một câu nói toạc ra.
"Không ngờ bọn họ cũng chỉ sao chép được vài cái mấu chốt như thế."
"Hơn nữa nội dung còn không có dựa theo mấu chốt mà viết." Hàn Đông bất đắc dĩ buông tay.
Lại là một trận cười vang.
Nói trắng ra là, bộ phim này chính là đánh trúng cờ hiệu đề tài mới, nhưng lại trình diễn theo lối phim kinh dị cũ trong nước. Muốn chơi cao lại chơi không nổi, cuối cùng chẳng ra cái gì.
Lỗ đạo diễn vỗ vỗ vai Hàn Đông, "Được rồi được rồi, đắc nhiễu xuất thư nhiêu nhân, cậu cho là ai cũng thông minh được như cậu sao?"
(đắc nhiễu xuất thư nhiêu nhân: có mắc lỗi mới là con người, hãy tha thứ nếu có thể)
Lời này tuy có ý trêu chọc, nhưng nói ra được tiếng lòng của mọi người trong đoàn. Ai có thể nhường người khác đánh cắp đề tài và bộ lộ, lại vẫn có thể cam đoan kịch bản không hề giống nhau? Tuyệt đối chỉ có Hàn đại Tiên nhi a!
Đang hăng hái, đột nhiên truyền đến tin tức phòng vé.
"Phòng vé 《 xé rách 》 đóng gói, doanh thu ngày cao nhất tới 3500 vạn, không chỉ thống kê trên phòng vé mảng phim kinh dị mà còn có mảng phim điện ảnh 3D."
Đoàn phim xôn xao.
"Dựa vào cái gì, thể loại phim đầy sạn này có thể bán tốt như vậy?"
"Người xem nghĩ sao vậy?"
"Không phải là bịa ra đi? Lương Cảnh cái gì cũng làm được!"
"..."
Lỗ đạo diễn phất tay ý bảo mọi người im lặng.
"Chúng ta xem phim là sử dụng ánh mắt soi xét, khán giả xem phim hoàn toàn xuất phát từ mục chính thư giãn. Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần nhìn xem đã nghiền, xem vài lần là đủ rồi."
Hàn Đông cũng không thấy bất ngờ, "Bộ phim này ngoài tuyên truyền sai, những mặt còn lại đều rất tốt. Hồi hộp, vòng vòng đan xen, tiết tấu chặt chẽ, cao trào xem ra không quá mệt mỏi cũng không quá chán nản. Hẳn phải xem là một bộ phim hay, hơn nữa vẫn là tốt hơn so với phim khu vực kịnh dị trong nước."
Lỗ đạo diễn khẳng định đối với lời nói của Hàn Đông.
"Đúng vậy, chuyện bọn họ bán được vé đối với chúng ta mà nói không phải chuyện xấu, mà là một loại cổ vũ! Nếu như thế còn có thể đắt khách, chúng ta còn phải lo lắng sao? Mọi người nói đúng không?"
Một mảnh tiếng hoan hô đáp lại.
"Đúng rồi, nội dung phim của chúng ta hoàn toàn lấn át bọn họ!"
"Nếu bây giờ chiếu phim, khẳng định đem bọn họ đè thành cặn bã!"
Lỗ đạo diễn cầm lấy loa khuếch đại âm thanh cao giọng nói: "Tuy rằng lại còn 2 cảnh là hơ khô thẻ tre, nhưng chúng ta tuyệt đối không thể phớt lờ, phải tuân tủ nguyên tắc đã tốt phải tốt hơn!"
Cuối cùng lại đến một câu khẩu hiệu khích lệ lòng người.
"Chúng ta hãy dùng nhiệt tình tràn trề chờ đón một ngày nào càn quét phòng vé!"
Rầm vậy một mảnh vỗ tay.
...
Tin chiến thắng của 《 xé rách 》 liên tiếp báo về, ba ngày doanh thu bán vé vượt qua 1 triệu, dựa vào nền tảng này, hai triệu căn bản không phải vấn đề.
Là một trong những người đầu tư, Vương Trung Đỉnh tự nhiên tâm tình vui mừng.
Nhị Lôi hiện tại đã biết rõ vì sao khi Vương Trung Đỉnh thấy kịch bản Lý Thượng, lại cảm khái bảo hiểm cho Hàn Đông rất đáng giá, Hàn Đông đây là một mình tạo ra hai bộ phim a!
Ngay cả Phùng Tuấn không dễ dàng khen người còn nói: "Diễn viên có thể biên có thể diễn, còn có một bề ngoài tốt như vậy thật hiếm có."
"Cậu ta đâu phải chỉ có thể biên và diễn a? Còn có thể chế tạo đạo cụ, hoá trang, có đôi khi còn đi theo đoàn làm chạy vặt, hơn nửa trọng trách trong đoàn cậu ta đều có thể đảm dương."
Sử dụng diễn viên này tuyệt đối kinh tế!
Nhị Lôi còn kém thêm một câu nữa: Sau này công ty có Hàn Đông và Vương Trung Đỉnh hai người như vậy là đủ rồi.
Phùng Tuấn nghiêng qua Nhị Lôi liếc mắt một cái, hàng này trước kia mười ngày cũng không thốt một tiếng, hiện tại như thế nào nhiều lời như thế?
Vương Trung Đỉnh quay sang Nhị Lôi hỏi: "Tiến độ đoàn phim bên đó thế nào?"
Nhị Lôi nói: "Còn một cảnh quay."
"Cảnh gì?"
"Chính là Hàn Đông rơi xuống nước."
Vương Trung Đỉnh nghĩ nghĩ, kịch bản quả thật có một cảnh như vậy. Trong cảnh đó Hàn Đông từ trên cao rơi xuống, thân thể đập xuống mặt nước tứ phân ngũ liệt. Quay phim thật là vô cùng khó khăn, tính nguy hiểm cũng rất cao.
Chủ yếu, Hàn Đông muốn làm trọn vẹn.
"Khi nào thì quay?" Vương Trung Đỉnh hỏi.
Nhị Lôi nói: "Tối mai."
Vương Trung Đỉnh lại hướng Phùng Tuấn hỏi: "Tối mai tôi có kế hoạch gì không?"
Phùng Tuấn tra xét một hồi, nói: "Cùng Trương chủ tịch của Phương Ảnh dùng bữa."
Vương Trung Đỉnh thản nhiên trả lời: "Xem ra không đi được nữa."
Phùng Tuấn gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, "Tham ban tùy thời có thể, vẫn là lấy trao đổi làm trọng."
"Tôi chính là nói bữa tiệc đi không được." Vương Trung Đỉnh nói.
Phùng Tuấn sửng sốt, "A?"
"Cậu đi thay tôi."
Phùng Tuấn còn muốn nói điều gì, kết quả mí mắt Vương Trung Đỉnh rủ xuống, việc này liền quyết định như vậy rồi.
...
Chạng vạng ngày hôm sau, trên đường đến đoàn phim, Hàn Đông luôn luôn không yên lòng. Bình thường kêu hắn nói nhiều, ngày hôm nay không rên một tiếng, mí mắt rũ xuống, thoạt nhìn thực không có tinh thần.
"Làm sao vậy?" Du Minh hỏi.
Hàn Đông duỗi lưng một cái, "Không sao, có chút lo lắng."
"Đúng rồi, cậu không phải muốn biết Vương tổng trong khoảng thời gian này bận cái gì sao. Tôi hỏi qua Hạ Hoằng Uy, anh ta nói Vương tổng không phải không thức đêm, chỉ là đem công việc về nhà làm."
Đưa về nhà? Hàn Đông nhịn không được nghĩ: chẳng lẽ là tiểu quỷ Tây Tây kia lại có dị biến?
...
Tới đoàn phim, Lỗ đạo diễn giảng diễn cho Hàn Đông.
"Chúng ta vốn dĩ không muốn bắt cậu vào nước, muốn để cậu quay ở trên mặt nước là đủ rồi, dưới mặt nước dùng khuê giao giả thể (mô hình cơ thể bằng silicone). Nhưng sau lại thương lượng cùng phó đạo diễn một chút, cảm thấy không dùng thân thể của cậu thật quá đáng tiếc. Khuê giao giả thể vẫn dùng, là sau khi xuống nước bày ra trạng thái thân thể không nguyên vẹn."
Hàn Đông rất sảng khoái địa gật đầu, "Tôi biết bơi lội, quay dưới nước không thành vấn đề."
"Nếu giữa chừng cảm thấy không chịu nổi, có thể kêu ngừng bất cứ lúc nào, không cần cố."
Lỗ đạo diễn đây không phải là nói chuyện giật gân, cũng bởi vì thật lòng muốn tránh hiệu quả không trọn vẹn, liền phải dùng kỹ thuật sơn lục những bộ phận không cần thiết.
Ví như muốn quay 1 chân tách rời, phải sơn xanh lục trên cả cơ thể trừ một chân. Sau đó thông qua máy vi tính bỏ màu xanh lục đi. Như vậy chỉ còn có một chân.
Nếu quay hình ảnh tứ phân ngũ liệt, thì cần phải quay mội bộ phận một lần.
Ngoài rườm rà trong quá trình hoá trang, Hàn Đông còn phải vào nước nhiều lần. Hơn nữa không phải vào nước bình thường, mà là rơi đập thẳng xuống mặt nước. Cho dù trên người treo WIA (đồ bảo hộ), vẫn phải từ cùng một độ cao và tốc độ nhất định mà rơi xuống nước, mới có thể đạt tới hiệu quả, như vậy lưng Hàn Đông tất phải chịu va đập mạnh.
"Yên tâm đi, thể trạng tôi đây không thành vấn đề." Hàn Đông nói.
Lỗ đạo diễn gật gật đầu, "Trước tiên cậu đi tìm huấn luyện viên, bảo anh ta hướng dẫn một chút."
"Ân, rõ rồi."
Bộ mặt tang thương trước kia của Lỗ đạo diễn rốt cục lại toả sáng như thanh xuân dĩ vãng.
Trong tổ triển khai một loạt hoạt động phun tào, đối tượng chính là 《 xé rách 》.
(phun tào: phê bình, chửi rủa, lải nhải, chua ngoa độc mồm)
Hàn Đông trực tiếp vạch ra sai sót lớn nhất.
"Nội dung là chết tuần hoàn không sai, nhưng hoàn toàn không phải hiệu ứng Droste. Hiệu ứng Droste là gì? Là một hình ảnh xuất hiện trong chính nó. Ứng dụng trong phim ảnh, hẳn là một bộ phim cùng bao gồm một bộ phim trọn vẹn giống như vậy, mới có thể được xưng là hiệu ứng Droste!"
"Bọn họ lựa chọn "một phần" rõ ràng là video di động, nhưng video không phát nội dung hoàn chỉnh của bộ phim, chỉ là băng ghi hình theo dõi trong gian phòng mà thôi, các người hiểu ý của tôi không?"
Hiểu Hàn Đông không ai bằng Thẩm Sơ Hoa.
"Em hiểu ý của anh, anh nói là chỉ khi hắn xem video trùng với nội dung bộ phim thì mới được coi là hiệu ứng Droste."
"Đúng! Nhưng cái này không có khả năng. Bởi vì hành khách trên tàu luôn biến hóa, không thay đổi chỉ có hành vi cá nhân hắn mà thôi."
Lại có người nói, "Biên kịch của bọn họ nhất định là sơ hở, nếu không có hành khách trên tàu đó, bộ phim từ đầu tới đuôi đều là một mình Đường Kính lặp lại cùng một hành vi, vậy cái này đã tạo thành định lý rồi."
"Dù như vậy cũng không tạo nên được." Hàn Đông nói, "Vô lý là một người không thể làm ra hai hành động hoàn toàn giống nhau. Huống hồ hiệu ứng Droste là tuần hoàn vô hạn, tuổi thọ nhân vật chính lại có hạn."
Lỗ đạo diễn rốt cục bằng một câu thay Hàn Đông biểu đạt.
"Nói trắng ra là, hiệu ứng này nhất định không thể thành lập trong cuộc sống thực tế. Nhưng người ta nhất định quảng cáo rùm beng như vậy, chúng ta còn có thể làm sao?"
Trừ cái này ra, Hàn Đông lại vạch thêm một điều:"Quỷ áp giường là chỉ ý thức tỉnh mà thân thể không thể cử động, nhưng trong băng hình theo dõi Đường Kính lại tự siết cổ! Cái này mà là quỷ áp giường sao? Này rõ ràng là phát bệnh a!"
Lời này vừa nói ra, mọi người liền cười lớn.
Lại một diễn viên nói: "Tôi lúc ấy một mực tự hỏi, bộ râu là tự gắn vào, lục chỉ là bị gãy ra, giường diễn cùng Chương Tiểu Ninh kia thì là gì? Tự tuốt ra sao?"
"Ha ha ha ha ha..."
Ttrong tiếng ầm ĩ, phó đạo diễn một câu nói toạc ra.
"Không ngờ bọn họ cũng chỉ sao chép được vài cái mấu chốt như thế."
"Hơn nữa nội dung còn không có dựa theo mấu chốt mà viết." Hàn Đông bất đắc dĩ buông tay.
Lại là một trận cười vang.
Nói trắng ra là, bộ phim này chính là đánh trúng cờ hiệu đề tài mới, nhưng lại trình diễn theo lối phim kinh dị cũ trong nước. Muốn chơi cao lại chơi không nổi, cuối cùng chẳng ra cái gì.
Lỗ đạo diễn vỗ vỗ vai Hàn Đông, "Được rồi được rồi, đắc nhiễu xuất thư nhiêu nhân, cậu cho là ai cũng thông minh được như cậu sao?"
(đắc nhiễu xuất thư nhiêu nhân: có mắc lỗi mới là con người, hãy tha thứ nếu có thể)
Lời này tuy có ý trêu chọc, nhưng nói ra được tiếng lòng của mọi người trong đoàn. Ai có thể nhường người khác đánh cắp đề tài và bộ lộ, lại vẫn có thể cam đoan kịch bản không hề giống nhau? Tuyệt đối chỉ có Hàn đại Tiên nhi a!
Đang hăng hái, đột nhiên truyền đến tin tức phòng vé.
"Phòng vé 《 xé rách 》 đóng gói, doanh thu ngày cao nhất tới 3500 vạn, không chỉ thống kê trên phòng vé mảng phim kinh dị mà còn có mảng phim điện ảnh 3D."
Đoàn phim xôn xao.
"Dựa vào cái gì, thể loại phim đầy sạn này có thể bán tốt như vậy?"
"Người xem nghĩ sao vậy?"
"Không phải là bịa ra đi? Lương Cảnh cái gì cũng làm được!"
"..."
Lỗ đạo diễn phất tay ý bảo mọi người im lặng.
"Chúng ta xem phim là sử dụng ánh mắt soi xét, khán giả xem phim hoàn toàn xuất phát từ mục chính thư giãn. Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần nhìn xem đã nghiền, xem vài lần là đủ rồi."
Hàn Đông cũng không thấy bất ngờ, "Bộ phim này ngoài tuyên truyền sai, những mặt còn lại đều rất tốt. Hồi hộp, vòng vòng đan xen, tiết tấu chặt chẽ, cao trào xem ra không quá mệt mỏi cũng không quá chán nản. Hẳn phải xem là một bộ phim hay, hơn nữa vẫn là tốt hơn so với phim khu vực kịnh dị trong nước."
Lỗ đạo diễn khẳng định đối với lời nói của Hàn Đông.
"Đúng vậy, chuyện bọn họ bán được vé đối với chúng ta mà nói không phải chuyện xấu, mà là một loại cổ vũ! Nếu như thế còn có thể đắt khách, chúng ta còn phải lo lắng sao? Mọi người nói đúng không?"
Một mảnh tiếng hoan hô đáp lại.
"Đúng rồi, nội dung phim của chúng ta hoàn toàn lấn át bọn họ!"
"Nếu bây giờ chiếu phim, khẳng định đem bọn họ đè thành cặn bã!"
Lỗ đạo diễn cầm lấy loa khuếch đại âm thanh cao giọng nói: "Tuy rằng lại còn 2 cảnh là hơ khô thẻ tre, nhưng chúng ta tuyệt đối không thể phớt lờ, phải tuân tủ nguyên tắc đã tốt phải tốt hơn!"
Cuối cùng lại đến một câu khẩu hiệu khích lệ lòng người.
"Chúng ta hãy dùng nhiệt tình tràn trề chờ đón một ngày nào càn quét phòng vé!"
Rầm vậy một mảnh vỗ tay.
...
Tin chiến thắng của 《 xé rách 》 liên tiếp báo về, ba ngày doanh thu bán vé vượt qua 1 triệu, dựa vào nền tảng này, hai triệu căn bản không phải vấn đề.
Là một trong những người đầu tư, Vương Trung Đỉnh tự nhiên tâm tình vui mừng.
Nhị Lôi hiện tại đã biết rõ vì sao khi Vương Trung Đỉnh thấy kịch bản Lý Thượng, lại cảm khái bảo hiểm cho Hàn Đông rất đáng giá, Hàn Đông đây là một mình tạo ra hai bộ phim a!
Ngay cả Phùng Tuấn không dễ dàng khen người còn nói: "Diễn viên có thể biên có thể diễn, còn có một bề ngoài tốt như vậy thật hiếm có."
"Cậu ta đâu phải chỉ có thể biên và diễn a? Còn có thể chế tạo đạo cụ, hoá trang, có đôi khi còn đi theo đoàn làm chạy vặt, hơn nửa trọng trách trong đoàn cậu ta đều có thể đảm dương."
Sử dụng diễn viên này tuyệt đối kinh tế!
Nhị Lôi còn kém thêm một câu nữa: Sau này công ty có Hàn Đông và Vương Trung Đỉnh hai người như vậy là đủ rồi.
Phùng Tuấn nghiêng qua Nhị Lôi liếc mắt một cái, hàng này trước kia mười ngày cũng không thốt một tiếng, hiện tại như thế nào nhiều lời như thế?
Vương Trung Đỉnh quay sang Nhị Lôi hỏi: "Tiến độ đoàn phim bên đó thế nào?"
Nhị Lôi nói: "Còn một cảnh quay."
"Cảnh gì?"
"Chính là Hàn Đông rơi xuống nước."
Vương Trung Đỉnh nghĩ nghĩ, kịch bản quả thật có một cảnh như vậy. Trong cảnh đó Hàn Đông từ trên cao rơi xuống, thân thể đập xuống mặt nước tứ phân ngũ liệt. Quay phim thật là vô cùng khó khăn, tính nguy hiểm cũng rất cao.
Chủ yếu, Hàn Đông muốn làm trọn vẹn.
"Khi nào thì quay?" Vương Trung Đỉnh hỏi.
Nhị Lôi nói: "Tối mai."
Vương Trung Đỉnh lại hướng Phùng Tuấn hỏi: "Tối mai tôi có kế hoạch gì không?"
Phùng Tuấn tra xét một hồi, nói: "Cùng Trương chủ tịch của Phương Ảnh dùng bữa."
Vương Trung Đỉnh thản nhiên trả lời: "Xem ra không đi được nữa."
Phùng Tuấn gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, "Tham ban tùy thời có thể, vẫn là lấy trao đổi làm trọng."
"Tôi chính là nói bữa tiệc đi không được." Vương Trung Đỉnh nói.
Phùng Tuấn sửng sốt, "A?"
"Cậu đi thay tôi."
Phùng Tuấn còn muốn nói điều gì, kết quả mí mắt Vương Trung Đỉnh rủ xuống, việc này liền quyết định như vậy rồi.
...
Chạng vạng ngày hôm sau, trên đường đến đoàn phim, Hàn Đông luôn luôn không yên lòng. Bình thường kêu hắn nói nhiều, ngày hôm nay không rên một tiếng, mí mắt rũ xuống, thoạt nhìn thực không có tinh thần.
"Làm sao vậy?" Du Minh hỏi.
Hàn Đông duỗi lưng một cái, "Không sao, có chút lo lắng."
"Đúng rồi, cậu không phải muốn biết Vương tổng trong khoảng thời gian này bận cái gì sao. Tôi hỏi qua Hạ Hoằng Uy, anh ta nói Vương tổng không phải không thức đêm, chỉ là đem công việc về nhà làm."
Đưa về nhà? Hàn Đông nhịn không được nghĩ: chẳng lẽ là tiểu quỷ Tây Tây kia lại có dị biến?
...
Tới đoàn phim, Lỗ đạo diễn giảng diễn cho Hàn Đông.
"Chúng ta vốn dĩ không muốn bắt cậu vào nước, muốn để cậu quay ở trên mặt nước là đủ rồi, dưới mặt nước dùng khuê giao giả thể (mô hình cơ thể bằng silicone). Nhưng sau lại thương lượng cùng phó đạo diễn một chút, cảm thấy không dùng thân thể của cậu thật quá đáng tiếc. Khuê giao giả thể vẫn dùng, là sau khi xuống nước bày ra trạng thái thân thể không nguyên vẹn."
Hàn Đông rất sảng khoái địa gật đầu, "Tôi biết bơi lội, quay dưới nước không thành vấn đề."
"Nếu giữa chừng cảm thấy không chịu nổi, có thể kêu ngừng bất cứ lúc nào, không cần cố."
Lỗ đạo diễn đây không phải là nói chuyện giật gân, cũng bởi vì thật lòng muốn tránh hiệu quả không trọn vẹn, liền phải dùng kỹ thuật sơn lục những bộ phận không cần thiết.
Ví như muốn quay 1 chân tách rời, phải sơn xanh lục trên cả cơ thể trừ một chân. Sau đó thông qua máy vi tính bỏ màu xanh lục đi. Như vậy chỉ còn có một chân.
Nếu quay hình ảnh tứ phân ngũ liệt, thì cần phải quay mội bộ phận một lần.
Ngoài rườm rà trong quá trình hoá trang, Hàn Đông còn phải vào nước nhiều lần. Hơn nữa không phải vào nước bình thường, mà là rơi đập thẳng xuống mặt nước. Cho dù trên người treo WIA (đồ bảo hộ), vẫn phải từ cùng một độ cao và tốc độ nhất định mà rơi xuống nước, mới có thể đạt tới hiệu quả, như vậy lưng Hàn Đông tất phải chịu va đập mạnh.
"Yên tâm đi, thể trạng tôi đây không thành vấn đề." Hàn Đông nói.
Lỗ đạo diễn gật gật đầu, "Trước tiên cậu đi tìm huấn luyện viên, bảo anh ta hướng dẫn một chút."
"Ân, rõ rồi."
/240
|