Trở lại Thanh Tư Cung, Lý Phù Dung cứ mãi nhìn quyển sách trước mặt mình ngẫm nghĩ.
Lúc lâu sau, Lý Phù Dung lên tiếng gọi:
– Nhã Nhã.
Vừa nghe thấy, Nhã Nhã liền từ bên ngoài bước vội vào.
– Tiểu thư.
Lý Phù Dung nhìn Nhã Nhã, phân phó:
– Trọng án lần trước, ngươi hãy tìm cách lấy toàn bộ trở về cho ta!
Nhã Nhã ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi nhiều liền vâng lệnh.
Dù sao đây cũng là vụ trọng án, lại được xử minh bạch nên không tốn nhiều thời gian, Nhã Nhã đã nhanh chóng thu gom được kết quả mà Lý Phù Dung muốn. Chỉ là, những gì Nhã Nhã thu thập được cũng là đại đa phần mọi người đều biết, không có gì phải che giấu. Nhưng cũng có vài tình tiết hệ trọng không công bố ra ngoài, cần phải có người chỉ điểm mới may ra hiểu một hai, nhưng đáng tiếc, hiện tại Lý Phù Dung lại không có khả năng đó.
Từ sau vụ kiện của Lý Vĩnh Đạt, mối quan hệ vốn chẳng mấy hòa hảo giữa Lý Phù Dung và Lý phu nhân xuất hiện ngăn cách. Dù đã được Lý thừa tướng hòa giải, nhưng vẫn khó có thể trở lại như cũ, hay chí ít, hiện tại là không thể được!
Một phi tử vốn không được hoàng thượng sủng ái, cũng không có thế lực riêng, nếu ngay cả nhà mẹ đẻ cũng không quan tâm thì khó khăn chừng nào? Lý phu nhân nhìn ra việc đó nên mới gây khó dễ cho Lý Phù Dung, chờ đợi Lý Phù Dung lên tiếng nhận lỗi trước. Đáng tiếc, cho tới bây giờ, Lý Phù Dung làm như mắt mờ tai điếc, chẳng để tâm tới khiến cho Lý phu nhân càng thêm khó chịu.
– Nhưng mà… phu nhân làm vậy cũng hơi quá đáng rồi…
Nhã Nhã nhỏ tiếng nói một câu bênh vực cho Lý Phù Dung. Trong cung vốn đã gian nan, Lý phu nhân còn ở phía sau làm khó dễ thật sự khiến cho Lý Phù Dung khó khăn không ít, ngay tới việc tra hỏi tin tức cũng không dễ dàng, giống như bị cách ly với thế giới bên ngoài vậy.
Lý Phù Dung tay lật lật từng trang giấy, thờ ơ nói:
– Vĩnh Đạt bị tù tội, bà cũng không vui vẻ, cứ để cho bà tùy ý một lúc đi. Dù sao, cũng không kéo dài lâu được…
Những gì Lý phu nhân làm đương nhiên chỉ là ý kiến của một mình Lý phu nhân mà thôi, Lý thượng thư vốn không biết bà sẽ làm như vậy. Nhưng rất nhanh, Lý thượng thư cũng sẽ nhìn ra khác lạ trong đó rồi sửa chữa ngay lập tức. Bởi lẽ có muốn hay không, mối liên hệ giữa Lý Phù Dung và Lý gia cũng không thể nào cắt đứt cho được.
Bởi vì có ký ức của kiếp trước nên sau khi vụ trọng án lần trước, Lý Phù Dung đã ỷ y mà bỏ qua rất nhiều sự kiện quan trọng. Đến giờ nhìn lại, Lý Phù Dung mới nhận ra sai sót của mình, âm thầm tự nói mình đã quá ngây thơ!
Kết quả vụ án này liên lụy nhiều hơn nàng tưởng, không chỉ những kẻ sau này làm phản sau này bị xử trí mà nếu nàng không nhầm thì trong này có khá nhiều người thuộc thế lựa ngầm của Hồ thái sư! Kẻ bị cắt chức, giáng chức, thuyên chuyển!
Ở kiếp trước, mãi về sau danh tính của những kẻ này mới được đưa ra ánh sáng. Nàng cũng không xác định rõ lý do vì sao Hồ gia lại ngấm ngầm nuôi dưỡng những người này. Vì muốn nâng cao cũng như bảo đảm địa vị của mình hay trong lòng muốn mưu phản? Không ai biết được chuẩn xác! Bởi vì, cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, và những kẻ này vô tình hay cố ý đã xảy ra nhiều chuyện không bất trắc phải rơi đài, rồi tới Hồ thái sư vì tuổi cao sức yếu nhận thánh ân được từ quan dưỡng lão, Hồ gia bắt đầu xuống dốc không phanh…
Càng như vậy, Lý Phù Dung càng cảm thấy e ngại Lạc Quân đế! Hắn vì trả đũa mà có thể làm ra bất cứ sự tình gì! Bất chấp kết quả ra sao!
Để loại trừ hết mối nguy hại của mình, hắn chấp nhận để bản thân cũng bị thiệt hại! Lòng hoài nghi, đa đoan của Lạc Quân Đếso với kiếp trước càng khủng khiếp hơn?
…
Nói như vậy, có lẽ vì bất lợi hiện tại nên mới khiến Hoàng hậu cuống cuồng muốn tìm nhân lực mới để thay thế?
Đến đây, Lý Phù Dung mới dám chắc: Hoàng hậu không phải là người trùng sinh! Nàng thay đổi bởi vì thế cuộc thay đổi, bức ép nàng phải hành động mà thôi!
Nếu như Lý Phù Dung lựa chọn dưới trướng Hoàng hậu cũng tương đương Lý thượng thư và Hồ thái sư bắt nối với nhau. Quả đúng như Hoàng hậu nói, chỉ cần bắt tay với nàng, Lý gia sẽ được hậu thuẫn lớn, rất nhiều phiền toái hiện tại không cần bận tâm cũng nhẹ nhàng trôi qua. Nhưng Hồ thái sư, đồng minh này liệu có phải là sự lựa chọn sáng suốt hay không?
Hồ thái sư! Hồ gia!
Chợt nhớ tới lời nói mập mờ lần trước của Tô Tuyết, khi đó, Lý Phù Dung đã buộc miệng nói: “Chẳng lẽ Lạc Quân Đếđang buộc hậu cung làm phản?”
Cứ nghĩ lúc đó mình cũng chỉ là nói bừa, nào ngờ, hôm nay lại phát hiện đó dường như chính là ý định của Lạc Quân Đếthật. Hắn quả thật đang dồn ép hậu cung làm phản thật rồi!
Nhớ tới Hoàng hậu ở kiếp trước đến cuối đời vẫn đứng về phía Lạc Quân đế, không biết kiếp này sẽ lựa chọn như thế nào đây.
– Nhã Nhã, liên lạc với phụ thân!
Nhã Nhã giật nẩy mình nhìn Lý Phù Dung. Từ trước tới nay, có vấn đề gì xảy ra, Lý Phù Dung cũng vì tránh hiềm nghi mà không bao giờ liên lạc với Lý thượng thư, chỉ mượn Lý phu nhân truyền lời. Lần này vì sao Lý Phù Dung lại muốn gặp Lý thượng thư? Bởi vì quan hệ giữa nàng và Lý phu nhân đang căng thẳng hay vì vấn đề quá nghiêm trọng nên mới chọn trực tiếp gặp Lý thượng thư?
Lúc lâu sau, Lý Phù Dung lên tiếng gọi:
– Nhã Nhã.
Vừa nghe thấy, Nhã Nhã liền từ bên ngoài bước vội vào.
– Tiểu thư.
Lý Phù Dung nhìn Nhã Nhã, phân phó:
– Trọng án lần trước, ngươi hãy tìm cách lấy toàn bộ trở về cho ta!
Nhã Nhã ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi nhiều liền vâng lệnh.
Dù sao đây cũng là vụ trọng án, lại được xử minh bạch nên không tốn nhiều thời gian, Nhã Nhã đã nhanh chóng thu gom được kết quả mà Lý Phù Dung muốn. Chỉ là, những gì Nhã Nhã thu thập được cũng là đại đa phần mọi người đều biết, không có gì phải che giấu. Nhưng cũng có vài tình tiết hệ trọng không công bố ra ngoài, cần phải có người chỉ điểm mới may ra hiểu một hai, nhưng đáng tiếc, hiện tại Lý Phù Dung lại không có khả năng đó.
Từ sau vụ kiện của Lý Vĩnh Đạt, mối quan hệ vốn chẳng mấy hòa hảo giữa Lý Phù Dung và Lý phu nhân xuất hiện ngăn cách. Dù đã được Lý thừa tướng hòa giải, nhưng vẫn khó có thể trở lại như cũ, hay chí ít, hiện tại là không thể được!
Một phi tử vốn không được hoàng thượng sủng ái, cũng không có thế lực riêng, nếu ngay cả nhà mẹ đẻ cũng không quan tâm thì khó khăn chừng nào? Lý phu nhân nhìn ra việc đó nên mới gây khó dễ cho Lý Phù Dung, chờ đợi Lý Phù Dung lên tiếng nhận lỗi trước. Đáng tiếc, cho tới bây giờ, Lý Phù Dung làm như mắt mờ tai điếc, chẳng để tâm tới khiến cho Lý phu nhân càng thêm khó chịu.
– Nhưng mà… phu nhân làm vậy cũng hơi quá đáng rồi…
Nhã Nhã nhỏ tiếng nói một câu bênh vực cho Lý Phù Dung. Trong cung vốn đã gian nan, Lý phu nhân còn ở phía sau làm khó dễ thật sự khiến cho Lý Phù Dung khó khăn không ít, ngay tới việc tra hỏi tin tức cũng không dễ dàng, giống như bị cách ly với thế giới bên ngoài vậy.
Lý Phù Dung tay lật lật từng trang giấy, thờ ơ nói:
– Vĩnh Đạt bị tù tội, bà cũng không vui vẻ, cứ để cho bà tùy ý một lúc đi. Dù sao, cũng không kéo dài lâu được…
Những gì Lý phu nhân làm đương nhiên chỉ là ý kiến của một mình Lý phu nhân mà thôi, Lý thượng thư vốn không biết bà sẽ làm như vậy. Nhưng rất nhanh, Lý thượng thư cũng sẽ nhìn ra khác lạ trong đó rồi sửa chữa ngay lập tức. Bởi lẽ có muốn hay không, mối liên hệ giữa Lý Phù Dung và Lý gia cũng không thể nào cắt đứt cho được.
Bởi vì có ký ức của kiếp trước nên sau khi vụ trọng án lần trước, Lý Phù Dung đã ỷ y mà bỏ qua rất nhiều sự kiện quan trọng. Đến giờ nhìn lại, Lý Phù Dung mới nhận ra sai sót của mình, âm thầm tự nói mình đã quá ngây thơ!
Kết quả vụ án này liên lụy nhiều hơn nàng tưởng, không chỉ những kẻ sau này làm phản sau này bị xử trí mà nếu nàng không nhầm thì trong này có khá nhiều người thuộc thế lựa ngầm của Hồ thái sư! Kẻ bị cắt chức, giáng chức, thuyên chuyển!
Ở kiếp trước, mãi về sau danh tính của những kẻ này mới được đưa ra ánh sáng. Nàng cũng không xác định rõ lý do vì sao Hồ gia lại ngấm ngầm nuôi dưỡng những người này. Vì muốn nâng cao cũng như bảo đảm địa vị của mình hay trong lòng muốn mưu phản? Không ai biết được chuẩn xác! Bởi vì, cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, và những kẻ này vô tình hay cố ý đã xảy ra nhiều chuyện không bất trắc phải rơi đài, rồi tới Hồ thái sư vì tuổi cao sức yếu nhận thánh ân được từ quan dưỡng lão, Hồ gia bắt đầu xuống dốc không phanh…
Càng như vậy, Lý Phù Dung càng cảm thấy e ngại Lạc Quân đế! Hắn vì trả đũa mà có thể làm ra bất cứ sự tình gì! Bất chấp kết quả ra sao!
Để loại trừ hết mối nguy hại của mình, hắn chấp nhận để bản thân cũng bị thiệt hại! Lòng hoài nghi, đa đoan của Lạc Quân Đếso với kiếp trước càng khủng khiếp hơn?
…
Nói như vậy, có lẽ vì bất lợi hiện tại nên mới khiến Hoàng hậu cuống cuồng muốn tìm nhân lực mới để thay thế?
Đến đây, Lý Phù Dung mới dám chắc: Hoàng hậu không phải là người trùng sinh! Nàng thay đổi bởi vì thế cuộc thay đổi, bức ép nàng phải hành động mà thôi!
Nếu như Lý Phù Dung lựa chọn dưới trướng Hoàng hậu cũng tương đương Lý thượng thư và Hồ thái sư bắt nối với nhau. Quả đúng như Hoàng hậu nói, chỉ cần bắt tay với nàng, Lý gia sẽ được hậu thuẫn lớn, rất nhiều phiền toái hiện tại không cần bận tâm cũng nhẹ nhàng trôi qua. Nhưng Hồ thái sư, đồng minh này liệu có phải là sự lựa chọn sáng suốt hay không?
Hồ thái sư! Hồ gia!
Chợt nhớ tới lời nói mập mờ lần trước của Tô Tuyết, khi đó, Lý Phù Dung đã buộc miệng nói: “Chẳng lẽ Lạc Quân Đếđang buộc hậu cung làm phản?”
Cứ nghĩ lúc đó mình cũng chỉ là nói bừa, nào ngờ, hôm nay lại phát hiện đó dường như chính là ý định của Lạc Quân Đếthật. Hắn quả thật đang dồn ép hậu cung làm phản thật rồi!
Nhớ tới Hoàng hậu ở kiếp trước đến cuối đời vẫn đứng về phía Lạc Quân đế, không biết kiếp này sẽ lựa chọn như thế nào đây.
– Nhã Nhã, liên lạc với phụ thân!
Nhã Nhã giật nẩy mình nhìn Lý Phù Dung. Từ trước tới nay, có vấn đề gì xảy ra, Lý Phù Dung cũng vì tránh hiềm nghi mà không bao giờ liên lạc với Lý thượng thư, chỉ mượn Lý phu nhân truyền lời. Lần này vì sao Lý Phù Dung lại muốn gặp Lý thượng thư? Bởi vì quan hệ giữa nàng và Lý phu nhân đang căng thẳng hay vì vấn đề quá nghiêm trọng nên mới chọn trực tiếp gặp Lý thượng thư?
/103
|