Chương 128: Tổng giám đốc Lâm lúc này cũng không có thời gian quan tâm đến cô đâu
Trần Đông Vĩ cũng cảm thấy rất
bất đắc dĩ: “Hồng Oanh, con cho rằng
ba là cố ý để còn xấu mặt sao? Ba
cũng không biết người phụ nữ kia là ai
mà.”
Mặc dù ông ta muốn giới thiệu
Trần Hồng Oanh cho Tống Lâm chính
là có ý muốn mượn cơ hội bám lấy
Tống Lâm, thế nhưng Trần Đông Vĩ
cũng là suy nghĩ cho Trần Hồng Oanh,
dù sao thì cũng là con gái ruột của
mình!
Tống Lâm là người đàn ông xuất
sắc nhất trong những người đồng
trang lứa mà ông ta đã tiếp xúc, Trân
Hồng Oanh nếu như có thể gả cho anh
ta, không chỉ nhà họ Trần có lợi ích, mà
sau này Trần Hồng Oanh cũng sẽ
không cân phải lo nghĩ buồn phiền gì
cả.
Quả thật bên người Tống Lâm từ
trước đến nay vẫn không có người phụ
nữ nào cả, thế nhưng là gân đây bên
cạnh anh ta có một người phụ nữ
chính là cô thư kí tên là Mộ Cẩm Vân.
Đây là sau khi Trần Hồng Oanh đi
nghe ngóng trở về, cô ta muốn nhớ lại
một chút dáng vẻ của Mộ Cẩm Vân
trông như thế nào, lại phát hiện ra cái
gì mình cũng không nhớ ra.
Vừa rồi tất cả lực chú ý của cô ta
đều đặt ở trên người người đàn ông
Tống Lâm đó, về phần cái người tên là
Mộ Cẩm Vân, cô ta hoàn toàn không
để ý đến người phụ nữ đó.
Nhưng không nghĩ đến, một người
phụ nữ vốn bị cô ta xem nhẹ lại lợi hại
như vậy, lại có thể đi đi lại lại trước mặt
Tông Lâm, còn có thể để một người từ
trước tới nay chưa lại gân phụ nữ là
Tống Lâm lại câm tay cô ta?
Trần Hồng Oanh không cam lòng,
thế nhưng là trong lúc nhất thời, cô ta
cũng không biết phải làm gì.
Người như Tống Lâm, không có
Trần Hồng Oanh, thì còn có Ngô Hồng
Oanh, Lý Hồng Oanh, Trương Hồng
Oanh, cái này còn không phải là vừa
thoát khỏi một cái Trần Hồng Oanh, thì
đã có một người phụ nữ trẹo chân chút
nữa ngã vào trên người Tống Lâm hay
sao.
Mộ Cẩm Vân ở một bên nhìn xem,
nhìn xong mà than thở.
Nếu người phụ nữ kia không đi
đóng phim, thì thật là một mất mát của
ngành giải trí!
May mắn Tống Lâm phản ứng
nhanh, cả người liên đi sang bên cạnh
một bước, người phụ nữ kia liền trực
tiếp đâm vào người bên cạnh.
Mộ Cẩm Vân nhìn xem, có chút
muốn cười, thế nhưng phát hiện Tống
Lâm đang nhìn mình, nên cô chỉ có thể
nhịn lại, không dám bật cười.
Người phụ nữ kia ai oán nhìn
thoáng qua Tống Lâm, kết quả ánh mắt
lại bắt gặp đôi mắt đen của Tống Lâm,
cô ta ngơ ngác một chút, vội vàng lảo
đảo rời đi.
May mắn hôm nay Lục Tấn Bắc
cũng tới, nhìn thấy Lục Tấn Bắc tới, Mộ
Cẩm Vân cũng nhẹ nhàng thở ra.
/140
|