Bảo Bảo mắt lạnh, Lộ Nhi chợt cảm thấy có chút sợ, Bảo Bảo, nó muốn làm gì?
“Bảo Bảo, ý của con là. . . . . . . . .Con đang muốn chiếu cố công chúa thật tốt sao?”
Hiên Vương đã lĩnh hội, hắn chưa từng thấy phương thức “chiếu cố” người khác của Bảo Bảo, có thể nhìn thấy ánh mắt Bảo Bảo như vậy, trong lòng cũng rất hiếu kỳ.
“Ha ha. . . . . . Cha à, cha thật thông minh. Cha nên gây chuyện đáp ứng điều kiện của họ đi, nương cũng im hơi lặng tiếng đi, con coi trọng cô công chúa kia đã lâu rồi a. . . . . .”
Hắn không phải là ác ma, nhưng bình thường chọc tới người của hắn sẽ rất thảm, đây là sự thật tất cả mọi người đều công nhận.
“Việc này. . . . . .”
Lộ Nhi nhăn mày, bên công chúa đã xong, vậy. . . . . .
Cũng chỉ còn lại bên Đại Hàn thôi, so với hai bên thì đối phó một bên sẽ nhẹ nhõm hơn, mặc dù bên kia cũng rất khó giải quyết. . . . . .
“Nương, nương yên tâm đi, con sẽ không để xảy ra án mạng, nhưng con bảo đảm khiến cho công chúa kia vĩnh viễn không dám trở lại nữa. . . . . .”
Bảo Bảo vỗ ngực nho nhỏ coi như cam đoan, Lộ Nhi bất đắc dĩ cười một tiếng:
“Bảo Bảo, mấu chốt là con đó, con nhất định phải khỏe mạnh, nương lo lắng công chúa gây bất lợi cho con. . . . . .”
“Nương, nương yên tâm đi, con có năng lực tự vệ . . . . . .”
Bảo Bảo mỉm cười một tiếng, đối phó với một nữ nhân, hắn có cách.
Có điều chuyện Cái Bang mẹ nói đến, hắn vẫn muốn đi xem thử một chút.
“Nương, cả một buổi chiều a. . . . . .”
Trong nháy mắt, đã đến ngày mai, xế chiều hôm nay Hiên Vương sẽ trở về sớm, khó có được một ngày thanh thản, Lộ Nhi nghĩ đến cả nhà bọn họ nên làm gì.
“Bảo Bảo, ý của con là. . . . . . . . .Con đang muốn chiếu cố công chúa thật tốt sao?”
Hiên Vương đã lĩnh hội, hắn chưa từng thấy phương thức “chiếu cố” người khác của Bảo Bảo, có thể nhìn thấy ánh mắt Bảo Bảo như vậy, trong lòng cũng rất hiếu kỳ.
“Ha ha. . . . . . Cha à, cha thật thông minh. Cha nên gây chuyện đáp ứng điều kiện của họ đi, nương cũng im hơi lặng tiếng đi, con coi trọng cô công chúa kia đã lâu rồi a. . . . . .”
Hắn không phải là ác ma, nhưng bình thường chọc tới người của hắn sẽ rất thảm, đây là sự thật tất cả mọi người đều công nhận.
“Việc này. . . . . .”
Lộ Nhi nhăn mày, bên công chúa đã xong, vậy. . . . . .
Cũng chỉ còn lại bên Đại Hàn thôi, so với hai bên thì đối phó một bên sẽ nhẹ nhõm hơn, mặc dù bên kia cũng rất khó giải quyết. . . . . .
“Nương, nương yên tâm đi, con sẽ không để xảy ra án mạng, nhưng con bảo đảm khiến cho công chúa kia vĩnh viễn không dám trở lại nữa. . . . . .”
Bảo Bảo vỗ ngực nho nhỏ coi như cam đoan, Lộ Nhi bất đắc dĩ cười một tiếng:
“Bảo Bảo, mấu chốt là con đó, con nhất định phải khỏe mạnh, nương lo lắng công chúa gây bất lợi cho con. . . . . .”
“Nương, nương yên tâm đi, con có năng lực tự vệ . . . . . .”
Bảo Bảo mỉm cười một tiếng, đối phó với một nữ nhân, hắn có cách.
Có điều chuyện Cái Bang mẹ nói đến, hắn vẫn muốn đi xem thử một chút.
“Nương, cả một buổi chiều a. . . . . .”
Trong nháy mắt, đã đến ngày mai, xế chiều hôm nay Hiên Vương sẽ trở về sớm, khó có được một ngày thanh thản, Lộ Nhi nghĩ đến cả nhà bọn họ nên làm gì.
/1138
|