Thu xếp ổn thỏa cho Bối Bối, sáng sớm ngày hôm sau nhóm Hiên Vương đã xuất phát, ba người và một phu xe, một quản gia, một nha đầu, người mang theo cũng không nhiều.
Có điều đó là ngoài sáng, về phần bí mật Hiên Vương cũng chọn lựa khoảng hai ba mươi người, hơn nữa đã phái họ qua đó dò xét, vì vậy vấn đề an toàn cũng được đảm bảo.
“Hiên, chúng ta phải nhanh lên một chút, càng nhanh càng tốt!”
Trên xe, Lộ Nhi cùng Bảo Bảo, Hiên Vương ngồi ở một bên, nha đầu một bên, quản gia cùng phu xe ở bên ngoài đánh xe, bọn họ cũng đều là cao thủ.
“Ừ!”
Chuyến đi này, bọn họ không chắc chắn sẽ thành công, cũng không thể cưỡng ép Thái hậu giao đồ!
“Nương, nương yên tâm đi, nhất định có thể tìm được. . . . . .”
Bảo Bảo an ủi Lộ Nhi, nghe nói bách thú đã từng bảo vệ hắn, tuy không biết là thật hay là giả nhưng nó đã xảy ra!
Chỉ tiếc hắn không hiểu ngôn ngữ của chúng, nếu hiểu được có phải tốt hơn không.
“Aiz, nếu như có thể, không cần dùng vũ lực là tốt nhất. . . . . .”
Hiên Vương thở dài, chuyến đi này tuyệt đối không thể để cho Hàn Minh biết, nếu y biết, vậy hậu quả. . . . . .
Cho tới giờ y luôn dòm ngó bên này, nhưng y vẫn kiêng kỵ Hiên Vương, bởi tài dùng binh của Hiên Vương không người nào có thể so sánh.
Nếu y biết Hiên Vương đến Đại Hàn, vậy y nhất định sẽ dùng hết toàn lực bắt Hiên Vương. Một khi Hiên Vương rơi vào tay y, vậy chắc chắn y sẽ càng không kiêng nể gì.
Chuyện này Lộ Nhi biết, Hiên Vương hiểu, Hoàng thượng cũng hiểu. Cho nên ngay từ lúc ban đầu, Hoàng thượng không đồng ý cho Hiên Vương qua đó.
Hiện tại bọn họ đến Đại Hàn đều phải dịch dung, vì vậy chỉ những người có thể tin cậy mới biết được.
Về phía công chúa, Hiên Vương đã bàn với Hoàng thượng, nghênh đón công chúa tới đây là được, hắn đồng ý tiếp đón công chúa.
Có điều đó là ngoài sáng, về phần bí mật Hiên Vương cũng chọn lựa khoảng hai ba mươi người, hơn nữa đã phái họ qua đó dò xét, vì vậy vấn đề an toàn cũng được đảm bảo.
“Hiên, chúng ta phải nhanh lên một chút, càng nhanh càng tốt!”
Trên xe, Lộ Nhi cùng Bảo Bảo, Hiên Vương ngồi ở một bên, nha đầu một bên, quản gia cùng phu xe ở bên ngoài đánh xe, bọn họ cũng đều là cao thủ.
“Ừ!”
Chuyến đi này, bọn họ không chắc chắn sẽ thành công, cũng không thể cưỡng ép Thái hậu giao đồ!
“Nương, nương yên tâm đi, nhất định có thể tìm được. . . . . .”
Bảo Bảo an ủi Lộ Nhi, nghe nói bách thú đã từng bảo vệ hắn, tuy không biết là thật hay là giả nhưng nó đã xảy ra!
Chỉ tiếc hắn không hiểu ngôn ngữ của chúng, nếu hiểu được có phải tốt hơn không.
“Aiz, nếu như có thể, không cần dùng vũ lực là tốt nhất. . . . . .”
Hiên Vương thở dài, chuyến đi này tuyệt đối không thể để cho Hàn Minh biết, nếu y biết, vậy hậu quả. . . . . .
Cho tới giờ y luôn dòm ngó bên này, nhưng y vẫn kiêng kỵ Hiên Vương, bởi tài dùng binh của Hiên Vương không người nào có thể so sánh.
Nếu y biết Hiên Vương đến Đại Hàn, vậy y nhất định sẽ dùng hết toàn lực bắt Hiên Vương. Một khi Hiên Vương rơi vào tay y, vậy chắc chắn y sẽ càng không kiêng nể gì.
Chuyện này Lộ Nhi biết, Hiên Vương hiểu, Hoàng thượng cũng hiểu. Cho nên ngay từ lúc ban đầu, Hoàng thượng không đồng ý cho Hiên Vương qua đó.
Hiện tại bọn họ đến Đại Hàn đều phải dịch dung, vì vậy chỉ những người có thể tin cậy mới biết được.
Về phía công chúa, Hiên Vương đã bàn với Hoàng thượng, nghênh đón công chúa tới đây là được, hắn đồng ý tiếp đón công chúa.
/1138
|