Tiểu vương gia, người xuống đây đi, trên đó nguy hiểm lắm! Ôn mama nhìn lên cây, hét to với một đứa bé.
Mama, ta không sao đâu, bà mau vào trong đi, ngoài này gió rất to, bà đã lớn tuổi phải chăm sóc mình cho tốt chứ Vân Tiêu nói bằng một chất giọng rất ấm áp, không hề lạnh lùng chút nào cả.
Nhưng...
Không nhưng nhị gì hết, cái cây này đâu phải ta mới leo lần đầu, bà mau vào trong đi Ôn mama chưa nói hết câu đã bị Vân Tiêu ngắt lời.
Vậy lão nô vào trước, người nhớ cẩn thận, có chuyện gì cứ gọi lão nô một tiếng Ôn mama vâng lời đi vào nhưng trong ánh mắt bà vẫn dấy lên sự lo lắng.
Vân Tiêu hít một hơi thật sâu, mới chớp mắt cậu đã tới đây được 5 năm.
Còn nhớ ngày đó, y vì bị tai nạn giao thông mà xuyên qua đến dị giới này, một nơi chưa từng có trong lịch sử.
Xuyên đến đây 5 năm, Vân Tiêu đã tìm hiểu rất kĩ về thế giới này, nơi đây gọi là Dương Hải đại lục.
Dương Hải đại lục có bốn quốc gia đứng đầu, cân bằng lẫn nhau, trong đó, theo thứ tự mạnh nhất là Chu quốc, Thanh quốc, Bạch quốc và Huyền quốc.
Vân Tiêu hiện đang ở Chu quốc, theo như lời Ôn mama và Xuân Hương thì hắn chính là nhi tử độc nhất của Vân Kiếm-người mà ai nghe danh cũng sợ tái mặt, nổi tiếng tà mị.
Vân Tiêu nghe Ôn mama và Xuân Hương nói rất nhiều về người này, nào là mị hoặc thế nhân, nào là chiến thần Chu quốc...v...v, quả thật là y nghe đến chán ngán.
Theo như Vân Tiêu biết, mẫu thân của y hình như là một tiểu thiếp ở vương phủ, vốn bị thất sủng nhưng sau một lần say rượu của người kia (anh công ấy) liền có sự ra đời của hắn, bất quá việc này người trong vương phủ giữ rất kín, ngay cả Ôn mama và Xuân Hương cũng muốn giấu giếm y chuyện liên quan đến mẫu thân vậy nên chuyện này cũng không đáng tin.
Vân Tiêu cũng đã quyết định rất kĩ, nếu ông trời đã cho y một cơ hội, vậy y không nên phụ tấm lòng của ông, đời trước, y sống trong ràng buộc, không tự do, không vui vẻ, đời này, y nhất định sẽ tùy tâm sở dục, làm những chuyện mình thích, sống cuộc sống tự do.
Không chỉ như vậy, đời trước, y không có ai yêu thương, nhưng bây giờ thì khác, y nhìn ra Ôn mama và Xuân Hương là thật tâm đối đãi y, ngay cả người mẫu thân kia,những ánh mắt ấm áp đó, quả thật là đời trước y chưa từng được nhận.Vân Tiêu đã tự hứa, y sẽ bảo vệ thật tốt cho Ôn mama và Xuân Hương, cho bọn họ một cuộc sống hạnh phúc
Mama, ta không sao đâu, bà mau vào trong đi, ngoài này gió rất to, bà đã lớn tuổi phải chăm sóc mình cho tốt chứ Vân Tiêu nói bằng một chất giọng rất ấm áp, không hề lạnh lùng chút nào cả.
Nhưng...
Không nhưng nhị gì hết, cái cây này đâu phải ta mới leo lần đầu, bà mau vào trong đi Ôn mama chưa nói hết câu đã bị Vân Tiêu ngắt lời.
Vậy lão nô vào trước, người nhớ cẩn thận, có chuyện gì cứ gọi lão nô một tiếng Ôn mama vâng lời đi vào nhưng trong ánh mắt bà vẫn dấy lên sự lo lắng.
Vân Tiêu hít một hơi thật sâu, mới chớp mắt cậu đã tới đây được 5 năm.
Còn nhớ ngày đó, y vì bị tai nạn giao thông mà xuyên qua đến dị giới này, một nơi chưa từng có trong lịch sử.
Xuyên đến đây 5 năm, Vân Tiêu đã tìm hiểu rất kĩ về thế giới này, nơi đây gọi là Dương Hải đại lục.
Dương Hải đại lục có bốn quốc gia đứng đầu, cân bằng lẫn nhau, trong đó, theo thứ tự mạnh nhất là Chu quốc, Thanh quốc, Bạch quốc và Huyền quốc.
Vân Tiêu hiện đang ở Chu quốc, theo như lời Ôn mama và Xuân Hương thì hắn chính là nhi tử độc nhất của Vân Kiếm-người mà ai nghe danh cũng sợ tái mặt, nổi tiếng tà mị.
Vân Tiêu nghe Ôn mama và Xuân Hương nói rất nhiều về người này, nào là mị hoặc thế nhân, nào là chiến thần Chu quốc...v...v, quả thật là y nghe đến chán ngán.
Theo như Vân Tiêu biết, mẫu thân của y hình như là một tiểu thiếp ở vương phủ, vốn bị thất sủng nhưng sau một lần say rượu của người kia (anh công ấy) liền có sự ra đời của hắn, bất quá việc này người trong vương phủ giữ rất kín, ngay cả Ôn mama và Xuân Hương cũng muốn giấu giếm y chuyện liên quan đến mẫu thân vậy nên chuyện này cũng không đáng tin.
Vân Tiêu cũng đã quyết định rất kĩ, nếu ông trời đã cho y một cơ hội, vậy y không nên phụ tấm lòng của ông, đời trước, y sống trong ràng buộc, không tự do, không vui vẻ, đời này, y nhất định sẽ tùy tâm sở dục, làm những chuyện mình thích, sống cuộc sống tự do.
Không chỉ như vậy, đời trước, y không có ai yêu thương, nhưng bây giờ thì khác, y nhìn ra Ôn mama và Xuân Hương là thật tâm đối đãi y, ngay cả người mẫu thân kia,những ánh mắt ấm áp đó, quả thật là đời trước y chưa từng được nhận.Vân Tiêu đã tự hứa, y sẽ bảo vệ thật tốt cho Ôn mama và Xuân Hương, cho bọn họ một cuộc sống hạnh phúc
/10
|