Chương 20
Giữa trưa ngày hôm sau, vừa mới tan học Cố Chỉ Hàm im lặng tới phòng học làm bài thi hóa học.
Thái Khiết Mẫn mới từ ngoài vào ôm lấy bả vai Cố Chỉ Hàm, cười ngọt ngào nói “Hàm Hàm, đi thôi, cùng nhau đi ăn cơm.”
Cố Chỉ Hàm nghiêng đầu nhìn cái tay đặt lên vai trái của mình, trong lòng cảm thấy ghê tởm. Nhưng chỉ trong nháy mắt, lại khôi phục ý cười trước đây “Không được Mẫn Mẫn, mình có hẹn với bạn, lát nữa sẽ cùng nhau ra ngoài ăn cơm.”
“Ồ… Hẹn vị soái ca nào thế?” Thái Khiết Mẫn nghịch ngợm trêu ghẹo, trong lòng lại cảm thấy buồn bực, rốt cuộc tối qua cô có tới căn nhà đỏ hay không? Nếu như tới đó, sao còn có vẻ dáng vẻ bình yên vô sự?
“Ừm… Bí mật…” Cố Chỉ Hàm ra vẻ thần bí nói mấy chữ, cụp mắt tiếp tục làm bài, giấu đi trào phúng và châm biếm tràn ngập trong mắt.
Từ khi biết chuyện ghê tởm giữa Thái Khiết Mẫn và Trương Hạo xong, Cố Chỉ Hàm cố tình tránh lời mời quá mức nhiệt tình của Thái Khiết Mẫn. Trương Hạo từng gửi mấy tin nhắn và gọi mấy lần, cô đều không nghe và xóa tin nhắn.
Cuối cùng cảm thấy phiền, trực tiếp kéo vào danh sách đen, dù sao từ trước tới nay cô đều không có hứng thú với tên nhóc như vậy.
Sau khi cách xa Thái Khiết Mẫn, Cố Chỉ Hàm hoàn toàn biến thành một mình, một mình đi trong vườn trường. Thành tích học tập của cô tốt, gia cảnh tốt, nhìn còn xinh đẹp. tình huống thông thường hẳn là bạn bè rất nhiều, nhân duyên tốt tới bùng nổ.
Nhưng mà vì Trương Hạo, từ lớp 11 đến lớp 12, mấy bạn học trước đây còn tính nói chuyện với nhau, đều càng lúc càng xa.
Nhưng Cố Chỉ Hàm không vì thế mà cảm thấy khó chịu, cô một mình đi học, một mình học tập, sau khi học xong còn có thời gian vẽ tranh, thật tốt…
Rất nhanh lại đến thứ sáu, ba người khác trong ký túc xá đều là người địa phương nhưng vì sắp tới lúc thi đại học, nên không dám mỗi tuần đều về nhà, chỉ thỉnh thoảng 1 tháng về một chuyến.
“Thật hâm mộ cậu, mỗi cuối tuần đều về nhà… Không cần lo lắng chuyện thi cử chút nào.” Chung Tiêu đang ngồi trên bàn học múa bút thành văn nhìn thấy Cố Chỉ Hàm đang thu dọn đồ đạc về nhà, trong đôi mắt tràn ngập hâm mộ.
“Về nhà cũng có thể ôn tập mà.” Cố Chỉ Hàm cười đáp lại, cất bài thi cần hoàn thành vào cặp sách, nhìn mặt bàn xung quanh. Xác định đã mang đủ đồ cần mang, cô chuẩn bị xuất phát đến cổng trường đợi Cố Lâm Hiên tới đón.
/347
|