Phu Thê Nhà Nghèo

Chương 115 - Về Lý Gia

/185


Edit: Sahara

Tần Chung say rượu, hai mắt lờ đờ mê mang cười ha ha.

Lý Ỷ La đẩy Tần Chung nằm xuống giường: Đồ ngốc này! Ngoan ngoãn nằm yên chờ ta đi nấu nước tắm! Nói xong Lý Ỷ La đứng dậy định đi ra ngoài, nhưng vừa mới quay lưng thì đã bị Tần Chung kéo lại.

Hôn một cái, hôn một cái.... Tần Chung nương theo lực đẩy của Lý Ỷ La, nửa thân dưới nằm trên giường, nửa thân trên nhón dậy kề lại gần Lý Ỷ La, mắt nhắm, miệng chu, gò má ửng đỏ như hoa đào, hàng mi khép kín run run, bộ dáng đúng tiêu chuẩn của người xấu hổ đợi chờ lâm hạnh. Đợi mãi không thấy Lý Ỷ La đáp lại, Tần Chung hé nửa mắt, chu miệng chồm lên trước thêm một chút: Chíp chíp~~~, hôn một cái~~....

Lý Ỷ La: ... ...... Bây giờ uống say còn có thêm trò giả làm chim nữa à? Chíp chíp? Nếu là chim thật, ta còn muốn vặt lông chàng nữa kìa. Nói xong liền chọt một cái vào giữa trán Tần Chung, Tần Chung không phản kháng, nằm ngửa ra giường.

Còn mượn rượu phát điên lần nữa, ta sẽ.... Tay Lý Ỷ La làm thành hình cái kéo, lượn qua lượn lại nơi hạ bộ của Tần Chung.

Cả người Tần Chung run lên, phản xạ theo bản năng khép chặt chân lại: Ỷ La.... Tần Chung mở mắt nhìn Lý Ỷ La đầy ủy khuất.

Xem ra chưa quá hồ đồ nhỉ, say mà còn biết sợ. Nằm yên không được nhúc nhích, rõ chưa? Lý Ỷ La thấy Tần Chung mở mắt, liền dịu dàng vỗ vỗ má Tần Chung.

Tần Chung cười ha ha ha, ngoan ngoãn ừm một tiếng: Không nhúc nhích.

Chờ Lý Ỷ La ra khỏi phòng rồi, Tần Chung mới nhỏ giọng cười khẽ: Không sai, đây chính là Ỷ La của mình!

Hôm sau, trời còn chưa sáng thì Lý Ỷ La đã dậy. Nàng nhìn qua thấy Tần Chung vẫn còn ngủ, liền duỗi tay nhéo chóp mũi Tần Chung một cái. Ra ngoài hơn hai tháng, một lần nữa về Tần gia, Lý Ỷ La mới phát hiện, trong lúc bất tri bất giác nàng đã xem nơi này là nhà của mình.

Nhìn sườn mặt Tần Chung, Lý Ỷ La cười khẽ một tiếng rồi đứng lên ra khỏi phòng.

Ỷ La, sao lại dậy sớm như vậy, không ngủ thêm chút nữa? Lý Ỷ La vừa mới bước ra sân vươn vai duỗi lưng thì lập tức nghe thấy tiếng Tần mẫu vang lên từ phía sau.

Mẹ, sao mẹ cũng dậy sớm như vậy? Lý Ỷ La đi tới cạnh Tần mẫu, ôm lấy cánh tay bà.

Người già rồi thường ngủ ít lại. Tần mẫu vỗ vỗ cành tay Lý Ỷ La: Ở bên ngoài lâu như vậy chắc chắn là chịu khổ không ít, đã về nhà rồi thì nên nghỉ ngơi nhiều một chút.

Lý Ỷ La kề mặt vào má Tần mẫu cọ cọ làm nũng, cười tủm tỉm nói: Mẹ nhìn con này, cả người đều là thịt, làm gì có chuyện chịu khổ? Mẹ không biết tướng công chăm sóc con tốt thế nào đâu.

Tần mẫu nghe vậy thì rất vui vẻ: Đây là chuyện nó nên làm! Một thê tử tốt như con, có đốt đèn lồng cũng tìm không được. Nếu nó dám không tốt với con, xem mẹ có đánh gãy chân nó không.

Lý Ỷ La lắc lắc cánh tay Tần mẫu, vội vàng kêu lên: Mẹ, đừng mà, nếu gãy thật, mẹ không đau lòng thì con cũng đau lòng.

Tần mẫu bị Lý Ỷ La chọc cười: Coi như con dẻo miệng!

Lý Ỷ La lại cười tủm tỉm tựa đầu lên vai Tần mẫu: Điều này là đương nhiên! Nếu con không dẻo miệng, lỡ mẹ chỉ thương đại tẩu, nhị tẩu, không thương con thì con biết tính sao bây giờ?

Ối trời, mẹ của ta ơi! Đệ muội, lời này mà muội cũng nói được à? Mẹ đã thương muội đến mức trong mắt chỉ có mình muội, vậy mà bây giờ muội còn tranh sủng? Lý Ỷ La vừa nói xong cũng là lúc Mã Đại Ni ưỡn cái bụng to đi tới.

Sao hôm nay con cũng dậy sớm vậy? Tần mẫu hỏi Mã Đại Ni.

Mã Đại Ni thở dài một hơi: Đừng nhắc nữa, đứa nhỏ này không ngoan chút nào, trời còn chưa sáng mà nó đã lộn xộn trong bụng con, đúng là không để yên cho người ta ngủ mà. Mã Đại Ni lấy tay che miệng ngáp một cái.

Ngáp xong, Mã Đại Ni tiếp tục ưỡn bụng đi tới: Mẹ, vừa rồi có phải đệ muội ở trước mặt mẹ tranh sủng với chúng con không?

Con học mấy từ ngữ lung tung này ở đâu vậy hả? Trán Tần mẫu rớt xuống mấy vạch đen.

Mã Đại Ni cười hắc hắc, học theo dáng vẻ Lý Ỷ La nói: Nếu con không học thêm mấy từ mới mẻ, lỡ mẹ chỉ thương đại tẩu và tam muội, không thương con nữa thì tính sao bây giờ? Thế nào, tẩu cũng không tệ chứ? Tam đệ muội, không phải chỉ mình muội biết nói đâu.

Lý Ỷ La nhìn Mã Đại Ni làm mặt quỷ với mình liền bật cười: Đúng, đúng, nhị tẩu nói còn hay hơn muội nhiều.

Mã Đại Ni xua xua tay: Như nhau, như nhau!

Mã Đại Ni vừa nói xong, ba mẹ con lập tức bật cười vui vẻ.

'Lý Ỷ La' trong thân thể Lý Ỷ La nhìn thấy cảnh này, thầm than thở: Quả nhiên, tất cả mọi người đều thích cô.

Lý Ỷ La hơi khựng lại: Đừng tự oán than, chỉ cần nỗ lực, dũng cảm thay đổi chính mình, rồi cô cũng sẽ được nhiều người thích.

Thật sao?

Thật!

Tối hôm qua đã quyết định hôm nay sẽ giải quyết chuyện của nguyên chủ. Ăn sáng xong, Tần Chung liền kéo Lý Ỷ La lập tức xuất phát đến Lý gia.

Mấy ngày nay, Lý gia cũng cực kỳ náo nhiệt.

Lý phu nhân và tiểu thiếp mới vào cửa đều khí thế hừng hực đấu đá nhau. Vốn dĩ, Lý phu nhân còn trông mong Vương Bác Quân thi đỗ được thứ hạng tốt trở về, ít nhất cũng phải cao hơn Tần Chung, như vậy, xem như cũng có một chuyện làm Lý phu nhân an ủi.

Ai ngờ đâu, tin vui truyền về không phải của Vương Bác Quân, mà là Tần Chung. Vương Bác Quân thi rớt, Tần Chung lại đỗ Giải Nguyên. Lúc hay tin, hai mắt Lý phu nhân trợn ngược, suýt nữa đã ngất xỉu.

Ngược lại, Lý chủ bộ lại vui đến quên trời quên đất, khắp nơi đều khoe khoang con rễ mình có tiền đồ. Tiểu thiếp mới vào cửa cũng châm lửa thổi gió không ít, nói toàn lời hay về Tần Chung và Lý Ỷ La. Tin xấu chưa dừng lại ở đó, chuyện thế hôn của Lý Nguyệt Nga bị Lý Ỷ La phanh phui. Nha hoàn, ma ma đi theo ngày đó, sau khi trở về thì một năm một mười kể rõ hết cho Vương huyện lệnh và Vương phu nhân nghe.

Vương gia lại quậy thêm một trận, gọi Lý phu nhân và Lý chủ bộ tới chất vấn. Vương phu nhân vốn đã không thích Lý Nguyệt Nga, bây giờ chuyện thế hôn lộ ra lại càng làm Vương phu nhân có thành kiến với Lý Nguyệt Nga hơn nữa, cho rằng Lý Nguyệt Nga là người tham giàu chê nghèo, muốn trèo cao, tâm tư sâu hiểm. Nếu không phải Lý Nguyệt Nga mang thai sắp sinh, e là Lý Nguyệt Nga vừa về tới đã nhận được hưu thư rồi.

Mấy ngày nay, Lý phu nhân phải nói là gặp đủ loạn trong giặc ngoài, nóng đến độ có thể phát hỏa mọi lúc. Không khí Lý gia quỷ dị, làm bọn hạ nhân cũng nơm nớp lo sợ theo.

Phu nhân.... Nha hoàn cẩn thận tới báo.

Lý phu nhân nằm trên ghế quý phi, hừ nhỏ, hỏi: Lại là chuyện gì?

Nhị tiểu thư và nhị cô gia tới ạ!

Ha, hay thật! Chúng còn dám tới? Lý phu nhân lập tức ngồi bật dậy: Tiểu tiện nhân! Là do nó nói ra chuyện thế hôn, cho nên ngày tháng ở Vương gia của Nguyệt Nga mới gian nan như bây giờ.

Lý phu nhân ngồi dậy, mặt đanh lại, mắt lóe từng tia lạnh lùng: Đi, bảo tiểu tiện nhân kia đến đây cho ta!

Nha hoàn cúi đầu lui ra.

Trước cửa Lý phủ, Lý Ỷ La nói thầm với 'Lý Ỷ La': Lát nữa sau khi vào trong, không cần phải sợ, bọn họ cũng không phải hùm beo ăn thịt người, phải tin vào chính mình, cô có thể làm được!

'Lý Ỷ La' chần chờ do dự: Tôi có được không?

Lý Ỷ La khẽ cười: Chuyện khó nhất trên thế gian này không gì ngoài từ bỏ sinh mạng của mình, ngay cả chết cô còn không sợ thì còn có gì đáng để cô sợ chứ? Thử lấy hết can đảm, tôi tin cô có thể tự giải thoát chính mình.

'Lý Ỷ La' nói: Tôi cũng biết đạo lý này, nhưng mà, lúc trước trốn trong người cô, nhìn thấy bọn họ tôi còn sợ, huống chi bây giờ.....

Ỷ La! Lý Ỷ La đã đem chuyện bây giờ nàng có thể nói chuyện với Lý Ỷ La kia trong cơ thể mình cho Tần Chung biết, hiện tại thấy Lý Ỷ La đứng yên không lên tiếng, Tần Chung liền biết Lý Ỷ La đang nói chuyện với Lý Ỷ La kia.

Lý Ỷ La hồi thần lại, nói với Tần Chung: Vào thôi, tướng công!

Lúc hai người theo nha hoàn đi vào đại sảnh thì Lý phu nhân đã ngồi ngay ngắn trên chủ vị.

Thấy hai người tiến vào, Lý phu nhân cũng không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người.

Lý Ỷ La cười một cái cùng Lý phu nhân, rồi trực tiếp kéo Tần Chung ngồi xuống.

'Lý Ỷ La' thấy Lý Ỷ La to gan như vậy, bản thân lại theo phản xạ có điều kiện mà rụt cổ lại.

Như thế nào? Giải Nguyên công và Giải Nguyên phu nhân tới cửa là muốn xem ta đã bị tức chết chưa phải không? Vậy đúng là đã làm hai người các ngươi thất vọng rồi, bổn phu nhân vẫn rất tốt! Lý phu nhân đặt mạnh chung trà lên bàn, thập phần khí thế, nói.

Lý Ỷ La nhìn Lý phu nhân bằng ánh nhìn kỳ quái, nàng phát hiện Lý phu nhân và Lý Nguyệt Nga không hổ là mẹ con ruột, đều mắc chứng hoang tưởng như nhau. Bà ta và Lý Nguyệt Nga như thế nào, có bị tức chết hay không thì có liên quan gì đến nàng? Nếu không phải muốn hóa giải chấp niệm của nguyên chủ, còn lâu nàng mới thèm tới Lý gia.

Lý phu nhân, bà nghĩ nhiều rồi! Bà có như thế nào, tôi cũng không quan tâm! Hôm nay tôi đến là vì chuyện khác, Lý chủ bộ đâu rồi? Lý Ỷ La nhìn Lý phu nhân, trực tiếp hỏi. Kỳ thật, nếu so sánh với Lý phu nhân mà nói, nàng càng ghét Lý chủ bộ hơn. Nguyên chủ yếu đuối nhu nhược, tuy là do bị Lý phu nhân nuôi dạy thành như vậy, nhưng nguyên nhân sâu xa trong đó càng là vì bị Lý chủ bộ bỏ mặc. Con sinh ra không quan tâm, đúng là chỉ hiến tinh trùng xong thì mặc kệ tất cả. Lý phu nhân không phải mẹ ruột nguyên chủ, lại cực kì hận mẹ ruột nguyên chủ, nên bà ta ngược đãi nguyên chủ cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Nhưng Lý chủ bộ thì sao? Ông ta thân làm cha, còn nói cái gì mà thật lòng thật dạ với mẹ ruột nguyên chủ, nếu cái thật lòng thật dạ là như vậy, thì tình yêu này đúng là làm người ta kinh tởm.

Bây giờ cánh của ngươi cứng cáp, là Giải Nguyên phu nhân rồi, nên ngay cả cha ngươi cũng phải đích thân ra nghênh tiếp ngươi? Lý phu nhân hừ.

Lý Ỷ La mỉm cười: Đúng vậy! Ai bảo tướng công tôi lợi hại làm chi!

Ngươi..... Lý phu nhân tức đến muốn ngã ngửa, mặt mày hết xanh lại trắng.

Lý Ỷ La thầm nói trong lòng một câu: Cô nhìn xem, bà ta cũng đâu có lợi hại như cô nghĩ.

Lý Ỷ La, lúc trước đã thỏa thuận, chuyện thế hôn kia, tất cả mọi người đều không được đề cập tới. Tại sao bây giờ ngươi lại nói ra? Ngươi có biết bởi vì chuyện này mà Nguyệt Nga ở Vương gia khổ sở như thế nào không? Lý phu nhân nghiến răng hỏi.

Đúng vậy, tôi đã từng nói, chúng ta không ai trêu chọc ai thì sẽ không có việc gì. Nhưng bà thì sao? Nạp thiếp cho tướng công tôi? Đúng là gan lớn bằng trời! Bà đã ra chiêu, tất nhiên tôi phải đáp lại mới đúng lễ. Lý Ỷ La nhướng mày.

Không phải ngươi đã nhét tiện nhân kia vào phòng lão gia rồi sao? Sao ngươi còn được đằng chân lân đằng đầu nữa hả?

Muốn biết tại sao thì bà cứ đi hỏi nữ nhi ngoan nhà bà đã làm cái gì đi! Hai mẹ con các người hết lần này đến lần khác trêu chọc ta, không cho các người biết thế nào là lễ độ thì các người cứ mãi như ruồi bọ, vo ve ầm ĩ bên tai ta không ngừng. Lý Ỷ La nhíu mày, quơ quơ tay như đang đuổi ruồi.

Tốt! Rất tốt! Bây giờ ngươi đã có tiền đồ lớn hơn, nên muốn dẫm đạp mẹ con ta thế nào thì dẫm thế ấy, đúng không? Lý phu nhân oán hận nhìn Lý Ỷ La bằng ánh mắt thâm độc, nếu có thể, bà rất muốn băm nát Lý Ỷ La ra cho chó ăn.

Lý Ỷ La khẽ mỉm cười: Là nhờ mẹ cả ngài biết cách dạy dỗ!

Ngươi..... Lý phu nhân tức đến ngực phập phồng lên xuống dồn dập: Người đâu, đuổi con tiểu tiện nhân này ra khỏi phủ cho ta! Hiện tại bà không làm gì được Lý Ỷ La, nhưng mấy người khác trong Tần gia thì chưa chắc. Nghe nói hai huynh đệ Tần gia đều có cửa tiệm trên huyện, Lý Ỷ La càn rỡ như vậy, không trừng trị được Lý Ỷ La, vậy bà sẽ xuống tay với hai cửa tiệm của huynh đệ Tần gia trước.

Lý Ỷ La nhìn Lý phu nhân, nàng biết bà ta tức giận không phát tiết ngay bây giờ thì lúc khác cũng sẽ giở âm mưu mà thôi.

Lý phu nhân, tôi khuyên bà tốt nhất đừng làm bậy. Nếu tôi nhớ không lầm, nhà mẹ đẻ bà đã thất thế, ca ca ruột của bà còn phải nhờ bà tiếp tế. Mặc kệ bà muốn giở thủ đoạn gì thì cũng cần thông qua thế lực của Lý chủ bộ. Bà cản thấy ông ta có vì trút giận cho bà mà đắc tội với tướng công tôi_người vừa thi đỗ Giải Nguyên hay không?

Đắc tội cái gì? Lý Ỷ La vừa dứt lời thì cũng là lúc Lý chủ bộ đi đến. Mấy ngày nay, Lý phu nhân liên tục gây sự, thậm chí thỉnh thoảng còn phát điên, làm Lý chủ bộ mệt mỏi vô cùng. Nên vừa về đến phủ là Lý chủ bộ đến phòng tiểu thiếp ngay, đỡ phải nhìn mặt Lý phu nhân.

Hôm nay, vừa từ nha môn về, Lý chủ bộ liền nghe hạ nhân bẩm báo Tần Chung và Lý Ỷ La đến. Tần Chung chưa tròn mười chín đã thi đỗ Giải Nguyên, có thế thấy được tiền đồ tương lai rộng mở cỡ nào. Lý chủ bộ ngày đêm đều muốn bò lên cao, bây giờ có một con đường tắt trước mặt, tất nhiên sẽ không bỏ qua. Vì thế, Lý chủ bộ không thèm đến phòng tiểu thiếp nữa mà vội vã đi tới đại sảnh.

Thấy Tần Chung, Lý chủ bộ liền cười tươi rói: Hiền tế của ta đến rồi! Cha đoán mấy ngày nay con nhất định là rất bận, cho nên không có gọi con về, định mấy ngày nữa mới cùng con uống rượu trò chuyện một bữa cho đã.

Tần Chung đứng dậy chắp tay với Lý chủ bộ, chỉ mỉm cười chứ không trả lời.

Lý phu nhân hừ: Lão gia, tôi khuyên ông đừng vội níu kéo quan hệ, bây giờ Ỷ La đã không còn nhớ bản thân là nữ nhi Lý gia nữa rồi. Nó đó, hiện tại là Giải Nguyên phu nhân, Lý gia chúng ta bây giờ là người sa cơ thất thế, ông chỉ là một chủ bộ nho nhỏ, đã sớm không lọt được vào mắt người ta rồi.

Ánh mắt Lý chủ bộ chợt lóe: Bà nói bậy gì đó, Ỷ La cả đời này cũng là nữ nhi Lý gia chúng ta, hiền tế cũng không phải loại người như vậy.

Nếu không phải thì bọn chúng sẽ không quan tâm gì mà nói chuyện thế hôn ra như vậy sao? Ông nhìn đi, bởi vì chuyện này mà bây giờ Nguyệt Nga ở Vương gia sống như thế nào? Còn lão gia_ông nữa, cũng vì chuyện này mà ông bị huyện lệnh đại nhân trách cứ bao nhiêu hả? Nếu nó thật sự có lòng, còn niệm chút tình phụ tử thì nó có làm ra những chuyện như vậy không?

Lý chủ bộ ho khụ khụ, ngồi xuống chủ vị uống một ngụm trà, im lặng một lúc mới nói: Ỷ La, chuyện này đích thực là con không đúng, sao con có thể nói chuyện thế hôn ra ngoài chứ?

Lý Ỷ La không tức giận, nàng cong môi cười khẽ, nhìn Lý chủ bộ, từ tốn nói: Các người dám làm, tôi lại không được nói?

Lý chủ bộ liền sầm mặt lại: Xem ra đúng như mẫu thân con nói, hiền tế vừa thành Giải Nguyên công, con liền không nhận cha này.

Ta không có người cha như vậy, ông ta không phải là cha ta.... Lời Lý chủ bộ vừa dứt, 'Lý Ỷ La' liền phẫn uất hét lên bên trong cơ thể Lý Ỷ La.

Đã có nhiều oán hận như thế thì hãy nói hết toàn bộ ra đi! Tiếp theo cô phải dựa vào chính mình rồi! Ý thức Lý Ỷ La chìm xuống, nhường quyền chủ động cho nguyên chủ.

___________

Sa: kịch ngắn:

Tối qua đã quyết định hôm nay sẽ đến Lý gia giải quyết dứt điểm chấp niệm của nguyên chủ, ăn sáng xong, Tần Chung lập tức kéo Lý Ỷ La đến Lý gia.

Trên đường đi, Lý Ỷ La hỏi: Đi từ từ thôi, chàng làm gì gấp dữ vậy?

Tần Chung: Xong sớm động phòng sớm!


/185

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status