Phúc Thê Tụ Bảo

Chương 57 - Chương 57

/59


Thái tử cũng không thể cãi lời hoàng lệnh, hoàng hậu biết nếu mà đổi ý không cầu thân với nhà Vệ đại tướng quân thì kết quả rất nghiêm trọng, nhưng mà Bạch thị kia lại có cốt nhục của thái tử cũng không thể không quan tâm, nếu như để cho Bạch thị lấy thế tử làm trắc phi trước nhất định Vệ đại tướng quân sẽ tức giận, mà Vệ Như Ý cũng ghi hận trong lòng.

Ngay lúc hai người đang lo lắng nghĩ cách thì Lan Dương Vương mở miệng, hắn tình nguyện muốn lấy Bạch thị làm thê tử, sẽ coi hài tử trong bụng Bạch thị như con của chính mình sinh ra, về sau lúc nào cũng đưa Bạch thị vào trong cung đi lại để thái tử không cần phải xa cách cốt nhục của mình quá xa, thái tử và hoàng hậu cũng không còn cách nào tốt nhất đành phải chấp nhận làm vậy.

Lại nói vương phi lúc ấy bà đã có thai nên ở trong phủ đợi thái tử đến cầu thân, quả thật không lâu sau thì có hoàng tử tử đến cầu thân, bà và phụ thân rất vui mừng nên lập tức đồng ý, hôn sự thì tổ chức vội vã và bà đắm chìm trong niềm vui sướng ấy cộng thêm thời gian có thai hơi khó chịu nên không phát hiện được người tới cầu thân không phải là thái tử mà lại nhị hoàng tử.

Đêm động phòng bà mới phát hiện phu quân của mình không phải là thái tử mà là người thường xuyên giúp đỡ mình và thái tử gặp nhau bí mật đó là nhị hoàng tử, trong đêm đó nhị hoàng tử đã nói hết nguyên nhân và hậu quả cho bà biết, cũng thề là sẽ yêu thương mình cả đời, cũng sẽ yêu thương hài tử trong bụng bà, coi như nó là do mình sinh ra, dù vậy nhưng mà bà vẫn không thể tiếp nhận được phu quân của mình không phải là thái tử, nhưng ván đã đóng thuyền, bọn họ cũng đã qua cửa, thái tử và Vệ Như Ý cũng sắp cử hành hôn lễ cho nên bà chỉ có thể chấp nhận sự trêu chọc của ông trời.

Bí mật này chỉ có bà và vương gia biết, thái hậu, thái tử cũng biết, cũng vì hoàng thượng cảm thấy có lỗi với nàng nên 20 mấy năm qua hắn yêu thương bà, Ngọc Nhi, Sở Sinh hơn những hoàng tử khác, thái hậu còn biết Ngọc Nhi là nhi tử đầu tiên của hoàng thượng cho nên rất được sủng ái, cũng bù đắp cho hắn từ thái tử thành thế tử.

Tóm lại, tất cả là do nương sai... Vương phi còn đang tự trách mình, mà Tôn Thạch Ngọc liếc mắt nhìn vương gia một cái nói, Nếu hài nhi đã biết hết sự thật, vậy hài nhi sẽ dẫn theo Phúc nương rời khỏi phủ cũng không để cho phụ vương nhìn hài nhi phải đau mắt.

Vương phi kinh hãi nói, Rời khỏi phủ? Con muốn đi đâu?

Tôn Thạch Ngọc khinh thường cười, Hài nhi không ham thích vị trí thế tử này, ai muốn thì lấy đi, hài nhi sẽ tự mình đi cầu công danh.

Vương gia biết lời hắn nói là đúng, hắn không được tự nhiên quay mặt, nhưng trong lòng lại không tin hắn sao có thể cầu xin được công danh.

Tôn Thạch Ngọc cũng không nhìn vương gia lấy một cái rồi liếc nhìn vương phi nói: Hài nhi cầu được công danh rồi sẽ tới đón mẫu phi đi và không để cho người sống ở trong nơi ngột ngạt này.

Đỗ Phúc Hề nghe xong thì thầm cười, cái này không phải là đang chống lại quân của vương gia sao? Ai cũng thấy được vương gia cực sủng ái vương phi, coi vương phi như sinh mệnh của mình, chỉ là vì ghen tị mà tâm trí trở nên mông muội không thể yêu ai yêu cả đường đi thôi, nhưng bây giờ lại muốn cướp đi cục thịt trong lòng hắn?

Quả nhiên, vương gia vừa nghe thấy thì hai mắt trợn to lên.

Cái gì? Vì hắn không khoan dung với hài tử không phải mình sinh ra mà bây giờ nữ nhân mình yêu thương nhất cũng mất đi.

Nào có thể đoán được vương phi từ bi thương chuyển sang vui mừng rực rỡ, vui mừng đến phát khóc rồi cầm chặt lấy tay nhi tử mình nói: Được được, nương sẽ ở đây chờ con, chờ con tới đón nương đi.

Rốt cuộc hoàng thượng cũng sắc phong Cẩn Vương làm thái tử, Cẩn Vương phi làm thái tử phi, cũng vì được nhậm chức thái tử này nên sẽ là người chủ trì võ cử và phải chọn ra một nhóm người ưu tú làm binh sĩ cho vương triều Đại Tuyên, một tháng sau sẽ theo đại quân xuất chinh.

Đỗ Phúc Hề biết Tôn Thạch Ngọc rất hài lòng với vị trí thái tử đó, lúc trước hắn đối xử với người ông cậu Cẩn Vương này thật không phải phép, lần này hắn tham gia võ cử là tình thế bắt buộc, vừa phải bảo vệ tương lai thái tử sẽ đăng cơ làm quân vương, mặt khác cũng vì bảo vệ hoàng đế phụ thân của nguyên chủ, không cho Mạnh Bất Quần tác oai tác oái.

Đến hoàng hậu còn làm những chuyện như thế với hắn nên hắn đã quyết định chôn cất mãi mãi ở trong lòng, hắn lựa chọn tha thứ.

Võ cữ đã diễn ra mười ngày, mỗi châu huyện




/59

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status