Phúc Trạch Hữu Dư

Chương 68

/81


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lục Thừa Dư đem bánh ngọt đặt vào trên quầy bar, nghe ra trong lời nói của Thịnh Thiều Nguyên có chuyện, liếc nhìn thư ký đi theo sau lưng Thịnh Thiều Nguyên, y từ trên ghế chân cao nhảy xuống, ngón trỏ gõ gõ mặt bàn quầy bar, cười ha hả nói với tiếp viên: “Lấy cho Thịnh tổng chúng ta một ly Louis mười ba.” Nói xong câu đó, y quay đầu lại nhìn về phía Thịnh Thiều Nguyên, “Chắc hẳn tửu lượng của ngài không tệ, có thể uống được rượu mạnh.”

Tiếp viên mở rượu, lấy vài cái ly uống Brandy [1], rót một ly đặt vào trước mặt Thịnh Thiều Nguyên, làm một thủ thế mời dùng, sau đó liền lễ phép lui sang một bên.

Thịnh Thiều Nguyên nhìn Lục Thừa Dư, chậm rãi nâng chân ly rượu lên lắc lắc chất lỏng màu đỏ bên trong, khẽ nhấp một cái cười nói: “Cảm ơn Lục trợ lý nhiệt tình chiêu đãi.” Không uống được rượu mạnh là thói quen hắn rất ít nói cho người khác biết, Lục Thừa Dư hẳn là không biết việc này, hiện tại y mời hắn uống Louis mười ba mạnh nhất, không biết là vô ý hay là bởi vì cái khác.

Nghe tiếng cảm ơn, Lục Thừa Dư mỉm cười, “Thịnh tổng không cần khách khí.”

Ở đây chính là khách sạn cao cấp, người bình thường căn bản cũng không thể đi vào, cho nên thứ không thiếu nhất ở đây chính là rượu nổi tiếng và quý giá. Y nghe ra trong lời nói của Thịnh Thiều Nguyên có ý chế nhạo, cho nên liền rót cho đối phương thêm một ít.

Tề Cảnh Phong và Trương Trạch Vân đối với Thịnh Thiều Nguyên cũng không phải quá quen biết, dù sao bọn họ đều lăn lộn ở kinh thành, đối với địa đầu xà Thịnh Thiều Nguyên ở S thị thì không hiểu rõ bao nhiêu. Nhưng mà, bọn họ nhìn ra người này không đơn giản, nhất là khi nhìn thấy Lục Thừa Dư mời đối phương uống loại rượu này, trong lòng lại càng tăng thêm cảnh giác.

“Nghiêm tổng thật có phúc khí, tìm được hiền nội trợ như vậy,” Thịnh Thiều Nguyên liếc rượu trong ly, lập tức cười ha hả với Nghiêm Mục, “Làm cho chúng tôi thực sự là không ngừng hâm mộ.”

Cái này nhìn như hâm mộ, trên thực tế là đem Lục Thừa Dư nói thành tiểu bạch kiểm dựa vào Nghiêm Mục để sống, có lẽ ở trong mắt Thịnh Thiều Nguyên, cho dù giá trị con người của Lục Thừa Dư có lên đến vài tỷ, thế nhưng so sánh với Nghiêm Mục, vẫn là kém quá xa, hai người sớm muộn gì cũng sẽ tách ra thôi.

Nghe được lời của Thịnh Thiều Nguyên, Trương Trạch Vân không biết thế nào, trong đầu đột nhiên hiện ra hình dáng Lục Thừa Dư đánh người tàn bạo, không tự chủ đứng cách xa Thịnh Thiều Nguyên, hướng Lục Thừa Dư cọ cọ, bày tỏ lập trường của mình.

“Thịnh tổng nói đùa, hiền nội trợ gì chứ? Y ở nhà cho tới bây giờ cũng không thích nấu cơm, nếu không có tôi, không chừng sẽ đem mình đói ngất đi,” Nghiêm Mục tứ lạng bạt thiên cân nói, “Y là đại lão gia bạc tỷ, nhưng bởi vì tôi lại phải đi làm trợ lý, cái này đã hết sức ủy khuất cho y rồi.”

Thịnh Thiều Nguyên kéo khóe miệng cười cười, thật không ngờ Nghiêm Mục lại vì Lục Thừa Dư nguyện ý nói những lời này, hắn khiêu mi nhìn Lục Thừa Dư từ đầu tới đuôi đều bảo trì nụ cười, tuy rằng loại tướng mạo ở trong đám nam nhân quả thực vô cùng chói mắt, thế nhưng có đẹp đi nữa thì cũng là nam nhân, thật không nghĩ tới khẩu vị Nghiêm Mục là như vậy.

“Của anh chính là của em, em tự giúp mình, có cái gì ủy khuất chứ,” Lục Thừa Dư mỉm cười nhìn về phía Thịnh Thiều Nguyên, “Có cái gì tốt đâu mà Thịnh tổng hâm mộ, ngài so với tôi còn mạnh hơn, nhất định có thể tìm được một bạn đời như ý.”

Lời này nghe thật khách khí, nhưng hình như có chỗ không đúng thì phải? Tề Cảnh Phong ở bên cạnh nghi ngờ nhìn thoáng qua hai người, nhưng mà thấy Thịnh Thiều Nguyên vẫn tươi cười, cho nên dứt khoát ngồi qua một bên uống này nọ.

Thịnh Thiều Nguyên biết Lục Thừa Dư đem lời nói mới rồi trả lại cho hắn, hắn không giận mà còn cười, khen Louis mười ba là rượu ngon, sau đó giơ ly rượu nói, “Hiếm khi gặp gỡ, mọi người cùng nhau uống một ly nào.” Hắn chưa từng hiển lộ sở thích với người bên ngoài, chỉ là một ly rượu, Thịnh Thiều Nguyên hắn vẫn uống được.

Lục Thừa Dư bưng ly rượu lên, chậm rãi cùng Thịnh Thiều Nguyên chạm ly, lại cười híp mắt cùng Nghiêm Mục chạm một cái, sau đó mới ưu nhã uống một ngụm, giống như nơi này là một tiệc rượu cao cấp, mà không phải là nơi giải trí.

Trương Trạch Vân tự tiếu phi tiếu nhìn mấy người bọn họ, biết Thịnh Thiều Nguyên người này không đơn giản, chỉ sợ là đối thủ cạnh tranh của Mục ca trên phương diện làm ăn, cho nên Lục Thừa Dư làm cái gì, hắn đều rất phối hợp, con người hay bao che khuyết điểm, hắn cũng không ngoại lệ.

Truyện được edit và post duy nhất tại:

/81

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status