Cái gì?
Lục Trúc ở một bên, nghe thấy lời Vân Thanh Nhiễm nói, còn tưởng rằng lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.
Tiểu thư đang nói cái gì vậy? Vị thế tử gia này không sống được quá năm sau đó!
Quân Mặc Thần nghe xong lời nói của Vân Thanh Nhiễm, chỉ mỉm cười nhìn nàng.
Thật lâu sau, hắn mới mở miệng, “Được.”
Hắn, đồng ý.
Chỉ có một từ, được.
Vân Thanh Nhiễm thoáng có chút hiếu kỳ, bình thường gặp phải loại tình huống này, coi như không trực tiếp cự tuyệt, ít nhiều vẫn sẽ truy hỏi đến cùng, thông minh một chút sẽ bàn điều kiện chẳng hạn, nàng thậm chí đã chuẩn bị tốt nước miếng với vị thế tử gia gầy yếu này rồi.
Lại không ngờ, vị thế tử gia này trực tiếp đồng ý như vậy, hôm nay còn là lần đầu tiên hai người bọn họ gặp mặt mà!
“Vậy ta chờ ngươi đến quý phủ kết thân.” Vân Thanh Nhiễm nói, ánh mắt nhìn chăm chú Quân Mặc Thần nổi lên một ít biến hóa.
Nàng bắt đầu đối với vị thế tử gia bệnh tình nguy kịch này sinh ra chút hứng thú rồi.
“Được.” Khóe môi Quân Mặc Thần thoáng hiện nét cười ôn hòa, thản nhiên, mang theo cảm giác ấm áp, ánh mắt của hắn không như khuôn mặt trắng bệch kia, lộ ra hào quang chói mắt, có sự thông minh cùng cơ trí.
Sau đó, tùy tùng Quân Kiệt của Quân Mặc Thần nhặt lại được giầy từ trên cây leo xuống, quỳ gối trước người Quân Mặc Thần, giúp hắn đi giầy vào.
Sau khi đi xong, Quân Kiệt quay đầu, nhìn thấy Vân Thanh Nhiễm cùng Lục Trúc, “Xin hỏi hai vị?”
Quân Kiệt có chút kỳ quái, đặc biệt đối Vân Thanh Nhiễm, nhìn trang phục của nàng, không giống nha hoàn trong phủ, thế nhưng trong phủ, có một vị tiểu thư như vậy à? Còn tóc của nàng, dường như có chút rối… Trang dung có hơi sặc sỡ.
“Nàng là thế tử phi tương lai.” Người trả lời vấn đề của Quân Kiệt là Quân Mặc Thần.
Cái gì?
Quân Kiệt cả kinh, trong lúc nhất thời không thể tiêu hoá được lời nói của Quân Mặc Thần, “Gia, thế tử phi nào, vì sao nô tài chưa từng được nghe nói qua?”
“Vừa mới có, khụ khụ, đi thôi, hồi phủ, khụ khụ… Để phụ vương đến kết thân.” Quân Mặc Thần thật đúng là nói được thì làm được, giầy đi xong, liền muốn đứng dậy, tính toán hiện tại trở về phủ cho phụ vương của hắn là Trấn Nam Vương đến Tướng phủ kết thân.
“Ta đây sẽ đợi tin tức tốt của thế tử gia ngươi.” Vân Thanh Nhiễm mỉm cười nói với Quân Mặc Thần đã đi xa.
Quân Mặc Thần quay đầu lại, gật gật đầu với Vân Thanh Nhiễm.
Sau đó Quân Mặc Thần rời khỏi Tiểu Trúc.
“Gia, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Nô tài chẳng qua là leo lên cây tìm giầy, vì sao gia đã có thêm một thế tử phi rồi?” Quân Kiệt thực sự nghĩ vỡ đầu mà cũng nghĩ không ra hiện tại đã xảy ra cái tình huống gì.
“Ai biết được… Đại khái là Bổn thế tử muốn thú vợ thôi.”
Câu trả lời của Quân Mặc Thần khiến Quân Kiệt thiếu chút nữa té ngã xuống đất, gia, đây là chuyện đại sự cả đời ngài đó, cũng không phải đi chợ mua thức ăn, cứ muốn là chọn một đồ mang đi đâu!
“Gia, nô tài nghe nói Vân phủ có một tiểu thư điên, không biết đang bị nhốt ở chỗ nào.” Quân Kiệt tò mò nói, hắn trước kia từng nghe qua lời đồn về vị tiểu thư điên này, nghe nói còn có thể cắn người, điên lên thì rất khủng bố.
“Khụ khụ, không phải ngươi mới vừa gặp qua à?”
Mới vừa gặp qua á?
Quân Kiệt buồn bực, hắn khi nào thì gặp qua tiểu thư điên kia chứ?
Ban nãy, hắn dường như cũng chỉ gặp qua…
“Gia, người không phải là đang nói, một trong hai người chúng ta vừa gặp kia chính là kẻ điên của Vân phủ trong truyền thuyết?” Quân Kiệt cố gắng nhớ lại, hai nữ nhân mà vừa rồi hắn nhìn thấy thoạt nhìn đều thực bình thường, không có gì đặc biệt cả mà?
“Khụ khụ, nói chính xác hơn, nàng chính là thế tử phi tương lai, sau này ngươi vẫn sẽ có rất nhiều cơ hội được nhìn thấy nàng, khụ khụ.” Quân Mặc Thần nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu.
“Gia, gia đừng làm loạn, cái này không buồn cười đâu… Ấy gia…” Quân Kiệt thật là càng ngày càng không hiểu chủ tử của hắn.
Sáng sớm hôm sau, Vân Viễn Hằng nhận được một đạo thánh chỉ, nhìn thấy thánh chỉ trong tay, Vân Viễn Hằng không vui mừng nổi, ngược lại hai tay run rẩy.
Đây là đạo thánh chỉ thứ hai mà Vân Viễn Hằng nhận được gần đây, một đạo đầu là sắc phong Vân phủ Tam tiểu thư Vân Yên Nhiên làm công chúa Minh Di, xuất giá đến Đảng Ngụy xa xôi.
Vân Viễn Hằng đang định đi cầu tình thái hậu, để Vân Thanh Nhiễm thay thế Vân Yên Nhiên gả đi, kết quả đạo thánh chỉ thứ hai đã tới.
Tứ hôn Trấn Nam Vương phủ thế tử gia cùng Vân phủ Nhị tiểu thư?
“Công công, cái này có thể có nhầm lẫn gì không?” Vẻ mặt Vân Viễn Hằng khiếp sợ nhìn công công tuyên chỉ đằng trước, tại sao có thể như vậy?
“Tướng gia, Tạp Gia cũng biết tướng gia rất nghi hoặc, đừng nói tướng gia, ngay cả Tạp Gia, hôm qua cũng bị hành động của thế tử gia hù sợ, thế tử gia hôm qua tiến cung cùng Trấn Nam Vương, chuyện thế tử gia hướng Hoàng thượng thỉnh chỉ muốn thú Vân Nhị tiểu thư, tất cả mọi người đều cho rằng mình nghĩ lầm, nhưng thế tử gia đã khẳng định là tiểu thư Thanh Nhiễm của Vân phủ, thái hậu và hoàng thượng đều không đồng ý, thế tử gia ngồi khóc trên đất, thái hậu từ trước đến nay luôn yêu thương thế tử gia, thấy thế tử gia vừa khóc vừa náo, đành phải làm theo.”
“Thế tử gia sao lại đột nhiên nói muốn thú tiểu nữ vậy, tiểu nữ chính là…” Kẻ điên, điên rất nhiều năm rồi.
“Nghe thế tử gia tự mình nói, hôm qua lúc hắn đến Tướng phủ nhìn thấy Vân Nhị tiểu thư, nói là vừa gặp đã thương, không phải nàng không lấy.” Công công kia cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ, con ma ốm này đối với một bà điên mà vừa gặp đã thương, đầu năm nay, còn có chuyện gì quỷ dị hơn không? “Tướng gia ngài bớt buồn, khăng khăng muốn thú lệnh viện chính là thế tử gia đó, mọi người đều biết chuyện của lệnh viện, nếu sau này xảy ra vấn đề gì, cũng không mệt đến tướng gia ngài.”
Công công thấy bộ dáng kia của Vân Viễn Hằng, còn tưởng rằng ông ta đang lo lắng cho nữ nhi điên nhà mình gả đi sẽ gặp phải mầm tai vạ gì, nào đâu biết rằng Vân Viễn Hằng là đang lo lắng cho một nữ nhi khác của ông ta.
Lục Trúc ở một bên, nghe thấy lời Vân Thanh Nhiễm nói, còn tưởng rằng lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.
Tiểu thư đang nói cái gì vậy? Vị thế tử gia này không sống được quá năm sau đó!
Quân Mặc Thần nghe xong lời nói của Vân Thanh Nhiễm, chỉ mỉm cười nhìn nàng.
Thật lâu sau, hắn mới mở miệng, “Được.”
Hắn, đồng ý.
Chỉ có một từ, được.
Vân Thanh Nhiễm thoáng có chút hiếu kỳ, bình thường gặp phải loại tình huống này, coi như không trực tiếp cự tuyệt, ít nhiều vẫn sẽ truy hỏi đến cùng, thông minh một chút sẽ bàn điều kiện chẳng hạn, nàng thậm chí đã chuẩn bị tốt nước miếng với vị thế tử gia gầy yếu này rồi.
Lại không ngờ, vị thế tử gia này trực tiếp đồng ý như vậy, hôm nay còn là lần đầu tiên hai người bọn họ gặp mặt mà!
“Vậy ta chờ ngươi đến quý phủ kết thân.” Vân Thanh Nhiễm nói, ánh mắt nhìn chăm chú Quân Mặc Thần nổi lên một ít biến hóa.
Nàng bắt đầu đối với vị thế tử gia bệnh tình nguy kịch này sinh ra chút hứng thú rồi.
“Được.” Khóe môi Quân Mặc Thần thoáng hiện nét cười ôn hòa, thản nhiên, mang theo cảm giác ấm áp, ánh mắt của hắn không như khuôn mặt trắng bệch kia, lộ ra hào quang chói mắt, có sự thông minh cùng cơ trí.
Sau đó, tùy tùng Quân Kiệt của Quân Mặc Thần nhặt lại được giầy từ trên cây leo xuống, quỳ gối trước người Quân Mặc Thần, giúp hắn đi giầy vào.
Sau khi đi xong, Quân Kiệt quay đầu, nhìn thấy Vân Thanh Nhiễm cùng Lục Trúc, “Xin hỏi hai vị?”
Quân Kiệt có chút kỳ quái, đặc biệt đối Vân Thanh Nhiễm, nhìn trang phục của nàng, không giống nha hoàn trong phủ, thế nhưng trong phủ, có một vị tiểu thư như vậy à? Còn tóc của nàng, dường như có chút rối… Trang dung có hơi sặc sỡ.
“Nàng là thế tử phi tương lai.” Người trả lời vấn đề của Quân Kiệt là Quân Mặc Thần.
Cái gì?
Quân Kiệt cả kinh, trong lúc nhất thời không thể tiêu hoá được lời nói của Quân Mặc Thần, “Gia, thế tử phi nào, vì sao nô tài chưa từng được nghe nói qua?”
“Vừa mới có, khụ khụ, đi thôi, hồi phủ, khụ khụ… Để phụ vương đến kết thân.” Quân Mặc Thần thật đúng là nói được thì làm được, giầy đi xong, liền muốn đứng dậy, tính toán hiện tại trở về phủ cho phụ vương của hắn là Trấn Nam Vương đến Tướng phủ kết thân.
“Ta đây sẽ đợi tin tức tốt của thế tử gia ngươi.” Vân Thanh Nhiễm mỉm cười nói với Quân Mặc Thần đã đi xa.
Quân Mặc Thần quay đầu lại, gật gật đầu với Vân Thanh Nhiễm.
Sau đó Quân Mặc Thần rời khỏi Tiểu Trúc.
“Gia, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Nô tài chẳng qua là leo lên cây tìm giầy, vì sao gia đã có thêm một thế tử phi rồi?” Quân Kiệt thực sự nghĩ vỡ đầu mà cũng nghĩ không ra hiện tại đã xảy ra cái tình huống gì.
“Ai biết được… Đại khái là Bổn thế tử muốn thú vợ thôi.”
Câu trả lời của Quân Mặc Thần khiến Quân Kiệt thiếu chút nữa té ngã xuống đất, gia, đây là chuyện đại sự cả đời ngài đó, cũng không phải đi chợ mua thức ăn, cứ muốn là chọn một đồ mang đi đâu!
“Gia, nô tài nghe nói Vân phủ có một tiểu thư điên, không biết đang bị nhốt ở chỗ nào.” Quân Kiệt tò mò nói, hắn trước kia từng nghe qua lời đồn về vị tiểu thư điên này, nghe nói còn có thể cắn người, điên lên thì rất khủng bố.
“Khụ khụ, không phải ngươi mới vừa gặp qua à?”
Mới vừa gặp qua á?
Quân Kiệt buồn bực, hắn khi nào thì gặp qua tiểu thư điên kia chứ?
Ban nãy, hắn dường như cũng chỉ gặp qua…
“Gia, người không phải là đang nói, một trong hai người chúng ta vừa gặp kia chính là kẻ điên của Vân phủ trong truyền thuyết?” Quân Kiệt cố gắng nhớ lại, hai nữ nhân mà vừa rồi hắn nhìn thấy thoạt nhìn đều thực bình thường, không có gì đặc biệt cả mà?
“Khụ khụ, nói chính xác hơn, nàng chính là thế tử phi tương lai, sau này ngươi vẫn sẽ có rất nhiều cơ hội được nhìn thấy nàng, khụ khụ.” Quân Mặc Thần nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu.
“Gia, gia đừng làm loạn, cái này không buồn cười đâu… Ấy gia…” Quân Kiệt thật là càng ngày càng không hiểu chủ tử của hắn.
Sáng sớm hôm sau, Vân Viễn Hằng nhận được một đạo thánh chỉ, nhìn thấy thánh chỉ trong tay, Vân Viễn Hằng không vui mừng nổi, ngược lại hai tay run rẩy.
Đây là đạo thánh chỉ thứ hai mà Vân Viễn Hằng nhận được gần đây, một đạo đầu là sắc phong Vân phủ Tam tiểu thư Vân Yên Nhiên làm công chúa Minh Di, xuất giá đến Đảng Ngụy xa xôi.
Vân Viễn Hằng đang định đi cầu tình thái hậu, để Vân Thanh Nhiễm thay thế Vân Yên Nhiên gả đi, kết quả đạo thánh chỉ thứ hai đã tới.
Tứ hôn Trấn Nam Vương phủ thế tử gia cùng Vân phủ Nhị tiểu thư?
“Công công, cái này có thể có nhầm lẫn gì không?” Vẻ mặt Vân Viễn Hằng khiếp sợ nhìn công công tuyên chỉ đằng trước, tại sao có thể như vậy?
“Tướng gia, Tạp Gia cũng biết tướng gia rất nghi hoặc, đừng nói tướng gia, ngay cả Tạp Gia, hôm qua cũng bị hành động của thế tử gia hù sợ, thế tử gia hôm qua tiến cung cùng Trấn Nam Vương, chuyện thế tử gia hướng Hoàng thượng thỉnh chỉ muốn thú Vân Nhị tiểu thư, tất cả mọi người đều cho rằng mình nghĩ lầm, nhưng thế tử gia đã khẳng định là tiểu thư Thanh Nhiễm của Vân phủ, thái hậu và hoàng thượng đều không đồng ý, thế tử gia ngồi khóc trên đất, thái hậu từ trước đến nay luôn yêu thương thế tử gia, thấy thế tử gia vừa khóc vừa náo, đành phải làm theo.”
“Thế tử gia sao lại đột nhiên nói muốn thú tiểu nữ vậy, tiểu nữ chính là…” Kẻ điên, điên rất nhiều năm rồi.
“Nghe thế tử gia tự mình nói, hôm qua lúc hắn đến Tướng phủ nhìn thấy Vân Nhị tiểu thư, nói là vừa gặp đã thương, không phải nàng không lấy.” Công công kia cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ, con ma ốm này đối với một bà điên mà vừa gặp đã thương, đầu năm nay, còn có chuyện gì quỷ dị hơn không? “Tướng gia ngài bớt buồn, khăng khăng muốn thú lệnh viện chính là thế tử gia đó, mọi người đều biết chuyện của lệnh viện, nếu sau này xảy ra vấn đề gì, cũng không mệt đến tướng gia ngài.”
Công công thấy bộ dáng kia của Vân Viễn Hằng, còn tưởng rằng ông ta đang lo lắng cho nữ nhi điên nhà mình gả đi sẽ gặp phải mầm tai vạ gì, nào đâu biết rằng Vân Viễn Hằng là đang lo lắng cho một nữ nhi khác của ông ta.
/182
|