Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 267: Ai dám động đến ta (10)

/1058


“Quận chúa nên sớm đi nghỉ, lão hủ xin phép được cáo từ.” Tiêu Khải Nguyên đã sớm muốn đi, chỉ là Hoàng Bắc Nguyệt chưa lên tiếng nên hắn vẫn đang do dự. Hiện tại nghe được lời này nên hắn lập tức liền rời đi.

Vừa từ Lưu Vân Các đi ra ngoài, liền gặp ngay Tiêu Viễn Trình đang vội vã chạy tới.

Tiêu Khải Nguyên vừa nhìn thấy đứa con trai vô dụng, trong lòng nhất thời nộ khí xung thiên!

Năm đó, nếu không phải là do tên tiểu tử thúi này tham vọng không chịu thua kém, muốn bò lên phía trên. Hết lần này đến lần khác đòi muốn kết hôn với cái gì mà Huệ Văn Trưởng công chúa, thì cũng sẽ không sinh hạ ra nghiệp chướng Hoàng Bắc Nguyệt này, hại hắn hiện tại cũng không thể an bình!

“Phụ thân!” Tiêu Viễn Trình vội vàng đi lên, “Nha đầu kia ngài có phải hay không…..”

Ba……

Lời còn chưa dứt, Tiêu Khải Nguyên đã hung hăng giơ tay lên cho hắn một cái tát!

“Thật không có mắt, ngươi cũng không thèm nhìn một chút xem hiện tại ngươi đang ở nơi nào? Trên miệng còn không biết kiểm điểm!”

Tiêu Viễn Trình bị đánh đến ngây ngốc trừng mắt nhìn, hoàn toàn không rõ ý tứ của cha hắn là gì, rơi vào đường cùng nên không thể làm gì khác hơn ngoài việc nhìn về phía Tiêu Nguyệt, người luôn luôn hiểu rõ tâm tư của lão gia tử.

Tiêu Nguyệt ôm lấy cánh tay đang đau nhức, sắc mặt tái nhợt nói: “Biểu ca, Bắc Nguyệt quận chúa không dễ chọc vào, ngay cả chúng ta cũng phải nhìn sắc mặt của nàng mà làm việc, đầu óc của người này thật sự là thâm sâu khó lường!”

Tiêu Viễn Trình ngây ngẩn cả người, cái gì? Lão gia tử cũng phải xem sắc mặt nha đầu kia mà làm việc? Điều này làm sao có thể? Tuy nhiên nha đầu kia chính là một chiến sĩ mà thôi, ngay cả triệu hoán sư cũng không phải, lão gia tử là một nhân vật lợi hại như thế, sao có thể sợ nàng ta?

Tiêu Nguyệt vừa nhìn sắc mặt của hắn, chẳng quan tâm trong đầu hắn nghĩ cái gì, lạnh lùng nói: “Sư phụ của Bắc Nguyệt quận chúa là người ở đâu ngươi có biết không?”

“Điều này chính ta cũng không biết, nàng ta từ khi nào lại trở nên lợi hại như vậy ta cũng không biết.”

“Không biết không biết, ngươi cái gì cũng không biết!” Tiêu Khải Nguyên gầm lên. Thanh âm không dám quá lớn, sợ Hoàng Bắc Nguyệt sẽ nghe thấy!

Tiêu Nguyệt nói: “Biểu ca, sư phụ của Bắc Nguyệt quận chúa xem ra rất lợi hại, ta thấy trên toàn Tạp Nhĩ Tháp đại lục này, cũng không có mấy người dám trêu vào đâu!”

Tiêu Viễn Trình thần sắc mơ hồ, nói chuyện quanh co: “Có thể lợi hại như vậy sao?”

Tiêu Nguyệt nhìn thấy bộ dáng kia của hắn, trong lòng khinh bỉ, từ nhỏ đã vô dụng nhưng lại không chịu thua kém, đến hôm nay dù đã lớn tuổi, đầu óc lại không có chút hữu dụng. Hừ! Sau này có sa cơ lỡ bước, cũng đừng hòng có thể van cầu bọn họ!

Tiêu Nguyệt hừ lạnh một tiếng: “Ta thấy, trừ Quang Diệu Điện cùng Tu La Thành ra, không mấy người dám trêu vào loại cao thủ có cấp bậc này đâu. Biểu ca ngươi nên cẩn thận rồi, Tiêu gia chúng ta từ nay về sau tuyệt đối sẽ không đối nghịch với Bắc Nguyệt quận chúa. Ngươi với bọn ta có thể không cùng một phía, chúng ta và ngươi từ nay phân rõ ranh giới!”

“Phụ thân, ý của người chính là, sau này ta cũng phải nhìn sắc mặt nha đầu kia mà làm việc?” Tiêu Viễn Trình vừa nghe, trong lòng cảm thấy khó chịu.

Tiêu Khải Nguyên lạnh lùng liếc hắn: “Nếu không thì ngươi nghĩ thế nào?”

Tiêu Viễn Trình trong khoảng thời gian ngắn cũng không nghĩ ra được biện pháp, hắn trước mắt đã âm thầm bố trí nhân thủ sẽ hạ thủ đối với Hoàng Bắc Nguyệt. Chỉ là chưa kịp động thủ, lại phát sinh sự việc của Tiêu Trọng Kỳ, bị An Quốc Công phủ chăm chú giám sát chặc chẽ như vậy. Mấy cao thủ dưới tay hắn cũng không thể phái đi, bởi vậy cho đến hiện tại thì vẫn chưa có hành động nào!

Tuy nhiên, khi thấy được tình huống hiện tại, hắn nhất định phải sớm đưa ra quyết định! Hắn cũng không muốn quay trở lại cuộc sống trước kia lúc còn Trưởng công chúa, ở trong phủ mà lúc nào cũng bị người khác áp chế!

“Ý tứ của phụ thân, ta đã hiểu được.” Tiêu Viễn Trình cung kính nói, “Phụ thân nên sớm về nghỉ ngơi, chuyện tình ở trong phủ này, người cũng không cần phải để tâm đến.”

“Hy vọng ta thật sự có thể không cần phải quan tâm đến!” Tiêu Khải Nguyên cũng không thèm nhìn đến hắn, mang theo người của mình rời đi đi trước.

Tiêu Viễn Trình nhìn thoáng qua Lưu Vân Các, nhớ tới những lời Tiêu Nguyệt vừa nói với hắn, hắn cũng không dám một mình bước vào!

/1058

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status