Mà con ở đằng sau này, năng lực hoả thuộc tính, đã là tứ giai thần thú!
Nếu là lúc bình thường, cho dù là tứ giai thần thú đã trưởng thành nó cũng không để vào mắt, càng không nói tới con thần thú này vẫn chưa lớn!
Nhưng bây giờ thật sự là nó xúi quẩy, vừa biến nhỏ đã bị nữ nhân bỉ ổi kia đánh lén! Còn dùng mấy cái phù chú có chữ kì quái bao vây nó, khiến cho nguyên khí ở trên người nó đều bị hút hết đi.
Vừa rồi Hoàng Bắc Nguyệt ra một kích, nó đã bị thương, bây giờ cả một con tứ giai thần thú mà nó luôn coi thường không thèm để ý tới cũng trở thành mối nguy hại.!.
Trước sau bị Băng Linh Huyễn Điểu và Hoàng Kim Thánh Hổ đánh trúng, hắn ngửa đầu kêu thảm thiết một tiếng, mắt sáng quắc bốc cháy vàng thêm đỏ rực, một đám mũi tên đỏ rực được ngưng tụ, nó không thèm đối phó hai linh thú, mà lại chặt chẽ đuổi theo Hoàng Bắc Nguyệt không tha!
Ma thú này thật thông minh, biết hai con triệu hoán thú này đều là của Hoàng Bắc Nguyệt, chỉ cần giết nàng, hai triệu hồi thú này tự nhiên sẽ vì bản mạng khế ước mà chết!
Hơn nữa nó vốn rất hận nữ nhân kia, nhất định phải giết nàng!
“Chủ nhân cẩn thận!” Băng Linh Huyễn Điểu thấy động tác của Hoả Diễm ma thú, liền lập tức mở rộng cánh, bay đến phía Hoàng Bắc Nguyệt.
Tiễn trận hình tam giác lần thứ hai hướng về phía Hoàng Bắc Nguyệt bắn ra, sức mạnh của đòn này so với lần đầu tiên đã nhỏ đi rất nhiều, xem ra nguyên khí trên người Hoả Diễm ma thú cũng đã bị nguyên phù hấp thụ đi rất nhiều !
Hoàng Bắc Nguyệt vẫn như cũ mở mấy chục khối băng thuẫn ra ngăn cản, sau đó phi thân lên lưng Băng Linh Huyễn Điểu, động tác hơi chậm một chút nên bị tiễn trận khiến cho bị thương ở chân!
Vết bỏng đau nhức cùng với mũi tên đâm vào từ chân lan tràn ra khắp cơ thể!
Lông mày hơi nhăn lại, nàng lập tức giơ tay chém xuống, cắt bỏ chỗ thịt bị mũi tên dính vào, động tác nhanh nhẹn lưu loát, không có lấy nửa điểm dây dưa, giống như đối xử với kẻ địch!
Hoả Diễm ma thú ngẩng đầu lên nhìn thấy, không khỏi khâm phục tính cách kiên định cùng sự thông minh cơ trí của nữ nhân này!
Trên những mũi tên kia đều mang theo ngọn lửa chứa kịch độc, nếu để những ngọn lửa đó ngấm vào trong da thịt, như vậy thần tiên cũng không cứu được nàng!
Thời điểm nàng cảm thấy mũi tên kia có gì đó không đúng thì lập tức cắt bỏ nó cùng với vùng thịt bị trúng độc!
Hoả Diễm ma thú bị hành động lãng khốc này của nàng làm cho run sợ, trong nháy mắt lúc nhìn thoáng qua nàng, liền thấy trong tay Hoàng Bắc Nguyệt đang cầm một quả cầu nho nhỏ màu trắng có mắt có mũi!
Chức Mộng thú!
“Rốt cục ngươi là ai?” Hoả Diễm ma thú kinh hãi, nhịn không được mở miệng hỏi.
Chức Mộng thú là linh thú hệ ảo thuật của Tu La thành, chỉ ở nơi này mới có !
Hơn nữa, từ xưa đến nay, chỉ có vương tộc mới có thể điều khiển Chức Mộng thú, những người còn lại, cho dù là Âm Hậu, cũng đừng nghĩ sẽ có thể gần gũi với loài động vật này!
“Ta?” Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nhếch khóe miệng, có chút tuỳ tiện cười rộ lên, nói : ” Tu La vương của các ngươi thấy ta cũng không dám làm càn, ngươi nói xem ta là ai?”
“Ngươi, ngươi —” Hoả Diễm ma thú nhất thời bị hai câu nói của nàng doạ, trong lòng đối với Tu La vương đã vô cùng sợ hãi, mà hiện tại nữ nhân này lại nói Vương của bọn họ thấy nàng cũng không dám làm càn!? {Ân: Một con ma thú ngây thơ và một nữ nhân nham hiểm giao chiến a—}.
Lập tức tưởng tượng, điều này hoàn toàn không có khả năng! Nữ nhân này trừ khi là đánh thắng được Tu La vương, nếu không làm sao có thể có sức mạnh lớn như vậy!
“Ngươi dám đùa giỡn ta!” Sau khi suy nghĩ thông suốt, Hoả Diễm ma thú liền giận dữ, điên cuồng hét lên một tiếng, trong ánh mắt giận dữ lại ngưng tụ một đám hoả tiễn!
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn nó cười khẽ: “Ai bảo ngươi ngu ngốc?”
Nếu là lúc bình thường, cho dù là tứ giai thần thú đã trưởng thành nó cũng không để vào mắt, càng không nói tới con thần thú này vẫn chưa lớn!
Nhưng bây giờ thật sự là nó xúi quẩy, vừa biến nhỏ đã bị nữ nhân bỉ ổi kia đánh lén! Còn dùng mấy cái phù chú có chữ kì quái bao vây nó, khiến cho nguyên khí ở trên người nó đều bị hút hết đi.
Vừa rồi Hoàng Bắc Nguyệt ra một kích, nó đã bị thương, bây giờ cả một con tứ giai thần thú mà nó luôn coi thường không thèm để ý tới cũng trở thành mối nguy hại.!.
Trước sau bị Băng Linh Huyễn Điểu và Hoàng Kim Thánh Hổ đánh trúng, hắn ngửa đầu kêu thảm thiết một tiếng, mắt sáng quắc bốc cháy vàng thêm đỏ rực, một đám mũi tên đỏ rực được ngưng tụ, nó không thèm đối phó hai linh thú, mà lại chặt chẽ đuổi theo Hoàng Bắc Nguyệt không tha!
Ma thú này thật thông minh, biết hai con triệu hoán thú này đều là của Hoàng Bắc Nguyệt, chỉ cần giết nàng, hai triệu hồi thú này tự nhiên sẽ vì bản mạng khế ước mà chết!
Hơn nữa nó vốn rất hận nữ nhân kia, nhất định phải giết nàng!
“Chủ nhân cẩn thận!” Băng Linh Huyễn Điểu thấy động tác của Hoả Diễm ma thú, liền lập tức mở rộng cánh, bay đến phía Hoàng Bắc Nguyệt.
Tiễn trận hình tam giác lần thứ hai hướng về phía Hoàng Bắc Nguyệt bắn ra, sức mạnh của đòn này so với lần đầu tiên đã nhỏ đi rất nhiều, xem ra nguyên khí trên người Hoả Diễm ma thú cũng đã bị nguyên phù hấp thụ đi rất nhiều !
Hoàng Bắc Nguyệt vẫn như cũ mở mấy chục khối băng thuẫn ra ngăn cản, sau đó phi thân lên lưng Băng Linh Huyễn Điểu, động tác hơi chậm một chút nên bị tiễn trận khiến cho bị thương ở chân!
Vết bỏng đau nhức cùng với mũi tên đâm vào từ chân lan tràn ra khắp cơ thể!
Lông mày hơi nhăn lại, nàng lập tức giơ tay chém xuống, cắt bỏ chỗ thịt bị mũi tên dính vào, động tác nhanh nhẹn lưu loát, không có lấy nửa điểm dây dưa, giống như đối xử với kẻ địch!
Hoả Diễm ma thú ngẩng đầu lên nhìn thấy, không khỏi khâm phục tính cách kiên định cùng sự thông minh cơ trí của nữ nhân này!
Trên những mũi tên kia đều mang theo ngọn lửa chứa kịch độc, nếu để những ngọn lửa đó ngấm vào trong da thịt, như vậy thần tiên cũng không cứu được nàng!
Thời điểm nàng cảm thấy mũi tên kia có gì đó không đúng thì lập tức cắt bỏ nó cùng với vùng thịt bị trúng độc!
Hoả Diễm ma thú bị hành động lãng khốc này của nàng làm cho run sợ, trong nháy mắt lúc nhìn thoáng qua nàng, liền thấy trong tay Hoàng Bắc Nguyệt đang cầm một quả cầu nho nhỏ màu trắng có mắt có mũi!
Chức Mộng thú!
“Rốt cục ngươi là ai?” Hoả Diễm ma thú kinh hãi, nhịn không được mở miệng hỏi.
Chức Mộng thú là linh thú hệ ảo thuật của Tu La thành, chỉ ở nơi này mới có !
Hơn nữa, từ xưa đến nay, chỉ có vương tộc mới có thể điều khiển Chức Mộng thú, những người còn lại, cho dù là Âm Hậu, cũng đừng nghĩ sẽ có thể gần gũi với loài động vật này!
“Ta?” Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nhếch khóe miệng, có chút tuỳ tiện cười rộ lên, nói : ” Tu La vương của các ngươi thấy ta cũng không dám làm càn, ngươi nói xem ta là ai?”
“Ngươi, ngươi —” Hoả Diễm ma thú nhất thời bị hai câu nói của nàng doạ, trong lòng đối với Tu La vương đã vô cùng sợ hãi, mà hiện tại nữ nhân này lại nói Vương của bọn họ thấy nàng cũng không dám làm càn!? {Ân: Một con ma thú ngây thơ và một nữ nhân nham hiểm giao chiến a—}.
Lập tức tưởng tượng, điều này hoàn toàn không có khả năng! Nữ nhân này trừ khi là đánh thắng được Tu La vương, nếu không làm sao có thể có sức mạnh lớn như vậy!
“Ngươi dám đùa giỡn ta!” Sau khi suy nghĩ thông suốt, Hoả Diễm ma thú liền giận dữ, điên cuồng hét lên một tiếng, trong ánh mắt giận dữ lại ngưng tụ một đám hoả tiễn!
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn nó cười khẽ: “Ai bảo ngươi ngu ngốc?”
/1058
|