Editor: Thiên Ân
Beta: Hạ Tuyết Liên Vũ
Trong lều trại có một lò sưởi coi như sáng sủa, vừa đi vào, liền cảm thấy không khí bên trong có chút trầm mặc, mùi thuốc đông y nồng nặc bốc lên!
Hoàng Bắc Nguyệt nhanh chân đi vào, liền đụng phải A Lệ Nhã đang vội vội vàng vàng đi ra, trong tay tiểu nha đầu này cầm một cái khăn dính đầy máu, đang cố gắng giấu vào trong tay áo, vẻ mặt sợ hãi nói: “Vương, ngài đã về rồi.”
“Sao lại thế này?” Hoàng Bắc Nguyệt lạnh giọng hỏi, người khác dám lừa nàng, nhưng A Lệ Nhã tuyệt đối sẽ không dám nói dối nàng!
Mắt A Lệ Nhã hồng hồng, nhìn thoáng qua A Tát Lôi, thấy hắn không ngăn cản, liền khóc nức nở nói: “Cát Khắc đại ca.”
Không chờ nàng nói xong, Hoàng Bắc Nguyệt liền bước qua A Lệ Nhã đi vào, nghe người khác nói không bằng chính mình vào nhìn!
Vòng qua tấm bình phong trong lều trại thì thấy một nam nhân đang nằm hấp hối trên giường, rõ ràng vừa rồi A Lệ Nhã giúp hắn rửa sạch miệng vết thương, cho nên lúc này quần áo của Cát Khắc đều được mở rộng ra, trên ngực có một lỗ thủng vô cùng đáng sợ! Máu vẫn còn chưa ngừng chảy!
Thế nhưng còn khinh khủng hơn cả lỗ thủng trước ngực, bên vai phải của Cát Khắc, một tay rõ ràng đã bị chém mất!
Một cỗ lửa giận cùng đau lòng dâng lên, nàng không hỏi kẻ nào đã gây ra chuyện này, bước nhanh qua, lấy chiếc khăn từ bên trong chậu nước, lau đi máu ở bên cạnh vết thương, miệng vết thương như vậy không phải là vừa xảy ra, ít nhất cũng đã trải qua hai ngày, còn đang rơm rớm máu, kinh khủng hơn chính là, tất cả máu chảy ra đều là một màu tím quỷ dị!
Miệng vết thương đã có chút bị thối rữa.
A Lệ Nhã đứng phía sau khóc lóc nói: “Đã bôi rất nhiều loại thuốc, nhưng miệng vết thương hoàn toàn không tốt lên, những thuốc này đều là dược liệu cao cấp.”
“Chỉ sợ có độc tố ở trong cơ thể.” Máu này mang màu tím tuyệt đối không bình thường!
Nhưng nàng đã đọc qua đủ loại độc dược, cũng chưa gặp loại độc nào khiến máu chảy ra lại là màu tím như vậy!
Năm đó Độc Cô Dược Thánh có cho nàng một quyển 《 Bách luyện kinh》 trên đó ghi lại đủ loại độc dược và đan dược, cũng không hề viết về loại độc dược nào như vậy.
Hoàng Bắc Nguyệt vừa nghĩ, vừa lấy ra một số dược chữa thương, ở đây nàng có chút thuốc năm đó Linh Tôn luyện chế giúp nàng, có tác dụng rất tốt.
Đút mấy viên đan dược vào trong miệng của Cát Khắc, sau đó đem một ít mài thành bột, rắc lên miệng vết thương của hắn.
“A” thời điểm rắc thuốc bột lên miệng vết thương, Cát Khắc đang trong hôn mê đột nhiên cong người dậy, đau đớn kêu lên một tiếng.
“Ngươi cố chịu đựng một chút!” Hoàng Bắc Nguyệt thấp giọng nói.
Nghe được giọng nói của nàng, Cát Khắc mơ mơ màng màng mở to hai mắt, đôi mắt vì sốt mà sưng đỏ nhìn nàng, có vài tia sáng hiện lên “Vương, vương?”
“Là ai khiến ngươi bị thương thành như vậy?” Hoàng Bắc Nguyệt nhíu mày hỏi, thực lực của Cát Khắc cũng không yếu, lúc trước sau khi ăn thú hạch của Bách Mục Hàn Thiềm, sức mạnh của hắn cũng đã tăng lên, tuy rằng nàng không biết hắn đã tới trình độ nào, nhưng mà có thể biết thú hạch của một con thần thú lục giai, hắn chắc chắn cũng có thu hoạch không ít!
Có thể khiến Cát Khắc bị thương thành như vậy, tuyệt đối không đơn giản!
Khẳng định Già Dạ Chi Vương của bọn họ đã trở lại, Cát Khắc rốt cục cũng lộ ra tươi cười yên tâm, con ngươi khép một nửa nói : “Là, là . . . “
“Là người của Tu La thành!” A Tát Lôi đứng đằng sau nhanh nhẹn trả lời: “Ta và Cát Khắc đại ca đi ra ngoài, gặp người của Tu La thành, tốc độ của ta nhanh, tránh được một kiếp, nhưng Cát Khắc đại ca thì lại . . . .thật đáng hận !”
Beta: Hạ Tuyết Liên Vũ
Trong lều trại có một lò sưởi coi như sáng sủa, vừa đi vào, liền cảm thấy không khí bên trong có chút trầm mặc, mùi thuốc đông y nồng nặc bốc lên!
Hoàng Bắc Nguyệt nhanh chân đi vào, liền đụng phải A Lệ Nhã đang vội vội vàng vàng đi ra, trong tay tiểu nha đầu này cầm một cái khăn dính đầy máu, đang cố gắng giấu vào trong tay áo, vẻ mặt sợ hãi nói: “Vương, ngài đã về rồi.”
“Sao lại thế này?” Hoàng Bắc Nguyệt lạnh giọng hỏi, người khác dám lừa nàng, nhưng A Lệ Nhã tuyệt đối sẽ không dám nói dối nàng!
Mắt A Lệ Nhã hồng hồng, nhìn thoáng qua A Tát Lôi, thấy hắn không ngăn cản, liền khóc nức nở nói: “Cát Khắc đại ca.”
Không chờ nàng nói xong, Hoàng Bắc Nguyệt liền bước qua A Lệ Nhã đi vào, nghe người khác nói không bằng chính mình vào nhìn!
Vòng qua tấm bình phong trong lều trại thì thấy một nam nhân đang nằm hấp hối trên giường, rõ ràng vừa rồi A Lệ Nhã giúp hắn rửa sạch miệng vết thương, cho nên lúc này quần áo của Cát Khắc đều được mở rộng ra, trên ngực có một lỗ thủng vô cùng đáng sợ! Máu vẫn còn chưa ngừng chảy!
Thế nhưng còn khinh khủng hơn cả lỗ thủng trước ngực, bên vai phải của Cát Khắc, một tay rõ ràng đã bị chém mất!
Một cỗ lửa giận cùng đau lòng dâng lên, nàng không hỏi kẻ nào đã gây ra chuyện này, bước nhanh qua, lấy chiếc khăn từ bên trong chậu nước, lau đi máu ở bên cạnh vết thương, miệng vết thương như vậy không phải là vừa xảy ra, ít nhất cũng đã trải qua hai ngày, còn đang rơm rớm máu, kinh khủng hơn chính là, tất cả máu chảy ra đều là một màu tím quỷ dị!
Miệng vết thương đã có chút bị thối rữa.
A Lệ Nhã đứng phía sau khóc lóc nói: “Đã bôi rất nhiều loại thuốc, nhưng miệng vết thương hoàn toàn không tốt lên, những thuốc này đều là dược liệu cao cấp.”
“Chỉ sợ có độc tố ở trong cơ thể.” Máu này mang màu tím tuyệt đối không bình thường!
Nhưng nàng đã đọc qua đủ loại độc dược, cũng chưa gặp loại độc nào khiến máu chảy ra lại là màu tím như vậy!
Năm đó Độc Cô Dược Thánh có cho nàng một quyển 《 Bách luyện kinh》 trên đó ghi lại đủ loại độc dược và đan dược, cũng không hề viết về loại độc dược nào như vậy.
Hoàng Bắc Nguyệt vừa nghĩ, vừa lấy ra một số dược chữa thương, ở đây nàng có chút thuốc năm đó Linh Tôn luyện chế giúp nàng, có tác dụng rất tốt.
Đút mấy viên đan dược vào trong miệng của Cát Khắc, sau đó đem một ít mài thành bột, rắc lên miệng vết thương của hắn.
“A” thời điểm rắc thuốc bột lên miệng vết thương, Cát Khắc đang trong hôn mê đột nhiên cong người dậy, đau đớn kêu lên một tiếng.
“Ngươi cố chịu đựng một chút!” Hoàng Bắc Nguyệt thấp giọng nói.
Nghe được giọng nói của nàng, Cát Khắc mơ mơ màng màng mở to hai mắt, đôi mắt vì sốt mà sưng đỏ nhìn nàng, có vài tia sáng hiện lên “Vương, vương?”
“Là ai khiến ngươi bị thương thành như vậy?” Hoàng Bắc Nguyệt nhíu mày hỏi, thực lực của Cát Khắc cũng không yếu, lúc trước sau khi ăn thú hạch của Bách Mục Hàn Thiềm, sức mạnh của hắn cũng đã tăng lên, tuy rằng nàng không biết hắn đã tới trình độ nào, nhưng mà có thể biết thú hạch của một con thần thú lục giai, hắn chắc chắn cũng có thu hoạch không ít!
Có thể khiến Cát Khắc bị thương thành như vậy, tuyệt đối không đơn giản!
Khẳng định Già Dạ Chi Vương của bọn họ đã trở lại, Cát Khắc rốt cục cũng lộ ra tươi cười yên tâm, con ngươi khép một nửa nói : “Là, là . . . “
“Là người của Tu La thành!” A Tát Lôi đứng đằng sau nhanh nhẹn trả lời: “Ta và Cát Khắc đại ca đi ra ngoài, gặp người của Tu La thành, tốc độ của ta nhanh, tránh được một kiếp, nhưng Cát Khắc đại ca thì lại . . . .thật đáng hận !”
/1058
|