Thấy đối phương chẳng thèm để Thành Tu La vào mắt, Lệ Tà cười khổ: Nếu bệ hạ đồng ý đoạn tình tuyệt ái, Quân Ly cũng phải kiêng kỵ Thành Tu La ba phần, nhưng hiện tại......
Lệ Tà không nhiều lời, tay trái giơ kiếm, lấy hành động để chứng minh ý đồ chính mình.
Quân Ly nhẹ nhàng họp lại ống tay áo, nhét tiểu hồ ly vào dưới tay áo rộng, sau đó lạnh lùng nói: Ngươi cũng muốn tiến vào sát cảnh?
Khuôn mặt Lệ Tà bình tĩnh, y bào tuyết trắng đột nhiên nhảy lên khỏi mặt đất, kiếm trong tay đã chém mạnh xuống!
Leng keng...
Quân Ly giơ tay lên, ngón tay thon dài bắt kiếm của Lệ Tà khiên hắn ngơ ngác. Nguyên khí trên thân kiếm đột nhiên tăng vọt, trên mũi kiếm gió mạnh sắc bén vọt mạnh tới ngực Quân Ly!
Quân Ly nghiêng người tránh gió mạnh, tay bắt được kiếm phong hơi dùng sức, quật Lệ Tà xuống mặt đất!
Thân thể co rụt lại, nhưng Lệ Tà lại theo lực xảo diệu đi tới sau hắn, quạt gấp ở tay phải đột nhiên mở ra, mép quạt hiện lên vẻ sắc bén, hung hăng xẹt qua lưng Quân Ly!
Quân Ly tức giận xoay người, trên ngón tay, một cây roi nhỏ vung về phía sau, Lệ Tà kêu lên một tiếng đau đớn ngã về phía sau.
Tuy nhiên, Quân Ly bị chọc giận đâu dễ dàng bỏ qua hắn như vậy? trên roi nhỏ dấy lên lửa cháy màu đỏ. Vì bớt việc nên hắn hình như chỉ dùng loại vũ khí này!
Tuy nhiên lực sát thương của vũ khí này khiến mọi người từng tiếp xúc qua phải sợ hãi!
Trên năm ngón tay trái roi nhỏ từ từ kéo dài ra, từng cây đều lửa cháy màu đỏ.
Lửa cháy tuy nhỏ nhưng lại đốt cháy không khí chung quanh!
Lệ Tà cau mày, tóc bạch kim thật dài bay múa như dây cuốn lấy năm cây roi nhỏ!
Hai mắt Quân Ly không hề chớp, nguyên khí hỏa nhè nhẹ theo sợi tóc Lệ Tà giống như châu chấu quá cảnh thiêu qua.
Lệ Tà lạnh mắt, quyết định thật nhanh, lập tức cự kiếm chém tới tóc bạc bị bốc cháy, mà trong nháy mắt sợi tóc rơi xuống đất, năm căn roi mảnh đột nhiên quất tới!
Trên người hắn nguyên khí tăng vọt, nguyên khí phong hình thành lồng phòng hộ bảo vệ thân thể, song trong nháy mắt đó, sắc mặt Lệ Tà trở nên rất tái nhợt!
Phốc mở miệng nhổ máu tươi ra, Lệ Tà hai tay chộp lại, trên ngón tay lóe sắc lạnh, bắt được roi nhỏ hét lớn một tiếng, hung hăng xé đứt!
Thoát khỏi roi nhỏ trói buộc, Lệ Tà lập tức lui ra xa xa, xoa vết máu ở khóe miệng, lạnh lùng nhìn Quân Ly mặt không thay đổi.
Trên quần áo phía sau lưng, một vết thương chậm rãi mở rộng, máu tươi nhiễm đỏ xiêm y, ánh mắt hắn cũng càng ngày càng mờ.
Lửa giận một khi bị kích thích thì không thể vãn hồi!
Hắn không muốn xuống tay, nhưng có một người cứ hai ba lần khiêu khích hắn!
Năm cây roi màu đỏ tinh tế như có tính mạng, xột xoạt tiến vào đầu ngón tay hắn rồi biến mất, mà cùng lúc đó, từ ống tay áo rộng của Quân Ly đột nhiên phồng lên.
Một luồng sáng khủng bố màu đỏ sậm đột ngột mọc lên từ mặt đất ở trước mặt Lệ Tà!
Năng lượng trong hào quang mãnh liệt dường như hình thành gió bão sắc bén đảo qua mặt Lệ Tà. Nét mặt hắn khiếp sợ, không kịp trốn tránh, trên mặt cùng trên người đã bị ánh sáng đỏ cắt ra mấy vết thương khủng bố!
Trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, Lệ Tà cũng không dám khinh thường, cây quạt đột nhiên rời tay, trên không trung biến ảo thành màn hình thật lớn chặn lại ánh sáng đỏ thế tới rào rạt!
Nhưng chỉ trong nháy mắt, cây quạt cũng bắt đầu xuất hiện một vết nứt!
Căn bản là không đỡ được!
Cứ thế thì hắn hôm nay nhất định thảm bại ở đây!
Ma thú sẽ không chết, nhưng cũng không tránh được trọng thương...
Không xong, ánh sáng đỏ quá cường đại, ngay cả Lệ Tà cũng không ngăn được hắn! Xa xa trên cây, Nến Đỏ nhìn trận chiến đấu mà tràn ngập lo lắng.
Tuy nàng cách xa hiện trường chiến đấu, nhưng vẫn có thể cảm giác ánh sáng đỏ sắc bén tràn ngập sức mạnh cường đại!
Nàng cũng cảm giác rất khủng bố, càng khỏi nói Lệ Tà trong trung tâm ánh sáng đỏ!
Trong lòng âm thầm lo lắng, nếu ngay cả Lệ Tà cũng thất bại thì còn ai có thể ngăn chặn Quân Ly chứ?
Lúc nàng lo lắng không ngừng, lúc Lệ Tà cũng đau khổ chống đỡ, không ai chú ý Quân Ly vẻ mặt lạnh nhạt đột nhiên nhíu lại, một tia thống khổ trong con ngươi không gợn sóng của hắn khuếch tán thành rung động thật lớn.
Hắn sắc mặt biến biến, mở miệng lẩm bẩm nói: Làm sao có thể...
Trên mặt tuấn mỹ hiện đầy thần sắc không thể tưởng tượng, vừa kinh ngạc vừa mang theo thống khổ phẫn nộ.
Không ai thấy vết thương trên lưng hắn rất nhanh mở rộng, tốc độ máu tươi chảy xuống càng lúc càng nhanh, cuối cùng một tia máu trực tiếp phun ra!
Hắn không nhịn được kêu rên, bên khóe miệng chậm rãi chảy ra tơ máu.
Biến hóa này tới rất nhanh, chỉ nháy mắt ánh sáng màu đỏ tràn ngập chung quanh, không gian cũng vặn vẹo một chút.
Mắt thường cũng có thể nhìn thấy không khí rung động!
Một luồng sáng bạc từ sóng gợn chảy ra!
Kiếm kĩ: Ngàn quân ngân quang trảm!
Giọng nói cô gái réo rắt vang lên, dao động trong không gian như sóng triều sinh ra vô số hồi âm!
Đôi mắt Quân Ly đột nhiên trợn to, không thể tin nhìn sóng gợn lắc lư!
Bóng dáng xinh đẹp tuyệt trần không báo hiệu xuất hiện, trường bào đen nhánh tinh xảo, bóng người cao gầy tinh tế, hai chân thon dài trên không trung nhẹ nhàng đáp xuống ngay trước mắt.
Chiến đao màu tuyết trắng vẫn duy trì tư thế chém rụng, phía trên ánh sáng màu trắng bạc vẫn chói mắt, tóc đỏ hòa vào ánh sáng lạnh càng thêm rực rỡ!
Đúng là nàng!
Sao lại có người trốn khỏi sát cảnh chứ?!
Lệ Tà không nhiều lời, tay trái giơ kiếm, lấy hành động để chứng minh ý đồ chính mình.
Quân Ly nhẹ nhàng họp lại ống tay áo, nhét tiểu hồ ly vào dưới tay áo rộng, sau đó lạnh lùng nói: Ngươi cũng muốn tiến vào sát cảnh?
Khuôn mặt Lệ Tà bình tĩnh, y bào tuyết trắng đột nhiên nhảy lên khỏi mặt đất, kiếm trong tay đã chém mạnh xuống!
Leng keng...
Quân Ly giơ tay lên, ngón tay thon dài bắt kiếm của Lệ Tà khiên hắn ngơ ngác. Nguyên khí trên thân kiếm đột nhiên tăng vọt, trên mũi kiếm gió mạnh sắc bén vọt mạnh tới ngực Quân Ly!
Quân Ly nghiêng người tránh gió mạnh, tay bắt được kiếm phong hơi dùng sức, quật Lệ Tà xuống mặt đất!
Thân thể co rụt lại, nhưng Lệ Tà lại theo lực xảo diệu đi tới sau hắn, quạt gấp ở tay phải đột nhiên mở ra, mép quạt hiện lên vẻ sắc bén, hung hăng xẹt qua lưng Quân Ly!
Quân Ly tức giận xoay người, trên ngón tay, một cây roi nhỏ vung về phía sau, Lệ Tà kêu lên một tiếng đau đớn ngã về phía sau.
Tuy nhiên, Quân Ly bị chọc giận đâu dễ dàng bỏ qua hắn như vậy? trên roi nhỏ dấy lên lửa cháy màu đỏ. Vì bớt việc nên hắn hình như chỉ dùng loại vũ khí này!
Tuy nhiên lực sát thương của vũ khí này khiến mọi người từng tiếp xúc qua phải sợ hãi!
Trên năm ngón tay trái roi nhỏ từ từ kéo dài ra, từng cây đều lửa cháy màu đỏ.
Lửa cháy tuy nhỏ nhưng lại đốt cháy không khí chung quanh!
Lệ Tà cau mày, tóc bạch kim thật dài bay múa như dây cuốn lấy năm cây roi nhỏ!
Hai mắt Quân Ly không hề chớp, nguyên khí hỏa nhè nhẹ theo sợi tóc Lệ Tà giống như châu chấu quá cảnh thiêu qua.
Lệ Tà lạnh mắt, quyết định thật nhanh, lập tức cự kiếm chém tới tóc bạc bị bốc cháy, mà trong nháy mắt sợi tóc rơi xuống đất, năm căn roi mảnh đột nhiên quất tới!
Trên người hắn nguyên khí tăng vọt, nguyên khí phong hình thành lồng phòng hộ bảo vệ thân thể, song trong nháy mắt đó, sắc mặt Lệ Tà trở nên rất tái nhợt!
Phốc mở miệng nhổ máu tươi ra, Lệ Tà hai tay chộp lại, trên ngón tay lóe sắc lạnh, bắt được roi nhỏ hét lớn một tiếng, hung hăng xé đứt!
Thoát khỏi roi nhỏ trói buộc, Lệ Tà lập tức lui ra xa xa, xoa vết máu ở khóe miệng, lạnh lùng nhìn Quân Ly mặt không thay đổi.
Trên quần áo phía sau lưng, một vết thương chậm rãi mở rộng, máu tươi nhiễm đỏ xiêm y, ánh mắt hắn cũng càng ngày càng mờ.
Lửa giận một khi bị kích thích thì không thể vãn hồi!
Hắn không muốn xuống tay, nhưng có một người cứ hai ba lần khiêu khích hắn!
Năm cây roi màu đỏ tinh tế như có tính mạng, xột xoạt tiến vào đầu ngón tay hắn rồi biến mất, mà cùng lúc đó, từ ống tay áo rộng của Quân Ly đột nhiên phồng lên.
Một luồng sáng khủng bố màu đỏ sậm đột ngột mọc lên từ mặt đất ở trước mặt Lệ Tà!
Năng lượng trong hào quang mãnh liệt dường như hình thành gió bão sắc bén đảo qua mặt Lệ Tà. Nét mặt hắn khiếp sợ, không kịp trốn tránh, trên mặt cùng trên người đã bị ánh sáng đỏ cắt ra mấy vết thương khủng bố!
Trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, Lệ Tà cũng không dám khinh thường, cây quạt đột nhiên rời tay, trên không trung biến ảo thành màn hình thật lớn chặn lại ánh sáng đỏ thế tới rào rạt!
Nhưng chỉ trong nháy mắt, cây quạt cũng bắt đầu xuất hiện một vết nứt!
Căn bản là không đỡ được!
Cứ thế thì hắn hôm nay nhất định thảm bại ở đây!
Ma thú sẽ không chết, nhưng cũng không tránh được trọng thương...
Không xong, ánh sáng đỏ quá cường đại, ngay cả Lệ Tà cũng không ngăn được hắn! Xa xa trên cây, Nến Đỏ nhìn trận chiến đấu mà tràn ngập lo lắng.
Tuy nàng cách xa hiện trường chiến đấu, nhưng vẫn có thể cảm giác ánh sáng đỏ sắc bén tràn ngập sức mạnh cường đại!
Nàng cũng cảm giác rất khủng bố, càng khỏi nói Lệ Tà trong trung tâm ánh sáng đỏ!
Trong lòng âm thầm lo lắng, nếu ngay cả Lệ Tà cũng thất bại thì còn ai có thể ngăn chặn Quân Ly chứ?
Lúc nàng lo lắng không ngừng, lúc Lệ Tà cũng đau khổ chống đỡ, không ai chú ý Quân Ly vẻ mặt lạnh nhạt đột nhiên nhíu lại, một tia thống khổ trong con ngươi không gợn sóng của hắn khuếch tán thành rung động thật lớn.
Hắn sắc mặt biến biến, mở miệng lẩm bẩm nói: Làm sao có thể...
Trên mặt tuấn mỹ hiện đầy thần sắc không thể tưởng tượng, vừa kinh ngạc vừa mang theo thống khổ phẫn nộ.
Không ai thấy vết thương trên lưng hắn rất nhanh mở rộng, tốc độ máu tươi chảy xuống càng lúc càng nhanh, cuối cùng một tia máu trực tiếp phun ra!
Hắn không nhịn được kêu rên, bên khóe miệng chậm rãi chảy ra tơ máu.
Biến hóa này tới rất nhanh, chỉ nháy mắt ánh sáng màu đỏ tràn ngập chung quanh, không gian cũng vặn vẹo một chút.
Mắt thường cũng có thể nhìn thấy không khí rung động!
Một luồng sáng bạc từ sóng gợn chảy ra!
Kiếm kĩ: Ngàn quân ngân quang trảm!
Giọng nói cô gái réo rắt vang lên, dao động trong không gian như sóng triều sinh ra vô số hồi âm!
Đôi mắt Quân Ly đột nhiên trợn to, không thể tin nhìn sóng gợn lắc lư!
Bóng dáng xinh đẹp tuyệt trần không báo hiệu xuất hiện, trường bào đen nhánh tinh xảo, bóng người cao gầy tinh tế, hai chân thon dài trên không trung nhẹ nhàng đáp xuống ngay trước mắt.
Chiến đao màu tuyết trắng vẫn duy trì tư thế chém rụng, phía trên ánh sáng màu trắng bạc vẫn chói mắt, tóc đỏ hòa vào ánh sáng lạnh càng thêm rực rỡ!
Đúng là nàng!
Sao lại có người trốn khỏi sát cảnh chứ?!
/1058
|