“ Oa thật to lớn một con Pidgey a, nó còn to hơn của ta một vòng đâu. Ngươi là bắt nó ở đâu? Có thể hay không nói cho ta? Ta cũng muốn có một con.”
“ Hứ, nghĩ cũng đừng nghĩ. Đây là nhà ta bỏ một món tiền ra mới có thể mua đến một quả trứng Pidgey ở lò ấp Petalburg đấy. Hơn nữa còn là có tiền cũng không thể mua được nữa vì ở nơi đó là đã hết hàng”
Dưới ánh mắt tràn ra ngôi sao như xem thần tượng của một đám bạn tên nhóc sở hữu một con Pidgey vừa mới nở ra không lâu đã to lớn hơn nhiều đồng loại của nó này tự hào nói. Để rồi là đám bạn lộ ra tiếc hùi hụi cùng thất vọng ánh mắt
…..
“ Tại sao có thể như vậy? Tại sao ngươi Treecko lại có thể mạnh hơn Treecko được đào tạo một tháng nay của ta? Ta không tin, ngươi chơi xấu. Có phải hay không ngươi là lén đi mượn Pokemon của ai đó đến đối chiến với ta?”
“ Hứ bản công tử ta cần làm ra dạng này hành động sao? Đây đích xác là Pokemon ta mới thu phục. Hơn nữa nó còn là vừa mới nở ra đâu, ngươi xem…”
….
“ Poochyena, ngồi...nằm xuống...quay vòng...sủa lên…”
“ Oa! thật thông minh một con chó nhỏ, chỉ là tại sao nó lại không biết sủa đâu?”
“ Có lẽ là do nó sinh ra không lâu đi..” Nhìn con này sói nhỏ tên nhóc biểu diễn xiếc thú cho đám bạn gái nhỏ xem kia là ngượng ngùng mà trả lời lấy.
Dạng này khen không dứt miệng về đám Pokemon nở ra từ trứng Pokemon mua lại từ nhà máy ấp trứng ở thành phố Petalburg còn rất nhiều rất nhiều.
Nói chung với một mẻ hàng này được xuất ra phàn nàn gần như là bằng không. Điều duy nhất phàn nàn là hàng cung cấp ra thị trường của nhà máy trong đợt một này thật sự là quá ít. Cung không đủ cầu!
“ Hiệu trưởng ngươi xem phần này tư liệu. Đây là của một nhà máy ấp trứng mới mở thuộc Hoenn địa khu của chúng ta… Hàng đều là vượt quá chất lượng cơ bản yêu cầu của chúng ta.
Nếu có thể đáp ứng được đều là dạng này mặt hàng thì chúng ta sẽ giảm bớt rất nhiều phí tổn cho việc nhập lại từ địa khu khác trứng Pokemon.”
Tên béo ị hiệu trưởng xem xét tập hồ sơ trong tay đồng thời nghe bên tai thư kí của mình phân tích thêm ra cái vẻ gật gù như hiểu lắm. Để rồi còn chưa xem kĩ tập tư liệu tham khảo thì hắn đã gấp lại và thốt lên một câu “ Ngươi xem đó mà làm đi thôi!”
Thư kí của hắn thì đã quá hiểu tên này được đưa lên hiệu trưởng chức vị ngoài ăn với gái có thể hỏi hắn ra thì không thể hỏi hắn gì khác cho nên cũng là xin lui sau đó đi xử lí sự vụ.
Tương tự sự tình còn có rất nhiều rất nhiều điều đó đồng nghĩa với việc chuông điện thoại bàn của nhà máy ấp trứng của Lâm Phàm là liên tục reo vang. Một cuộc lại một cuộc điện thoại được đánh tới và người bận nhất đó là chị tổng đài.
……………………………
Nhà máy ấp trứng Petalburg.
Sau một tháng thời gian Lâm Phàm hiện tại có thể nói là nhàn nhã mà ngồi mát ăn bát vàng lấy. Khi mà nhà máy ấp trứng của hắn đã tự hành đi vào hoạt động và công việc cũng đã hoàn toàn ổn định lại từ nửa tháng trước.
Từ sau ngày khai trương huy hoàng đó sau rất nhiều thương gia cùng đoàn đội thám hiểm là liên hệ cùng Lâm Phàm để thương lượng về đầu ra cho số trứng Pokemon của mình kiếm được hay là đưa tới từ những địa khu khác.
Lí do thì đương nhiên là Lâm Phàm quán quân, Cynthia quán quân đồng thời mở nhà máy ấp trứng. Để rồi chỉ quan trọng lợi ích mấy vị thương gia đương nhiên là liên hệ đến dạng này mới thành lập nhà máy để kiếm lời một khoản.
Lâm Phàm cũng là không để bọn họ thất vọng khi mà qua điện thoại bên kia nói gì hắn cũng ừ, ra giá nào cũng nghe như một kẻ có tiền nhưng là lần đầu tiên đi mua hàng đại thiếu gia.
Để rồi khi những tên này gian thương mang hàng đến gặp hắn Lâm Phàm sau điều đầu tiên thấy được đó là một tên đại thiếu gia không sai và mở ra dạng này nhà máy cũng chỉ là chơi đùa mà thôi. Cho nên họ là càng tin tưởng mình sẽ kiếm lời một bút.
Sau đó Lâm Phàm ra vẻ cái hiểu cái không mà yêu cầu đầu tiên đó là kiểm hàng. Mấy tên này đương nhiên là lão làng và đã có chuẩn bị mà đến cho nên lập tức hào sảng mà cho Lâm Phàm kiểm kê hàng hóa.
Với mẻ đầu tiên của khách hàng đầu tiên bọn chúng pha trộn đó là tám thật hai giả tỉ lệ thì dù cho là người trong nghề cũng rất khó phát hiện ra chứ đừng nói là dạng này tân binh còn là đại thiếu gia nhãn hiệu gắn trên mặt tồn tại này.
Lâm Phàm thì cũng thuận theo bọn họ mà phối hợp mà diễn lấy một màn được xem là hoàn mĩ kiểm hàng trong lòng cả hai bên. Dưới tinh thần lực của hắn vô thanh vô thức bao phủ sau Lâm Phàm là thấy được rõ rõ ràng ràng những quả trứng thật giả lẫn lộn này.
Nhưng Lâm Phàm là giả ngu lấy khi mà cầm lên xoa xoa nắn nắn nhìn như thế nào cũng thấy được sự không chuyên nghiệp, đồng thời bày ra một bộ “ta là hiểu rất rõ trứng Pokemon” mà cầm lên những quả tốt xấu lẫn lộn mấy quả trứng mà gật gù bảo tốt.
Cả người mua lẫn người bán đều là cười thầm trong lòng khi nhìn thấy biểu lộ của đối phương và biết chắc đối phương đã dính mình cạm bẫy. Chỉ là một kẻ dùng mắt nhìn còn một kẻ dùng óc nhìn mà thôi.
Sau đó là thương lượng giá cả của nhóm hàng đều là trứng tốt. Lâm Phàm thì đương nhiên đóng đạt đại thiếu gia phong phạm khi mà đối phương nói ra giá hắn lập tức đồng ý.
Còn vấn đề cuối cùng là kí hợp đồng thì Lâm Phàm ra vẻ chuyên nghiệp trong truyện này và bắt đầu ngồi nghĩ nghĩ viết viết để viết ra một bản hợp đồng với một năm thời hạn, tiền vấn đề là cực thoải mái khi có thể điều chỉnh theo giá cả biến đổi theo đúng yêu cầu của kẻ bán và không quá nhiều khống chế bên bán.
Nhưng trong hợp đồng lại ghi rõ cần hàng hóa tốt và không tốt sẽ trả lại và cần đúng hẹn giao hàng, đồng thời yêu cầu như bao bản hợp đồng khác đó là phá vỡ hợp đồng sẽ phải bồi thường một lượng tiền không nhỏ để đảm bảo hai bên là không thể nào chơi xấu.
Dạng này hợp đồng ngu sao không kí. Để rồi kí xong hợp đồng một khắc này Lâm Phàm đi đến lựa hàng và trả lại toàn bộ số hàng bị trà trộn làm cho những tên kia mặt lập tức méo vì biết bị lừa chặt…
Đây gọi là “ gian thương ắt có gian thương trị”
Dạng này trò chơi kinh doanh Lâm Phàm làm ra rất nhiều, nếu đối phương là mang ý xấu đến gặp hắn hắn là không ngại mà gọt đối phương một đao.
Còn nếu là đàng hoàng đến hợp tác lâu dài thì Lâm Phàm vẫn là thống khoái mà chi ra giá cả phù hợp công sức đối phương bỏ ra thậm chí còn là vượt lên một hai phân để câu kéo bọn họ mang thứ tốt đến bán cho mình.
Xử lí nguồn hàng hóa đầu vào sau khi thì cũng là lúc những quả trứng kia lần lượt nở ra ngày tháng. Để rồi những con cá lớn mũi thính là trước tiên ngửi thấy mùi mồi ngon mà tiến đến.
Lâm Phàm là cũng thành thạo mà câu lên những con này cá lớn khi mà giá cả cũng là đẩy xuống thấp hơn một chút so với nơi khác.
Nhưng một chút này đều là tính cả vận chuyển phí tổn vào đó xong mới chia ra, còn nguyên bản giá thì hầu như giá cả trứng của hắn là không thay đổi thậm chí còn là nhỉnh hơn về giá trứng tốt nhập từ bên khác địa khu của một mặt hàng này.
Khi mà chất lượng được đảm bảo thì giá cả là không thành vấn đề quá lớn đó là quy luật.
Cá lớn đến trước đớp hết mồi và Lâm Phàm cũng là kẻ thích câu cá lớn, để rồi mấy con cá nhỏ đến sau Lâm Phàm nhàn nhã thả chút thính cho đớp, nuôi dần. Còn hàng tôm tép đến Lâm Phàm cũng lười đi bắt mà để chúng đến từ đầu thì tự về nơi đó đi bởi mồi đã hết.
Từ đó đầu ra của hàng hóa cao cấp cũng được cố định cho một số trường học lớn, một số đạo quán, một số gia tộc tầm trung,... Còn lại hàng hơi kém chất lượng thì để lại trong nhà máy để phục vụ cho việc bán lẻ.
Nhân viên cũng được thu nhận vào khi mà không thiếu những người không có việc làm ở trong thành phố này và sẵn sàng làm việc ở dạng này nhà máy ấp trứng. Vì ai nấy đều biết ở nơi này nhất không thiếu là trứng Pokemon.
Và nhân viên nếu là làm tốt thì ngoài tiền là nhất có thể được đến khen thưởng đó là trứng Pokemon dạng này đối với bình thường người là vô cùng quý giá vật phẩm. Sáng trông trứng chiều về nhà, cơm ăn 2 bữa quần áo mặc cả ngày, quá nhẹ nhàng công việc.
Chỉ là có một nguyên tắc làm nam nhân đến đăng kí khóc ròng và thầm hận ngành y tế cho con người ở nơi đây không phát triển để đi chuyển giới đó là ở nhà máy này chỉ tuyển nữ nhân xấu đẹp không quan trọng chỉ cần là nữ nhân.
Tuy có nói là xấu đẹp đều được nhưng những người được duyệt đều là mĩ nữ hoặc ít nhất là có nhan sắc cấp bậc. Bởi điều lệ là Lorelei đặt ra còn tuyển ai là qua mắt của Lâm Phàm đến quyết định.
Sau một thời gian tân tân khổ khổ tự mình bôn ba thành lập, tự mình điều đứng ra điều hành mọi hoạt động của nhà máy sau thì Lâm Phàm trở thành một tên hất tay chưởng quỹ mà giao toàn bộ cho nhân viên cùng “trợ lí” của mình là Cynthia đến vận hành hoạt động.
Cynthia thì là không làm cũng không được vì nếu nhà máy phá sản nàng liền có thể về vườn, đây là sau đoạn thời gian này tiếp xúc và biết được mục đích của hai tên giám sát này không đơn thuần sau Lâm Phàm mới dám làm ra cử động.
Trung tâm nghiên cứu công việc Lâm Phàm cũng là hoàn toàn giao cho Daisy Oak cô nàng này và hàng tháng tiền cũng là cứ thế đều đều chuyển vào hắn tài khoản.
Lâm Phàm thì thi thoảng mới qua nơi đây khi Lorelei thả ra hắn, đó là khi mà cô nàng này bận chăm sóc cho hai quả trứng cực kì yêu thích một là của nàng một là của Lâm Phàm giao cho nàng.
Lorelei giám sát chúng trong chiếc tổ do đuôi của Articuno tạo thành do chính tay nàng làm ra cho chúng để chờ cái ngày mà chúng nở ra mà quên giám sát mình nam nhân công việc.
Để rồi Lâm Phàm đi giám sát công việc thì ít mà giám sát Daisy thì nhiều. Nam nhân mà có nữ nhân đẹp bên người thì ngắm thôi và nhất là nữ nhân này không có phản đối thì đương nhiên tội gì không nhìn.
Rảnh rỗi không có việc gì làm Lâm Phàm nảy ra ý tưởng tự mình xuống bếp. Để rồi sau đó hắn thu được hai mĩ nữ khác dạ dày cùng hảo cảm thì lại phải chịu một đợt mới hờn dỗi từ nữ nhân của mình khi phải chia sẻ tiểu người yêu với kẻ khác.
Đây cũng là đợt hờn dỗi đầu tiên từ Lorelei mà Lâm Phàm phải nhận từ sau khi hắn đem trứng Articuno cho cô nàng này.
“ Làm sao rồi? Tại sao chưa ăn xong đã bỏ dở lên đây đâu?” Đã quá quen với dạng này Lorelei Lâm Phàm việc cần làm đó là tiến đến và đem nàng ôm vào lòng.
“ Tên đáng ghét... tại sao ngươi lại phải nấu ăn cho hai nữ nhân kia, hơn nữa còn gắp thức ăn cho bọn họ..”
“ Không phải là ta cũng gắp cho ngươi sao? Hơn nữa họ là ta cấp dưới giúp ta trông coi lấy nhà máy cùng trung tâm ta đương nhiên phải tốt với bọn họ một chút đấy. Nếu không người ta làm sao có thể toàn tâm toàn ý mà trợ giúp ta đâu?”
“ Hai người bọn họ không có tay không thể tự gắp sao? Còn trông coi cơ ngơi, có phải hay không hiện tại trông coi cơ ngơi này, rồi sau này giúp ngươi trông nom luôn cái nhà này, rồi cuối cùng là thay ta trông luôn ngươi…”
Lâm Phàm không ngờ Lorelei suy diễn lại bắn trúng hắn tim đen lập tức không biết làm sao và chỉ đành dùng ra bài cũ đó là đánh lạc hướng. “ Ngươi là nghĩ đi đâu rồi? Không phải bây giờ bên ta vẫn chỉ có mình ngươi hay sao?”
“ Hiện tại là như vậy thế còn sau…” Chưa nói xong chữ sau này thì miệng nhỏ của Lorelei đã bị Lâm Phàm khóa. Cô nàng này kháng cự lấy mà dùng lưỡi đẩy chiếc lưỡi lớn của Lâm Phàm ra để tra hỏi hắn vấn đề này đến cùng nhưng là không được.
Lần này Lâm Phàm biết tình hình nguy cấp cho nên triển khai thế tiến công là vô cùng mãnh liệt. Hắn đè lên Lorelei và bắt đầu kích hôn lấy đồng thời bàn tay cũng là bắt đầu luồn vào người của Lorelei để tìm kiếm xúc cảm và mang cho nàng khoái cảm.
Thấy Lorelei ánh mắt dần dần mê mang Lâm Phàm lập tức làm ra đòn sát thủ để đem nàng triệt để trầm luân đó là cúi người xuống và bắt đầu dùng miệng nhấm nháp nàng từng tấc trơn mịn da thịt, từng điểm yếu chết người trên cơ thể nàng.
Quần áo từng lớp lại từng lớp biến mất trên cơ thể hai người nhờ đôi tay ma thuật của Lâm Phàm. Thân thể 3 O một X của Lorelei cũng theo đó mà hiện rõ ra trong không khí để rồi miệng và tay của Lâm Phàm càng dễ dàng hơn mà đưa nàng thần trí xóa bỏ.
Thay vì phát ra những câu hỏi khó thì giờ đây Lorelei trong miệng chỉ phát ra những thanh âm êm ái dễ nghe biểu thị sự khoái cảm của nàng và cũng là thứ để kích thích Lâm Phàm động tác tấn công càng thêm mãnh liệt.
Lorelei lúc này cũng theo hắn thế công mà triệt để trầm mê mà đưa lên thân thể để nghênh hợp hắn miệng lớn âu yếm. Đồng thời hai bàn tay cũng không tự chủ mà ôm lấy hắn đầu...
“ Hứ, nghĩ cũng đừng nghĩ. Đây là nhà ta bỏ một món tiền ra mới có thể mua đến một quả trứng Pidgey ở lò ấp Petalburg đấy. Hơn nữa còn là có tiền cũng không thể mua được nữa vì ở nơi đó là đã hết hàng”
Dưới ánh mắt tràn ra ngôi sao như xem thần tượng của một đám bạn tên nhóc sở hữu một con Pidgey vừa mới nở ra không lâu đã to lớn hơn nhiều đồng loại của nó này tự hào nói. Để rồi là đám bạn lộ ra tiếc hùi hụi cùng thất vọng ánh mắt
…..
“ Tại sao có thể như vậy? Tại sao ngươi Treecko lại có thể mạnh hơn Treecko được đào tạo một tháng nay của ta? Ta không tin, ngươi chơi xấu. Có phải hay không ngươi là lén đi mượn Pokemon của ai đó đến đối chiến với ta?”
“ Hứ bản công tử ta cần làm ra dạng này hành động sao? Đây đích xác là Pokemon ta mới thu phục. Hơn nữa nó còn là vừa mới nở ra đâu, ngươi xem…”
….
“ Poochyena, ngồi...nằm xuống...quay vòng...sủa lên…”
“ Oa! thật thông minh một con chó nhỏ, chỉ là tại sao nó lại không biết sủa đâu?”
“ Có lẽ là do nó sinh ra không lâu đi..” Nhìn con này sói nhỏ tên nhóc biểu diễn xiếc thú cho đám bạn gái nhỏ xem kia là ngượng ngùng mà trả lời lấy.
Dạng này khen không dứt miệng về đám Pokemon nở ra từ trứng Pokemon mua lại từ nhà máy ấp trứng ở thành phố Petalburg còn rất nhiều rất nhiều.
Nói chung với một mẻ hàng này được xuất ra phàn nàn gần như là bằng không. Điều duy nhất phàn nàn là hàng cung cấp ra thị trường của nhà máy trong đợt một này thật sự là quá ít. Cung không đủ cầu!
“ Hiệu trưởng ngươi xem phần này tư liệu. Đây là của một nhà máy ấp trứng mới mở thuộc Hoenn địa khu của chúng ta… Hàng đều là vượt quá chất lượng cơ bản yêu cầu của chúng ta.
Nếu có thể đáp ứng được đều là dạng này mặt hàng thì chúng ta sẽ giảm bớt rất nhiều phí tổn cho việc nhập lại từ địa khu khác trứng Pokemon.”
Tên béo ị hiệu trưởng xem xét tập hồ sơ trong tay đồng thời nghe bên tai thư kí của mình phân tích thêm ra cái vẻ gật gù như hiểu lắm. Để rồi còn chưa xem kĩ tập tư liệu tham khảo thì hắn đã gấp lại và thốt lên một câu “ Ngươi xem đó mà làm đi thôi!”
Thư kí của hắn thì đã quá hiểu tên này được đưa lên hiệu trưởng chức vị ngoài ăn với gái có thể hỏi hắn ra thì không thể hỏi hắn gì khác cho nên cũng là xin lui sau đó đi xử lí sự vụ.
Tương tự sự tình còn có rất nhiều rất nhiều điều đó đồng nghĩa với việc chuông điện thoại bàn của nhà máy ấp trứng của Lâm Phàm là liên tục reo vang. Một cuộc lại một cuộc điện thoại được đánh tới và người bận nhất đó là chị tổng đài.
……………………………
Nhà máy ấp trứng Petalburg.
Sau một tháng thời gian Lâm Phàm hiện tại có thể nói là nhàn nhã mà ngồi mát ăn bát vàng lấy. Khi mà nhà máy ấp trứng của hắn đã tự hành đi vào hoạt động và công việc cũng đã hoàn toàn ổn định lại từ nửa tháng trước.
Từ sau ngày khai trương huy hoàng đó sau rất nhiều thương gia cùng đoàn đội thám hiểm là liên hệ cùng Lâm Phàm để thương lượng về đầu ra cho số trứng Pokemon của mình kiếm được hay là đưa tới từ những địa khu khác.
Lí do thì đương nhiên là Lâm Phàm quán quân, Cynthia quán quân đồng thời mở nhà máy ấp trứng. Để rồi chỉ quan trọng lợi ích mấy vị thương gia đương nhiên là liên hệ đến dạng này mới thành lập nhà máy để kiếm lời một khoản.
Lâm Phàm cũng là không để bọn họ thất vọng khi mà qua điện thoại bên kia nói gì hắn cũng ừ, ra giá nào cũng nghe như một kẻ có tiền nhưng là lần đầu tiên đi mua hàng đại thiếu gia.
Để rồi khi những tên này gian thương mang hàng đến gặp hắn Lâm Phàm sau điều đầu tiên thấy được đó là một tên đại thiếu gia không sai và mở ra dạng này nhà máy cũng chỉ là chơi đùa mà thôi. Cho nên họ là càng tin tưởng mình sẽ kiếm lời một bút.
Sau đó Lâm Phàm ra vẻ cái hiểu cái không mà yêu cầu đầu tiên đó là kiểm hàng. Mấy tên này đương nhiên là lão làng và đã có chuẩn bị mà đến cho nên lập tức hào sảng mà cho Lâm Phàm kiểm kê hàng hóa.
Với mẻ đầu tiên của khách hàng đầu tiên bọn chúng pha trộn đó là tám thật hai giả tỉ lệ thì dù cho là người trong nghề cũng rất khó phát hiện ra chứ đừng nói là dạng này tân binh còn là đại thiếu gia nhãn hiệu gắn trên mặt tồn tại này.
Lâm Phàm thì cũng thuận theo bọn họ mà phối hợp mà diễn lấy một màn được xem là hoàn mĩ kiểm hàng trong lòng cả hai bên. Dưới tinh thần lực của hắn vô thanh vô thức bao phủ sau Lâm Phàm là thấy được rõ rõ ràng ràng những quả trứng thật giả lẫn lộn này.
Nhưng Lâm Phàm là giả ngu lấy khi mà cầm lên xoa xoa nắn nắn nhìn như thế nào cũng thấy được sự không chuyên nghiệp, đồng thời bày ra một bộ “ta là hiểu rất rõ trứng Pokemon” mà cầm lên những quả tốt xấu lẫn lộn mấy quả trứng mà gật gù bảo tốt.
Cả người mua lẫn người bán đều là cười thầm trong lòng khi nhìn thấy biểu lộ của đối phương và biết chắc đối phương đã dính mình cạm bẫy. Chỉ là một kẻ dùng mắt nhìn còn một kẻ dùng óc nhìn mà thôi.
Sau đó là thương lượng giá cả của nhóm hàng đều là trứng tốt. Lâm Phàm thì đương nhiên đóng đạt đại thiếu gia phong phạm khi mà đối phương nói ra giá hắn lập tức đồng ý.
Còn vấn đề cuối cùng là kí hợp đồng thì Lâm Phàm ra vẻ chuyên nghiệp trong truyện này và bắt đầu ngồi nghĩ nghĩ viết viết để viết ra một bản hợp đồng với một năm thời hạn, tiền vấn đề là cực thoải mái khi có thể điều chỉnh theo giá cả biến đổi theo đúng yêu cầu của kẻ bán và không quá nhiều khống chế bên bán.
Nhưng trong hợp đồng lại ghi rõ cần hàng hóa tốt và không tốt sẽ trả lại và cần đúng hẹn giao hàng, đồng thời yêu cầu như bao bản hợp đồng khác đó là phá vỡ hợp đồng sẽ phải bồi thường một lượng tiền không nhỏ để đảm bảo hai bên là không thể nào chơi xấu.
Dạng này hợp đồng ngu sao không kí. Để rồi kí xong hợp đồng một khắc này Lâm Phàm đi đến lựa hàng và trả lại toàn bộ số hàng bị trà trộn làm cho những tên kia mặt lập tức méo vì biết bị lừa chặt…
Đây gọi là “ gian thương ắt có gian thương trị”
Dạng này trò chơi kinh doanh Lâm Phàm làm ra rất nhiều, nếu đối phương là mang ý xấu đến gặp hắn hắn là không ngại mà gọt đối phương một đao.
Còn nếu là đàng hoàng đến hợp tác lâu dài thì Lâm Phàm vẫn là thống khoái mà chi ra giá cả phù hợp công sức đối phương bỏ ra thậm chí còn là vượt lên một hai phân để câu kéo bọn họ mang thứ tốt đến bán cho mình.
Xử lí nguồn hàng hóa đầu vào sau khi thì cũng là lúc những quả trứng kia lần lượt nở ra ngày tháng. Để rồi những con cá lớn mũi thính là trước tiên ngửi thấy mùi mồi ngon mà tiến đến.
Lâm Phàm là cũng thành thạo mà câu lên những con này cá lớn khi mà giá cả cũng là đẩy xuống thấp hơn một chút so với nơi khác.
Nhưng một chút này đều là tính cả vận chuyển phí tổn vào đó xong mới chia ra, còn nguyên bản giá thì hầu như giá cả trứng của hắn là không thay đổi thậm chí còn là nhỉnh hơn về giá trứng tốt nhập từ bên khác địa khu của một mặt hàng này.
Khi mà chất lượng được đảm bảo thì giá cả là không thành vấn đề quá lớn đó là quy luật.
Cá lớn đến trước đớp hết mồi và Lâm Phàm cũng là kẻ thích câu cá lớn, để rồi mấy con cá nhỏ đến sau Lâm Phàm nhàn nhã thả chút thính cho đớp, nuôi dần. Còn hàng tôm tép đến Lâm Phàm cũng lười đi bắt mà để chúng đến từ đầu thì tự về nơi đó đi bởi mồi đã hết.
Từ đó đầu ra của hàng hóa cao cấp cũng được cố định cho một số trường học lớn, một số đạo quán, một số gia tộc tầm trung,... Còn lại hàng hơi kém chất lượng thì để lại trong nhà máy để phục vụ cho việc bán lẻ.
Nhân viên cũng được thu nhận vào khi mà không thiếu những người không có việc làm ở trong thành phố này và sẵn sàng làm việc ở dạng này nhà máy ấp trứng. Vì ai nấy đều biết ở nơi này nhất không thiếu là trứng Pokemon.
Và nhân viên nếu là làm tốt thì ngoài tiền là nhất có thể được đến khen thưởng đó là trứng Pokemon dạng này đối với bình thường người là vô cùng quý giá vật phẩm. Sáng trông trứng chiều về nhà, cơm ăn 2 bữa quần áo mặc cả ngày, quá nhẹ nhàng công việc.
Chỉ là có một nguyên tắc làm nam nhân đến đăng kí khóc ròng và thầm hận ngành y tế cho con người ở nơi đây không phát triển để đi chuyển giới đó là ở nhà máy này chỉ tuyển nữ nhân xấu đẹp không quan trọng chỉ cần là nữ nhân.
Tuy có nói là xấu đẹp đều được nhưng những người được duyệt đều là mĩ nữ hoặc ít nhất là có nhan sắc cấp bậc. Bởi điều lệ là Lorelei đặt ra còn tuyển ai là qua mắt của Lâm Phàm đến quyết định.
Sau một thời gian tân tân khổ khổ tự mình bôn ba thành lập, tự mình điều đứng ra điều hành mọi hoạt động của nhà máy sau thì Lâm Phàm trở thành một tên hất tay chưởng quỹ mà giao toàn bộ cho nhân viên cùng “trợ lí” của mình là Cynthia đến vận hành hoạt động.
Cynthia thì là không làm cũng không được vì nếu nhà máy phá sản nàng liền có thể về vườn, đây là sau đoạn thời gian này tiếp xúc và biết được mục đích của hai tên giám sát này không đơn thuần sau Lâm Phàm mới dám làm ra cử động.
Trung tâm nghiên cứu công việc Lâm Phàm cũng là hoàn toàn giao cho Daisy Oak cô nàng này và hàng tháng tiền cũng là cứ thế đều đều chuyển vào hắn tài khoản.
Lâm Phàm thì thi thoảng mới qua nơi đây khi Lorelei thả ra hắn, đó là khi mà cô nàng này bận chăm sóc cho hai quả trứng cực kì yêu thích một là của nàng một là của Lâm Phàm giao cho nàng.
Lorelei giám sát chúng trong chiếc tổ do đuôi của Articuno tạo thành do chính tay nàng làm ra cho chúng để chờ cái ngày mà chúng nở ra mà quên giám sát mình nam nhân công việc.
Để rồi Lâm Phàm đi giám sát công việc thì ít mà giám sát Daisy thì nhiều. Nam nhân mà có nữ nhân đẹp bên người thì ngắm thôi và nhất là nữ nhân này không có phản đối thì đương nhiên tội gì không nhìn.
Rảnh rỗi không có việc gì làm Lâm Phàm nảy ra ý tưởng tự mình xuống bếp. Để rồi sau đó hắn thu được hai mĩ nữ khác dạ dày cùng hảo cảm thì lại phải chịu một đợt mới hờn dỗi từ nữ nhân của mình khi phải chia sẻ tiểu người yêu với kẻ khác.
Đây cũng là đợt hờn dỗi đầu tiên từ Lorelei mà Lâm Phàm phải nhận từ sau khi hắn đem trứng Articuno cho cô nàng này.
“ Làm sao rồi? Tại sao chưa ăn xong đã bỏ dở lên đây đâu?” Đã quá quen với dạng này Lorelei Lâm Phàm việc cần làm đó là tiến đến và đem nàng ôm vào lòng.
“ Tên đáng ghét... tại sao ngươi lại phải nấu ăn cho hai nữ nhân kia, hơn nữa còn gắp thức ăn cho bọn họ..”
“ Không phải là ta cũng gắp cho ngươi sao? Hơn nữa họ là ta cấp dưới giúp ta trông coi lấy nhà máy cùng trung tâm ta đương nhiên phải tốt với bọn họ một chút đấy. Nếu không người ta làm sao có thể toàn tâm toàn ý mà trợ giúp ta đâu?”
“ Hai người bọn họ không có tay không thể tự gắp sao? Còn trông coi cơ ngơi, có phải hay không hiện tại trông coi cơ ngơi này, rồi sau này giúp ngươi trông nom luôn cái nhà này, rồi cuối cùng là thay ta trông luôn ngươi…”
Lâm Phàm không ngờ Lorelei suy diễn lại bắn trúng hắn tim đen lập tức không biết làm sao và chỉ đành dùng ra bài cũ đó là đánh lạc hướng. “ Ngươi là nghĩ đi đâu rồi? Không phải bây giờ bên ta vẫn chỉ có mình ngươi hay sao?”
“ Hiện tại là như vậy thế còn sau…” Chưa nói xong chữ sau này thì miệng nhỏ của Lorelei đã bị Lâm Phàm khóa. Cô nàng này kháng cự lấy mà dùng lưỡi đẩy chiếc lưỡi lớn của Lâm Phàm ra để tra hỏi hắn vấn đề này đến cùng nhưng là không được.
Lần này Lâm Phàm biết tình hình nguy cấp cho nên triển khai thế tiến công là vô cùng mãnh liệt. Hắn đè lên Lorelei và bắt đầu kích hôn lấy đồng thời bàn tay cũng là bắt đầu luồn vào người của Lorelei để tìm kiếm xúc cảm và mang cho nàng khoái cảm.
Thấy Lorelei ánh mắt dần dần mê mang Lâm Phàm lập tức làm ra đòn sát thủ để đem nàng triệt để trầm luân đó là cúi người xuống và bắt đầu dùng miệng nhấm nháp nàng từng tấc trơn mịn da thịt, từng điểm yếu chết người trên cơ thể nàng.
Quần áo từng lớp lại từng lớp biến mất trên cơ thể hai người nhờ đôi tay ma thuật của Lâm Phàm. Thân thể 3 O một X của Lorelei cũng theo đó mà hiện rõ ra trong không khí để rồi miệng và tay của Lâm Phàm càng dễ dàng hơn mà đưa nàng thần trí xóa bỏ.
Thay vì phát ra những câu hỏi khó thì giờ đây Lorelei trong miệng chỉ phát ra những thanh âm êm ái dễ nghe biểu thị sự khoái cảm của nàng và cũng là thứ để kích thích Lâm Phàm động tác tấn công càng thêm mãnh liệt.
Lorelei lúc này cũng theo hắn thế công mà triệt để trầm mê mà đưa lên thân thể để nghênh hợp hắn miệng lớn âu yếm. Đồng thời hai bàn tay cũng không tự chủ mà ôm lấy hắn đầu...
/580
|