Một buổi sáng trong lành trong một khu rừng mới. Một khu rừng không hề nổi tiếng nằm giữa thành phố Anistar và Snowbelle, đến cái tên chính thức cũng không có, nhưng nơi đây lại vô cùng đặc biệt.
Vì chỉ mới đêm qua thôi, chính tại trong khu rừng này Lâm Phàm đã gặp được một con thần thú Darkrai...
Dù vẫn biết Darkrai là hướng về phía Zygarde mà đến. Mục đích chỉ là để trêu chọc bằng cách nhiễu loạn giấc mơ của vị thần đang trong trạng thái đơn tế bào và không có sức mạnh này, chỉ như vậy thôi cũng đã đủ để Lâm Phàm thấy khu rừng này đặc biệt.
Lúc đó Lâm Phàm cũng đã nảy sinh ý định bổ sung nó vào đội hình của mình, nhưng chỉ từ kích cỡ to lớn của đối phương đến xem, chưa cần đề cập đến thực lực, hắn đã lập tức dập tắt đi ý định này.
Bởi hắn gặp qua con kia Thiên vương cấp Darkrai của Tobias, nếu từ kích cỡ đến so, thì đã có trẻ con cùng người trưởng thành chênh lệch.
Từ đó dễ dàng khẳng định được đối phương đã sống không biết bao nhiêu năm tháng và thực lực chắc chắn không dừng ở Thiên vương cấp bậc.
Với những con Pokemon mang theo trên người, gặp dạng này tồn tại Lâm Phàm trong đầu chỉ còn xuất hiện hai chữ “bất lực”.
Dù cho có Master Ball trong tay thì tính sao? Ngươi có thể tiếp cận và kịp tung ra hay không mới là chuyện. Đối phương chỉ cần một chiêu Dark Void ngươi sẽ ngủ đến lúc nào còn không biết, ở đó mà có ý đồ xấu với nó.
Cho nên điều Lâm Phàm lưu tâm không phải là Darkrai thân ảnh, mà là sự đặc biệt của khu rừng này. Khi mà thần thú còn xuất hiện một con thì thiếu gì điều mới lạ chờ đợi hắn khám phá.
.....
Satoshi cũng không phải tự nhiên cứ ngồi không mà mạnh lên, hắn cũng cần tập luyện. Đến khu rừng này sau cả đoàn đi đường không nhiều, chủ yếu thời gian là dành cho việc tập luyện của Satoshi.
Chính vì thế Lâm Phàm cũng không sợ mất dấu đối phương và được tập luyện ở một địa điểm như ý mình với thời gian dài hơn...
Bắt đầu một ngày như thường lệ, sau khi xử lý xong bữa sáng, Lâm Phàm tách khỏi nhóm Satoshi và đi đến địa điểm tập luyện của mấy con Pokemon nhỏ đã dùng trong một tuần này tới.
Một vách đá cao, nơi đó có một thác nước lớn hình thành từ dòng chảy của một con suối ở trong khu rừng và là địa điểm tập luyện của ba con Pokemon nhỏ.
Riolu được sắp xếp ở trên đỉnh thác, nó bài tập là đi tìm những cục đá lớn di chuyển về nơi đây, sau đó dùng sức mạnh đem chúng đánh bay ra giữa dòng thác, để chúng có thể theo dòng nước xiết lao xuống chân thác.
Riolu hiện tại đơn thuần đó là rèn luyện thể lực, sức bền, khả năng phát lực cùng khống chế lực đạo. Bởi Lâm Phàm yêu cầu khoảng cách xa gần của những viên đá ném ra là khác nhau.
Tuy không hề có nguy hiểm tính, nhưng đối hệ Fighting Riolu, bài tập dạng này là hoàn toàn phù hợp cho nó ở giai đoạn này, bởi dạng này sẽ giúp căn cơ của nó vô cùng vững chắc...
Dưới chân thác, trên bãi đất gần đó thắng với Riolu vị trí là Gligar đứng đợi sẵn. Mỗi lần Riolu đem đá lớn đánh bay vào giữa dòng nước kia, nó sẽ lập tức tung người lao vào dòng nước xiết, bằng mọi cách vùng vẫy trong dòng nước để kịp tiến đến tảng đá vị trí và dùng đuôi đem nó đánh tan.
Vừa là luyện tập xoay sở ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, vừa là luyện tập sức mạnh của bản thân khi phải chống đỡ với sức mạnh của dòng nước xiết.
Một bài tập toàn diện cho Gligar giúp nó phát triển tất cả mọi mặt “sức mạnh, sự khéo léo, tốc độ ra đòn,...”
Đặc biệt là chiếc đuôi của nó, khi mà ngoài cặp càng to khỏe, đó là bộ phận thường xuyên được Gligar dùng để đón đỡ và đập tan những tảng đá to lớn, như thiên thạch lao xuống từ trên đỉnh thác kia.
Bài tập của Gligar ẩn chứa nguy hiểm tính là rất cao, nhưng nguy hiểm nhất phải nói đến đó là Frogadier và bài tập của Lâm Phàm yêu cầu nó thực hiện.
Một thành gỗ trơn trượt, bắc ngang dưới chân thác, là nơi Frogadier đang ngồi để thực hiện bài tập của mình. Không như Gligar dùng mắt thường chờ đợi tảng đá kia lao xuống, Frogadier là ở trong trạng thái nhắm mắt và dựa vào giác quan để cảm nhận xung quanh.
Nhiệm vụ của nó cũng không phải là đem tảng đá đánh tan, mà là chờ những lúc Gligar sơ xuất, để có thể cứu nguy cho bạn mình là thứ nhất. Thứ hai nó còn phải thường xuyên né tránh số đá vụn mà Gligar đập vỡ trên đầu mình kia.
Hơn nữa làm sao biết được Gligar là sẽ xảy chân không đập vỡ được đá tảng và bị đá đè hay đập vỡ được đá tảng và nguy hiểm không phải là Gligar mà là chính Frogadier bản thân. Khi lúc đó lao xuống nó là vô số những viên đá với kích cỡ khác nhau.
Thính giác không quá hữu dụng khi bị tiếng ầm vang của thác nước nhiễu loạn, thị giác không được sử dụng.
Tất cả chỉ có thể dựa vào sự phán đoán, khả năng cảm nhận sự thay đổi xung quanh dù là nhỏ nhất, kết hợp với phản xạ và phản ứng của cơ thể, quan trọng nhất là độ chính xác mới có thể giúp cho Frogadier và cả bạn nó là Gligar được an toàn.
Bài tập dạng này cũng vô hình trung kích thích sự cố gắng và tập trung của cả Frogadier và Gligar, khi mà sự an toàn của đồng bạn đều phần nào đó phụ thuộc vào biểu hiện của bọn chúng...
Áp lực lớn nhất, tính nguy hiểm cao nhất cùng khó thực hiện nhất một bài tập không ai khác chính là Frogadier. Điều đó cũng dễ hiểu khi nó là con Pokemon được Lâm Phàm kỳ vọng nhất và giao cho trọng trách gánh team.
An bài xong địa điểm tập luyện cho ba con Pokemon nhỏ, Lâm Phàm bắt đầu đi khám phá khu vực xung quanh trong khu rừng.
Không phải là hắn không quan tâm bọn chúng an nguy, nếu là một tuần trước Lâm Phàm còn lo lắng mà túc trực ở bên, bởi bài tập dạng này là có nguy hiểm tính mạng đối với Pokemon của mình.
Nhưng qua một tuần này nỗ lực, hai con Pokemon đã dần quen thuộc dạng này tập luyện, đồng thời các mặt kỹ năng yêu cầu kia đã tăng lên rõ rệt.
Tuy còn chưa đạt đến tình trạng không còn một chút nguy hiểm tính với dạng này tập luyện, nhưng nguy hiểm đến tính mạng của chúng đã là điều không thể.
Đã dạng này Lâm Phàm lưu lại xem chúng tập luyện tác dụng đã gần như bằng không, dù sao dạng này nguy hiểm tính cũng là mục tiêu trong bài tập mà hắn muốn Pokemon của mình trải qua đấy, vì thế dù có hắn ở đó hắn cũng không ra tay giúp đỡ.
Hơn nữa, hắn còn phải tìm thêm Berry cho Frogadier và Gligar, hai tên máy nghiền thức ăn này giờ đây tiêu hao đã không phải trước có thể so.
Số Berry mới mua thêm để dự trữ dùng cho một tháng, qua một tuần này cường độ cao tập luyện chúng đã sớm ngốn gần hết, quan trọng là ở nơi rừng sâu núi thẳm này đào đâu ra cửa hàng để mua thêm Berry, tất cả chỉ có thể dựa vào tự nhiên cung cấp.
Đặc biệt là khi gặp được Darkrai sau, Lâm Phàm cũng đã rất muốn thăm thú khu rừng này vì suy nghĩ “ nơi đây chắc chắn ẩn chứa điều đặc biệt, biết đâu sẽ thu hoạch được niềm vui ngoài ý muốn…” cứ quanh quẩn trong đầu.
Mở ra tinh thần lực, Lâm Phàm một bên sưu tập Berry tung tích, một bên quan sát kỹ hơn đám Pokemon ở trong khu rừng này. Duy trì trạng thái này Lâm Phàm bắt đầu mở rộng phạm vi tìm kiếm và thu thập chỗ tốt ở nơi đây.
Nhưng rất nhanh Lâm Phàm phải thất vọng rồi, bởi nơi đây không đặc biệt như những gì hắn ảo tưởng, điều này thể hiện ngay trên số Berry mà hắn hái được trong một buổi sáng này, tất cả đều không vượt quá trung cấp Berry.
Dưới dạng này tài nguyên thiếu thốn, cùng hoàn cảnh sống như vậy, Pokemon ở đây, trong mắt Lâm Phàm cũng trở nên bình thường, không có gì đặc biệt.
Tổng hợp những điều trên dần dần thay đổi suy nghĩ của hắn đến chiều hướng thực tế hơn, đó là Darkrai cũng không phải bản địa Pokemon, Lâm Phàm được gặp nó cũng là dính ánh sáng của Zygarde, chính xác là của Satoshi, vị này nhân vật chính quang mà thôi.
Còn chút hy vọng mong manh Lâm Phàm tiếp tục lang thang thêm một buổi chiều và tiếp tục tìm kiếm phạm vi rộng hơn, sâu hơn. Có điều thu được vẫn là như vậy không đáng kể.
Đến đây Lâm Phàm mới hết hy vọng xa vời, trở về tập luyện địa điểm để đón ba tiểu gia hỏa, Lâm Phàm một lần nữa trở về hội tụ cùng nhóm Satoshi.
Một đêm vô sự cũng theo đó mà trôi qua...
Sáng sớm ngày tiếp theo, sự tình có chút thay đổi bởi sự xuất hiện của một vị khách không mời, đó là một tên ninja trẻ trạc tuổi Satoshi. Sau đó, nhờ một bữa ăn sáng nhiệt tình cả đám được tên ninja trẻ này mời tới ngôi làng của hắn.
Thật sự tên ninja trẻ này xuất hiện Lâm Phàm hoàn toàn không biết trước, bởi vì dù xem qua anime, nhưng trong đó đều không có mốc thời gian như hiện thực và Lâm Phàm cũng không biết nhóm Satoshi là khi nào gặp được tên ninja này.
Có điều đến hiện tại, Lâm Phàm đương nhiên là biết tiếp theo sẽ diễn ra điều gì. Tên ninja trẻ này xuất hiện báo hiệu cho sự khởi đầu về một huyền thoại, huyền thoại về Satoshi và Greninja.
Nhưng có Lâm Phàm ở đây thì huyền thoại này chắc chắn sẽ phải có thêm tên hắn và Frogadier của hắn...
Mang theo hồi ức về sự tình tiếp theo sắp diễn ra, Lâm Phàm theo chân nhóm Satoshi, dưới sự dẫn dắt của tên ninja trẻ này, hướng về ngôi làng ninja đi đến.
Mất một thời gian dài trong khu rừng rộng lớn này để đoàn người đến được nơi cần đến, một ngọn núi đá màu bạc cao vút, nhìn có chút giống mỏm đá tinh khiết, nó như một bức tường thành vững chắc đem cả ngôi làng ninja bao bọc ở bên trong đó.
Bên trong, ngôi làng này nhìn rất phổ thông và đơn sơ, do gần như tách biệt hoàn toàn với thế giới văn minh bên ngoài. Không khí cổ xưa nơi đây mang lại khiến người ta không thể nào biết được nó đã tồn tại bao nhiêu năm tháng.
Nơi đây là một nơi lấy sức mạnh của con người làm chủ đạo và không quá phụ thuộc vào Pokemon. Mỗi người được sở hữu một và chỉ một con Pokemon duy nhất cho mình để cùng tập luyện và cũng là vì lý do an toàn, để sinh tồn được trên thế giới này.
Có thể nói, nơi này mới thật sự là một ngôi làng ninja và vẫn còn giữ được đúng những gì tinh túy nhất của một ngôi làng ninja cần có.
Quan trọng nhất và cũng là thứ Lâm Phàm cảm thấy có hứng thú nhất, đó là ở đây không giống với ngôi làng ninja hắn từng gặp trước kia, bởi vì bọn họ biết cái thứ gọi là nhẫn thuật, mà không phải những tiểu xảo thông thường trước kia hắn thấy được.
Dù chỉ là thấy được một màn biểu diễn đơn giản nhất “thế thân thuật” cũng đủ làm cho Lâm Phàm trông mà thèm.
Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó mà thôi, Lâm Phàm vẫn nhớ được mục đích chính của mình đến nơi này là vì Frogadier mà không phải là vì mấy thứ nhẫn thuật này...
Vì chỉ mới đêm qua thôi, chính tại trong khu rừng này Lâm Phàm đã gặp được một con thần thú Darkrai...
Dù vẫn biết Darkrai là hướng về phía Zygarde mà đến. Mục đích chỉ là để trêu chọc bằng cách nhiễu loạn giấc mơ của vị thần đang trong trạng thái đơn tế bào và không có sức mạnh này, chỉ như vậy thôi cũng đã đủ để Lâm Phàm thấy khu rừng này đặc biệt.
Lúc đó Lâm Phàm cũng đã nảy sinh ý định bổ sung nó vào đội hình của mình, nhưng chỉ từ kích cỡ to lớn của đối phương đến xem, chưa cần đề cập đến thực lực, hắn đã lập tức dập tắt đi ý định này.
Bởi hắn gặp qua con kia Thiên vương cấp Darkrai của Tobias, nếu từ kích cỡ đến so, thì đã có trẻ con cùng người trưởng thành chênh lệch.
Từ đó dễ dàng khẳng định được đối phương đã sống không biết bao nhiêu năm tháng và thực lực chắc chắn không dừng ở Thiên vương cấp bậc.
Với những con Pokemon mang theo trên người, gặp dạng này tồn tại Lâm Phàm trong đầu chỉ còn xuất hiện hai chữ “bất lực”.
Dù cho có Master Ball trong tay thì tính sao? Ngươi có thể tiếp cận và kịp tung ra hay không mới là chuyện. Đối phương chỉ cần một chiêu Dark Void ngươi sẽ ngủ đến lúc nào còn không biết, ở đó mà có ý đồ xấu với nó.
Cho nên điều Lâm Phàm lưu tâm không phải là Darkrai thân ảnh, mà là sự đặc biệt của khu rừng này. Khi mà thần thú còn xuất hiện một con thì thiếu gì điều mới lạ chờ đợi hắn khám phá.
.....
Satoshi cũng không phải tự nhiên cứ ngồi không mà mạnh lên, hắn cũng cần tập luyện. Đến khu rừng này sau cả đoàn đi đường không nhiều, chủ yếu thời gian là dành cho việc tập luyện của Satoshi.
Chính vì thế Lâm Phàm cũng không sợ mất dấu đối phương và được tập luyện ở một địa điểm như ý mình với thời gian dài hơn...
Bắt đầu một ngày như thường lệ, sau khi xử lý xong bữa sáng, Lâm Phàm tách khỏi nhóm Satoshi và đi đến địa điểm tập luyện của mấy con Pokemon nhỏ đã dùng trong một tuần này tới.
Một vách đá cao, nơi đó có một thác nước lớn hình thành từ dòng chảy của một con suối ở trong khu rừng và là địa điểm tập luyện của ba con Pokemon nhỏ.
Riolu được sắp xếp ở trên đỉnh thác, nó bài tập là đi tìm những cục đá lớn di chuyển về nơi đây, sau đó dùng sức mạnh đem chúng đánh bay ra giữa dòng thác, để chúng có thể theo dòng nước xiết lao xuống chân thác.
Riolu hiện tại đơn thuần đó là rèn luyện thể lực, sức bền, khả năng phát lực cùng khống chế lực đạo. Bởi Lâm Phàm yêu cầu khoảng cách xa gần của những viên đá ném ra là khác nhau.
Tuy không hề có nguy hiểm tính, nhưng đối hệ Fighting Riolu, bài tập dạng này là hoàn toàn phù hợp cho nó ở giai đoạn này, bởi dạng này sẽ giúp căn cơ của nó vô cùng vững chắc...
Dưới chân thác, trên bãi đất gần đó thắng với Riolu vị trí là Gligar đứng đợi sẵn. Mỗi lần Riolu đem đá lớn đánh bay vào giữa dòng nước kia, nó sẽ lập tức tung người lao vào dòng nước xiết, bằng mọi cách vùng vẫy trong dòng nước để kịp tiến đến tảng đá vị trí và dùng đuôi đem nó đánh tan.
Vừa là luyện tập xoay sở ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, vừa là luyện tập sức mạnh của bản thân khi phải chống đỡ với sức mạnh của dòng nước xiết.
Một bài tập toàn diện cho Gligar giúp nó phát triển tất cả mọi mặt “sức mạnh, sự khéo léo, tốc độ ra đòn,...”
Đặc biệt là chiếc đuôi của nó, khi mà ngoài cặp càng to khỏe, đó là bộ phận thường xuyên được Gligar dùng để đón đỡ và đập tan những tảng đá to lớn, như thiên thạch lao xuống từ trên đỉnh thác kia.
Bài tập của Gligar ẩn chứa nguy hiểm tính là rất cao, nhưng nguy hiểm nhất phải nói đến đó là Frogadier và bài tập của Lâm Phàm yêu cầu nó thực hiện.
Một thành gỗ trơn trượt, bắc ngang dưới chân thác, là nơi Frogadier đang ngồi để thực hiện bài tập của mình. Không như Gligar dùng mắt thường chờ đợi tảng đá kia lao xuống, Frogadier là ở trong trạng thái nhắm mắt và dựa vào giác quan để cảm nhận xung quanh.
Nhiệm vụ của nó cũng không phải là đem tảng đá đánh tan, mà là chờ những lúc Gligar sơ xuất, để có thể cứu nguy cho bạn mình là thứ nhất. Thứ hai nó còn phải thường xuyên né tránh số đá vụn mà Gligar đập vỡ trên đầu mình kia.
Hơn nữa làm sao biết được Gligar là sẽ xảy chân không đập vỡ được đá tảng và bị đá đè hay đập vỡ được đá tảng và nguy hiểm không phải là Gligar mà là chính Frogadier bản thân. Khi lúc đó lao xuống nó là vô số những viên đá với kích cỡ khác nhau.
Thính giác không quá hữu dụng khi bị tiếng ầm vang của thác nước nhiễu loạn, thị giác không được sử dụng.
Tất cả chỉ có thể dựa vào sự phán đoán, khả năng cảm nhận sự thay đổi xung quanh dù là nhỏ nhất, kết hợp với phản xạ và phản ứng của cơ thể, quan trọng nhất là độ chính xác mới có thể giúp cho Frogadier và cả bạn nó là Gligar được an toàn.
Bài tập dạng này cũng vô hình trung kích thích sự cố gắng và tập trung của cả Frogadier và Gligar, khi mà sự an toàn của đồng bạn đều phần nào đó phụ thuộc vào biểu hiện của bọn chúng...
Áp lực lớn nhất, tính nguy hiểm cao nhất cùng khó thực hiện nhất một bài tập không ai khác chính là Frogadier. Điều đó cũng dễ hiểu khi nó là con Pokemon được Lâm Phàm kỳ vọng nhất và giao cho trọng trách gánh team.
An bài xong địa điểm tập luyện cho ba con Pokemon nhỏ, Lâm Phàm bắt đầu đi khám phá khu vực xung quanh trong khu rừng.
Không phải là hắn không quan tâm bọn chúng an nguy, nếu là một tuần trước Lâm Phàm còn lo lắng mà túc trực ở bên, bởi bài tập dạng này là có nguy hiểm tính mạng đối với Pokemon của mình.
Nhưng qua một tuần này nỗ lực, hai con Pokemon đã dần quen thuộc dạng này tập luyện, đồng thời các mặt kỹ năng yêu cầu kia đã tăng lên rõ rệt.
Tuy còn chưa đạt đến tình trạng không còn một chút nguy hiểm tính với dạng này tập luyện, nhưng nguy hiểm đến tính mạng của chúng đã là điều không thể.
Đã dạng này Lâm Phàm lưu lại xem chúng tập luyện tác dụng đã gần như bằng không, dù sao dạng này nguy hiểm tính cũng là mục tiêu trong bài tập mà hắn muốn Pokemon của mình trải qua đấy, vì thế dù có hắn ở đó hắn cũng không ra tay giúp đỡ.
Hơn nữa, hắn còn phải tìm thêm Berry cho Frogadier và Gligar, hai tên máy nghiền thức ăn này giờ đây tiêu hao đã không phải trước có thể so.
Số Berry mới mua thêm để dự trữ dùng cho một tháng, qua một tuần này cường độ cao tập luyện chúng đã sớm ngốn gần hết, quan trọng là ở nơi rừng sâu núi thẳm này đào đâu ra cửa hàng để mua thêm Berry, tất cả chỉ có thể dựa vào tự nhiên cung cấp.
Đặc biệt là khi gặp được Darkrai sau, Lâm Phàm cũng đã rất muốn thăm thú khu rừng này vì suy nghĩ “ nơi đây chắc chắn ẩn chứa điều đặc biệt, biết đâu sẽ thu hoạch được niềm vui ngoài ý muốn…” cứ quanh quẩn trong đầu.
Mở ra tinh thần lực, Lâm Phàm một bên sưu tập Berry tung tích, một bên quan sát kỹ hơn đám Pokemon ở trong khu rừng này. Duy trì trạng thái này Lâm Phàm bắt đầu mở rộng phạm vi tìm kiếm và thu thập chỗ tốt ở nơi đây.
Nhưng rất nhanh Lâm Phàm phải thất vọng rồi, bởi nơi đây không đặc biệt như những gì hắn ảo tưởng, điều này thể hiện ngay trên số Berry mà hắn hái được trong một buổi sáng này, tất cả đều không vượt quá trung cấp Berry.
Dưới dạng này tài nguyên thiếu thốn, cùng hoàn cảnh sống như vậy, Pokemon ở đây, trong mắt Lâm Phàm cũng trở nên bình thường, không có gì đặc biệt.
Tổng hợp những điều trên dần dần thay đổi suy nghĩ của hắn đến chiều hướng thực tế hơn, đó là Darkrai cũng không phải bản địa Pokemon, Lâm Phàm được gặp nó cũng là dính ánh sáng của Zygarde, chính xác là của Satoshi, vị này nhân vật chính quang mà thôi.
Còn chút hy vọng mong manh Lâm Phàm tiếp tục lang thang thêm một buổi chiều và tiếp tục tìm kiếm phạm vi rộng hơn, sâu hơn. Có điều thu được vẫn là như vậy không đáng kể.
Đến đây Lâm Phàm mới hết hy vọng xa vời, trở về tập luyện địa điểm để đón ba tiểu gia hỏa, Lâm Phàm một lần nữa trở về hội tụ cùng nhóm Satoshi.
Một đêm vô sự cũng theo đó mà trôi qua...
Sáng sớm ngày tiếp theo, sự tình có chút thay đổi bởi sự xuất hiện của một vị khách không mời, đó là một tên ninja trẻ trạc tuổi Satoshi. Sau đó, nhờ một bữa ăn sáng nhiệt tình cả đám được tên ninja trẻ này mời tới ngôi làng của hắn.
Thật sự tên ninja trẻ này xuất hiện Lâm Phàm hoàn toàn không biết trước, bởi vì dù xem qua anime, nhưng trong đó đều không có mốc thời gian như hiện thực và Lâm Phàm cũng không biết nhóm Satoshi là khi nào gặp được tên ninja này.
Có điều đến hiện tại, Lâm Phàm đương nhiên là biết tiếp theo sẽ diễn ra điều gì. Tên ninja trẻ này xuất hiện báo hiệu cho sự khởi đầu về một huyền thoại, huyền thoại về Satoshi và Greninja.
Nhưng có Lâm Phàm ở đây thì huyền thoại này chắc chắn sẽ phải có thêm tên hắn và Frogadier của hắn...
Mang theo hồi ức về sự tình tiếp theo sắp diễn ra, Lâm Phàm theo chân nhóm Satoshi, dưới sự dẫn dắt của tên ninja trẻ này, hướng về ngôi làng ninja đi đến.
Mất một thời gian dài trong khu rừng rộng lớn này để đoàn người đến được nơi cần đến, một ngọn núi đá màu bạc cao vút, nhìn có chút giống mỏm đá tinh khiết, nó như một bức tường thành vững chắc đem cả ngôi làng ninja bao bọc ở bên trong đó.
Bên trong, ngôi làng này nhìn rất phổ thông và đơn sơ, do gần như tách biệt hoàn toàn với thế giới văn minh bên ngoài. Không khí cổ xưa nơi đây mang lại khiến người ta không thể nào biết được nó đã tồn tại bao nhiêu năm tháng.
Nơi đây là một nơi lấy sức mạnh của con người làm chủ đạo và không quá phụ thuộc vào Pokemon. Mỗi người được sở hữu một và chỉ một con Pokemon duy nhất cho mình để cùng tập luyện và cũng là vì lý do an toàn, để sinh tồn được trên thế giới này.
Có thể nói, nơi này mới thật sự là một ngôi làng ninja và vẫn còn giữ được đúng những gì tinh túy nhất của một ngôi làng ninja cần có.
Quan trọng nhất và cũng là thứ Lâm Phàm cảm thấy có hứng thú nhất, đó là ở đây không giống với ngôi làng ninja hắn từng gặp trước kia, bởi vì bọn họ biết cái thứ gọi là nhẫn thuật, mà không phải những tiểu xảo thông thường trước kia hắn thấy được.
Dù chỉ là thấy được một màn biểu diễn đơn giản nhất “thế thân thuật” cũng đủ làm cho Lâm Phàm trông mà thèm.
Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó mà thôi, Lâm Phàm vẫn nhớ được mục đích chính của mình đến nơi này là vì Frogadier mà không phải là vì mấy thứ nhẫn thuật này...
/580
|