Địch đang áp sát tới gần. Song phương đã ở vào phạm vi nguy hiểm.
Không cần nghĩ Black cũng biết chiến đấu nổ ra một khắc là mình thua chắc. Không còn cách nào khác, cậu vội hét lên thật lớn.
- Khoan đã!!!
Cả đám đối diện hơi dừng lại. Sabrina hùng hổ chất vấn.
- Ngươi còn gì muốn nói! Dù sao hôm nay ngươi mơ tưởng thoát khỏi tay chúng ta.
- Các ngươi thật sự không chấp nhận đầu hàng???
Black nén nhịn hỏi lại lần nữa.
- Phí lời vô ích. Mau mau bó tay chịu trói đi. Tất cả tiến lên đừng cho hắn tiếp tục kéo dài thời gian.
Giọng Sabrina cực kì quả quyết.
- Hừm! Vậy thì đừng trách ta khiến cho gà bay trứng vỡ.
- Ponyta!!!
Black nghiến răng nghiến lợi trả lời. Đối diện còn chưa kịp phản ứng lại thì thấy cậu chàng tung lên không trung một quả pokeball nho nhỏ. Tiếp đó Ponyta lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, một cú đá hậu chuẩn xác đạp bay pokeball về nơi phương xa. Quả cầu pokeball nọ bay với tốc độ chóng mặt như đạn đạo hạt nhân, cực nhanh vượt qua đỉnh đầu tất cả mọi người. Biến cố quá bất ngờ không ai có thể kịp thời phản ứng.
- Cái gì!!! Nó làm cái gì vậy???
- Nó đá bay đi bóng chứa Moltres!
- Phải không???... phải không???...
- ^&*#$^&*$^*
- Đừng có ồn ào! Cẩn thận đối phương giương đông kích tây.
Sabrina ánh mắt liếc xéo đám thủ hạ, chằm chằm nhìn Black không tha. Đối phương đang chậm bò lên lưng Ponyta. Quá rõ ràng là đang lừa bịp.
- Không đúng! Nhìn về đằng sau kìa!
Một tiếng hét làm ngừng lại xì xào bàn tán. Mọi người quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy phía xa đằng sau Moltres thình lình xuất hiện trên không trung. Đúng thật là Moltres không thể nghi ngờ.
- Không được!!! Thằng nhóc muốn bỏ trốn!!!
Mọi người ánh mắt nhìn về. Black cưỡi trên lưng Ponyta men theo mép bức tường Mr.Mime tạo ra chạy vội. Lúc này cậu chàng đã khoảng cách gần xung đột với đám thành viên chắn phía trước.
Đang lúc đám thành viên Rocket muốn ngăn cản đối phương, giọng nói của Black vang lên đánh loạn suy nghĩ của họ.
- Ta đã thả tự do cho Moltres rồi. Nếu không nhanh chân đuổi theo để nó chạy mất thì đừng có mà hối hận!
- AAAA!!! Nó bỏ chạy kìa!
Mọi người giật mình bừng tỉnh. Quả nhiên, nhìn lại phía sau chỉ thấy Moltres hiện thân xong, hơi hơi nhìn về phía tình thế bên này liền quay người bay thẳng. Cứ để thế này chỉ sợ chốc lát là mất bóng đối phương. Khi đó lần hành động này liền triệt để thất bại.
Tranh thủ lúc mọi người bị Moltres hấp dẫn chú ý, Black được Ponyta mang theo tả xung hữu đột nhảy ra khỏi vòng vây. Lúc này tình thế tất nhiên là Black và Moltres mỗi người đi một ngả, đám Rocket cần lựa chọn phương hướng đuổi theo. Chậm thì chỉ sợ sinh biến.
- Được rồi! Tất cả tập trung đuổi theo truy bắt Moltres. Nó đã sức cùng lực kiệt rồi. Ngay cả một đứa trẻ cũng không đánh lại thì có gì phải sợ. Thằng nhóc xử lý sau cũng được.
- Rõ, thủ linh!
Hiển nhiên mục tiêu thu phục Moltres quan trọng hơn. Sabrina cũng không cho rằng phái mấy tên thành viên đi liền có thể tóm được Black về trừng trị. Đã vậy tập trung sức lực truy bắt Moltres mới là việc đúng đắn. Bản năng cảm giác của một huấn luyện viên tinh anh báo cho Sabrina biết cơ hội thu phục Moltres đang gần ngay trong tầm tay. Lúc này nhất định không thể bỏ lỡ nữa.
Ân oán với thằng nhóc kia có thể để lùi lại sau.
Theo một cái xoáy người của Sabrina, tất cả thành viên lập tức tăng nhanh tốc độ truy đuổi. Tin rằng đối phương cũng vừa chạy được không bao xa.
Một bên khác, Black cưỡi trên lưng Ponyta bỏ chạy một mạch lại không thấy có người nào đuổi theo. Rất nhanh cậu đoán được đám thành viên Rocket đang đánh chủ ý gì. Có điều hiện giờ lần nữa quay lại phá đám cứu con chim ngu ngốc kia cũng không phải là biện pháp cậu có thể thực hiện.
Lưng cậu đau quá! Cần phải nghỉ ngơi điều dưỡng. Tiếc là hòn đảo này đã bị team Rocket chiếm đóng. Cậu cũng không dám dừng lại lâu ở đây. Thôi đành gắng gượng đi tiếp vậy.
Hi vọng con chim ngố kia có thể tự mình thoát vây.
Một lát sau, bên bờ biển…
Black nhìn lại một lần cuối cùng hòn đảo phía sau lưng, hít sâu một hơi rồi leo lên cơ thể Seel. Dù rằng cưỡi Pikachu tạo ra ván lướt song nhìn rất khốc. Khả năng cơ thể cậu còn đang đau lắm. Thôi thì ngồi Seel trở đi cho lành. Cô nàng từ khi bị cậu thu phục đến giờ vẫn khá im hơi lặng tiếng. Vốn dĩ thu phục nó để làm quà tặng cho Misty nên cậu cũng không lo lắng quan tâm nhiêu. Mỗi ngày để nó vui vẻ chơi đùa bơi lội là được rổi. Hiện tại tình thế bắt buộc không thể không gọi nso ra sử dụng. Cứ như vậy thân hình rất nhanh rời khỏi nơi này.
Nơi cậu từng thành công thu phục một con pokemon huyền thoại đầu tiên.
Chuyện nơi đây sẽ là một khởi đầu tốt đẹp cho chuyến hành trình sau này.
Tương lai đến một lúc nào đó cậu sẽ mạnh hơn và thực sự thu phục pokemon huyền thoại cho riêng mình.
Chắc chắn là như vậy đấy!!!
Biển trời mênh mông. Hòn đảo phía sau dần dần biến thành một điểm đen mờ nhạt.
Hành trình của cậu còn đang ở phía trước.
Mục tiêu: Seafoam Island!
Cùng hội ngộ với Articuno thôi!
…
Thời gian trôi mau, đã vài ngày kể từ khi Black rời đảo Cinnabar du hành trên biển.
Seafoam Island có hình dạng hai tòa đảo sinh đôi nối liền với nhau. Theo lời đồn đoán truyền lưu, nơi đây là địa bàn pokemon huyền thoại Articuno sinh sống. Hòn đảo cũng là điểm trung chuyển trên biển trên con đường quay về Fuchsia của Black. Tất nhiên mục đích hiện tại của cậu là giao lưu giao lưu một chút với Articuno. Lần trước ngắn ngủi đánh với Moltres một chsut cũng cho cậu và đám pokemon được lợi rất nhiều.
Không chỉ Black rút ra kinh nghiệm từ việc đối đầu với một pokemon huyền thoại, đám pokemon cũng có thể cảm nhận sâu sắc sức mạnh của pokemon huyền thoại là như thế nào.Dù cho đây đó chỉ là một phần của tảng băng chìm cũng đã rất quý giá. Có mục tiêu hướng tới luôn tốt hơn không phải sao.
Đúng vì thế mà tinh thần huấn luyện vốn có hơi không bằng như Rattata, Eevee …v v cũng trở nên chăm chỉ hơn nhiều. Như vậy rất tốt!
Hiện tại có cơ hội đối mặt với Articuno, Black có chút chờ mong thành quả thu hoạch được.
Khoảng cách đến Seafoam Island đã khôgn còn xa. Black như thưofng lệ phái ra Pidgeotto thám thính tình hình. Cậu cũng có chút lo nghĩ lần nữa bắt gặp đám Rocket tiến hành thu phục Articuno. Khi đó cậu nên tiến hành phá rối hay bỏ qua đây…
Chuyện nguy hiểm làm lần đầu còn không cảm thấy gì. Trải qua một lần mạo hiểm, tiến hành lần hai thật sự có chút chùn chân.
Thật là xoắn xuýt!!!
…
Hình ảnh được truyền về!
- Hửm???
Hình ảnh trong hình cũng không phải tình cảnh trên đảo Seafoam mà là hình ảnh Pidgeotto quan sát được khi bay trên biển.
- Đợi đã Pidgeotto. Tiến gần lại quan sát đi.
- … từ từ thôi. Đừng để đối phương phát hiện.
Black có chút khó chịu ra lệnh.
Cậu lại gặp người quen rồi.
Đúng vậy! Cậu đang nhìn thấy gì???
Cậu thấy ngày nhớ đêm mong Misty và đồng bạn cũ từng lữ hành chung mọt thời gian Red đang vui vẻ trò chuyện với nhau.
Tất nhiên cậu cũng không phải kẻ hẹp hòi gì!!!
Được rồi!
Nói thật!
Cậu đúng là kẻ hẹp hòi được chưa!
Chỉ thấy trong hình ảnh Red và Misty đang tươi cười nói chuyện với nhau. Khoảng cách quá xa nên Black không cách nào biết họ đang nói gì. Khả năng Misty đang ngồi trên người Starmie bay theo trên không trung, còn Red đang cưỡi trên lưng Gyarados luyện tập lướt sóng. Trông họ thật thân mật!
Khỉ thật! Đây là Gyarados của Misty mà!
Chuyện gì đang xảy ra???
Đáng lẽ tình cảm của cả hai người bọn họ cũng không thể đạt đến mức này đi. Dù sao Misty có công việc Leader Gym bên người, thời gian đâu mà rảnh rỗi chạy từ Cerulean tới tận phía nam Seafoam Island hội ngộ với Red.
Bộ tưởng làm leader Gym nhàn hạ lắm hả.
Càng nghĩ Black càng cảm thấy sinh nghi.
Chẳng lẽ sau khi cậu rời đi tìnhc ảm của bọn họ liền ấm lên.
Được rồi! Cậu và Misty đúng là còn chưa chính thức hứa hẹn gì với nhau. Cả hai chỉ là có chút cảmg íac ăn ý không nói ra mà thôi. Nếu một bên đã bỏ quên đi thì cũng không có thể nói rõ cái gì.
Black đột nhiên có chút hứng thú rã rời~
- Dừng lại đi Pikachu…
- … Pidgeotto cũng quay về đi thôi!
Dừng lại một chút, như để giải thích cho hành động của mình, cậu lẩm nhẩm nó tiếp.
- Chúng ta trực tiếp tới Fuchsia đi. Không gặp Articuno cũng được.
- Mấy con chim ngu ngốc đó thật ra cũng không có gì đẹp đẽ đáng xem.
- Pika!
Pikachu giọng nói có chút lo lắng hỏi thăm. Có điều Black không lên tiếng trả lời nó. Chốc lát sau, Pidgeotto như hẹn bay trở về. Black lặng lẽ chuyển hướng thẳng tới Fuchsia.
Lòng cậu có chút loạn.
Hãy để cậu chút thời gian lặng lặng một lúc.
Ải tình khó khăn qua không phải sao?
Người xưa quả nhiên không lừa ta.
…
Cách đó không xa, Misty lòng chợt có cảm ứng nhìn về phương xa.
- Oái! Ê Misty, Muốn dừng nó lại phải làm thế nào vậy???
Red bối rối lên tiếng. Cậu đang nhờ Misty chỉ dẫn cách dùng pokemon lướt sóng vượt biển. Gyarados trở thành đối tượng thực tập. khả năng điều khiển tên to xác này cũng không dễ dàng chút nào. Dù sao cậu cũng không phải chủ nhân của nó.
- À, thì cậu cứ bảo dừng lại là được mà!
Nhìn Red và Gyarados đầm sầm đầu vô bãi cát, Misty tủm tỉm cười đưa ra câu trả lời. Cảm giác vừa rồi có lẽ là ảo giác mà thôi. Cô tự nhủ như vậy. Vừa rồi Misty có cảm giác như ai đó rất quen thuộc đang quan sát mình.
Cảm giác thật kì quái điểm~
- Còn cậu có thể nói cho tớ trước mà.
- Cảm ơn! Bây giờ cậu mới nói thì tớ u đầu lâu rồi.
Red giọng u oán phàn nàn. Cậu chàng vực đầu ra khỏi bãi cát. Dù là đâm đầu vào cát mịn cũng không quá đau. Có điều cú va chạm vừa rồi thật sự là do cô nàng bên cạnh không phải sao? Chẳng lẽ lại muốn nho nhỏ trêu chọc mình. Cũng không nhớ ra có làm gì đắc tội cô nàng nha! Red có chút miên man suy nghĩ.
Dù sao cậu mới gặp lại Misty được chút thời giờ thôi mà.
Có điều…
… có thể gặp lại được cô ấy ở nơi này thật vui~
Trong lòng Red đột nhiên có chút cảm giác vui thích.
…
Kết thúc chương 139.
Không cần nghĩ Black cũng biết chiến đấu nổ ra một khắc là mình thua chắc. Không còn cách nào khác, cậu vội hét lên thật lớn.
- Khoan đã!!!
Cả đám đối diện hơi dừng lại. Sabrina hùng hổ chất vấn.
- Ngươi còn gì muốn nói! Dù sao hôm nay ngươi mơ tưởng thoát khỏi tay chúng ta.
- Các ngươi thật sự không chấp nhận đầu hàng???
Black nén nhịn hỏi lại lần nữa.
- Phí lời vô ích. Mau mau bó tay chịu trói đi. Tất cả tiến lên đừng cho hắn tiếp tục kéo dài thời gian.
Giọng Sabrina cực kì quả quyết.
- Hừm! Vậy thì đừng trách ta khiến cho gà bay trứng vỡ.
- Ponyta!!!
Black nghiến răng nghiến lợi trả lời. Đối diện còn chưa kịp phản ứng lại thì thấy cậu chàng tung lên không trung một quả pokeball nho nhỏ. Tiếp đó Ponyta lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, một cú đá hậu chuẩn xác đạp bay pokeball về nơi phương xa. Quả cầu pokeball nọ bay với tốc độ chóng mặt như đạn đạo hạt nhân, cực nhanh vượt qua đỉnh đầu tất cả mọi người. Biến cố quá bất ngờ không ai có thể kịp thời phản ứng.
- Cái gì!!! Nó làm cái gì vậy???
- Nó đá bay đi bóng chứa Moltres!
- Phải không???... phải không???...
- ^&*#$^&*$^*
- Đừng có ồn ào! Cẩn thận đối phương giương đông kích tây.
Sabrina ánh mắt liếc xéo đám thủ hạ, chằm chằm nhìn Black không tha. Đối phương đang chậm bò lên lưng Ponyta. Quá rõ ràng là đang lừa bịp.
- Không đúng! Nhìn về đằng sau kìa!
Một tiếng hét làm ngừng lại xì xào bàn tán. Mọi người quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy phía xa đằng sau Moltres thình lình xuất hiện trên không trung. Đúng thật là Moltres không thể nghi ngờ.
- Không được!!! Thằng nhóc muốn bỏ trốn!!!
Mọi người ánh mắt nhìn về. Black cưỡi trên lưng Ponyta men theo mép bức tường Mr.Mime tạo ra chạy vội. Lúc này cậu chàng đã khoảng cách gần xung đột với đám thành viên chắn phía trước.
Đang lúc đám thành viên Rocket muốn ngăn cản đối phương, giọng nói của Black vang lên đánh loạn suy nghĩ của họ.
- Ta đã thả tự do cho Moltres rồi. Nếu không nhanh chân đuổi theo để nó chạy mất thì đừng có mà hối hận!
- AAAA!!! Nó bỏ chạy kìa!
Mọi người giật mình bừng tỉnh. Quả nhiên, nhìn lại phía sau chỉ thấy Moltres hiện thân xong, hơi hơi nhìn về phía tình thế bên này liền quay người bay thẳng. Cứ để thế này chỉ sợ chốc lát là mất bóng đối phương. Khi đó lần hành động này liền triệt để thất bại.
Tranh thủ lúc mọi người bị Moltres hấp dẫn chú ý, Black được Ponyta mang theo tả xung hữu đột nhảy ra khỏi vòng vây. Lúc này tình thế tất nhiên là Black và Moltres mỗi người đi một ngả, đám Rocket cần lựa chọn phương hướng đuổi theo. Chậm thì chỉ sợ sinh biến.
- Được rồi! Tất cả tập trung đuổi theo truy bắt Moltres. Nó đã sức cùng lực kiệt rồi. Ngay cả một đứa trẻ cũng không đánh lại thì có gì phải sợ. Thằng nhóc xử lý sau cũng được.
- Rõ, thủ linh!
Hiển nhiên mục tiêu thu phục Moltres quan trọng hơn. Sabrina cũng không cho rằng phái mấy tên thành viên đi liền có thể tóm được Black về trừng trị. Đã vậy tập trung sức lực truy bắt Moltres mới là việc đúng đắn. Bản năng cảm giác của một huấn luyện viên tinh anh báo cho Sabrina biết cơ hội thu phục Moltres đang gần ngay trong tầm tay. Lúc này nhất định không thể bỏ lỡ nữa.
Ân oán với thằng nhóc kia có thể để lùi lại sau.
Theo một cái xoáy người của Sabrina, tất cả thành viên lập tức tăng nhanh tốc độ truy đuổi. Tin rằng đối phương cũng vừa chạy được không bao xa.
Một bên khác, Black cưỡi trên lưng Ponyta bỏ chạy một mạch lại không thấy có người nào đuổi theo. Rất nhanh cậu đoán được đám thành viên Rocket đang đánh chủ ý gì. Có điều hiện giờ lần nữa quay lại phá đám cứu con chim ngu ngốc kia cũng không phải là biện pháp cậu có thể thực hiện.
Lưng cậu đau quá! Cần phải nghỉ ngơi điều dưỡng. Tiếc là hòn đảo này đã bị team Rocket chiếm đóng. Cậu cũng không dám dừng lại lâu ở đây. Thôi đành gắng gượng đi tiếp vậy.
Hi vọng con chim ngố kia có thể tự mình thoát vây.
Một lát sau, bên bờ biển…
Black nhìn lại một lần cuối cùng hòn đảo phía sau lưng, hít sâu một hơi rồi leo lên cơ thể Seel. Dù rằng cưỡi Pikachu tạo ra ván lướt song nhìn rất khốc. Khả năng cơ thể cậu còn đang đau lắm. Thôi thì ngồi Seel trở đi cho lành. Cô nàng từ khi bị cậu thu phục đến giờ vẫn khá im hơi lặng tiếng. Vốn dĩ thu phục nó để làm quà tặng cho Misty nên cậu cũng không lo lắng quan tâm nhiêu. Mỗi ngày để nó vui vẻ chơi đùa bơi lội là được rổi. Hiện tại tình thế bắt buộc không thể không gọi nso ra sử dụng. Cứ như vậy thân hình rất nhanh rời khỏi nơi này.
Nơi cậu từng thành công thu phục một con pokemon huyền thoại đầu tiên.
Chuyện nơi đây sẽ là một khởi đầu tốt đẹp cho chuyến hành trình sau này.
Tương lai đến một lúc nào đó cậu sẽ mạnh hơn và thực sự thu phục pokemon huyền thoại cho riêng mình.
Chắc chắn là như vậy đấy!!!
Biển trời mênh mông. Hòn đảo phía sau dần dần biến thành một điểm đen mờ nhạt.
Hành trình của cậu còn đang ở phía trước.
Mục tiêu: Seafoam Island!
Cùng hội ngộ với Articuno thôi!
…
Thời gian trôi mau, đã vài ngày kể từ khi Black rời đảo Cinnabar du hành trên biển.
Seafoam Island có hình dạng hai tòa đảo sinh đôi nối liền với nhau. Theo lời đồn đoán truyền lưu, nơi đây là địa bàn pokemon huyền thoại Articuno sinh sống. Hòn đảo cũng là điểm trung chuyển trên biển trên con đường quay về Fuchsia của Black. Tất nhiên mục đích hiện tại của cậu là giao lưu giao lưu một chút với Articuno. Lần trước ngắn ngủi đánh với Moltres một chsut cũng cho cậu và đám pokemon được lợi rất nhiều.
Không chỉ Black rút ra kinh nghiệm từ việc đối đầu với một pokemon huyền thoại, đám pokemon cũng có thể cảm nhận sâu sắc sức mạnh của pokemon huyền thoại là như thế nào.Dù cho đây đó chỉ là một phần của tảng băng chìm cũng đã rất quý giá. Có mục tiêu hướng tới luôn tốt hơn không phải sao.
Đúng vì thế mà tinh thần huấn luyện vốn có hơi không bằng như Rattata, Eevee …v v cũng trở nên chăm chỉ hơn nhiều. Như vậy rất tốt!
Hiện tại có cơ hội đối mặt với Articuno, Black có chút chờ mong thành quả thu hoạch được.
Khoảng cách đến Seafoam Island đã khôgn còn xa. Black như thưofng lệ phái ra Pidgeotto thám thính tình hình. Cậu cũng có chút lo nghĩ lần nữa bắt gặp đám Rocket tiến hành thu phục Articuno. Khi đó cậu nên tiến hành phá rối hay bỏ qua đây…
Chuyện nguy hiểm làm lần đầu còn không cảm thấy gì. Trải qua một lần mạo hiểm, tiến hành lần hai thật sự có chút chùn chân.
Thật là xoắn xuýt!!!
…
Hình ảnh được truyền về!
- Hửm???
Hình ảnh trong hình cũng không phải tình cảnh trên đảo Seafoam mà là hình ảnh Pidgeotto quan sát được khi bay trên biển.
- Đợi đã Pidgeotto. Tiến gần lại quan sát đi.
- … từ từ thôi. Đừng để đối phương phát hiện.
Black có chút khó chịu ra lệnh.
Cậu lại gặp người quen rồi.
Đúng vậy! Cậu đang nhìn thấy gì???
Cậu thấy ngày nhớ đêm mong Misty và đồng bạn cũ từng lữ hành chung mọt thời gian Red đang vui vẻ trò chuyện với nhau.
Tất nhiên cậu cũng không phải kẻ hẹp hòi gì!!!
Được rồi!
Nói thật!
Cậu đúng là kẻ hẹp hòi được chưa!
Chỉ thấy trong hình ảnh Red và Misty đang tươi cười nói chuyện với nhau. Khoảng cách quá xa nên Black không cách nào biết họ đang nói gì. Khả năng Misty đang ngồi trên người Starmie bay theo trên không trung, còn Red đang cưỡi trên lưng Gyarados luyện tập lướt sóng. Trông họ thật thân mật!
Khỉ thật! Đây là Gyarados của Misty mà!
Chuyện gì đang xảy ra???
Đáng lẽ tình cảm của cả hai người bọn họ cũng không thể đạt đến mức này đi. Dù sao Misty có công việc Leader Gym bên người, thời gian đâu mà rảnh rỗi chạy từ Cerulean tới tận phía nam Seafoam Island hội ngộ với Red.
Bộ tưởng làm leader Gym nhàn hạ lắm hả.
Càng nghĩ Black càng cảm thấy sinh nghi.
Chẳng lẽ sau khi cậu rời đi tìnhc ảm của bọn họ liền ấm lên.
Được rồi! Cậu và Misty đúng là còn chưa chính thức hứa hẹn gì với nhau. Cả hai chỉ là có chút cảmg íac ăn ý không nói ra mà thôi. Nếu một bên đã bỏ quên đi thì cũng không có thể nói rõ cái gì.
Black đột nhiên có chút hứng thú rã rời~
- Dừng lại đi Pikachu…
- … Pidgeotto cũng quay về đi thôi!
Dừng lại một chút, như để giải thích cho hành động của mình, cậu lẩm nhẩm nó tiếp.
- Chúng ta trực tiếp tới Fuchsia đi. Không gặp Articuno cũng được.
- Mấy con chim ngu ngốc đó thật ra cũng không có gì đẹp đẽ đáng xem.
- Pika!
Pikachu giọng nói có chút lo lắng hỏi thăm. Có điều Black không lên tiếng trả lời nó. Chốc lát sau, Pidgeotto như hẹn bay trở về. Black lặng lẽ chuyển hướng thẳng tới Fuchsia.
Lòng cậu có chút loạn.
Hãy để cậu chút thời gian lặng lặng một lúc.
Ải tình khó khăn qua không phải sao?
Người xưa quả nhiên không lừa ta.
…
Cách đó không xa, Misty lòng chợt có cảm ứng nhìn về phương xa.
- Oái! Ê Misty, Muốn dừng nó lại phải làm thế nào vậy???
Red bối rối lên tiếng. Cậu đang nhờ Misty chỉ dẫn cách dùng pokemon lướt sóng vượt biển. Gyarados trở thành đối tượng thực tập. khả năng điều khiển tên to xác này cũng không dễ dàng chút nào. Dù sao cậu cũng không phải chủ nhân của nó.
- À, thì cậu cứ bảo dừng lại là được mà!
Nhìn Red và Gyarados đầm sầm đầu vô bãi cát, Misty tủm tỉm cười đưa ra câu trả lời. Cảm giác vừa rồi có lẽ là ảo giác mà thôi. Cô tự nhủ như vậy. Vừa rồi Misty có cảm giác như ai đó rất quen thuộc đang quan sát mình.
Cảm giác thật kì quái điểm~
- Còn cậu có thể nói cho tớ trước mà.
- Cảm ơn! Bây giờ cậu mới nói thì tớ u đầu lâu rồi.
Red giọng u oán phàn nàn. Cậu chàng vực đầu ra khỏi bãi cát. Dù là đâm đầu vào cát mịn cũng không quá đau. Có điều cú va chạm vừa rồi thật sự là do cô nàng bên cạnh không phải sao? Chẳng lẽ lại muốn nho nhỏ trêu chọc mình. Cũng không nhớ ra có làm gì đắc tội cô nàng nha! Red có chút miên man suy nghĩ.
Dù sao cậu mới gặp lại Misty được chút thời giờ thôi mà.
Có điều…
… có thể gặp lại được cô ấy ở nơi này thật vui~
Trong lòng Red đột nhiên có chút cảm giác vui thích.
…
Kết thúc chương 139.
/227
|