Sau khi ấn nút nghe điện thoại, sắc mặt Nhan An An ngày càng khó coi.
Giang Đại ân cần hỏi thăm: “Nhan thúc thúc có phải là cũng đã biết chuyện này rồi hay không?”
Nhan An An “Ân” một tiếng, ngày đó Nhan Nhạc cũng có mặt ở phòng vẽ tranh, Nhan An An quên không nhắc cậu nhóc không cần nói chuyện này cho người trong nhà nghe.
Hiện tại Nhan Tiềm gọi điện kêu cô cùng Tư Hành về nhà một chuyến.
“An An, mặc kệ có xảy ra chuyện gì, mình khẳng định đều đứng về phía cậu.
Nhưng là chị em tốt, cậu có thể cũng không làm mình lo lắng có được không, thực sự có chuyện gì, nhất định phải nói cho mình biết.
”
Nhan An An nhìn cô, nghiêm túc gật đầu.
Giang Đại biết cô không muốn nhắc đến chuyện này, đương nhiên cô cũng không có hỏi An An.
Dù gì cũng đã là chị em tốt của nhau cô hiểu rõ tính cách của An An, nếu muốn nói, thì lúc mới từ nước ngoài trở về sẽ nói, chứ không phải đến tận bây giờ Nhan An An vẫn chưa hé lời.
Sau đó hai người đi đến quán bar ngồi một lúc, Nhan An An mới gọi cho Tư Hành một cuộc điện thoại.
Sáng sớm hôm nay Tư Hành liền đi đến công ty, thời điểm Nhan An An gọi cho anh, anh còn đang mở cuộc họp.
Tư Hành liền tạm dừng lại cuộc hội nghị, nghe cô nói một hồi, lúc này anh mới nhẹ nhàng đáp lại: “Được, buổi tối anh cùng em về nhà.
”
Cuộc gọi kết thúc chưa được bao lâu, Tư Hành lại gọi điện thoại cho An An, nói cô đến công ty tìm anh.
Nhan An An ngẩn ra một chút, chuyện đi đến công ty của Tư Hành, đột nhiên khiến cô có chút khẩn trương nha.
Hôm nay ra ngoài không có lái xe, buổi chiều Giang Đại lại phải quay lại công ty, Nhan An An đành phải nhờ Tả Nhiên giúp đỡ.
Người ngoài nhìn vào không biết còn tưởng anh ta đi gặp hẹn hò.
Không lâu sau, Tả Nhiên mặc một bộ tây trang hỏi cô: “Chị dâu nhỏ, chị cảm thấy tôi mặc bộ này thế nào?”
Nhan An An cảm thấy bộ quần áo này so với mấy bộ trước kia cũng không có gì là khác nhau, chân dài lưng cao như Tả Nhiên, nói thật anh giống như chiếc móc treo quần áo, mặc cái gì đều xinh đẹp.
Có điều thấy anh ta nghiêm túc như vậy, Nhan An An vẫn tinh tế giúp anh ta phân tích một chút, sau đó Tả Nhiên lại lên lầu hai đổi lại bộ quần áo trước đó.
Ở trên xe, có vẻ tâm tình của Tả Nhiên khá tốt.
…
Tới cửa tập đoàn U.
N, hai người từ trên xe bước xuống dưới, liền nhìn thấy Đinh Duyệt đã chờ sẵn ở cửa.
Trên mặt Tả Nhiên liền vui vẻ đi đến chào hỏi, có điều Đinh Duyệt lại trực tiếp lơ anh ta đi, đi đến trước mặt Nhan An An nó, “Phu nhân, tổng tài đang ở văn phòng chờ cô, tôi liền dẫn cô đi lên.
”
Nhan An An cười nói: “Làm phiền, trợ lý Đinh.
”
Đinh Duyệt từng giúp đỡ cô giải trừ mối nguy cơ cho tập đoàn Nhan Thị, sau khi rời Nhan Thị, thì cô một lần nữa quay trở về tập đoàn U.
N làm việc.
Mà lòng người chính là thứ khiến chúng ta khó hiểu nhất, lúc vừa mới vào làm ở công ty có rất nhiều người lời ra tiếng vào bàn tán không ngừng về Đinh Duyệt, có điều cô ấy cũng không bao giờ để trong lòng.
Tả Nhiên thấy chính mình bị làm lơ, liền chạy nhanh để đuổi kịp, rồi nhanh chóng đi đến bên cạnh Đinh Duyệt, làm vẻ mặt ủy khuất.
Cũng chính hành động này Nhan An An cũng coi như là nhận ra được chút gì đó, cô quay lại nhìn Tả Nhiên một cái, Tả Nhiên bất đắc dĩ hướng cô cười khổ hai cái.
Vào đến thang máy, Đinh Duyệt ấn nút lên tầng cao nhất, sau đó cả ba đã nhanh chón đi đến.
Đinh Duyệt đem Nhan An An cùng Tả Nhiên vào trong phòng, Đinh Duyệt còn lấy giúp Nhan An An một cốc nước ấm.
Tả Nhiên ủy khuất hỏi cô: “Trợ lý Đinh hiện tại một ly nước ấm cũng rót được cho tôi sao?”
Đinh Duyệt nhíu mày nhìn anh một cái, không có lên tiếng, ngoan ngoãn đi ra ngoài rót một ly nước ấm, đưa đến trước mặt Tả Nhiên.
Cô nhìn Nhan An An cung kính nói: “Phu nhân, tổng tài còn đang họp, cô ngồi ở chỗ này chờ một lát.
”
Nói xong, Đinh Duyệt liền khép cánh cửa rồi đi ra ngoài.
Nhan An An chọc Tả Nhiên một chút: “Người cũng đã đi ra ngoài, cậu còn nhìn cái gì?”
Tả Nhiên hồi phục lại tinh thần, xấu hổ mà cười hai tiếng, “Có nhìn cái gì đâu, nơi này có chỗ nào đẹp cơ chứ.
”
“Cậu không phải là thích thầm trợ lý Đinh đó chứ?” Nhan An An trêu ghẹo hỏi anh.
Từ lúc Tả Nhiên thay đổi quần áo từ bộ này đến bộ khác, vừa đến nơi thấy Đinh Duyệt lại chủ động quá mức như vậy, cho nên cô mới thuận miệng mà đoán một chút.
Tả Nhiên bởi vì chột dạ mà tiếng cười càng thêm to, “Chị dâu nhỏ chị nói nhảm gì vậy, người giống như tôi, sao có thể thích trợ lý Đinh.
Trợ lý Đinh không phải kiểu tôi thích, hơn nữa trợ lý Đinh quỷ củ đứng đắn như vậy quá nghiêm túc, vừa nhìn liền biết không phải….
”
Đột nhiên Tả Nhiên cảm thấy một trận miệng khô lưỡi cũng khô, cho nên khẩn trương mà uống một miệng nữa.
Đột nhiên cánh cửa bị người đẩy ra, Đinh Duyệt đi ở phía sau Tư Hành.
Đinh Duyệt đem tài liệu đặt trên bàn làm việc, bình tĩnh mà nói: “Tổn tài, tư liệu tôi để ở đây, tôi đi ra ngoài trước.
”
Tư Hành “Ừ” một tiếng, rồi vẫy vẫy tay kêu Nhan An An đi đến chỗ mình.
Nhan An An cũng ngoan ngoãn đi qua, Tư Hành đem cô ôm lên đùi của chính mình.
Rồi cứ thể ôm ấp ở trước mặt Tả Nhiên, cô có chút không được tự nhiên nha.
Nhưng lức của Tư Hành quá lớn, cô phản kháng không được.
Tả Nhiên trêu ghẹo nói: “Hai vị có thể làm người được hay không? Em vẫn còn ở nơi này mà, hai người cứ như vậy ngược em, còn có lương tâm sao?”
Tư Hành lãnh đạm nói: “Đối với cậu không cần có lương tâm, đúng rồi, tôi có lòng tốt nhắc nhở cậu một câu, lời cậu vừa nói, hẳn là trợ lý Đinh toàn bộ đều nghe thấy.
”.
/114
|