Quả Ngọt Năm Tháng

Chương 1 - Chương 16: “Đinh Mật, cậu nhanh lên.”

/111


Dịch: Hoài Dương

Đinh Mật chuyển hết sách vở qua, ngồi xuống bàn sáu tổ bốn, ngẩn người nhìn chỗ trống bên cạnh. Lục Thời Miễn đã đi chơi bóng.

“Ngây ra gì đấy?”

Đỗ Minh Vy nhảy qua, ngồi xuống vị trí của Lục Thời Miễn, cười híp mắt nhìn cô.

“Không có gì.” Đinh Mật lắc đầu, bắt đầu sắp xếp bài vở.

“Thật?”

Thực ra là có. Đinh Mật chà mặt, xáp đến trước mặt Đỗ Minh Vy, thỏ thẻ: “Lục Thời Miễn đột nhiên chọn tao ngồi cùng, mày đoán xem liệu có phải do Từ Dịch cũng đồng hạng nhất, cậu ấy sợ Từ Dịch sẽ chọn tao không?”

Đỗ Minh Vy cốc đầu cô: “Giỏi đấy, tao còn tưởng đến thế mà mày vẫn không nhìn ra cơ.”

Cô nhìn ra đấy…

Nhưng còn người khác thì sao?

Trực tiếp một cách táo bạo như vậy, Đinh Mật kinh hồn bạt vía, nhút nhát hỏi: “Liệu mọi người có bàn tán gì không nhỉ? Nhỡ thầy cũng nhìn ra thì tao xong đời.”

Lúc chưa ngồi cùng bàn thì chỉ muốn được ngồi cùng bàn với cậu, bây giờ ước muốn đột nhiên trở thành hiện thực, cô lại sợ bóng sợ gió.

Đỗ Minh Vy biết ngay sẽ thế này, an ủi cô: “Đừng lo, cả lớp có mười mấy đứa con gái đều ngồi cùng bàn với tụi con trai hết đấy thôi, không có lí nào lại chỉ soi mày với Lục Thời Miễn. Hơn nữa mày với cậu ta vẫn chưa bắt đầu còn gì?”

“… Đúng là chưa bắt đầu, nhưng cảm giác vẫn khác.”

Đinh Mật cắn môi, không biết nên nói với Đỗ Minh Vy thế nào. Cô cảm thấy Lục Thời Miễn thích cô, nhưng thích bao nhiêu? Cô không biết. Bây giờ là cuối cấp, cô rất sợ bản thân không khống chế nổi làm ảnh hưởng đến học tập. Cô không còn lựa chọn nào khác, cô nhất định phải đỗ vào trường tuyến một.

Đỗ Minh Vy nói: “Chỉ cần thành tích của mày không trượt dốc, thầy sẽ không làm khó mày đâu. Hơn nữa mày nhìn Lục Thời Miễn giống người yêu sớm lắm à?

Không giống…

Đinh Mật an lòng, sắp xếp sách vở xong xuôi, nói: “Bọn mình đi ăn cơm đi.”

Lúc sắp đến giờ tự học tối, Lục Thời Miễn quay lại, đá ghế ngồi xuống. Đinh Mật nghiêng đầu thoáng nhìn cậu rồi lại vội vã cúi xuống. Lục Thời Miễn khó hiểu, không phải vẫn luôn muốn ngồi cùng cậu sao? Giờ ngồi cùng rồi lại phớt lờ cậu.

“Tối nay tự học môn gì vậy?” Ngón tay thon dài của Lục Thời Miễn lướt qua chồng sách.

Bấy giờ Đinh Mật mới nhìn cậu, nói khẽ: “Ngữ văn.”

Trong mấy môn học, Lục Thời Miễn học Văn kém nhất. Thực ra phần trả lời câu hỏi cậu làm cũng được, nhưng cậu không thích viết văn, thế nên điểm phần đó luôn rất thấp. Đinh Mật đọc bài văn của cậu, nghi ngờ cậu thực ra vốn chẳng để tâm, đơn giản là viết bừa.

“Ừ.” Lục Thời Miễn rút sách ngữ văn ra.

Năm nay đã đổi giáo viên dạy Văn, tên Chương Lệ Huy.

Khi cô diện Hán phục (1) bước vào lớp, cả đám ồ lên, ầm ầm ĩ ĩ. Chương Lệ Huy cầm sách giáo khoa gõ bàn: “Trật tự nào, có gì tan học thảo luận tiếp, hôm nay cả lớp ôn tập lại bài đầu tiên đi.”

(1) Hán phục: 

/111

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status