Mặc dù Quách gia đang rơi vào hoàn cảnh khó khăn nhưng tang lễ của Quách Thiên Hùng cẫn được tổ cử hành rất long trọng. Ngày hôm đó, những tiếng kêu ai oán, não nùng dường như đều nghe thấy ở khắp ngõ ngách trong Kinh thành.
Những thường dân đội ơn Quách gia tập trung nhau lại để đưa tiễn linh cữu Quách Thiên Hùng. Phía quan phủ lúc này cũng thông báo nguyên nhân cái chết của Quách Thiên Hùng là một tai nạn ngoài ý muốn, nhưng kẻ khờ cũng biết trong vụ án này nhất định có nội tình, mà trước đó một đêm quan phủ chẳng phải đã dán cáo thị truy nã Nhị đương gia của Quách phủ sao, nên lão bách tính vẫn không ngừng bàn tán về chuyện này. Hầu hết đều cho rằng, Quách Tiểu Phong vì muốn nắm quyền tài chính của Quách phủ, bất hòa với Quách Thiên Hùng, cho nên mới tìm cách giết hại chính ca ca của mình. Có điều họ vẫn có sự hoài nghi, đó chính là Quách Tiểu Phong rõ ràng đã giết Quách Thiên Hùng, đã đạt được mục đích bản thân, vì lẽ gì mà vẫn phải mưu sát Triệu đại nhân Triệu Ứng Long?
Tục ngữ nói “Miệng lưỡi thế gian đáng sợ hơn cả” quả không sai, cho dù vụ án này vẫn có những điểm nghi vấn gì đi chăng nữa, thì người ta vẫn cho rằng Quách Tiểu Phong do không khống chế được thú tính bạo phát nên đã mượn tay giết người, cho dù là vì nguyên nhân gì thì người giết Quách Thiên Hùng chỉ có thể là Quách Tiểu Phong.
Đương nhiên vẫn còn một cách nhìn nhận khác. Cũng có thể cái chết của Quách Thiên Hùng đúng như thông báo của phía quan phủ, cũng có thể ân oán giữa Quách Tiểu Phong và Triệu đại nhân đã âm ỷ từ lâu, Quách Tiểu Phong là muốn tìm cơ hội phục thù mà thôi. Có người còn cho rằng vợ chồng bất hòa nên Tiểu Vân đã giết Quách Thiên Hùng, mọi người cứ suy luận loạn hết lên, mỗi người một lý lẽ, nguyên nhân cái chết của Quách Thiên Hùng đã trở thành đề tài bàn tán sôi nổi ở khắp ngõ nhỏ phố lớn.
Sau khi kết thúc tang lễ, Quách Tiểu Phong hồn xiêu phách tán đi trên phố lớn, đã va vào không biết bao nhiêu người, bị người ta quát mắng không biết bao nhiêu lần. Nhưng hắn chỉ thấy đầu óc trống rỗng, xưa nay hắn chưa từng cảm nhận thấy sự đau khổ như thế này. Bây giờ….bây giờ hắn có gì? Một kẻ ăn mày quần áo rách nát, chỉ giống như một chiếc bát mẻ bị bỏ đi. Hắn còn đang lo cho Quách Thiên Lễ và Tiền Trang của Quách gia đang đứng trước khó khăn, trong khi hắn chỉ có vậy.
Về chuyện lần này chỉ có ba khả năng, một là sau khi bị thôi miên Quách Tiểu Phong đã giết Quách Thiên Lễ và Triệu đại nhân, vẫn còn một khả năng khác đó là có người âm mưu hãm hại hắn. Còn khả năng thứ ba là mình bị ma nhập nên mới có những hành động vô nhân tính như vậy. Nghĩ tới đây Quách Tiểu Phong tự cười giễu bản thân, trước giờ hắn chẳng phải không tin có ma quỷ thần thánh hay sao? Nếu đúng như một trong hai khả năng đầu thì dù là khả năng thứ nhất hay khả năng thứ hai cũng đều có kẻ âm mưu hãm hại Quách Tiểu Phong. Vậy mục đích của nó là gì? Nếu mục đích của nó là vì Quách Tiểu Tiểu Phong, vậy nên sau khi giết chết Quách Thiên Hùng và Triệu đại nhân rồi rước họa cho Quách Tiểu Phong, như vậy rõ ràng là muốn Quách Tiểu Phong sống không bằng chết, cho nên mục tiêu tiếp theo của người này rất có thể là Quách Thiên Lễ và Bạch Nguyệt Quang, nhưng khả năng là Bạch Nguyệt Quang lại không cao lắm. Bởi lẽ nếu hung thủ muốn giết Bạch Nguyệt Quang thì có lẽ nó phải ra tay trước cả Quách Thiên Hùng. Quách Thiên Lễ mới chỉ mười tám tuổi, được hai ca ca cưng chiều từ nhỏ, trên thực tế vẫn là một tiểu tử thật thà, không biết cậu ta có thể vượt qua được kiếp nạn lần này để giữ được tính mạng hay không.
Ở một khía cạnh khác, nếu hung thủ không có ý định giết Bạch Nguyệt Quang, vậy chỉ có một khả năng, hung thủ không chỉ muốn hãm hại một mình Quách Tiểu Phong, mà là cả Quách gia. Quách Thiên Hùng đã chết, Quách Tiểu Phong bặt vô âm tính, giờ chỉ còn lại Quách Thiên Lễ. Nhưng hiện giờ Quách Tiểu Phong không thể quay về Quách phủ, tuy rất nóng lòng nhưng hắn chỉ biết vò đầu rứt tóc mà không có cách nào khác.
Lúc này, Bạch Nguyệt Quang và Mạnh Kiều đang đi dạo phố, nói là dạo phố nhưng thực ra là đang muốn thoát khói cái không khí bất an ngột ngạt của Quách phủ. Chỉ thấy Bạch Nguyệt Quang chau mày, không hề vui vẻ. Mạnh Kiều thường ngày hoạt bát là vậy nhưng hôm nay có vẻ rất ủ rũ, với Mạnh Kiều mà nói, Quách Tiểu Phong ân tình như núi, lâu nay Mạnh Kiều vẫn luôn coi Quách Tiểu Phong như ca ca ruột thịt của mình, cho nên cô không thể chấp nhận sự thực Quách Tiểu Phong đã sát hại Quách Thiên Lễ. Vậy nên hai người họ đi trên phố mà không nói lời nào với tâm trạng không hề thoải mái. Phải lâu sau Mạnh Kiều mới phá tan sự im lặng:
- Đại tẩu, chớ lo lắng, Bồ Tát nhất định sẽ phù hộ cho Quách gia vượt qua cửa ải khó khăn này. Chúng ta đi nhanh một chút trời sắp tối rồi.
- Mạnh Kiều, cảm ơn muội, thật sự rất cảm ơn muội.
- Cảm ơn gì chứ?
- Thật ra Tiểu Phong và đại ca đã xảy ra chuyện như vậy, ai trong Quách phủ cũng không thể nào vui vẻ cho được, muội đang rất buồn, ta hiểu mà, ta thật yếu đuối, ta nên học tập muội, phải lạc quan một chút, tất cả rồi cũng sẽ qua phải vậy không?
- Phải đấy, đại tẩu nghĩ được như vậy muội thật sự rất mừng, cứ cho là Quách đại ca đã hại Thiên Qúy đại ca thì chúng ra cũng không thể bù đắp được gì, bởi vì chuyện cũng đã rồi. Chúng ta cần phải dũng cảm đối mặt với hậu quả của nó.
- Nguyệt Quang.
Quách Tiểu Phong trông thấy Bạch Nguyệt Quang và Mạnh Kiều đang đi tới, rất muốn đi tới gặp mặt bọn họ mặc dù biết làm vậy rất nguy hiểm. Hắn rất nhớ Nguyệt Quang, mới chỉ có vài ngày mà trông nàng gầy đi rất nhiều, sắc mặt lại rất kém, thấy vậy Quách Tiểu Phong không khỏi đau lòng, với khinh công của mình, hắn tin rằng có thể theo sau hai người họ mà không bị phát hiện. Lúc này đã là hoàng hôn. Bạch Nguyệt Quang và Mạnh Kiều đứng trước cổng chùa Vạn An một hồi.
- Đại tẩu, chúng ta vào thôi, về chiều trời cũng lạnh hơn rồi.
Nói đoạn Mạnh Kiều dìu Nguyệt Quang vào chùa Vạn An. Lúc này Quách Tiểu Phong bỗng có một cảm giác rất kỳ lạ, cái cảm giác này mách bảo hắn rằng hắn nên vào chùa, không thì hắn sẽ hối hận cả đời. Cái cảm giác này cũng giống như một người đi thi cử, biết được mình làm bài rất tốt, nhưng không biết tốt đến mức nào. Quách Tiểu Phong do dự một hồi, lòng thầm nghĩ “ Chết thì chết”. Nghĩ vậy hắn liền sải bước đi vào chùa Vạn An…
Những thường dân đội ơn Quách gia tập trung nhau lại để đưa tiễn linh cữu Quách Thiên Hùng. Phía quan phủ lúc này cũng thông báo nguyên nhân cái chết của Quách Thiên Hùng là một tai nạn ngoài ý muốn, nhưng kẻ khờ cũng biết trong vụ án này nhất định có nội tình, mà trước đó một đêm quan phủ chẳng phải đã dán cáo thị truy nã Nhị đương gia của Quách phủ sao, nên lão bách tính vẫn không ngừng bàn tán về chuyện này. Hầu hết đều cho rằng, Quách Tiểu Phong vì muốn nắm quyền tài chính của Quách phủ, bất hòa với Quách Thiên Hùng, cho nên mới tìm cách giết hại chính ca ca của mình. Có điều họ vẫn có sự hoài nghi, đó chính là Quách Tiểu Phong rõ ràng đã giết Quách Thiên Hùng, đã đạt được mục đích bản thân, vì lẽ gì mà vẫn phải mưu sát Triệu đại nhân Triệu Ứng Long?
Tục ngữ nói “Miệng lưỡi thế gian đáng sợ hơn cả” quả không sai, cho dù vụ án này vẫn có những điểm nghi vấn gì đi chăng nữa, thì người ta vẫn cho rằng Quách Tiểu Phong do không khống chế được thú tính bạo phát nên đã mượn tay giết người, cho dù là vì nguyên nhân gì thì người giết Quách Thiên Hùng chỉ có thể là Quách Tiểu Phong.
Đương nhiên vẫn còn một cách nhìn nhận khác. Cũng có thể cái chết của Quách Thiên Hùng đúng như thông báo của phía quan phủ, cũng có thể ân oán giữa Quách Tiểu Phong và Triệu đại nhân đã âm ỷ từ lâu, Quách Tiểu Phong là muốn tìm cơ hội phục thù mà thôi. Có người còn cho rằng vợ chồng bất hòa nên Tiểu Vân đã giết Quách Thiên Hùng, mọi người cứ suy luận loạn hết lên, mỗi người một lý lẽ, nguyên nhân cái chết của Quách Thiên Hùng đã trở thành đề tài bàn tán sôi nổi ở khắp ngõ nhỏ phố lớn.
Sau khi kết thúc tang lễ, Quách Tiểu Phong hồn xiêu phách tán đi trên phố lớn, đã va vào không biết bao nhiêu người, bị người ta quát mắng không biết bao nhiêu lần. Nhưng hắn chỉ thấy đầu óc trống rỗng, xưa nay hắn chưa từng cảm nhận thấy sự đau khổ như thế này. Bây giờ….bây giờ hắn có gì? Một kẻ ăn mày quần áo rách nát, chỉ giống như một chiếc bát mẻ bị bỏ đi. Hắn còn đang lo cho Quách Thiên Lễ và Tiền Trang của Quách gia đang đứng trước khó khăn, trong khi hắn chỉ có vậy.
Về chuyện lần này chỉ có ba khả năng, một là sau khi bị thôi miên Quách Tiểu Phong đã giết Quách Thiên Lễ và Triệu đại nhân, vẫn còn một khả năng khác đó là có người âm mưu hãm hại hắn. Còn khả năng thứ ba là mình bị ma nhập nên mới có những hành động vô nhân tính như vậy. Nghĩ tới đây Quách Tiểu Phong tự cười giễu bản thân, trước giờ hắn chẳng phải không tin có ma quỷ thần thánh hay sao? Nếu đúng như một trong hai khả năng đầu thì dù là khả năng thứ nhất hay khả năng thứ hai cũng đều có kẻ âm mưu hãm hại Quách Tiểu Phong. Vậy mục đích của nó là gì? Nếu mục đích của nó là vì Quách Tiểu Tiểu Phong, vậy nên sau khi giết chết Quách Thiên Hùng và Triệu đại nhân rồi rước họa cho Quách Tiểu Phong, như vậy rõ ràng là muốn Quách Tiểu Phong sống không bằng chết, cho nên mục tiêu tiếp theo của người này rất có thể là Quách Thiên Lễ và Bạch Nguyệt Quang, nhưng khả năng là Bạch Nguyệt Quang lại không cao lắm. Bởi lẽ nếu hung thủ muốn giết Bạch Nguyệt Quang thì có lẽ nó phải ra tay trước cả Quách Thiên Hùng. Quách Thiên Lễ mới chỉ mười tám tuổi, được hai ca ca cưng chiều từ nhỏ, trên thực tế vẫn là một tiểu tử thật thà, không biết cậu ta có thể vượt qua được kiếp nạn lần này để giữ được tính mạng hay không.
Ở một khía cạnh khác, nếu hung thủ không có ý định giết Bạch Nguyệt Quang, vậy chỉ có một khả năng, hung thủ không chỉ muốn hãm hại một mình Quách Tiểu Phong, mà là cả Quách gia. Quách Thiên Hùng đã chết, Quách Tiểu Phong bặt vô âm tính, giờ chỉ còn lại Quách Thiên Lễ. Nhưng hiện giờ Quách Tiểu Phong không thể quay về Quách phủ, tuy rất nóng lòng nhưng hắn chỉ biết vò đầu rứt tóc mà không có cách nào khác.
Lúc này, Bạch Nguyệt Quang và Mạnh Kiều đang đi dạo phố, nói là dạo phố nhưng thực ra là đang muốn thoát khói cái không khí bất an ngột ngạt của Quách phủ. Chỉ thấy Bạch Nguyệt Quang chau mày, không hề vui vẻ. Mạnh Kiều thường ngày hoạt bát là vậy nhưng hôm nay có vẻ rất ủ rũ, với Mạnh Kiều mà nói, Quách Tiểu Phong ân tình như núi, lâu nay Mạnh Kiều vẫn luôn coi Quách Tiểu Phong như ca ca ruột thịt của mình, cho nên cô không thể chấp nhận sự thực Quách Tiểu Phong đã sát hại Quách Thiên Lễ. Vậy nên hai người họ đi trên phố mà không nói lời nào với tâm trạng không hề thoải mái. Phải lâu sau Mạnh Kiều mới phá tan sự im lặng:
- Đại tẩu, chớ lo lắng, Bồ Tát nhất định sẽ phù hộ cho Quách gia vượt qua cửa ải khó khăn này. Chúng ta đi nhanh một chút trời sắp tối rồi.
- Mạnh Kiều, cảm ơn muội, thật sự rất cảm ơn muội.
- Cảm ơn gì chứ?
- Thật ra Tiểu Phong và đại ca đã xảy ra chuyện như vậy, ai trong Quách phủ cũng không thể nào vui vẻ cho được, muội đang rất buồn, ta hiểu mà, ta thật yếu đuối, ta nên học tập muội, phải lạc quan một chút, tất cả rồi cũng sẽ qua phải vậy không?
- Phải đấy, đại tẩu nghĩ được như vậy muội thật sự rất mừng, cứ cho là Quách đại ca đã hại Thiên Qúy đại ca thì chúng ra cũng không thể bù đắp được gì, bởi vì chuyện cũng đã rồi. Chúng ta cần phải dũng cảm đối mặt với hậu quả của nó.
- Nguyệt Quang.
Quách Tiểu Phong trông thấy Bạch Nguyệt Quang và Mạnh Kiều đang đi tới, rất muốn đi tới gặp mặt bọn họ mặc dù biết làm vậy rất nguy hiểm. Hắn rất nhớ Nguyệt Quang, mới chỉ có vài ngày mà trông nàng gầy đi rất nhiều, sắc mặt lại rất kém, thấy vậy Quách Tiểu Phong không khỏi đau lòng, với khinh công của mình, hắn tin rằng có thể theo sau hai người họ mà không bị phát hiện. Lúc này đã là hoàng hôn. Bạch Nguyệt Quang và Mạnh Kiều đứng trước cổng chùa Vạn An một hồi.
- Đại tẩu, chúng ta vào thôi, về chiều trời cũng lạnh hơn rồi.
Nói đoạn Mạnh Kiều dìu Nguyệt Quang vào chùa Vạn An. Lúc này Quách Tiểu Phong bỗng có một cảm giác rất kỳ lạ, cái cảm giác này mách bảo hắn rằng hắn nên vào chùa, không thì hắn sẽ hối hận cả đời. Cái cảm giác này cũng giống như một người đi thi cử, biết được mình làm bài rất tốt, nhưng không biết tốt đến mức nào. Quách Tiểu Phong do dự một hồi, lòng thầm nghĩ “ Chết thì chết”. Nghĩ vậy hắn liền sải bước đi vào chùa Vạn An…
/135
|